• 3,263

Chương 2769: Người trở về nhà


Từ gia lên làm chủ núi Thái Hạo đã lâu rồi, Từ gia ở Minh Hồ tuy được gọi là nhà tổ của Từ gia nhưng thực tế chỉ là chi 8thứ đang dần dần sa sút.

Tại sao nhân vật như Từ Hữu Vi lại hạ thấp thân phận cao quý của mình, đến tham dự đại3 hội Thiên Ba Đình vào lúc này chứ?
Ừ.
Từ Hữu Vi lạnh nhạt đáp lại một tiếng rồi dẫn ba hộ vệ theo sau, tự đi vào thà9nh.
Khoan ca, hay là huynh ở lại Tô gia đi?
Tô Nhĩ cũng cười nói.
Nghe thì có vẻ như họ rất quan tâm Tô Khoan nhưng giọng điệu lại ẩn chứa sự châm chọc và dạy bảo.
Mục tiêu của con là tham gia Thất Sơn Tiểu Hội vào ba năm sau và dẫn dắt núi Thái Thanh giành giải nhất!
Nói tới đây, trong mắt Tô Hân cũng lấp lánh ánh sáng.
Dù Tô hân được mời tham gia Thất Sơn Tiểu Hội nhưng hắn ta không nằm trong danh sách hai mươi người nên không thể tham gia trò chơi đua đá mà chỉ có thể đứng ngoài xem.
Ha ha!
Cuối cùng là Tô Hân lơ đãng nói:
Ta đã tham gia Thất Sơn Tiểu Hội.
Dù núi Thái Thanh chúng ta bị loại nhưng cũng được mở mang tầm mắt! Thất Sơn Tiểu Hội năm nay là lần quyết liệt nhất, khi đó...
Tô Hân còn chưa nói hết, lão tứ Tô Do Hỏa đã vui mừng hỏi:
Tô Hân, con vào được Thanh Minh rồi à?
Nghe phụ thân hỏi mình, Tô Hân chỉ đáp lại với vẻ hờ hững như thể chẳng phải chuyện gì to tát:
Chỉ là mới vào được Thanh Minh mà thôi.

Ha ha...
Đúng lúc này, có một giọng nói vang lên từ phía sau sảnh lớn:
Ở Long thành, Thái Nhất Vệ không phải đường ra duy nhất.
Năm nay Tổ Khoan chỉ thiếu nửa bước nữa là có thể lên núi, dù sao lên núi Thái Nhất cũng vốn dĩ khó hơn những núi khác rất nhiều.
Đến lúc đó còn có cơ hội gia nhập Thái Nhất Vệ.
Tô Hân dùng giọng kể cả mà nói.

Gia nhập Thái Nhất Vệ không phải chuyện đơn giản, đợt sát hạch đã khó rồi, mà sau khi trở thành Thái Nhất Vệ còn cần ra tiền tuyến nữa, quá nguy hiểm.
Người này nói không sai, thử thách lên núi Thái Nhật đúng là khó khăn nhất, nhưng khi bọn họ nghe vào tai lại thấy trong người rất khó chịu.

Hơn nữa, ta đảm bảo, Tô Khoan chỉ cần một năm là có thể bước vào đội ngũ tinh nhuệ.
Người kia lại nói tiếp.
Tô Thế, Tô Nhĩ, Tô Hân chính là ba hy vọng của Tô gia.
Bọn họ không giống như Tô Khoan.
Tất cả tinh nhuệ của Thiên Cung đều được truyền thụ tài học chân chính, Tô Hân đã chứng minh được tiềm năng của bản thân.

Phụ thân, vào Thanh Minh chỉ là bước đầu tiên của con thôi.
Ai có thể biết được?
Từ Hữu Vi cười lạnh:
Nếu không vì muốn tự tay bóp chết hắn, ta cần gì phải vượt ngàn dặm xa xôi đến Minh Hồ?
Nghe Từ Hữu Vi nói vậy, Hạc Chân liền yên lặng.
Gã biết tính tình và con người từ Hữu Vi.
Nếu có ai biết được là công tử ra tay thì sẽ lớn chuyện, chỉ sợ sẽ làm hỏng kế hoạch của sơn chủ.

Ba người họ Hạc này đều thuộc Ám Bộ của núi Thái Hạo, thực lực rất mạnh, lại hết sức trung thành với Từ gia ở núi Thái Hạo, cho dù bị người phát hiện cũng khó mà tra ra thân phận.
Tô gia phát triển ở Thái Nhất Thiên Cung đã nhiều năm, có quan hệ không tệ với Thiên Cung, đương nhiên cũng sẽ nghĩ đủ cách để đưa con cháu nhà mình lên núi.
Tổ Khoan cũng có tư cách lên núi, chỉ là Tô Do Thần hy vọng, có thể kế thừa sự nghiệp luyện khí của Tô gia mà hai cha con tranh cãi như nước với lửa, thậm chí Tô Do Thần còn cắt đứt tất cả tài nguyên của Tô Khoan.
Vậy nên, khoảng thời gian đó, Tô Khoan nghèo rớt mồng tơi, chỉ có thể dựa vào năng lực bản thân mà dốc sức phấn đấu ở Long thành.
Người hầu Tô gia đi qua đi lại trong hành lang.
Gương mặt nhỏ hồng hào trông rất đáng yêu.

