• 3,254

Chương 2851: Tay máu


Nhất là đám Nhĩ Thử, trong lòng chúng vẫn luôn thầm tính toán. Ở đây chỉ có ba Trái Tim Đồng Phạm, La Chinh sẽ chia cho chúng mấy cái?8 Một hay ba? Có cách nào để lấy được nhiều hơn hay không?

Ngay khi La Chinh tiến lên trước một bước, chuẩn bị tới gần mấy trá3i tim kia thì trên đỉnh lối đi rộng lớn bỗng hiện ra một gương mặt khổng lồ.

Gương mặt ấy vô cùng xấu xí, hệt như một miếng v9ải rách nát, hai cái lỗ trên miếng vải rách kia chính là đôi mắt của nó.
Năm trăm thần quân lực trong Bỉ Ngạn đã cực kỳ kinh khủng rồi.
Đám Nhĩ Thử cảm nhận được uy lực mà sức mạnh này phát ra, chỉ có thể liên tục lùi lại. dương hồn của bọn chúng vô cùng khó chịu khi phải tiếp xúc với luồng áp lực này.

Ầm!

giờ đến một người cũng không thấy? Không chỉ trong Bỉ Ngạn mà ngay cả thế giới mẹ cũng không có, chuyện này thật không hợp lý.
Theo suy đoán của La Chinh, trong Bỉ Ngạn nhất định phải có thủ đoạn nào đó có thể trấn áp Hoang Thần.
Bàn tay máu đầu tiên vỗ về phía La Chinh với tốc độ cực nhanh, hắn đưa tai tay lên đỡ, chắn bàn tay máu to lớn ở phía trước.
Bàn chân hắn tiến trái rẽ phải. Mỗi khi có một bàn tay lao về phía mình, hắn sẽ lập tức bộc phát sức mạnh rồi sao đó hoặc sử dụng hai tay, hoặc đâm xuyên qua tay máu, hoặc đánh vào cổ tay và bẻ gãy!
Gương mặt trên đỉnh lối đi phát ra tiếng kêu thảm thiết liên miên không dứt.

Uuu...

Trong đình viện độc lập của Tâm Lưu kiếm phái, thế giới trong cơ thể La Chinh đã dung nạp Lực Thần Đồ Đằng liến phát ra sức mạnh khủng khiếp, những món bày trí trong phòng lập tức bị khí tức này ép thành bột
min!
Đối phó với dương hồn trong Bỉ Ngạn, La Chinh không cần tiêu hao bao nhiêu sức mạnh. Nhưng lúc đối phó với
kỵ sĩ Uyên Linh
, hắn đã phải kích hoạt sức mạnh của tín vật Bỉ Ngạn.
chúng đều lùi về phía sau, duy chỉ có La Chinh còn đứng yên tại chỗ nhìn những vòng xoáy máu kia.

Soat!

Theo sự chuyển động của vòng xoáy máu, tám bàn tay khổng lồ vươn ra và lao thẳng về phía La Chinh.
Những bàn tay máu trước mắt không phải chuyện đùa, La Chinh không cách nào xem nhé!

Vù!

Bởi vì không thể sử dụng dung dịch phong thạch nên La Chinh cũng không dám dốc hết sức kích hoạt Lực Thần Đồ Đằng, lần này chỉ phát ra sức mạnh chừng năm trăm thần quân lực!
Nghe được câu trả lời của La Chinh, Nhĩ Thử thoáng an tâm lại. Trong lòng chúng cũng sợ hãi cảm thán, nếu kẻ phải chịu cú đánh vừa rồi là chúng thì e rằng dương hồn sẽ tức khắc tan thành mây khói, đúng là thân
thể và dương hồn chênh lệch quá xa.

U...

Gương mặt khổng lồ trên đỉnh lối đi thấy La Chinh lại đi tới lần nữa thì kêu lên, trong tiếng kêu còn mang theo ý cảnh cáo.
Đã đến tận bước này rồi, còn có gì có thể dọa lui La Chinh?
Hắn đi được mấy bước thì dưới chân đột nhiên dùng sức, toàn thân giống như một mũi tên xông về phía một bàn tay máu trong đó.

Åm!


Am!


Ầm...

Tay máu và thân thể La Chinh đập vào nhau, ngay sau đó một dòng máu chảy ra.
Chính giữa bàn tay máu kia xuất hiện một cái lỗ lớn được tạo thành do La Chinh đột nhiên đâm xuyên qua.

U...


La Chinh...
Lăng Sương thầm gọi trong lòng, đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy thân thể La Chinh bị yếu thế.

Ựư ư...

