• 3,272

Chương 3002: Dẫn dụ quái vật


Giờ phút này, các đại tộc đều đang đoán chừng vị trí mình đang đứng, sau đó đổi ứng với sự lựa chọn của mẫu thể.

Pháp trận ở khu vực trung8 tâm được bố trí rất chặt chẽ và dày đặc, nhưng vừa rồi gió lốc nổi lên đột ngột nên toàn bộ tộc nhân chỉ đành tạm thời tìm một pháp trận che chở3.

Các tộc Nhĩ Thử, Hữu Hùng, Kim Ô cách mẫu thể khá xa, nhưng pháp trận của đệ tử Thái Nhất Thiên Cung cùng tộc Cửu Lê thì lại khá gần mẫ9u thể.
Thấy mẫu thể càng lúc càng gần, đồng tử Lăng Sương dần co lại. Nàng trầm giọng nói:
Chúng ta rút thôi!


Nếu còn không đi nữa thì sẽ không kịp!
Hoắc Trạch cũng vội la lên.
Bọn họ không muốn đạp lên vết xe đổ.
Nhưng các thế lực siêu cấp ở phía sau lại càng ngày càng lo lắng. Nếu tất cả pháp trận đều bị mẫu thể giẫm nát thì không có vấn đề gì, nhưng nếu pháp trận mình đang đứng bị giẫm, sau đó gió lốc vừa vặn ngừng lại,
các chủng tộc may mắn còn lại giết được mẫu thể và phân chia Hồn Nguyễn Chí Linh thì không tốt chút nào.
Các đại tộc không thèm quan tâm đến vị trí mà mình đang đứng nữa, trong lòng chỉ chấn động kịch liệt.
Trong lúc mọi người còn đang hoang mang không hiểu, La Chinh đã vượt qua màn sáng.
Ngay khoảnh khắc khi hắn vừa xông ra, trên đỉnh đầu đã hiện ra một cọng lông vũ xanh ngắt như được điêu khắc từ thúy ngọc.

Vù...

Nhóm người dẫn đầu đều ầm ĩ cả lên, nhưng Lê Sơn vẫn chẳng ai ra mặt, cũng không định ra tay với mẫu thể trong Hỗn Nguyên Đại Thế Giới.
Thoắt cái, pháp trận thứ tư, thứ năm, thứ sáu đã bị phá nát từng cái một.
Có vết xe đổ là tộc Thương Linh, các dị tộc sau này đều đã học được bài học đắt giá. Họ biết rõ mình không thể chống cự lại nổi, cho nên chạy là thượng sách.
tiên bị đuổi ra khỏi pháp trận.
Nhưng sau một hơi thở, các đệ tử Thiên Cung không hề xông ra ngoài, ngược lại chỉ có một người duy nhất lao ra khỏi lồng ánh sáng, đó chính là La Chinh.
Các đệ tử Thiên Cung khác vẫn đứng yên tại chỗ không nhúc nhích.
Mẫu thể đang trong cơn giận dữ nên chỉ đạp lung tung xung quanh, vừa rồi nó thậm chí đã bỏ sót một pháp trận.
Song, sự việc may mắn mà Sầu Tuẫn mong ngóng lại không hề xuất hiện...
Sau khi đạp vỡ pháp trận thứ mười ba, mẫu thể xông thẳng về hướng pháp trận của Thái Nhất Thiên Cung.
Nó thấy hơi hoang mang.
Đám kiến chi chít kia đều bị gió lốc thổi bay, sao chỉ có con kiến này là có thể tự do bay tới bay lui trong gió? Thậm chí còn dám vung kiểm chém về phía mình?

Con kiến nhỏ Nhân tộc! Chết đi!


Đúng vậy.
La Chinh gật đầu.

Dụ nó thế nào?
Mạc Nhất Kiểm đứng cạnh tỏ vẻ hoang mang, ngay cả Lăng Sương cũng mở to đôi mắt nhìn chằm chằm La Chinh, trên mặt là vẻ không hiểu.
Lăng Sương không biết La Chinh có thể tránh được gió lốc, mà tuyệt đại đa số đệ tử Thiên Cung ở đây cũng đều không biết.
Uy lực của ánh kiếm này căn bản không đủ khiến mẫu thể bị thương, nhưng lại thu hút sự chú ý của nó.

Đùng, đùng.

Mẫu thể dừng bước, đôi mắt to lớn nhìn chằm chằm La Chinh.

Ngay cả pháp trận dùng Hồn Nguyễn Chí Linh luyện hóa ra mà cũng phá được, chuyện này, chuyện này thật vô
quá mà!


Nếu bọn họ vẫn cứ ở lại trong pháp trận thì sợ là sẽ bị chết hết!
.

Thái Nhất Thiên Cung đang làm gì?


Bọn họ chán sống rồi?


