Chương 3080: Vòng xoáy năng lượng
-
Bách Luyện Thành Thần
- Ân Tứ Giải Thoát
- 1275 chữ
- 2022-02-20 10:30:14
Các vị cứ đi ở đằng trước, ta che chở cho mọi người là được.
Phượng Ca cũng tiếp lời La Chinh.
Các đệ tử Thiên Cung đang sợ hãi cũng không8 kìm được mà khẽ gật đầu, đồng thời trong lòng họ thầm than vắn thở dài.
Thân thể La Chinh mạnh hơn dương hồn nhiều, nhưng đi trên con đường chật hẹp kia vẫn khá là nguy hiểm, Phượng Ca không được yên tâm cho lắm.
Không cần, chút nguy hiểm ấy vẫn chẳng đáng là gì.
La Chinh tự tin nói.
Thấy Mạc Nhất Kiểm thuận lợi tiến vào vòng xoáy, lá gan của các đệ tử Thiên Cung cũng lớn hơn. Một người khác tiến lên và lấy Vòng Phi Vân của mình ra, bay thẳng về phía vòng xoáy năng lượng.
La Chinh quan sát một lúc rồi lùi ra tít đằng sau nhóm người, đồng thời đưa một Vòng Phi Vân của mình cho Lăng Sương.
Chính xác.
Sầu Tuẫn nói:
Bây giờ mọi người đã đến địch rồi, có thể xuất phát xông lên Thập Tứ Trọng Thiên. Đến bước này, chẳng ai có thể giúp ai được nữa, mọi người phải dựa vào chính sức mình cùng với Vòng Phi Vân trong tay. Mọi người nhớ phải cẩn thận những dải màu kia, đó thực ra là dòng chảy hỗn loạn của năng lượng vô cùng hùng mạnh. Một khi bị cuốn vào, thần tiên cũng không cứu được các ngươi.
Nghe được lời dặn của Sầu Tuẫn, mọi người đều nghiêm túc hơn hẳn. Mặc dù họ rất may mắn bước vào Hồn Nguyên cảnh, nhưng không có nghĩa là gối cao không lo. Trong Bỉ Ngạn này, họ vẫn là dương hồn yếu ớt.
Bây giờ lại đến Phượng Ca điện hạ, mặc dù bi6ểu hiện của nàng trong thế giới mẹ chỉ thường thường thôi, nhưng trong Bỉ Ngạn lại có năng lực cỡ này, có thể tùy tiện đánh giết sinh linh Ám vực. 5Mà loại thủ đoạn này, bọn họ chưa bao giờ nghe nói tới.
Các đệ tử Thiên Cung xếp thành một đường thẳng, tiếp tục tiến lên trên con đường chật hẹp này, còn Phượng Ca thì bảo vệ ở sau cùng.
Đối với cửa ải mà mình nhất định phải vượt qua, Mạc Nhất Kiểm không hề e ngại gì. Hắn ta đứng bên rìa bệ đá và kích hoạt Vòng Phi Vân trong tay. Chiếc vòng này không ngừng xoay tròn trong tay hắn ta, tản ra làn sương mù dày đặc, đồng thời có một luồng sức mạnh được gắn thêm trên bề mặt của dương hồn hắn ta. Cả cơ thể hắn ta bị đẩy hắn ra khỏi bệ đá, chao liệng giữa không trung.
Mạc Nhất Kiếm càng bay càng cao, dần dần hóa thành một điểm đen nho nhỏ trong mắt mọi người. Nhưng nhờ làn sương trắng tản ra từ Vòng Phi Vân mà mọi người vẫn có thể dùng thị lực để nắm bắt được vị trí của hắn ta.
Lăng Sương cũng nhìn những dải màu ấy, nói:
Nghe nói đây là năng lực sáng tạo Bỉ Ngạn, ba mươi ba trọng thiên là do bọn chúng hóa thành từng chút một.
Năng lượng hình thành nên ba mươi ba trọng thiên?
Lông mày La Chinh hơi nhướng lên.
Những người khác chỉ cần bay qua Dục Giới một lần, nhưng La Chinh cần hai lần, hiển nhiên thân thể hắn cũng cần đến thứ này.
Lăng Sương lặng lẽ nhận lấy Vòng Phi Vân, Phượng Ca đứng cạnh quan tâm hỏi han:
Cần ta qua đó đón ngươi không?
Không lâu sau, hắn ta đã thuận lợi đến giữa trung tâm vòng xoáy. Thoắt cái hắn ta đã bị hút vào trong vòng xoáy, như thể có một lực hút vô hình nào đó kéo hẳn ta vào.
