Chương 2919: Bãi tha ma
-
Bách Luyện Thành Thần
- Ân Tứ Giải Thoát
- 1295 chữ
- 2022-02-19 04:40:49
Lời đồn nói, chỉ cần nhìn thấy một bia mộ khổng lồ thì đồng nghĩa với việc ngươi đã bước chân vào phạm vi thuộc về Quy Khư Mộ Địa, t8ừ đây sẽ không có đường quay lại nữa!
Trước giờ, lão Kim vẫn luôn bỏ ngoài tại tin đồn này. Người như ông ta chỉ tin những 3gì mình tận mắt thấy.
Nhưng ông ta vừa bay ra khỏi đám mây không lâu thì sắc mặt chợt trở nên ảm đạm. Bia mộ kia lại xuất hiện ở hướng ngược lại!
Chết tiệt!
thành di tích hoang phế
Quả nhiên không khác với truyền thuyết là bao...
Phải một ngày rưỡi sau, các thánh nhân mới đến được cạnh bia mộ.
Bia mộ đen lẻ loi bay giữa không trung, khung cảnh hiu quạnh chết chóc phát ra hơi thở quỷ dị, mà ngoại hình khổng lồ ấy lại càng khiến các thánh nhân cảm thấy áp lực.
Chỉ có bia mộ, không có phần mộ. Khu vực này thật kỳ quái.
Trần Hoàng Dịch Kiểm nói.
Phù Nhị híp mắt nhìn tấm bia mộ, cẩn thận lên tiếng:
Bên ngoài hỗn độn có rất nhiều hiện tượng không thể tưởng tượng nổi. Mọi người phải cẩn thận gấp bội.
Thần vực đang đi về phía trước với tốc độ cao liền đột ngột xoay mũi t6huyền, bay vút ra ngoài.
Lần này lão Kim không chui vào đám mây hỗn độn nữa, bởi tầm nhìn trong đám mây quá kém. Ông ta phả5i đảm bảo mình duy trì vận tốc rời xa bia mộ kia.
Lê Lạc Thủy và La Tiêu nhìn nhau, sau đó La Tiêu đề nghị:
Hay là chúng ta phải người ra ngoài Thần vực điều tra?
Khí hỗn độn đáng sợ nhưng vẫn có không ít người có thể qua lại trong hỗn độn. Những thánh nhân này, thậm chí là cường giả Bỉ Ngạn cảnh đều có thể làm được.
Nhưng bây giờ, bia mộ này thực sự xuất hiện trước mắt khiến lão Kim lập tức cảnh giác.
Ông ta9 chuyển hai tay, toàn thân quay 180 độ sang một bên.
Khi đứng ở ngoài Thần vực, nhìn thấy bia mộ khổng lồ kia, tất cả mọi người đều trợn tròn mắt.
Bia mộ lớn quá, ai đã chôn nó ở nơi này?
Một thánh nhân thở dài, nói.
Sau khi vượt qua bia mộ này, cách đó không xa, lại xuất hiện một bia mộ khổng lồ khác.
Những bia mộ này có kích thước tương đương với Thần vực, có thể thấy ở hầu khắp mọi nơi. Nhưng có một vài bia mộ thoạt nhìn rất tàn tạ, dường như đã tồn tại ở đây hàng chục triệu, hàng trăm triệu năm, đã trở
Ở giữa biển Thời Gian, trên hòn đảo nổi lớn nhất có một nơi cảnh quan hết sức xinh đẹp. Mà trong một cung điện ở nơi này, bầu không khí lại đông cứng và nghiêm trọng.
Vô số thánh nhân tập trung ở đây, còn Lê Lạc Thủy thì ngồi trên đài cao, Linh Thù ngồi bên bầu bạn.
Lê Lạc Thủy biết vùng đất ký linh không phải đảm bảo tuyệt đối, nhưng trước mặt nhiều người như vậy, bà cũng không tiện nói nhiều, cuối cùng chỉ có thể đồng ý.
Một lát sau, La Tiêu cùng mấy thánh nhân là lão Cửu, Thi Tiểu Xảo, Trần Hoàng Dịch Kiếm... đi ra khỏi Thần vực, mà Xi Vưu Vệ đi cùng bọn họ thì chỉ có mình Phù Nhị.
Các vị, theo ta.
La Tiêu vừa nói đã nhảy lên, lướt đi trong hỗn độn.
Những người khác thì theo sát phía sau, không ngừng di chuyển.
