Chương 3084: Đào hố
-
Bách Luyện Thành Thần
- Ân Tứ Giải Thoát
- 1432 chữ
- 2022-02-20 10:30:14
La Chinh và Phượng Ca gầu như không cần trò chuyện gì với nhau, hai người đã cắm đầu bay về phía trước.
Vụt vụt...
8
La Chinh tránh né rất dễ dàng, vẻ mặt lại như thể nghĩ ra được điều gì đó.
Phượng Ca thấy năng lượng bọc tới từ hai bên thì càng lo lắng hơn:
La Chinh, rốt cuộc ngươi còn đợi gì nữa. Cứ tiếp tục thế này thì...
Mặc dù cả lối đi đã bị kích thích đến tột độ, dải năng lượng bao trùm khắp bốn phía, nhưng hiện giờ tốc độ của La Chinh đã tăng lên mấy nấc rồi. Lúc những dải năng lượng kia còn chưa kịp hình thành, hắn đã chui thẳng qua đó trước.
Phượng Ca cứ thế yên bình nằm trong vòng tay La Chinh, đôi mắt dịu dàng nhìn hắn.
Mặc dù đường đi có vẻ khá thuận lợi, nhưng thật ra trong lòng La Chinh vẫn khá lo lắng.
Trước đây, lúc hắn và Lăng Sương vượt qua nửa đoạn sau của lối đi, có một dải năng lượng ở đó rất hung hăng. Chỉ là nửa đoạn đầu của lối đi thôi mà Phượng Ca đã khiến vòng xoáy năng lượng phản ứng mạnh đến thế, vậy đoạn sau cùng e là sẽ càng gay go hơn.
La Chinh thấy vậy bèn dứt khoát bề ngang Phượng Ca lên, đôi cánh sấm sét sau lưng nổ đôm đốp. Hắn lại hóa thành một tia chớp vọt thẳng về phía trước lần nữa.
Tách tách!
Lôi Hình Hóa Ý!
Mặc dù không thể sử dụng dung dịch Phong Thạch trong Bỉ Ngạn, nhưng đạo uẩn thần đạo lại không bị Bỉ Ngạn bài xích, hắn vẫn có thể rút đạo uẩn ra từ thế giới trong cơ thể. Lúc còn ở Ám vực, La Chinh từng dùng thần đạo Sinh Mệnh chữa trị cho cậu bé ba mắt.
Tách tách!
Tia điện trên hai cánh lóe lên, La Chinh kéo lấy Phượng Ca rồi phóng thẳng đi như một tia chớp, đâm thẳng qua khe hở của tấm lưới kia.
Tia sét hoa ra từ thần đạo Huyền Lôi tan biến vào trong đó, thoáng chốc đã bị những dải năng lượng này hòa tan, căn bản không thể nào đánh thủng.
Nhưng dường như dải năng lượng tạo thành vách tường đã bị chọc giận, trên vách tường hình thành một cơn lốc xoáy nhỏ, sau đó lại có thêm vài dải năng lượng bắn ra và phóng về phía La Chinh.
Phượng Ca thấy mình bình yêu xuyên qua rồi thì hơi ngẩn ra, nhưng chỉ thoắt sau đã hiểu ra ngay.
Mặc dù hai người họ đều đang trong hình thái thân thể, nhưng về mặt bản chất thì vẫn khác nhau. Nàng vẫn dùng dương hồn vào Bỉ Ngạn, chẳng qua trong đây nàng thu được thân thể hùng mạnh của Thuần Khiết Giả mà thôi, trong khi đó La Chinh là thực sự dùng thân thể để vào Bỉ Ngạn.
Phượng Ca thoáng sững ra. Nàng không nghĩ ra được trong tình hình này mà La Chinh còn có thể đưa ra phương pháp nào để phá vòng vây?
Đúng lúc này, nàng thấy tia điện bỗng chớp lóe sau lưng La Chinh, ngay sau đó là tiếng
lách tách
của tia sét đan xen vào nhau, cuối cùng một đôi cánh sấm sét bỗng chốc mọc ra từ sau lưng hắn.
La Chinh luôn có cách tìm đường sống từ trong chỗ chết, có lẽ đây chính là đầu nguồn của loại cảm giác này...
Với tốc độ của La Chinh, chỉ sau vài hơi thở họ đã băng qua được hơn phân nửa lối đi. Có lẽ chỉ chừng ba đến năm hơi thở nữa là họ có thể vượt qua hết đoạn đường này.
Lúc hắn đang suy nghĩ, Phượng Ca đột nhiên kêu khẽ:
La Chinh, phía trước!
La Chinh vừa nhìn rõ tình hình ở đằng trước, trên mặt liền hiện lên nụ cười khổ.
Đừng sợ.
La Chinh kéo Vòng Phi Vân về hướng ngược lại, thân thể lùi về cạnh Phượng Ca và tóm lấy tay nàng.
