• 3,360

Chương 2904: Ai cho các ngươi dũng khí


Quái một mắt cũng giống chỉ đen, đều ẩn núp trong một góc tối quan sát mọi động tĩnh trong thành phố Thanh Ngọc. Khi thấy đám khỉ đen xông lên8 ra tay trước, bọn chúng cũng sốt ruột không thôi.

Nào ngờ lúc chúng đang vội vội vàng vàng xông vào thành phố Thanh Ngọc thì thấy mộ3t vật tỏa ánh sáng lục rơi xuống, lại vừa vặn rơi ngay vào tay một con quái một mắt.
Trong Ám vực, đám khỉ đen này vô cùng dã man và ngang ngược. Chúng ăn hầu hết tất cả mọi thứ, ngay cả quái một mắt cũng nằm trong nhóm thực đơn của chúng.

Mợ đi!

Thần thông thiên phú của tộc quái một mắt nằm hết trong con mắt của chúng. Ký hiệu kia vừa hiện lên trong mắt chúng, không gian trong tầm mắt sẽ lập tức bị cắt ra, biến thành một lồng giam không gian nhất hai
con khỉ đen ở trong đó.
Con quái một mắt này vui mừng quá đỗi, nó cũng c9hẳng kịp tỉ mỉ xem xét mà chỉ kêu lên:
Tóm được rồi, đi!

Mấy con quái một mắt khác bám sát theo sau, chạy như điên về phía ngoài th6ành phố Thanh Ngọc.

Chỉ là phong tỏa không gian thôi mà!

Một con khỉ đen xông thẳng lên, hư không trước mặt nó lập tức nứt ra thành từng vết rạn nhỏ trông như mạng nhện, đồng thời tiếng
Rắc
giòn giã vang lên, không gian bị phong tỏa đã bị khỉ đen đụng cho nát bấy!
Hai con khỉ đen và đám quái một mắt gần như không có chút thời gian phản kháng nào đã bị đại quận Thanh Ngọc bao phủ hoàn toàn.
Ngay cả La Chinh khi thấy cả đoàn đại quận Thanh Ngọc này cũng phải e ngại, duy chỉ có Phượng Ca vẫn mở to hai mắt, không hề có chút gì là sợ hãi.
Hắn nắm lấy tay Phượng Ca rồi cũng nhảy xuống khỏi tháp cao.
Phượng Ca vốn không mấy hứng thú với Văn Minh Chi Khí, nàng căn bản không biết món đồ đó mang ý nghĩ gì, nhưng trong nhận thức của nàng, thứ mà La Chinh cần cũng chính là thứ nàng cần.

Vụt vụt vụt vèo vèo...

Từng con Thanh Ngọc Trùng chui ra từ trong thành phố Thanh Ngọc, ngoài ra còn có đám Thanh Ngọc Đại Xà, Thanh Ngọc Cự Thú...
Thực lực của hai con khỉ đen không chênh lệch nhiều so với đám quái một mắt, nhưng nhờ những Phạn văn tỏa ánh vàng trên mới giấy dán trên thân mà lực bộc phát của chúng được tăng cường lên rất nhiều. Chỉ sau
hai, ba hơi thở, hai con khỉ đen đã đuổi kịp quái một mắt.
Con khỉ đen còn lại lao đến giẫm lên vai con khỉ đen phía trước, nhanh thoăn thoắt tạo thành một đường vòng cung tuyệt đẹp rồi lao thẳng vào con quái một mắt đi đầu.

Giao thứ kia ra đây, không thì ta sẽ ăn ngươi!
Khỉ đen dọa dẫm.
Đúng lúc này, La Chinh cùng Phượng Ca cũng chạy tới.
Phượng Ca nhìn thấy đám sinh linh Ám vực này liền tự dưng trào lên cảm giác chán ghét theo bản năng. Hiện giờ nàng đang trong cơn tức giận nên chẳng còn biết gì là nương tay nữa.

Đại Phạn Vô Lượng Thiên Quang...

Một tia sáng quanh quẩn trên ngón tay ngọc của Phượng Ca.
Thanh Ngọc Chi Linh biết rõ thực lực của Thuần Khiết Giả trong Ám vực khủng bố nhường nào, chỉ một tia sáng bình thường chiếu xuống cũng có thể khiến thành phố Thanh Ngọc loang lổ và lồi lõm khắp chốn
Chẳng qua thành phố Thanh Ngọc vốn tự có năng lực chữa trị nên cũng không sao, nhưng một khi tia Đại Phạn Vô Lượng Thiên Quang này mà bắn ra đủ khiến cho một phần thành phố Thanh Ngọc tan biến hết. Mặc
Khỉ đen và quái một mắt cũng biết thành phố Thanh Ngọc không thể coi thường, chúng cũng ôm tâm trạng cứ liều một phen nên mới bất chấp tất cả mà xông lên như thế.
Thanh Ngọc Chi Linh vừa nói hết câu, toàn bộ thành phố Thanh Ngọc như đột ngột sống lại.