Gia sản của những thánh nhân này đều ở đây. Mọi người đều trên cùng một chiếc thuyền, an nguy nối liền với nhau nên bây giờ ai cũng lo âu.
Lão Kim, nếu bất cứ ai nhìn thấy bia mộ này đều không thể quay về thì ai đặt tên cho nơi này là Quy Khư Mộ Địa? Người đặt cái tên này chắc chắn đã từng đến đây, làm thế nào mà hắn trở lại thế giới mẹ được?
Linh
Lão Kim nên ở lại Thần vực trấn giữ. Chuyện thăm dò cứ giao cho chúng ta là được.
La Tiêu nói.
So với những tồn tại mạnh mẽ trong hỗn độn, Thần vực vẫn quá mức yếu ớt. Đề nghị của La Tiêu cũng hợp lý, bọn họ đều cố gắng không để lão Kim đi mạo hiểm.
Thù đứng bên tỷ tỷ, cười hỏi.
Lão Kim chắp tay, trả lời nàng ta:
Bởi vậy nên ta vẫn luôn không tin lời đồn này. Có lẽ chúng ta có thể tìm được đường trở về. Nhưng tình hình như bây giờ, xin hai vị điện hạ quyết định.
trưởng Xi Vưu ra sao?
Lão Kim ghìm hai tay, mũi thuyền hướng lên, gần như bay thẳng lên cao với góc độ thẳng đứng. Nhưng bay lên chưa được bao lâu thì lại thấy bia mộ khổng lồ đã đợi ở phía trước.
Không biết trong vùng đất chết có gì nguy hiểm mà có tiếng xấu như vậy?
Các thánh nhân bàn luận sôi nổi.
Như vậy, chẳng phải Thần vực xong đời rồi sao?
Đây là bến đỗ duy nhất của chúng ta!
Bàn về tầm nhìn và sức phán đoán, cả Thần vực này phải nghe lão Kim, nhưng khi lão Kim không phán đoán được thì chỉ có thể để Lê Lạc Thủy và Linh Thù quyết định. Hai chị em họ mới là truyền nhân chính thống
của tộc Xi Vưu.
Sau khi đi về phía trước một đoạn, lão Kim nhận ra mình không thể đi tiếp nữa. Ông ta muốn bàn bạc với những người khác một phen.
Ông ta bèn chui ra khỏi những vòng tròn, cầm ô Thanh Dương và rời khỏi đây. Sau khi ra khỏi mặt trời, ông ta liền dịch chuyển không gian đến biển Thời Gian.
Có thể.
Ở một bên bàn tròn, Phù Nhị gật đầu nói.
Lão Kim cũng đồng ý:
Bây giờ cứ dừng Thần vực lại trước, để chúng ta đi thăm dò xong lại bàn tiếp.
Trong lòng lão Kim nảy sinh dự cảm chẳng lành.
Sau khi tiếp nhận chức vị thuyền trưởng, toàn bộ Thần vực đều nằm trong tay ông ta. Nếu thật sự đi vào Quy Khư Mộ Địa thì e là sẽ gặp rắc rối to, nếu cả Thần vực bị chôn vùi ở đây thì ông ta phải đối mặt với đại tù
Nơi Thần vực đỗ khá gần với một trong những tấm bia mộ này. Tuy nhiên, với khoảng cách trong hỗn độn mà nói thì dù mắt thấy đã gần chạm đến rồi nhưng thực chất vẫn còn cách rất xa xôi. Cho dù là thánh nhân
cũng phải tốn không ít thời gian.
Nhưng phu quân...
Lê Lạc Thủy hơi chần chờ. Bà không muốn La Tiêu đi mạo hiểm.
Ai ngờ La Tiêu lại cười ha ha, nói:
Mấy thánh nhân chúng ta đều có vùng đất ký linh, có mất mạng ở bên ngoài cũng không sao. Để ta dẫn đội ra ngoài thăm dò!
Không ra được.
Sau khi nhận ra điểm này, lão Kim khẽ cắn răng. Lần này ông ta bay thẳng về hướng bia mộ.
La Tiêu đứng giữa sảnh, chau mày hỏi:
Lời lão Kim nói là thật sao?
Lão Kim gật đầu, đáp:
Vùng đất chết bậc này được lan truyền rất rộng ở thế giới mẹ, người ra ngoài thăm dò hỗn độn gần như đều nghe nói qua. Nếu không có lửa thì sao có khói.
Trên bia mộ phủ đầy những vết nứt loang lổ trông hệt như vực sâu hun hút.
Một thánh nhân thăm dò một vòng xong thì lại gần vết nứt kia.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.