• 3,254

Chương 3091: Thành vạn linh


Lệnh bài kim loại này chính là thử dùng để điều khiển vòng xoáy năng lượng.

Trước khi La Chinh lấy tấm lệnh bài kim loại ra,8 Phạn văn xung quanh lệnh bài phát ra ánh sáng màu đỏ.

Đúng, đúng!

Bỗng nhiên ý thức được mình sẽ được tự do, Hóa Hình Ma Khổi vô cùng kích động, thế nhưng nó lại hóa hình thành một cô gái nhân tộc trần trụi, tư thế cực kỳ khiếm nhã, La Chinh cau mày nói:
Ngươi vẫn nên đổi trở lại đi.


Ta sẽ không nói, ta sẽ không nói gì hết!
Hóa Hình Ma Khôi kêu to. Nó lại hóa ra hình dáng một cô gái loài người, ngồi dưới đất bày ra vẻ đáng yêu.
La Chinh thở dài. Cho dù nó không nói, chủ nhân của chúng cũng có thủ đoạn lấy được trí nhớ từ trong linh hồn của bọn chúng.

Quá tốt...

Các đệ tử Thiên Cung chờ trên bệ đã thấy Phượng Ca được
Thiên Hành
ôm hạ xuống, vội vàng tới vây quanh.

Chờ chút.
Phượng Ca dừng bước.

Sao thế?
La Chinh khó hiểu quay đầu lại.
Theo phán đoán của hắn, sợ rằng ánh sáng đỏ này có liên quan đến thâ3n phận
Thuần Khiết Giá
của Phượng Ca. Khi nó nhận ra được có Thuần Khiết Giả băng qua vòng xoáy năng lượng sẽ khiến vòng xoáy năn9g lượng sinh ra phản ứng kịch liệt, từ đó ám sát Thuần Khiết Giả trong vòng xoáy năng lượng.
Cho dù bây giờ La Chinh đã mở 6rộng lối đi qua vòng xoáy năng lượng ra cực kỳ lớn, sợ rằng khi bọn họ rời khỏi căn phòng sắt, tiến vào bên trong lối đi sẽ lại bị 5vòng xoáy năng lượng tập kích một lần nữa.
Phượng Ca không muốn giải thích với bọn họ, chỉ dùng thái độ lạnh như băng qua loa vài câu.
Mấy đệ tử đụng phải cây đinh cũng chỉ có thể từ bỏ, còn cái tên
Thiên Hành
kia, thật ra mấy đệ tử ở vùng đất Kiếm Đông cũng đã nghe đồn từ lâu, bây giờ là lần đầu tiên chính mắt thấy. Bọn họ vô cùng mong đợi đối với
Thiên Hành
và Phượng Ca.

Phượng Ca điện hạ!


Cuối cùng Phượng Ca cũng ra rồi.

Vì vậy La Chinh hỏi:
Các ngươi bị nhốt ở nơi này lâu như vậy rồi, đã từng nghĩ tới việc chạy trốn bao giờ chưa?


Ra ngoài?
Hóa Hình Ma Khổi nhìn cái lồng, bất đắc dĩ nói:
Chúng ta không thể rời khỏi bóng tối.

Phượng Ca nhìn La Chinh chằm chằm, trong mắt lộ ra vẻ phức tạp:
Đừng trách ta máu lạnh, người biết hậu quả khi tha cho bọn chúng rồi đấy.

Nàng biết trong lòng La Chinh còn ôm ấp cảm xúc trách trời thương dân, loại chuyện này chỉ có thể tự mình ra tay, không ngờ La Chinh còn muốn ngăn cản nàng.

Cái rương, là một cái rương đen.
Hóa Hình Ma Khổi nói:
Chúng ta bị nhốt trong một cái rương đen mang vào dây.

Nghe Hóa Hình Ma Khổi nhắc tới cái rương đen, suy nghĩ của La Chinh thoáng lóe lên, ra vẻ bừng tỉnh:
Xem ra là ta bỏ sót rồi...

Trong mắt Phượng Ca hiện lên một tia sáng lạnh lẽo, trong tia sáng mơ hồ để lộ ra sát ý:
Văn minh Nguyên Linh kia lớn mạnh như vậy, không phải là thứ chúng ta có thể chọc vào. Chúng ta mang nhiều đồ đi như thế, nhất định bọn chúng sẽ không từ bỏ ý đồ.

Nàng vừa nói vừa hội tụ ánh sáng trên đầu ngón tay.
Mấy con quái vật trong lồng sắt cảm nhận được sát ý của Phượng Ca, bất an nóng nảy.
Hóa Hình Ma Khổi lại nói:
Đừng giết bọn ta! Đừng giết bọn ta! Những gì cần nói ta đã nói hết rồi!

