• 3,238

Chương 2728: Cô gái váy dài



Rắc rắc!
Xương sườn trước ngực tộc trưởng lập tức bị đạp gãy, nếu mạnh hơn chút nữa, sợ rằng thân thể ông ta sẽ chia năm xẻ bảy.


Tộc8, tộc Dơi hút máu sư tử của ngươi, bị diệt tộc là đáng đời!
Tộc trưởng cắn răng nói.
Một bàn tay trắng bệch như giấy nhẹ nhàng nhổ một chiếc đầu lâu ra khỏi mạn thuyền.
Chủ nhân của cánh tay này là một cô gái Nhân tộc mặc váy dài màu đen, dung mạo xinh đẹp vô song nhưng toàn thân không có một chút sức sống.
Một con thuyền đen kịt lướt qua bầu trời cao vạn dặm của Phương Tù Châu.
Chiếc thuyền này nhìn tồi tàn kinh khủng, hơi thở chết chóc nồng nặc tỏa ra, trong hệt như một con thuyền u linh chậm rãi bay đi.

Lên tiếp đi! Ha ha ha!
Dị tộc ba mươi ba động cảm nhận được thần quân lực quá mạnh mẽ thì đều rơi vào trạng thái tuyệt vọng, không ít dị tộc bắt đầu lùi bước.
Nhưng sát tinh nào cho phép? Bên cạnh hắn ta lại xuất hiện vài hình trăng non, phóng thẳng về phía đám dị tộc kia! Cùng lúc đó...
Ba luồng sáng trắng lóe lên cùng với từng tiếng nổ đùng đoàng, đợt sau to hơn đợt trước! Toàn bộ sinh linh trong núi U Minh không một ai nhận ra năng lượng mà sát tinh sử dụng, bọn họ đều cho rằng hắn ta có một món tín vật Bỉ Ngạn đặc biệt nào đó.
Trên thực tế, hắn ta thậm chí còn chưa dùng đến sức mạnh của tín vật Bỉ Ngạn.

Thật là biến thái.
Gậy trúc oán trách một câu.
Đúng lúc này, phía dưới sinh ra một luồng dao động năng lượng vô cùng đặc biệt.

Trên thuyền nhiều xương cốt như vậy, người lại chỉ chọn đầu của hắn.
Một giọng nói âm trầm vang lên sau lưng nàng ta.
Toàn thân người này được bao bọc trong một loại tơ màu đen, không nhìn ra dáng vẻ vốn có, nhưng thân hình thì thon dài như một cây gậy trúc.

Núi U Minh này cảnh sắc tươi đẹp, cũng là một chỗ tốt để tu luyện.
Ta đã giết chết các tộc khác, các ngươi thần phục ta, ta sẽ tha thứ cho các ngươi, che chở các ngươi.
Sát tinh nói với tộc trưởng tộc Thiên Nhân của động thứ mười chín,
Chúng ta phạm phải tội gì mà cần ngươi tha thứ cho chúng ta!
Trong lòng tộc trưởng khổ sở nghĩ, nhưng ông ta đâu dám nói ra miệng? Với tính cách của tên sát tinh này, chỉ sợ ông ta vừa mở miệng thì đã mất mạng rồi.
Tộc trưởng tộc Thiện Nhân trong động thứ mười chín ngơ ngác nhìn sát tinh đứng trên bầu trời, trong mắt đầy vẻ sợ hãi.
Ông ta từng nghe nói Nhân tộc chính thống hùng mạnh sẽ thu nhận một vài thiên tài tuyệt thế, nhưng sợ rằng thiên tài tuyệt thế cũng không thể sánh bằng người trước mắt ông ta bây giờ.

Tùy ngươi.
Gậy trúc lắc đầu:
Đừng làm lỡ chuyện của thuyền trưởng là được.
Thế là cô gái cẩm làn váy nhảy xuống khỏi thuyền.
Trên bầu trời cao vạn dặm, nàng ta rơi thẳng xuống núi U Minh cùng hơi thở chết chóc dày đặc, tựa như một ngôi sao chổi mang đến cái chết.
Ta không chỉ muốn tiêu diệt mấy con dơi thối kia mà tất cả dị tộc trong ngọn núi này đều phải bị ta giết sạch!
Sát tinh cười lạnh. 6

Vì, vì sao...
Tộc trưởng không ngờ sát tỉnh lại tàn bạo như vậy.

Dù sao...
cũng là người thương ở bên ta trăm nghìn năm, mùi vị của hắn là ngọt nhất.
Cô gái váy dài thấp giọng cười nói, tiếp tục cúi đầu hút đầu lâu, vẻ mặt mê say.

Chúng ta căn bản không trêu chọc hắn, hắn lại muốn tiêu diệt chúng ta?

Đã như vậy, chúng ta chỉ có thể liều mạng một lần!

