• 8,615

Chương 2764: Kẻ khiêu chiến ngu xuẩn



Đi thật à...

Đệ từng uy hiếp hắn đấy! Lỡ hắn đuổi đệ ra ngoài thì biết làm sao? Với lại mấy lời đồn này cũng chỉ là dựa trên suy đoán mà8 thôi, biết đâu hắn với Phượng Ca có thủ đoạn khác để điều khiển cự thạch thì
La Chinh còn chưa trả lời thì cách đó không xa bỗng truyền đến một tiếng nói thong thả mà ung dung:
Người của núi Thái Hạo đến khiêu chiến Tâm Lưu kiếm phái của ta, việc này không phải là không được, nhưng cũng không thể để mất trình tự cùng cấp bậc lễ nghĩa.

Người vừa lên tiếng chính là Mạc Nhất Kiếm.
Gần đây người ghé thăm chẳng phải là nhiều bình thường nữa, La Chinh cũng đã quen rồi.
Ngay lúc hắn đi ra đến cửa đình viện và mở cửa ra, trong không khí bỗng truyền đến cảm giác rét lạnh, sau đó ba tia sáng chợt nở rộ ở một nơi cách đó không xa, sát khí bén nhọn mà ác liệt ùn ùn bao trùm về phía hắn.
Nếu ban đầu La Chinh chỉ là một ngôi sao mới nối có thiên phú vượt trội được Thu Âm Hà dẫn vào Thiên Cung, vậy bây giờ hắn chính là thiên tài siêu cấp có thế đấy Thiên Cung tiền thêm một bước.
Địa vị này hiển nhiên quan trọng hơn nhiều.
Bích Vân thành nổ ra đợt tranh chấp ác liệt đến vậy cũng là vì khối phong thạch này, vậy mà cuối cùng lại không rõ tung tích ở đâu.
E là Tô gia sẽ phải người đi tìm hiểu.
Bây giờ hắn muốn dung hợp phong thạch như lần trước thì cũng phải luyện hóa nó à?
Nghĩ tới đây, La Chinh nhẹ nhàng bắn ngón tay, một ngọn lửa lặng lẽ bùng lên, thiêu đốt trên cây búa chiến.

Phập!

Từ Hữu Vi vừa dứt lời, một dòng máu tươi lập tức trào ra từ ngực y.
Trước tiên ta phải đến Long thành tìm Tô Khoan đã.
La Chinh suy nghĩ một lúc rồi cất hai món Bỉ Ngạn Đạo Bảo vào trong nhẫn Tu Di.
Đúng lúc này, trong định viện bỗng vang lên tiếng gọi của Tiểu Nhân:
La công tử, ngoài cửa có người đến thăm!

Đến thăm...


Ngươi...
Ngươi dám giết ta?

Kẻ đến chính là Từ Hữu Vi của núi Thái Hạo, sau lưng y còn có bảy, tám tên hộ vệ mặc áo đen.
Từ Hữu Vi đã có ý muốn giết La Chinh từ lâu rồi, trong đợt Thất Sơn Tiểu Hội vừa rồi y đã muốn ra tay nhưng bị Linh Tế cản trở, sau đó y lại bị La Chinh đánh bại trong trận đấu nên nỗi oán hận trong lòng càng sâu thêm.
Kể từ khi trở về từ Thất Sơn Tiểu Hội, La Chinh cảm thấy mình không còn thời gian thanh tịnh9 gì nữa.
Các trưởng bối trong kiếm phái cứ liên tục ban thưởng, mấy người Cao Khải Chính với Chử Mạc thì mời mọc không dứt, gần như khôn6g có ngày nào là rảnh rang khiến La Chinh buồn bực không thôi.
Mấy trưởng bối Tô gia cũng không bị chết thật, bọn họ có thể bố trí đại trận Cửu Duyên Luyện Khí nên quả thực đi đến Tô gia là một lựa chọn tốt.

Nhưng lần trước ta đã hấp thu dung dịch phong thạch...
La Chinh thoáng do dự.
Độ tán thành của 9527 đối với La Chinh cũng không dừng lại ở đó.
Ban đầu nó không quá để tâm đến khối phong thạch nhỏ bé này, nhưng thần xui quỷ khiến thế nào mà La Chinh lại dung hợp được thứ ấy.
Sau hai ngày nghỉ ngơi, ông lão phát cờ được gọi là
lão Hải
bỗng ghé qu5a đình viện của La Chinh, đồng thời mang theo một cây búa chiến khổng lồ đập vào trong định viện.

Lão Hải...
Vừa thấy hắn ta, vẻ mặt Từ Hữu Vi hơi biến đổi.
Y lạnh lùng nói:
Mạc Nhất Kiểm, chuyện này không liên quan gì tới ngươi!

