• 3,239

Chương 2895: Hiện th n



Choang, choang, choang...


Theo sát sau bạch tuộc là La Chinh bị nhốt trong tấm sắt. Hắn lăn lông lốc xuống dưới theo vách núi cao chót vót, 8tấm sắt va chạm suốt dọc đường đi phát ra tiếng vang rất lớn.
Chẳng qua lần này báu vật kỳ lạ là La Chinh xuất hiện, nhưng chúng cũng chỉ xem hắn là một
mồi câu
có thể tái sử dụng được nhiều lần, bị Thanh Ngọc Trùng cắn mà không chết. Chúng hoàn toàn không ngờ được
rằng, La Chinh lại có thể dẫn cả Thanh Ngọc Cự Thú trong Hắc Đàm ra ngoài!
Không gian chật hẹp này khiến nàng vô cùng hoang mang. Thế giới này không nên chật hẹp, bí bức và âm u đến thế.
Rốt cuộc là vấn đề ở đâu?
Bạch tuộc núp kín trong hang động đương nhiên chống cự rất ác liệt, nhưng Thanh Ngọc Cự Thú lại quá mạnh, dù bị vài chục xúc tu quấn lấy nhưng nó chỉ nhẹ nhàng giãy ra thôi là toàn bộ xúc tu đã đứt mất.
Dù là xúc tu hay là đầu bạch tuộc thì trong mắt Thanh Ngọc Cự Thú đều là món ngon mỹ vị. Nó cắn xé từng ngụm một, chỉ trong vòng hai, ba hơi thở đã nuốt sạch một con bạch tuộc!
Lúc La Chinh vừa đập xuống mặt đất, Thanh Ngọc Cự Thú cũng nhảy vào trong sơn cốc.
Đám quái mặt heo đông đúc xung quanh nhìn con thú khổng lồ màu xanh biếc tựa như điêu khắc từ ngọc thạch kia, cảm nhận khí tức hùng hậu của nó mà trong lòng đều sợ hãi không thôi. Có vài con quái mặt heo
thậm chí còn run lên cầm cập.
Nhưng Thanh Ngọc Cự Thú lại không mấy hứng thú với đám quái mặt heo nhỏ yếu trong khe núi. Nó chỉ liếc qua một cái rồi lập tức nhảy lên, vọt thẳng vào trong hang động tam giác.

Các ngươi nhìn kìa, đó là gì thế


Nó hình như là6 Thanh Ngọc...


Ta muốn đi ra ngoài...

Trong lòng vừa nảy ra ý nghĩ này,mũi chân nàng đã nhún nhẹ một cái,
Đúng lúc này, nàng nghe thấy tiếng gọi vọng tới từ bên ngoài.

Hổ Doãn...

Sở dĩ chúng có thể trụ vững ở Thập Tam Trọng Thiên là dựa cả vào đám bạch tuộc này, bây giờ bạch tuộc bị Thanh Ngọc Cự Thú ăn từng con một, tương lai của chúng trong Ám vực sẽ vô cùng tăm tối và gian nan.

Chúng ta còn có Hổ Doãn đại nhân!

một bộ cung trang sáng lấp lánh khoác lên trên người nàng.
Giờ phút này, toàn bộ đám quái mặt heo trong khe núi và cả La Chinh đều trợn tròn mắt.

Bị ăn sạch hết rồi, sau này chúng ta sinh tồn ra sao...

Vẻ mặt của đám quái mặt heo khó coi vô cùng, con nào con nấy đều sầu thảm như cha mẹ chết.
Ánh sáng này vốn có hình trụ, nhưng khi vừa tiếp xúc đến thân thể của thiếu nữ, toàn bộ ánh sáng đều hội tụ hết trên người nàng, chiếu rọi cơ thể nàng thành màu trắng đến chói mắt.

Ánh sáng này... Rất dễ chịu...

Về việc trong Hắc Đàm liệu có Thanh Ngọc Cự Thú hay không thì quả thực không thể nào chứng thực được, bởi không một sinh linh nào tiến vào thăm dò Hắc Đàm mà còn sống trở ra. Hắc Đàm sâu bao nhiêu, trong
đó phân bố những sinh linh gì... quái mặt heo hoàn toàn chẳng biết gì cả.
Có con quái mặt theo từng thấy trong Hắc Đàm xuất hiện từng con thú khổng lồ, toàn thân chúng cũng chỉ một màu xanh lục, tính chất giống hệt với Thanh Ngọc Trùng. Chỉ có điều, Thanh Ngọc Cự Thú kiểu này mới
chỉ xuất hiện một, hai lần mà thôi, tộc quái mặt heo căn bản không tin và chỉ nghĩ đó là lời đồn.
Chỉ vẻn vẹn chút lực phát ra từ bàn chân nhỏ nhắn của nàng thôi mà thân hình nàng đã phóng thẳng lên trên như một mũi tên, qua đó có thể thấy được phần nào về lực bộc phát của thân thể này.

Ram...

Nàng hơi có ấn tượng với cái tên này, hình như là ai đó đang gọi mình?
Nhưng khi nàng vô thức nhở lại, hình ảnh tương ứng với cái tên ấy lại là một gương mặt heo vô cùng đáng ghét. Vừa nghĩ đến khuôn mặt xấu xí ấy, nàng liền không kìm được mà nhíu chặt lông mày, cảm giác kháng
cự theo kiểu bản năng tự nhiên sinh ra trong lòng.
Mặc dù những tiếng gọi này khiến người ta thấy thật chán ghét, nhưng mặt khác nó lại nhắc nàng rằng bên ngoài kia là không gian rộng lớn hơn.