Cáp Trát! Khổ ốc

Quái một mắt thấy khỉ đen hung hăng lao tới bèn lệnh cho mấy kẻ tộc mình ở lại kìm chân.
La Chinh hao tốn bao công sức mới lấy được Văn Minh Chi Khí, vậy mà bỗng dưng lại bị những sinh linh khác cướp đi, hắn mới là người không cam lòng nhất ở đây.

Phượng Ca! Chúng ta đuổi theo!
.
La Chinh từng được chứng kiến uy lực của Đại Phạn Vô Lượng Thiên Quang này rồi, đối với sinh linh đến từ bên ngoài Ám vực như hắn thì tia sáng này không gây ra ảnh hưởng gì, nhưng đối với toàn bộ mọi thứ trong
Ám vực thì lại tạo thành lực tàn phá rất khủng khiếp. Bất cứ loại vật chất nào cũng đều tan biến trong vầng sáng này!
Trong mắt nàng, đại quân Thanh Ngọc có nhiều đến mấy thì chẳng qua cũng chỉ phóng ra một tia sáng là xong.
Đại quân Thanh Ngọc đánh giết sinh linh Ám vực xong thì chỉ lạnh nhạt liếc nhìn La Chinh một cái rồi đều chìm hết vào trong thành phố Thanh Ngọc, không ngừng di chuyển bên dưới mặt đất bằng ngọc xanh và
Có điều ngoại trừ La Chinh, Phượng Ca đâu chịu nghe lời ai khác?
Cũng may La Chinh đã vươn tay ra nắm lấy tay Phượng Ca để ngăn lại, hắn nói:
Khoan đã!

Trong con mắt duy nhất của quái một mắt lóe lên vòng sáng mờ ảo, lập tức mê hoặc khiến con khỉ đen kia ngẩn người ra.
Thừa lúc khỉ đen đang ngơ ngác, quái một mắt quẳng Văn Minh Chi Khí trong tay mình cho con quái một mắt khác.

Vut!

Giấy vàng trên người hai con khỉ đen lóe lên ánh vàng, chúng nhảy xuống khỏi tháp cao rồi phóng thẳng về phía đám quái một mắt như mũi tên vừa bắn ra.
Hai con quái một mắt bỗng ngừng chân lại và quay đầu nhìn, trong con mắt to lớn của chúng đột nhiên hiện ra ký hiệu quỷ dị.

Định Quang Chi Nhãn!

dù thành phố Thanh Ngọc vẫn có thể tự chữa, nhưng độ tổn thất không phải là ít, vì vậy Thanh Ngọc Chi Linh cũng thật không biết làm sao.
Khỉ đen và quái một mắt không ngờ Văn Minh Chi Khí còn có cả ý thức của bản thân nên bị sững ra trong thoáng chốc, không dám lao lên tranh đoạt nữa.
Ba con khỉ đen bọn chúng chính là tinh nhuệ đóng giữ tại Thập Tam Trọng Thiên, tình cảm của ba huynh đệ bọn chúng rất tốt. Bây giờ lão tam đã hy sinh tính mạng, vậy mà cuối cùng lại làm lợi cho đám quái một
mắt, bảo bọn chúng sao cam tâm được?
Bất cứ cá thể nào trong số các sinh linh Thanh Ngọc này cũng đều vô cùng lợi hại. Chỉ một con Thanh Ngọc Cự Thú đã suýt khiến toàn bộ tộc quái mặt heo bị diệt sạch, ngay cả bạch tuộc vốn vô địch trong Thập Tam
Trọng Thiên cũng bị nuốt ăn từng con một chứ nói chi bây giờ có cả hàng trăm hàng ngàn con như thế...
Khi thấy Phượng Ca định bắn Đại Phạn Vô Lượng Thiên Quang ra, Văn Minh Chi Khí đang bị quẳng trên không trung bỗng dừng lại.

Ngừng tay!
Giọng của Thanh Ngọc Chi Linh lại vang lên lần nữa. Ý nó không phải đang bảo khỉ đen và quái một mắt ngừng tay,mà đang bảo Phượng Ca ngừng tay.

Dám giành giật đồ trong thành phố Thanh Ngọc, rốt cuộc ai cho các ngươi dũng khí?

Giọng nói đầy uy nghiêm của Thanh Ngọc Chi Linh lại vang lên.

Đám trộm cướp một mắt kia! Các ngươi dám!

Hai con khỉ đen còn lại thấy vậy thì đều nổi giận đùng đùng. 5

A... Người trong tộc... Những sinh linh Thanh Ngọc này còn chưa được xem là người trong tộc đâu.
Thanh Ngọc Chi Linh thản nhiên nói.
Thanh Ngọc Chi Linh từng là Chân Lý Chi Tử, là cổ thần Hỗn Độn! Những tồn tại có thể được nó xem là người trong tộc nhất định cũng từng là cường giả tuyệt thể trong hỗn độn.
nhanh chóng quay về nơi chúng vốn đang ở.
La Chinh bước ra, vươn tay cầm lấy Văn Minh Chi Khí rồi hỏi:
Không phải ngươi đã nói rằng toàn bộ người trong tộc mình đều đang ngủ say à?


Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.