• 3,270

Chương 2818: Xin nương tay


Chuyện này nhất định sẽ khiến Thiên Cung và tộc Hữu Hùng nảy sinh tranh chấp, mà chỉ cần Cơ Trường Kim không chết thì nói thế nào, Thiên8 Cung cũng vẫn nắm được bằng chứng đanh thép.

Diệp Thương đã ngăn lại, đương nhiên La Chinh sẽ dừng tay.

Nhưng đúng lúc3 này, dương hồn của Cơ Trường Kim bỗng vặn vẹo, thân thể căng cứng, phát ra từng tiếng kêu thảm thiết quái dị.
Nếu lần này đã vạch mặt nhau, hắn không còn băn khoăn gì nữa.

Được!
Lăng Sương cũng không phải kiểu hay xoắn xuýt, La Chinh vừa đưa ra ý định, nàng sẽ dốc sức theo cùng.

Nhất là Mạc Nhất Kiếm, bây giờ hắn ta còn đang hôn mê, đương nhiên không thể trì hoãn quá lâu.
Được La Chinh khuyên bảo, mọi người đồng loạt trở về thần miếu.
Lăng Sương vẫn đứng yên ở đấy.
Nếu lúc trước nàng ta hoài nghi tám phần thì bây giờ đã hoàn toàn xác nhận thân phận của hắn, nhưng có vẻ hắn không định tiết lộ thân phận của mình nên nàng ta cũng lựa chọn im lặng, ít nhất hắn đã cứu tất cả mọi người...

Được rồi, mọi người về thần miếu trước đi.
La Chinh bị những người này vây quanh mãi cũng hơi bối rối.
Lần này bị chết không ít đệ tử Thiên Cung, còn có một phần bị Doanh Ngư cắn, linh hồn tổn thương nặng.
Ngoài Lăng Sương, những người khác đều không biết thân phận của La Chinh, lúc trước La Chinh đè thấp giọng nên bọn họ cũng không nhận ra được.
Vừa rồi La Chinh buồn bực nên quên mất không biến đổi giọng mình, Diệp Thương nghe vào liền thấy hơi quen tai.
Cũng may Diệp Thương không liên tưởng người trước mặt với La Chinh, mà La Chinh cũng hắng giọng, lại hạ thấp giọng nói:
Không ngờ người của tộc Hữu Hùng lại làm ra thủ đoạn này...
Lúc này Diệp Thương chắp tay nói với La Chinh:
Không biết các hạ xưng hô thể nào, lần này Thiên Cung chúng ta gặp nạn, may mà các hạ ra tay cứu giúp.
La Chinh khẽ mỉm cười, nói:
Ngươi gọi ta là Thiên Hành là được.
Trong Thiên Cung rất hiếm người họ La, lần này La Chinh dứt khoát đổi cả họ mình luôn.
Ở Bỉ Ngạn xảy ra tai họa lớn, trong Thiên Cung cũng không yên ổn.
Quá nhiều tinh nhuệ Thiên Cung bị nhốt trong Bỉ Ngạn, tính mạng như ngàn cân treo sợi tóc, nếu bọn họ đều chết hết thì đúng là một tổn thất cực lớn với Thiên Cung.
Huống chi trong đó còn có không ít đệ tử dòng chính, chuyện này vừa xảy ra, các đệ tử trong thần miếu đã trở về thế giới mẹ bẩm báo việc này cho các trưởng bởi trong núi.
Bây giờ thế lực của tộc Hữu Hùng càng ngày càng mạnh, mượn một lý do xử đẹp một nhóm tinh nhuệ Thiên Cung, Thái Nhất Thiên Cung cũng không dám khai chiến toàn diện.
Hơn nữa tộc Hữu Hùng có thể chối sạch trách nhiệm, ai bảo Mạc Nhất Kiếm chủ động khiêu chiến tộc Hữu Hùng cơ chứ, họ chỉ muốn trả thù cho đệ tử của mình mà thôi.
Thật ra, Mạc Nhất Kiếm có đánh chết em trai Cơ Trường Kim hay không căn bản không quan trọng, quan trọng là bọn họ có một cái cớ, mà Thiên Cung lại không thể làm gì tộc Hữu Hùng! Chỉ trong vài canh giờ ngắn ngủi, cường giả trên bảy ngọn núi đều thông qua các loại phương thức để liên lạc với tộc Hữu Hùng, nhưng tin tức truyền về đều rất không ổn.

Xoet!
Toàn bộ 9dương hồn của gã chia năm xẻ bảy ngay trước mặt La Chinh.
La Chinh ngây người nhìn cảnh này, nói:
Ta không giết hắn, sao hắn..6.