Sau khi Mạc Nhất Kiểm đã biến mất trong vòng xoáy năng lượng, Sầu Tuần liền nói:
Đến lượt người tiếp theo.
Sầu Tuẫn đứng cạnh cũng gật đầu nói:
Đúng là có lời đồn đó thật, có điều chúng ta không thể sử dụng những năng lượng ấy nên cũng chẳng ai bỏ thời gian ra nghiên cứu cả.
Sầu Tuần ca ca, vòng xoáy kia là nơi mà chúng ta phải xuyên qua à?
Lam Tình đi tới và hỏi.
Chân trời ở phía xa như vệt mực nước bảy màu bị loang ra, đủ loại màu sắc rực rỡ quấn lấy nhau tạo nên cảnh tượng như áo như mộng.
ở giữa những sắc màu ấy có một lỗ tròn màu đen nho nhỏ, toàn bộ màu sắc đều phóng ra từ trong lỗ tròn ấy, và đó cũng là nơi mà màu sắc hội tụ lại cùng nhau.
Có lẽ Phượng Ca ra tay đã khiến các sinh linh trong Ảm vực khiếp sợ. Những âm thanh quái dị vốn đang quanh quẩn bên rìa Ám vực đã yên ắng hoàn toàn, trên đường đi họ cũng không gặp đợt tấn công nào khác.
Mọi người cùng đi trên con đường chật hẹp ấy hai nén nhang, cuối cùng phía trước cũng trống trải. Một bệ đá rộng lớn hiện ra, đây chính là biên giới tận cùng của toàn bộ Sắc Giới.
Năng lượng ẩn chứa trong những dải màu sắc chuyển động kia thật đặc biệt...
La Chinh nhìn chăm chú về phương xa, nói.
Hắn có thể cảm nhận rõ ràng năng lượng trong đó, hơn nữa loại năng lượng này còn mạnh đến lạ thường. Chắc chắn chúng có điểm tương tự với năng lượng Dung Đạo, nhưng về khí tức thì lại khác hẳn nhau.
Để ta.
Một người bước ra, nghe giọng thì chính là Mạc Nhất Kiếm của Tâm Lưu kiểm phải.
Mục sư đệ, mời.
Sầu Tuẫn chắp tay nói.
Không cần xem nhẹ La Chinh như thế chứ?
Lăng Sương mở miệng trước.
Phượng Ca chớp chớp mắt, nói:
Ngươi hụt hẫng lắm à? Vì mình không giúp được La Chinh?
Đổm sương mù trắng nho nhỏ kia dần tới gần vòng xoáy bảy màu.
Càng lại gần, độ nguy hiểm sẽ càng lớn. Mạc Nhất Kiếm điều khiển Vòng Phi Vân, thận trọng lượn vòng trong dải năng lượng.
Sau đó suy nghĩ trong đầu hắn khẽ động, thoắt sau hắn đã biến mất khỏi Bỉ Ngạn.
La Chinh vừa rời đi, Phượng Ca và Lăng Sương liền đưa mắt nhìn nhau. Giữa hai người như có thần giao cách cảm, chỉ nhìn biểu cảm đối phương là có thể đoán được ý nghĩ trong lòng, một bầu không khí quái lạ bỗng xoay quanh hai người họ.
Bị Phượng Ca một câu nói trúng, Lăng Sương bỗng hơi bối rối. Nàng vội vàng giải thích:
Làm gì có, chẳng qua ta thấy không cần phải nghĩ La Chinh kém cỏi như vậy...
ô, ta hiểu.
Phượng Ca lạnh nhạt nói:
Ngươi đang ghen tị.
Đệ tử Thiên Cung của thế hệ này đúng là yêu nghiệt xuất hiện lớp l3ớp, đến nỗi thiên tài có thể nhất niệm ngộ đạo như Mạc Nhất Kiếm có vẻ không còn quá nổi bật nữa.
Một La Chinh thôi còn chưa nói, dù là ở H9ồn Nguyên Đại Thế Giới hay tại vùng đất Kiếm Đông, trên đường hẳn đi đều tạo ra vô số kỳ tích.
Ai lên trước đây?
Sầu Tuẫn hỏi.
Các đệ tử Thiên Cung đều im lặng. Mọi người ở đây đều mới trải qua chuyện này lần đầu tiên, cho nên người đi đầu sẽ phải mạo hiểm nhiều nhất.
Phượng Ca đi thẳng vào vấn đề như thế khiến Lăng Sương bị nghẹn họng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.