La Chinh thường hay sử dụng đội cảnh sấm sét này trong Thần vực, sau khi đến thế giới mẹ, uy lực của đạo uẩn thua xa sức mạnh Bỉ Ngạn nên La Chinh không dùng đến nó nhiều nữa.
Tuy nhiên, vào thời điểm mấu chốt, nó vẫn có thể cứu mạng được.
Hắn còn đang suy nghĩ phải bằng qua như thế nào, không ngờ con đường phía trước đã bị dải năng lượng phá hủy hoàn toàn...
Lối đi sau lưng hai người vẫn đang hẹp lại rất nhanh, họ không còn đường nào để lui về cả. Mà phía trước họ thì lại bị năng lượng chắn kín mít, dù là đằng trước hay đằng sau thì đều là ngõ cụt.
Sau khi linh hồn của Hổ Doãn bị đuổi đi, Phượng Ca đã lấy lại được toàn bộ ký ức lúc còn trong Ám vực. Trong đoạn ký ức ấy, nàng là một đứa bé ngây thơ không biết gì.
Mặc dù lúc xem những ký ức kia, nàng cũng vô cùng xấu hổ, nhưng đồng thời nàng còn tìm được một loại tin tưởng và yên bình hết sức đặc biệt. Chắc loại cảm giác này cũng giống với những gì nhóm Huân cảm nhận được.
Vut, vut...
Những dải năng lượng chất chồng lên nhau, một trước một sau bao bọc tới.
Lách tách...
La Chinh thay đổi phương hướng mấy lần, nhưng không gian còn lại để hai người tránh né càng lúc càng hẹp lại.
Xem ra chỉ có thể vứt bỏ thân thể này..
Phượng Ca nói.
Có thể thu được một thân thể hùng mạnh trong Bỉ Ngạn là mộng ước của bất cứ một người nào, nhưng hiện giờ họ không còn đường nào để đi, nếu không vứt bỏ thân thể này thì kết quả chính là cái chết của nàng và La Chinh.
Mặc dù Vòng Phi Vân có thể giúp họ phóng lên cao, nhưng lực đẩy của nó vốn cũng không mạnh. Tuy rằng thân 5thể linh hoạt hơn dương hồn, nhưng cứ lượn lờ trên không trung mà không có nơi nào để mượn lực thì cũng chẳng thể nào tăng tốc, thậm chí bởi vì thân thể nặng hơn dương hồn mà lúc bay còn có vẻ vụng về hơn. Họ làm sao mà vượt qua tấm lưới đan từ năng lượng kia được?
ở phía trước, tấm lưới đang dần bao phủ về phía họ, mà lối đi sau lưng thì không ngừng đè ép lại. Với tiến độ này, cùng lắm chỉ chừng ba đến năm hơi thở nữa thôi là bọn họ sẽ bị vòng xoáy nuốt lấy hoàn toàn, đầu còn sống tiếp được nữa?
Tia sét trong tay hẳn lóe lên, hóa thành một thanh trường kích lôi điện hình xoắn ốc, đánh thắng vào vách trong của lối đi.
Hệt như những gì hắn nghĩ, tầng cấp của những năng lượng này rất cao.
Đùng!
Mỗi lần La Chinh biến thành tia chớp vọt thẳng về phía trước, hai người lại chui qua một lớp lưới năng lượng.
Vù vù vù...
Hai người vừa xuyên qua lưới năng lượng thì đằng trước lại có từng dải năng lượng bắt đầu đan vào nhau.
Đừng gắng gượng nữa, La Chinh
Phượng Ca nói.
Hai mắt nàng khép lại, định đưa linh hồn ra khỏi cơ thể. Nhưng đúng lúc này La Chinh lại nói:
Chờ đã!
Khi Phượng Ca càng tiến sâu vào trong lối đi năng lượng, lối đi ấy lại càng bị kích thích hơn. Dải năng lượng tung b3ay ở khắp bốn phía, hình thành từng tấm lưới kín kẽ dày đặc bao trùm về phía hai người.
Vừa thấy những tấm lưới hình9 thành từ năng lượng, trong mắt Phượng Ca toát lên vẻ hoảng sợ:
Cái này làm sao xử lý được, chúng ta có thể rời khỏi Bỉ Ngạ6n không.
Lúc nàng còn đang nói, từng tia điện đã bắn ra từ đầu ngón tay La Chinh và phòng vào một nơi nào đó trên vách lối đi.
Lách tách, lách tách...
Mỗi một lần hắn tấn công vào vách tường, trên vách lại có vài dải năng lượng phóng ra.
Sau khi những dải năng lượng này bắn thẳng về phía La Chinh, chúng cũng không quay về chỗ cũ mà lại hòa vào cùng dải năng lượng khác.
Dải năng lượng trên vách tường phóng ra từng đường một, chỉ một lát sau, trên vách tường đã có một cái lỗ thật to!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.