Bọn ta đều là đệ tử của Tâm Lưu kiếm phái, tất nhiên là bầu bí một giàn, sao lại bảo là không liên quan chứ? Muốn thách đấu La Chinh thì cứ bước qua cửa ải của ta là được.
Mạc Nhất Kiếm nói rồi giơ ngón tay lên bóp nhẹ giữa không trung, một con bướm tỏa ra vầng sáng dịu nhẹ liền lướt qua sau lưng hắn ta.
Mặc dù Tiểu Nhân có tu vi Chân Thần nhưng cũng không thể nào chịu nổi luồng sát khí ấy, áp lực quá lớn ập đến khiến nàng trợn trắng mắt lên rồi trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
La Chinh chăm chú nhìn lại, sắc mặt đột nhiên trầm xuống.
Muốn dùng Sổ Hỏa Thần Đạo nung chảy mấy đạo bảo này đúng là chẳng khác gì nằm mơ.

Đi đến Tô gia một chuyến là được, bọn họ chắc sẽ không từ chối.
9527 nhắc.

Không cần đến Thần Tinh đâu, chỉ cần một trăm năm mươi chữ kia là được.
Lão Hải khẽ cười nói.
Dù gì đối phương cũng là đại nhân vật mà mình nhìn không thấu, ông đã không quan tâm đến chút Thần Tinh này thì La Chinh cũng ngầm hiểu, lập tức lấy xấp giấy trắng trong ngực mình ra và đưa cho ông.
Sau khi quay về núi Thái Hạo,y vẫn không tài nào nguôi giận được nên mới xốc nổi dẫn người xông đến Tâm Lưu kiếm phái đòi đấu với La Chinh.

La Chinh, ta và người đều là đệ tử Thiên Cung, hôm nay ta muốn đấu một trận sinh tử với ngươi, ngươi có dám đồng ý không?
Từ Hữu Vi hùng hồn thách đấu.
Trong khoảnh khắc khi bươm bướm bay ra, Từ Hữu Vi lập tức cảm nhận được sự uy hiếp khủng khiếp như muốn đòi mạng.
Cảm giác này tựa như có một thanh kiếm vô hình đang chỉ thẳng vào tim y, lúc nào cũng có thể giết chết y!
Đi đi, đừng để ta thấy mặt người trong Tâm Lưu kiếm phái nữa.
Trong giọng nói vốn hơi non nớt của Mạc Nhất Kiểm toát lên vẻ lạnh lùng vô tình đến cực độ, hắn ta căn bản không hề đặt thân phận của Từ Hữu Vi vào trong mắt.
Mới bao lâu đâu mà đã lấy được cây búa này rồi! Không biết tiền bối đã tốn bao nhiêu Thần Tinh thể, đệ tử sẽ thanh toán.
La Chinh kinh ngạc thốt lên.
Cây búa chiến này đã bị lãng quên biết bao năm tháng rồi, lão Hải chỉ dựa vào một vài manh mối ít ỏi trong ký ức của mình để tìm ra, e là ông đã phải hao tốn không ít công sức.
Ha ha.
9527 cười sang sảng.
Mặc dù nó không trực tiếp khen ngợi La Chinh nhưng cũng rất tán thành cách làm của hắn, bởi vì mang một phần Chân Ngộ Thiên ra có thể nhanh chóng đặt nền móng cho địa vị của hắn.
Lão Hải vừa rời đi, La Chinh liền nhặt cây búa chiến rồi quay về phòng mình.
Ngoại trừ cây búa chiến này, bên cạnh hắn còn trưng bày một thanh Phong Loan kiếm.

Ngươi đang nằm mơ à...
Giọng 9527 bỗng vang lên.

Thử chút thôi mà...
La Chinh cười hề hề rồi ngượng ngùng dập tắt ngọn lửa.

Thì sao? Đừng nói họ không biết dung dịch phong thạch bị ngươi hấp thu rồi, cho dù họ có biết thì cũng chẳng làm gì được ngươi.
Đừng quên bây giờ người quan trọng cỡ nào.
Mặc dù hai pháp bảo này có chênh lệch rất lớn về ngoại hình nhưng cả hai đều chỉ có một màu đen tuyền, đều được rèn ra từ phong thạch.

Pháp bảo đúc từ phong thạch đều vô cùng rắn chắc, làm sao hấp thu đây...
La Chinh tập trung nhìn chăm chú vào hai món pháp bảo rồi bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề hết sức quan trọng.
Nó đã nhận ra một điểm gì đó không tầm thường trong sự việc này nên mới đề nghị La Chinh đến Tô gia.

Xem ra chỉ có thể đi đến đó một chuyến thôi.
Đừng nói là pháp bảo được rèn từ phong thạch, mà chính bản thân phong thạch đã vô cùng cứng chắc rồi.
Trong Bích Vân thành không ai có thể phá nó, chỉ có thể dựa vào đại trận Cửu Duyên Luyện Khí để luyện hóa từ từ.
Vừa nghĩ đến mấy thủ đoạn giết người đầy quỷ dị của Tâm Lưu kiếm phái, sau lưng Từ Hữu Vi lập tức tuôn mồ hôi lạnh ròng ròng.
Thế nhưng y là dòng chính của núi Thái Hạo, là con trai của sơn chủ, Mạc Nhất Kiếm chắc chắn không dám ra tay!
sao?

Mạc Nhất Kiểm thật sự bước về hướng cổng đìn3h viện, còn Hàm Nhi thì đi theo khuyên can.
Mạc Nhất Kiếm không chút do dự đâm xuyên qua timy.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.