• 8,615

Chương 3034: Vô cùng đại liệt pháp


Nếu La Chinh bị hút vào thế giới trong cơ thể của Tà Thần, hắn cũng chỉ có thể mặc cho Tà Thần muốn làm gì thì làm. Thậm chí,8 Tà Thần còn có thể luyện hắn thành Đạo Luyện Phân Thể.

Lăng Sương không thèm để ý tới Lam Tinh, năng lập tức dùng c3hân nguyên truyền âm nói:
La Chinh, người tuyệt đối đừng để bản thân bị hút vào trong. Nơi đó thông với thế giới trong cơ t9hể của Tà Thần! Hắn và người vốn là một thể, nếu bị hút vào trong thì sẽ rắc rối to!


Nghe được lời nhắc nhở của Lăn6g Sương, La Chinh khẽ giật mình, hắn lập tức ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề.
Sơn lắc đầu theo bản năng. Bất kể là màng sáng của tộc Nguyệt Linh hay Oa Ảnh thì đều phải kích phát thần thông huyết mạch mới thi triển được, nếu dùng cách quay ngược thời gian để đưa những năng lượng này về hình thái nguyên bản thì sẽ sinh ra hiệu quả như vậy. Nhưng trong thế giới mẹ, quy tắc thời gian là phạm trù chân lý, cực kỳ khó thay đổi và cũng chẳng có cách nào sử dụng...
Quan trọng nhất là khí tức tỏa ra từ La Chinh hoàn toàn không dính dáng gì tới thời gian. Ngược lại, nó giống với một loại chân ý của đạo hơn, và đó là một chân ý của đạo trước nay chưa từng có!
Người hoang mang không chỉ có mình Sơn. Ở bên ngoài Hồn Nguyên Đại Thế Giới, vẻ mặt Phục Hy cũng hiện rõ nét khó hiểu. Hắn ta cảm thấy bản thân mình càng ngày càng nhìn không thấu La Chinh...
La Chinh nhìn chằm chằm Tà Thần đang dần trong gang tấc với ánh mắt thờ ơ xen lẫn lạnh lùng:
Ngươi thật sự nghĩ những thủ đoạn còn con này có thể làm ta bó tay chịu trói à?


Thế thì để ta nhìn xem người còn thủ đoạn gì nữa?
Tà Thần khẽ cười.
Mắt La Chinh hơi híp lại, một luồng khí tức khó diễn tả bằng lời tản ra từ trong cơ thể hắn. La Chinh khẽ phất tay vào màng sáng kia một cái.
Đối mặt với những xúc tu năng lượng đang tới gần, La Chinh không hề né tránh. Tay hắn như đang khẽ vung vẩy phất trần, liên tục phẩy nhẹ về phía những xúc tụ năng lượng kia.

Vù, vù, vì...

Xúc tụ năng lượng nào bị La Chinh phẩy trúng cũng hóa thành một đám mưa máu đỏ tươi nhỏ xuống dưới.
Lăng Sương và Phượng Ca cũng không hề do dự, thân thể họ xoay tròn bay lên không trung.
Ai cũng biết Tà Thần không dễ chọc. Trước đây, lúc Tà Thần và Sơn chiến đấu, các tộc đều thờ ơ vì chuyện chẳng liên quan tới mình, nhưng bây giờ cuộc chiến này liên quan tới an nguy của La Chinh nên bọn họ không thể ngồi yên được...
Khi họ vừa định gia nhập vào trận chiến thì từng con thằn lằn màu đen bỗng xông ra, biến thành từng Tà Thần màu đen và chặn trước mặt họ.

Thứ đang nhỏ xuống kia chính là máu của tộc Nguyệt Linh...

Mấy tộc nhân tộc Nguyệt Linh thấy cảnh này, trong mắt liền toát lên vẻ lấy làm lạ.
Máu của tộc nhân Nguyệt Linh là màu xanh, thần thông huyết mạch của bọn họ không được coi là lợi hại, nhưng vì có đặc tính đặc biệt nên màng sáng kia rất khó bị phá hỏng. Vì vậy, trước đây khi ở trong hang động kia, dù Thần Sào Nữ Yêu bắn ra những thanh kiếm sắc màu vàng cũng không thể phá hỏng màng sáng này.
Khi La Chinh vội vã kéo giãn 5khoảng cách giữa đôi bên, một màng sáng trong suốt lặng lẽ bao trùm về phía sau lưng hắn. Màng sáng kia tựa như một chiếc lưới đánh cá nhốt La Chinh vào bên trong!

Thần thông huyết mạch của tộc Nguyệt Linh!