Đúng vậy, Tô Khoan, ở Long thành phải chú tâm tu luyện, an phận đợi hai mươi năm hắn cũng bò lên được vị trí minh chủ.
Sau khi ba người Tô Thế, Tô Nhị, Tô Hân trở về, cả Tô gia cũng náo nhiệt hẳn lên.
Ba người bọn họ nghiễm nhiên trở thành tiêu điểm ở Tô gia, chia sẻ kiến thức và trải nghiệm của mình khi ở Thiên Cung.
Dù vậy, hình bóng của La Chinh và Phượng Ca đã làm hắn ta bị chấn động! Sau khi ba người báo cáo với các bậc cha chú trong Tô gia xong thì bầu không khí càng nhiệt liệt hơn.
Lúc này, Tô Hân đột nhiên nhìn về phía Tô Khoan đứng cách đó không xa, cười nói:
Khoan ca, không biết năm nay huynh ở Long thành đã trải qua những chuyện gì?
Người Tô gia dường như không coi trọng Long thành cho lắm, Tô Khoan lại làm trái ý Tô Do Thần và đến Long thành nên cả Tô gia đều đang đợi cười nhạo y.
Tổ Khoan khẽ nhíu mày.
Nếu là ngày xưa, chỉ sợ y đã tranh cãi với mấy đứa đường đệ này rồi, nhưng sau khi cùng La Chinh đến Quan Sơn Châu, từng cận kề cái chết, y đột nhiên cảm thấy mấy đứa đường để ưu tú này thật quá ngây thơ.
Tổ Khoan ngồi cạnh Tố Hữu Tuyết, hai người đang thì thầm nói chuyện gì đó.
Tô Hữu Tuyết đã tĩnh dưỡng một thời gian, giờ đã hoàn toàn bình phục.
Nếu phút cuối không bất cẩn thì chắc chắn ta đã có thể vào Thượng viện rồi.
Nhưng mà...
Nghe Tô Thế nói vậy, người Tô gia đều vui mừng ra mặt, nhất là Tô Do Danh - phụ thân của Tô Thế.
Trên mặt ông ta hiện rõ vẻ mừng rỡ không lời nào tả hết:
Thế Nhi giỏi quá.
Sau khi vào thành, Từ Hữu Vi liền nói:
Hạ5c Quy, Hạc Vệ, hai người lập tức đi điều tra tung tích của thằng nhóc kia! Ta nghe nói hắn đi Long thành tìm con cháu Tô gia, hơn phân nửa là có quan hệ gì với nhà đó.
Hạc Quy trầm giọng hỏi lại:
Nếu tìm được người, có giết ngay tại chỗ không?

Không.
Ánh mắt Từ Hữu Vi chợt thoáng qua sát khí, y nói:
Ta sẽ tự mình ra tay.
Hộ vệ đi sau cùng-Hạc Chân- nói:
Hữu vị công tử, hay là để Hạc Quy giết hắn luôn đi.
La Chinh là tinh nhuệ của Tâm Lưu kiểm phải, nghe nói có quan hệ mật thiết với Thu m Hà.
Tô gia chúng ta cũng có một tinh nhuệ của Thiên Cung...
Tô Do Hỏa cười to, nói.
Già trẻ lớn bé Tô gia đều nhìn Tô Hân với vẻ mặt khác hẳn.
năm sau hẳn là được.

Thượng Viện chính là nơi ở của các đệ tử tinh nhuệ của núi Thái Tú.
Nếu đổi thành núi Thái Tú, núi Thái Thanh thì đương nhiên không có vấn đề gì.

Tô Thế, Tô Nhĩ, Tô Hân nghe vậy thì đều chau mày lại.
Một năm nay đúng là y đã rất cần cù chịu khó, thực lực cũng tăng lên đáng kể.
Tô Thế ở bên thì cười nhạt, nói:
Trong kỳ so tài nhỏ ở núi Thái Tú năm nay, ta giành được hàng năm mươi ba.
Người Từ gia đều cảm thấy vô cùng lúng túng, còn tưởng rằng mình chiêu đãi không chu đáo.
Tộc trưởn6g Từ gia đưa mắt ra hiệu, cả đoàn người liền theo sát ông ta rời đi.
Nhưng còn Từ Hữu Vi là nhân vật có tiếng tăm, tình huống đương nhiên sẽ khác.

Núi cao, hoàng đế xa.

Một năm nay thật sự quá khổ.
Nhiệm vụ của Kim Tìm kiếm phái nhiều như núi vậy, đè ta đến không thở nổi.
Tô Nhĩ tỏ vẻ nặng nề.
Hạc Quy, Hạc Vệ nhận lệnh xong lập tức biến mất giữa màn đêm.

Ở rất nhiều gia tộc lớn, con em trở về từ Thiên Cung đều được cả gia tộc hoan nghênh.
Vào Thiên Cung chính là hy vọng của các gia tộc, bởi từ nay gia tộc họ có thể sống hiên ngang, địa vị cũng tăng mạnh.
Tô Hân nghe vậy thì cười khinh miệt:
Một năm để trở thành đệ tử tinh nhuệ, chém gió không sợ đứt lưỡi! Cả Thiên Cung có được mấy người như vậy chứ?

Ta lại cảm thấy không khó.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.