Chắc là không cam lòng? Nhưng có còn cách nào khác đâu, vào lúc này mà không cam lòng thì cũng được gì? Còn không chấp nhận số phận thì sẽ mất mạng!

Nhất là ba huynh đệ Triệu thị của tộc Thần Nông Thị, Triệu Trần lớn nhất căm hận nói ra:
Có cách nào khiến chúng không rời khỏi pháp trận được không? Tốt nhất là bị mẫu thể giẫm chết đi!

Sơn lạnh lùng lườm Triệu Trần một cái, đáp:
Không có cách nào đâu.

Tình hình hiện giờ chính là thể cục không thể nào phá giải, ngoại trừ chạy trốn thì chẳng có bất kỳ phương pháp nào khác, cho nên họ cũng không thể nào nhất các đệ tử Thiên Cung trong pháp trận được.

Ngoan ngoãn để gió lốc cuốn đi! Kết tinh trong mẫu thể Hồn Nguyễn Chí Linh sẽ thuộc về Thần Nông Thị chúng ta!


Sau khi các đệ tử Thiên Cung bị cuốn đi, tiếp theo chính là Lê Sơn! Hiện giờ đã trôi qua được hơn nửa nén nhang rồi, tình hình này có lợi cho chúng ta!

Các đệ tử tộc Hữu Hùng, Kim Ô, Thần Nông Thị bàn tán xôn xao.
Mẫu thể đạp mạnh khiến mặt đất không ngừng rung động.
Tộc nhấn của các tộc Hữu Hùng, Thần Nông Thị ở đằng xa đều bắt đầu cười trên nỗi đau của người khác.

Ha ha! Thiên Cung tiêu rồi!

La Chinh không hề bị gió lốc ảnh hưởng chút nào. Hắn bay ngược theo chiều gió, hướng thẳng đến mẫu thể đang lao về phía này, trường kiểm Hữu Tuyết lóe ra vầng sáng sắc bén,

Roet!

Ánh kiểm cắt qua khoảng cách mấy trăm mét, chém lên thân của mẫu thể.
Trong pháp trận của tộc Nữ Oa Lê Sơn ở ngay bên cạnh, La Yên nhìn La Chinh chăm chú, vẻ lo lắng đong đầy trên mặt.
Nhưng trong tình hình này, nàng chẳng thể giúp được gì cả.

Ầm ầm ầm...

Có điều, gió lốc chỉ vừa mới nổi lên thôi, thời gian một nén nhang đã đủ cho mẫu thể đạp bẹp toàn bộ số người trốn trong pháp trận6 rồi!
Thoáng chốc, tất cả mọi người đều lo lắng, mà nhóm người dẫn đầu ở ngoài Hỗn Nguyên Đại Thế Giới cũng sốt ruột không thôi.
5
Trong tình huống như này mà Lê Sơn vẫn không định ra tay?

Trong quá trình chiến đấu vừa rồi, La Chinh vẫn luôn là người dẫn dắt nên cả nhóm ai cũng sinh ra lòng tin tưởng vô điều kiện đối với hắn, tin rằng thời khắc mấu chốt hắn có thể nghĩ ra cách đối phó.
Thế nhưng tình hình hiện tại căn bản không có cách nào đối phó được...
Rất nhiều đại tộc đều chăm chú nhìn xem Thiên Cung sẽ làm gì. Theo suy đoán của họ, chỉ một, hai hơi thở nữa thôi là đệ tử Thiên Cung sẽ nháo nhào xông ra khỏi pháp trận và trở thành nhóm thể lực siêu cấp đầu
Khi tất cả đệ tử Thiên Cung đã chuẩn bị sẵn sàng và định xông ra khỏi pháp trận thì La Chinh bỗng bình tĩnh lên tiếng:
Đợi chút đã.


Đừng nói là huynh muốn dẫn dụ nó...
Sầu Tuẫn đã đoán được dự định của La Chinh.
Trong số tất cả tộc nhân trong khu vực trung tâm, chỉ có La Chinh là có thể tránh được gió lốc kinh khủng đến dị thường này. Nếu La Chinh có thể dụ mẫu thể đi thì đây đúng là lựa chọn quá tốt.
Thấy mẫu thể đi về phía Thái Nhất Thiên Cung, đệ tử Thiên Cung và mấy người tộc Cửu Lê đều cảm thấy không ổn.

Xem ra chúng ta cũng phải rời khỏi pháp trận thôi...
Phượng Ca nhíu mày nói, ánh mắt lập lòe.

Đừng hoảng, có lẽ mẫu thể sẽ không chạy đến chỗ chúng ta đâu.
Sầu Tuẫn an ủi.
Thân hình mẫu thể quay ngoắt lại, hai bàn tay khổng lồ vỗ về phía đầu La Chinh.

Nhưng La Chinh quá linh hoạt, sao hắn có thể để mình bị mẫu thể vỗ trúng?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.