Người này chỉ vừa mới vào Bỉ Ngạn mà thôi, chúng ta hãy bao vây tấn công, khiến hắn kiệt sức mà chết!
Các tộc khác dùng ngôn ngữ của mình trò chuyện, sau đó họ mở ra kết giới ở cửa động.
Cả ba mươi ba động của các dị tộc, dù là tồn tại nhỏ yếu hay hùng mạnh đều đồng loạt chui ra.
Dưới núi U Minh đã là cảnh tượng địa ngục tu la, hơi máu ngập trời.
Ba mươi ba động, duy chỉ có Nhân tộc là còn sống sót.

Thời buổi này còn có người tu luyện cái đó à, ta rất tò mò...
Ta có nên xuống xem không nhỉ?
Cô gái váy dài lại tự hỏi.
Dù cách xa vạn dặm nhưng chiếc phi thuyền u linh này vẫn thoáng cảm nhận được.
Cô gái váy đen khẽ nghiêng đầu, trong mắt hiện lên vẻ nghi hoặc, cả gậy trúc cũng cảm nhận được.

Hình như là năng lượng dung đạo?
Cô gái váy đen tự hỏi.

Không phải hình như mà đúng là như vậy, hơn nữa người này đã luyện năng lượng dung đạo tới tầng mười hai, độ hoàn mỹ của năng lượng dung đạo cũng vô cùng cao.
Cây trúc nói chắc như đinh đóng cột.
Năng lượng mạnh mẽ tấn công khiến tất cả các sinh linh có gan tiến đến gần đều biến thành bọt máu, tứ chi đứt đoạn rơi lả tả đầy đất.
Sau vòng tàn sát thứ nhất, cường giả đứng đầu ba mươi ba động đều đã ngã xuống toàn bộ.
Trên mép thuyền khảm nạm từng khúc xương khô, những khúc xương này có của con người, có tộc Kim ô, thậm chí còn có tộc Nữ Oa, tộc Thiên Nhạc, tộc Viêm! Hơn nữa chủ nhân của những khúc xương khô này lúc còn sống đều từng trải qua Hồn Nguyên Tái Tạo, đều là cường giả trong các đại tộc...

Rắc...

Hình thể đám dị tộc kia có kẻ thì to lớn, cường tráng như trâu, còn có một số kẻ thấp bé nhưng toàn thân đầy chất độc...
Các dị tộc muôn hình muôn vẻ hội tụ thành một dòng nước lũ, nhào tới chỗ sát tinh.
Dứt lời...
Hắn ta đột nhiên xoay người một cái, từng luồng năng lượng rực rỡ như ánh trăng hội tụ lại, trên mặt ngoại trừ nụ cười tà ác thì không có chút sợ hãi nào.
Hắn ta là kẻ lớn lên trong giết chóc.
Cái gì mà
không phải tộc ta, khác máu tanh lòng
, đó chỉ là câu hắn ta nhất thời nghĩ ra.
Nếu không phải nàng ta còn nhúc nhích thì trông chẳng khác gì một cỗ thi thể.
Nàng ta đưa đầu lâu Nhân tộc lên chóp mũi, khẽ hít vào, từng đốm lửa xanh trong mắt đầu lâu bay ra và chui vào lỗ mũi nàng ta.
Các dị tộc trong ba mươi ba động thấy thực lực của sát tinh5 quá mức kinh khủng đều sợ sẽ đi theo vết xe đổ của tộc Thanh Quỷ và tộc Dơi nên tất cả đều ở yên trong động, song vẫn luôn theo dõi động tĩnh bên dưới.
Khi nghe được lời này của sát tinh, tất cả đồng loạt biển sắc.
Sát tinh vẫn dẫm lên ngực tộc trưởng, nói:
Vì sao ư? Ha ha ha...
Chỉ dựa vào một câu thôi, không phải tộc ta, khác máu tanh lòng!

.
Năm xưa, trong thế giới kia, số Nhân tộc chết trong tay hắn ta nào chỉ nhiều hơn dị tộc gấp mười lần thôi đâu? Thiên tài khắp một đại lục bị hắn ta giết sạch, sau đó lại đổi sang một đại lục khác, mãi đến khi toàn bộ thế giới chỉ còn lại một mình hắn ta mà không ai dám xen vào nửa cầu!
Am!

Ầm!

Åm...

Vì bị bản năng tham sống sai khiến nên ông ta cũ3ng chỉ có thể nói như vậy.

Hừ! Không sai! Đám dị tộc kia không trêu chọc ta còn tốt, một khi trêu phải ta thì xem như chúng không may9.
Trong lúc tộc trưởng liên tục gật đầu, hơi thở chết chóc nồng nặc bỗng cuốn tới từ trên bầu trời...

Khoảnh khắc được hơi thở chết chóc dính vào,máu chảy xuôi trên mặt đất cùng những đoạn tay chân đứt gãy như được rót cho một loại sức sống kỳ lạ.


Rắc rắc rắc..
Máu bắt đầu chảy vào trong những phần cơ thể đứt gãy.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.