Tất cả những gương mặt
lớn nhỏ trên bức tường đồng loạt phát ra âm thanh, giống như đang khóc mà cũng giống như đang cười nhạo.
Cảm nhận được khí tức phát ra từ bàn tay máu, trong lòng La Chinh cũng có cảm giác nguy hiểm. Tuy thân thể của hắn đủ để tung hoành trong Bỉ Ngạn, nhưng hắn hiểu rõ mình cũng không phải tồn tại vô địch.
Bởi vì cổ thần Luyện Thế Pháp bị niêm phong nên thân thể mới không đi vào Bỉ Ngạn được nữa, còn trước đó từng có đông đảo Hoang Thần dùng thân thể vào Bỉ Ngạn, nhưng họ đi đâu cả rồi?
Hoang Thần cũng giống như chân thân, một khi tu luyện thành là sẽ có được thọ nguyên vô tận. Số lượng Hoang Thần thời điểm đó có lẽ không thua gì số lượng chân thần bây giờ, trải rộng khắp thế giới mẹ, sao bây

Không sao.
La Chinh rời khỏi bức tường, đi về phía tay máu.
Bị ba trăm thần quân lực đập vào thân thể, Bỉ Ngạn cảnh bình thường nhất định không thể chịu được, nhưng đánh vào người La Chinh cùng lắm chỉ khiến hắn sôi trào khí huyết mà thôi.
Chỉ tiếc hắn không thể sử dụng dung dịch phong thạch, bằng không đừng nói ba trăm thần quân lực, dù có mạnh gấp đôi hắn cũng có thể chống lại được!
Chỉ chốc lát sau, tám bàn tay máu đều bị La Chinh lần lượt đánh gãy.
Sáu bàn tay trong đó chui vào trong vòng xoáy mạch máu, còn hai bàn tay bị La Chinh chặt gãy thì nhẹ nhàng nhúc nhích trên mặt đất, dần dần mất đi sức sống.

Giải quyết xong!


U...

Gương mặt như miếng vải rách kia rên 6ư ử, những mạch máu vốn bám vào đỉnh lối đi không ngừng cuộn lên như lá cây xoắn lại, tạo thành tám vòng xoáy máu.
Đám Nhĩ Th5ử đi cùng La Chinh và Lăng Sương biết lối đi thứ mười chín này lợi hại từ lâu rồi, chỉ một chút gió thổi cỏ lay cũng khiến lòng cảnh giác của chúng nâng cao. Bây giờ thấy vòng xoáy máu này xong, bọn

Bịch!


Soạt!

Cú đánh này nện lên người La Chinh khiến hắn văng ra ngoài, đập thẳng vào vách tường trong lối đi.
Khóe miệng La Chinh nhếch lên.
Trong thần miểu không thể thoát khỏi Bỉ Ngạn, cho nên trước lúc tiến vào thần miếu, La Chinh đã chuẩn bị chu toàn. Hắn đã rót rất nhiều Thần Tinh vào tín vật Bỉ Ngạn.
Sức mạnh Bỉ Ngạn của Lực Thần Đồ Đằng vô cùng dồi dào, La Chinh không có chút băn khoăn nào mà cứ thể tùy ý rút sức mạnh Bỉ Ngạn ra!

Vù!

Bàn tay kia có kích thước tương đương với La Chinh. Hắn vừa xông lên, nó đột nhiên xoay ngược lại và tát một cú về phía hắn.

Lực Thần Đồ Đằng!


Quả nhiên...

La Chinh dựa vào tường, khẽ nhướng mày.
Sức mạnh bàn tay máu phát ra ít nhất phải tới ba trăm thần quân lực, vượt ra khỏi dự tính của La Chinh.
Dường như bàn tay máu này cũng có cảm giác đau.
Sau khi bị La Chinh đâm qua, nó không ngừng lay động, gương mặt trên lối đi càng phát ra âm thanh như khóc như cười, bảy bàn tay máu khác đồng loạt lao về phía La Chinh từ nhiều phương hướng khác nhau.

Chẳng qua chỉ có chút bản lĩnh...


Thiên Hành các hạ...

Thấy La Chinh trước nay đánh đâu thắng đó bây giờ bị văng ra đập vào vách tường, đám Nhĩ Thử cũng kinh ngạc đến cực điểm. Nếu ngay cả Thiên Hành các hạ cũng không thể đối phó với bàn tay máu này thì e là cả
thế giới này không ai có thể địch nổi.
La Chinh quay đầu nói với Lăng Sương.

Đám Nhĩ Thử trốn ở đằng sau ló đầu ra khỏi lối đi, cất tiếng kêu chít chít liên hồi rồi bắt đầu a dua nịnh nọt La Chinh...


Chút chít, thu hai bàn tay này luôn đi.
Một con Nhĩ Thử tự quyết định, muốn lấy nhẫn tu di ra cất nó vào.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.