Khu vực trung tâm có mấy người của tộc Nguyệt Linh, thấy cảnh này cả đám đều lộ ra ánh mắt kinh ngạc. Thần thông huyết mạch của những chủng tộc nhỏ này không quá mạnh, đa số đều rất vô dụng. Nhưng khi Tà Thần tổ hợp chúng lại và sử dụng thì phát huy được uy lực mạnh hơn chính bản thân họ nhiều, hiệu quả có thể xem như lớn hơn so với một cộng một bằng hai!
Ấy thế mà La Chinh chỉ đưa tay phất nhẹ một cái, màng sáng này đã bị phá tan. Không chỉ dừng lại ở đó, màng sáng còn quay về lại thành bản chất năng lượng nguyên bản của nó, biến thành máu của tộc Nguyệt Linh. Đây là phương pháp gì?
Tà Thần cũng cảm thấy vô cùng kỳ lạ. Vừa thấy màng sáng vỡ tung, Oa Ảnh sau lưng hắn ta cũng hóa ra từng chùm năng lượng giống như từng xúc tu của bạch tuộc, cuốn về phía La Chinh từ bốn phương tám hướng.
Cơ hội để hắn ta hát La Chinh vào thế giới trong cơ thể cũng không nhiều. Nếu như có thể hút được hắn vào thì đúng là vất vả một lần nhưng nhàn nhã có một đời, Tà Thần không muốn từ bỏ cơ hội này.
Những thần thông huyết mạch này đều bị biến trở về hình thái ban đầu!
Bên ngoài thế giới đen trắng, Sơn đã chữa trị vết thương đáng sợ ở phần bụng của mình. Đòn tấn công ban nãy của Tà Thần suýt nữa phá hủy thế giới trong cơ thể gã, đúng là một đòn trí mạng.
Gã vừa trị thương vừa quan sát tình hình chiến đấu giữa La Chinh và Tà Thần. Khi thấy hiệu quả của phương pháp mà La Chinh sử dụng, trong mắt gã cũng tràn đầy vẻ khó tin:
Pháp môn quay ngược thời gian ư? Không đúng...


Vô Cùng Đại Liệt Pháp!


Bốp...

Màng sáng kia lập tức vỡ tan như một quả bong bóng và hóa thành một thứ năng lượng màu xanh, nhỏ giọt xuống bên dưới.
Phần thân của Tà Thần được tạo ra từ thể năng lượng nên đương nhiên không thể mạnh bằng Tà Thần được, song chúng vẫn cực kỳ khó chơi, có giết cũng không chết, giết xong là sẽ lại tạo thành hình một lần nữa.
Ba cô gái không thể xử lý đám phân thân này trong chốc lát được.

Đừng cố chống cự
Tà Thần vừa phóng lực hút ra vừa cười nói:
Ngươi và ta vốn là cùng một thể, nếu có thể hoàn toàn dung hợp với nhau thì toàn bộ thế giới này sẽ là của chúng ta!

Nhờ có chiếc lông vũ mà thân pháp của La Chinh đã tăng lên một cấp độ cực kỳ khó tưởng, nhưng màng sáng này lại kín không khe hở, vừa mềm vừa dai. La Chinh dùng sức xé nó cũng không thể làm nó rách ra được, cộng thêm lực hút từ ba lòng bàn tay của Tà Thần nên hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn mình bị hút về phía hắn ta.

Ta đi giúp ca ca!

Thấy cảnh này, Lăng Yên không thể ngồi yên được nữa, hai chân nàng đạp một cái bay về phía La Chinh.

Chân ý của đạo là con đường thông với thế giới Bỉ Ngạn. Từ khi chân ý Lực Phạt Thánh Thể bị phong cẩm, mười ba con đường chỉ còn lại mười hai mà thôi. Khí tức mà La Chinh vừa thả ra cực kỳ giống khí tức chân ý... Hắn tu loại chân ý của đạo này ở đâu? Hay là do ta nhìn nhầm?


Phục Hy chưa bao giờ gặp chuyện kỳ lạ như thế này, trong lòng hắn ta nảy ra đủ loại câu hỏi mà không có một lời giải đáp.

Lúc trước La Chinh không hề có bản lĩnh này. Sau khi bị sơn trục xuất, chỉ nửa nén nhanh sau hắn đã quay về rồi. Trong khoảng thời gian ngắn ngủi này hắn đã trải qua những gì?

Phục Hy được xưng là Nhân Hoàng, là người có địa vị gần ngang tầm với cổ thần Hỗn Độn. Nhưng trong toàn bộ hỗn độn có quá nhiều điều huyền bí, ngay đến bản thân hắn ta cũng không thể nào biết hết được...

Khi Phục Hy vẫn đang phỏng đoán, La Chinh bỗng xoay người một cái, một tia sáng màu lam bắn từ tay hắn tới chỗ Tà Thần!

Tà Thần không ngờ La Chinh lại có bản lĩnh này. Trong lúc không kịp đề phòng, trên ngực hắn ta lập tức bị đâm xuyên qua, tạo thành một vết thương tròn như cây đũa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.