Ở dưới phần mộ, thiếu nữ Nhân tộc lượn lờ vài vòng rồi lại quay về phòng tối, ngồi trên những khối thịt nhầy nhụa đầy máu kia.
Thanh Ngọc Trùng là cái tên dùng để miêu tả vẻ ngoài thân thể của nó, vì toàn thân nó giống như được điêu khắc từ ngọc xanh, có tính chất vô cùng cứng rắn.
Mà sinh mệnh có hình thái kỳ lạ ấy, trong Hắc Đàm không chỉ có một loại duy nhất.
Vừa rồi, cột sáng trên phần mộ di chuyển một vòng rồi liền đứng im, không còn động tĩnh gì nữa. Đám quái mặt heo cũng không biết trong phòng tối dưới phần mộ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Thanh Ngọc Cự Thủ đi dọc theo hang động tam giác, ăn hết sạch từng con bạch tuộc rồi lại quay về sơn cốc, triển khai một lượt tàn sát mới đối với đám quái mặt heo.

Làm sao đây?


Con Thanh Ngọc Cự Thú kia hung tàn quá!

Cảm nhận được ánh mắt của nó, La Chinh chỉ biết nở nụ cười khổ. Mấy con Thanh Ngọc Trùng kia không thể nào độc chết hắn, nhưng con Thanh Ngọc Cự Thú này thậm chí ngay đến bạch tuộc mà cũng có thể tùy
tiện xé nát, như vậy thân thể hắn trước mặt nó e chẳng khác nào trang giấy.
Phần đất đắp trên phần mộ nổ tung ra bốn phương tám hướng, thiếu nữ liền vọt ra từ chính giữa.
Trong khoảnh khắc khi nàng chạm đến vầng sáng, cột sáng kia cũng có thay đổi rõ rệt.
Quái mặt heo sinh sống gần Hắc Đàm bao năm rồi nên vẫn có độ hiểu biết nhất định về Hắc Đàm. Sinh linh sống trong đó vô cùng 5đặc biệt, đám Thanh Ngọc Trùng chỉ là một loại trong số đó, hơn nữa còn là loại có cấp
bậc thấp nhất.
Bây giờ La Chinh chính là thịt cá trên thớt, đừng nói đến chuyện phản kháng mà ngay cả chạy trốn hắn cũng không làm được, chỉ có thể nằm trên mặt đất giương mắt nhìn Thanh Ngọc Cự Thú bước từng bước về phía
mình.
Quái mặt heo trong sơn cốc bỏ chạy tán loạn, tiếng gào thét thảm thiết và tiến rên rỉ vang vọng khắp nơi.
Thanh Ngọc Cự Thủ tàn sát hết một lượt rồi lại chuyển dời ánh mắt về phía La Chinh. Nó bị chính tên nhóc loài người này câu lên từ dưới Hắc Đàm.
Thiếu nữ tắm mình trong ánh sáng, cả cơ thể buông lỏng thoải mái.
Nàng có cảm giác như trong tia sáng ẩn chứa vô số tinh linh nho nhỏ và chúng nghe răm rắp theo từng mệnh lệnh của nàng. Chỉ với một ý nghĩ của nàng thôi, từng tia sáng đã bắt đầu bện lại với nhau và biến thành
Hai con quái mặt heo cạnh hắn trắng bệch mặt, chỉ suýt chút nữa thôi là chúng đã bị La Chinh đập trúng rồi. Nếu bị9 hắn đập trúng thật thì chúng ắt hẳn phải chết.

Rốt cuộc có chuyện gì...


Choang!

Cuối cùng La Chinh đập mạnh vào trong khe núi, hơn phân nửa n3gười đều lún sâu dưới đất.
Sau đó, Thanh Ngọc Cự Thú lui ra khỏi hang động tam giác, hiển nhiên vẫn chưa đã thèm nên lại đổi sang một hang động khác.
Từ trong hang động tam giác chỉ phát ra tiếng nhai nhóp nhép, lại thêm một con bạch tuộc nữa bị Thanh Ngọc Cự Thú dùng làm thức ăn để lấp đầy bụng.

Hổ Doãn đại nhân đã trở thành Thuần Khiết Giả!


Hổ Doãn đại nhân! Vì sao còn chưa ra! Con Thanh Ngọc Cự Thú này chắc chắn không phải đối thủ của ngài!


Các các các...

Con Thanh Ngọc Cự Thú này có hai cánh sau lưng, lại có thêm bốn chân nên có thể leo xuống từ vách núi cao chót vót một cách hết sức nhẹ nhàng.
Quái mặt heo bị Thanh Ngọc Cự Thú tàn sát điên cuồng, trong lòng đầy ắp nỗi sợ hãi cùng thê lương, đúng lúc ấy phần mộ bỗng nổ tung, cảnh tượng này khiến đám quái mặt heo đang trốn chạy tứ phía vui mừng tột

độ. Vào thời điểm then chốt, cuối cùng Hổ Doãn đại nhân cũng xuất hiện.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.