Hắn bị giết.
Diệp Thương cau mày nói:
Chắc là người bên cạnh hắn giết chết hắn.
Dù là linh hồn vào Bỉ Ngạn hay thân xác tiến vào5 Bỉ Ngạn thì trên bản chất đều là một loại trạng thái đặc thù, thật ra kể cả thân xác và linh hồn vẫn tồn tại ở một chỗ nào đó trên thế giới mẹ.
Ván cờ mà tộc Hữu Hùng bày ra đã bị phá, những người khác lục tục quay về thực tại, bây giờ Cơ Trường Kim chậm trễ không trở về thì nhất định đã xảy ra chuyện.
Diệp Thương gật đầu, ghi nhớ cái tên này.
Lúc này, những người khác trong Thiên Cung cũng chen nhau bước tới vây quanh La Chinh, không ít người hỏi lung tung đủ thứ chuyện.
Thiên Tranh đứng trong đám người nhìn La Chinh.
Một vài đại năng có thể tiến hành theo dõi thông qua linh hồn của tiểu bối, một trong các cường giả tộc Hữu Hùng phát hiện Cơ Trường Kim bị bắt làm tù binh nên đương nhiên sẽ ra tay trước, giết chết gã.

Đáng ghét.
La Chinh cắn răng nói.

A? Giọng ngươi...
Diệp Thương bất ngờ nhìn La Chinh.
Sau khi bọn họ đi rồi, nàng mới tiến tới hỏi:
Tiếp theo thì sao? Định làm gì?
La Chinh xoay người nhìn thần miếu, sau đó cười lạnh, nói:
Tiếp theo đương nhiên là phá hủy thần miếu của bọn họ!

Phá hủy thần miếu!
Trong mắt Lăng Sương lóe lên một tia ánh sáng, kế hoạch này của La Chinh quá điên cuồng rồi.

Đi với ta.
La Chinh vừa nói vừa đi về phía thần miểu của tộc Hữu Hùng.
Trong lòng hắn đã sớm nảy ra ý nghĩ muốn phá hủy thần miếu của tộc Hữu Hùng rồi, nhưng vì Thiên Cung và tộc Hữu Hùng vẫn còn chung sống hòa bình nên hắn cũng không muốn tạo thành phiền phức lớn cho Thiên Cung.
Các cường giả trên bảy ngọn núi lớn nhao nhao tụ tập lại, bàn bạc xem nên xử lý chuyện này như thế nào.
Đám người Thu Âm Hà đương nhiên cũng ra mặt.
Ban đầu, các cường giả trên bảy ngọn núi đều cho rằng đây là tín hiệu tộc Hữu Hùng khai chiến, nhưng chuyện này không khớp với phán đoán của bọn họ.
Cuộc chiến giữa các thế lực siêu cấp cỡ này có thể nói là một khi đã đánh thì sẽ phát động toàn bộ, nếu tộc Hữu Hùng và Thần Nông Thị định ra tay với Thiên Cung thì nhất định sẽ dốc toàn bộ thế lực tấn công vào Thiên Cung chứ không phải chỉ để đệ tử bên dưới ra mặt.
Làm vậy căn bản là bứt dây đồng rừng.
Tin tức truyền về từ Bỉ Ngạn Tự Trọng Thiên càng lúc càng nhiều, qua đó các cường giả trên bảy ngọn núi của Thiên Cung cũng đoán được đại khái rẳng tộc Hữu Hùng chắc chỉ muốn mượn cái cớ của Mạc Nhất Kiểm để bẫy giết đệ tử Thiên Cung.
Hoặc là bên kia vòng vo không nói rõ, hoặc căn bản là không để ý tới, thậm chí còn có tin tức truyền về chỉ trích Thái Nhất Thiên Cung dạy dỗ đệ tử không nghiêm, làm dòng chính tộc Hữu Hùng bọn họ bị thương! Các cường giả của bảy ngọn núi trên Thiên Cung đểu tức giận, thậm chí có vài vị sơn chủ còn muốn đánh thẳng đến tộc Hữu Hùng.

Nhất là lão Anh, bà lại càng giận không kìm được, dù sao cháu gái mà bà thương yêu nhất cũng đang bị nhốt trong đó.

Lúc các cường giả còn đang thảo luận tìm biện pháp đối phó thì lại có tin tức truyền về.


Báo! Đệ tử trong thần miểu truyền tin về, phần lớn các đệ tử tinh nhuệ của Thiên Cung chúng ta đã bình yên thoát ra!
Các cường giả nghe thấy tin này thì hơi ngẩn ra, ngay sau đó trên mặt đều hiện vẻ vui mừng.

Dựa vào các tin tức thu thập trước đó, có thể đoán rằng các tinh nhuệ Thiên Cung lần này e là khó thoát khỏi cái chết, vì vậy các cường giả mới định thuyết phục tộc Hữu Hùng nương tay, hơn nữa còn dùng thái độ gần như cầu xin.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.