Cân nhắc đến chuyện này, đương nhiên là La Chinh mang nó đi thì tốt hơn.
Lúc xuống căn phòng sắt ở tầng dưới, La Chinh chuẩn bị vượt qua bóng tối rời khỏi căn phòng sắt.
Đối với La Chinh mà nói, bay qua lối đi rộng rãi yên bình này chẳng khác gì giẫm trên đất bằng. Chưa đến mười hơi thở, La Chinh kéo theo luồng điện quang thật dài, bay ra khỏi lối đi năng lượng, rơi xuống bệ
đá.
Hắn lại một mình leo lên tầng trên, lấy cái rương đen còn lại ở góc tường xuống.
Vừa rồi ánh mắt La Chinh bị Phạt Thể Cương Ngọc hấp dẫn, lại bỏ quên cái rương đen này!
Sầu Tuẫn thấy cảnh này thì nhìn sang Lăng Sương bên cạnh theo bản năng. Lăng Sương lẳng lặng đứng tại chỗ, mím môi, thân thể hơi căng cứng.
Mấy đệ tử ở vùng đất Kiểm Đông vây quanh Phượng Ca hỏi han, bọn họ muốn biết tại sao vòng xoáy năng lượng lại xuất hiện hiện tượng lạ như vậy.
Đáy cái rương đen này đen sì, nhìn như không có gì đặc biệt, khi La Chinh đưa tay vào bên trong mới phát hiện bên dưới cái rương có một động tiên khác, chính là một Ám vực độc lập.

Là cái rương này à?
La Chinh hỏi.
Một nửa căn phòng sắt bị bóng tối bao phủ, tương đương với Ám vực, mà Hóa Hình Ma Khối và các quái vật này đều là sinh linh Ám vực. Kết quả khi rời khỏi bóng tối có thể dễ dàng nhìn ra.

Vậy các ngươi vào bằng cách nào?
La Chinh hỏi.
Sau khi Hóa Hình Ma Khổi biến trở về nguyên hình, La Chinh mới phá hỏng mấy cái lồng sắt kia.
Bề ngoài những con quái vật kia trông đáng sợ nhưng cũng không hung hãn, nhất là sau khi Hóa Hình Ma Khổi trao đổi với bọn chúng, những con quái vật kia đều yên tĩnh khác thường, sau khi rời khỏi lồng sắt đều tự động chui vào cái rương đen trong tay La Chinh.
La Chinh nhét cái rương đen đó vào không gian tu di của Phượng Ca, sau đó hai người mới đi đến cánh cửa nhỏ kia.
La Chinh chui ra cửa nhỏ trước, sau lưng vang lên tiếng lách tách, đội cảnh sấm sét chói mắt lại xuất hiện sau lưng hắn. Ngay sau đó Phượng Ca cũng từ bên trong chui ra, cực kỳ tự nhiên lao vào lòng La Chinh.
Phượng Ca căn bản không có ý định dùng tay, nàng sẽ không bố thí lòng thương hại với những con quái vật này.
Ngay khi ánh sáng màu trắng lóe lên trong bóng tối, La Chinh lại đưa tay nắm lấy cánh tay Phượng Ca:
Bỏ đi.

Lối đi qua vòng xoáy năng lượng bị mở rộng gấp bảy tám lần, cực kỳ rộng rãi, dải năng lượng vốn xao động không yên lại không có phản ứng gì, Phượng Ca hoàn toàn có thể dùng Vòng Phi Vân chậm rãi bay qua.
Nhưng hiển nhiên Phượng Ca không có suy nghĩ đó, vẫn yên lặng nằm trong lòng La Chinh.
Dục Giới không thể so với Sắc Giới, những cuộc tranh đấu ở nơi này ác liệt hơn Sắc Giới rất nhiều. Trong các thế lực siêu cấp, Thải Nhất Thiên Cung vẫn luôn bị động, lại phải đối mặt với chủng tộc cường đại ở Bỉ Ngạn. Cho dù là
Thiên Hành
hay Phượng Ca cũng đều là trợ lực vô cùng lớn đối với Sắc Giới.
Sau khi các đệ tử Thiên Cung tập trung đầy đủ, được mấy đệ tử vùng đất Kiếm Đông dẫn đường, rời khỏi bệ đá, tiến về chỗ sâu trong Thập Tứ Trọng Thiên.
Mặc dù đều là Bỉ Ngạn, nhưng Sắc Giới và Dục Giới vẫn có khác biệt không nhỏ.

Thập Tam Trọng Thiên ở Sắc Giới đã khiến dương hồn phải chịu áp lực không nhỏ, thế nhưng mức áp lực này còn có thể chống đỡ được, mà những vệt sáng màu tím lơ lửng trên bầu trời ở Dục Giới lại gây áp lực cực lớn cho bọn họ.

Dọc theo đường đi, có vài đệ tử Thiên Cung không chịu được, chỉ có thể không ngừng bổ sung hồn đan.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.