• 3,245

Chương 3116: Cứ điểm lê sơn


Dù vật chất trong Ảm vực có hóa thành tro cũng không thể nào tồn tại trong ánh sáng này. Dưới sự ăn mòn của ánh sáng trắng, tro bụi cũng lập tức8 bị trừ khử không còn chút nào. Trong phạm vi trăm dặm này gần như không còn chút bụi nào, vô cùng sạch sẽ...

Tính mạng của Từ Hàng đã 3rơi vào tình trạng ngàn cân treo sợi tóc. Một mặt, nó đã thiêu đốt đá Tinh Mạch của bản thân, một mặt khác thân thể của nó đã bị Ám vực ăn mòn 9nghiêm trọng.


Ngươi, ngươi làm thế nào?
Lúc nó và La Chinh cùng đáp xuống, nó không nhịn được cất tiếng hỏi.
Tộc Hà Lạc vốn thích yên ổn, không thích tranh đấu với những chủng tộc khác. Tên tộc nhân của tộc Hà Lạc này vội vã chạy tới thành Vạn Linh, hy vọng La Chinh sớm ngày chiếm thành Thiên Thủy.

Thành Vệ đại nhân, tộc Dẫn Dứu và tộc Cự Nhân chúng ta ra tay là được, không cần Thành Vệ đại nhân đích thân ra tay.
Xích Điện vội chớp thời cơ nói.
La Chinh thản nhiên nhìn thoáng qua Xích Điện, hắn chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhìn thấu tâm tư của Xích Điện.
Từ Hàng nghĩ rằn6g ánh sáng này là do La Chinh tạo ra.
Nhìn con chim ưng đang hấp hối này, La Chinh cười nhạt đáp:
Bởi vì chúng ta có một Thuần Khiết G5iả.

Trong Thập Tam Trọng Thiên, La Chinh đã từng chứng kiến sự lợi hại của ánh sáng mà Phượng Ca tạo ra. Nhưng lúc đó, Đại Phạn Vô Lượng Thiên Không kia xuất hiện với thời gian cực ngắn. Bây giờ, khe nứt của ánh sáng gần như làm mù mắt này lại tiếp tục mở ra, gần như biến bản chất của mảnh Ám vực này thành Quang vực. Điều này cho thấy năng lực của Phượng Ca lại mạng lên...

Ừm, chắc là vừa rồi... vừa rồi dùng sức mạnh quá độ... nên đã hôn mê bất tỉnh.
Huyết Hồng chỉ vào bầu trời xa xa, nói.
La Chinh đưa tay đặt lên trán của Phượng Ca. Linh hồn nàng không bị tổn thương, hô hấp cũng rất đều. Lúc này, hắn mới yên lòng, nhẹ nhàng ôm lấy Phượng Ca từ bàn tay của Huyết Hống rồi cõng trên lưng.

Chúng ta về thành rồi bàn bạc sau.
Nói xong, La Chinh vỗ cánh bay thẳng về thành Vạn Linh.

Tộc Hà Lạc? Liên quan tới thành Thiên Thủy à?
La Chinh hỏi.

Bẩm Thành Vệ đại nhân, sau khi tộc Tinh Chuẩn thất bại đã trốn vào thành Thiên Thủy. Bây giờ, thành Thiên Thủy vô cùng hỗn loạn. Tộc Hà Lạc của chúng ta cũng bị kéo vào, xin Thành Vệ đại nhân phải người quét sạch thành Thiên Thủy!
Tộc nhân của tộc Hà Lạc nói.
Lúc tộc Tinh Chuẩn có đủ năng lực khống chế thành Thiên Thủy, rất nhiều sinh linh Bỉ Ngạn trong thành đều bình an vô sự. Nhưng một khi tộc Tinh Chuẩn yếu thế thì những chủng tộc đã từng bị chèn ép kia sẽ bắt đầu gây sóng gió. Có một số chủng tộc cũng có dự định như tộc Dẫn Dứu và tộc Cự Nhân, chúng định giết hết tộc Tinh Chuẩn, sau đó quy hàng La Chinh,
La Chinh híp mắt ngẩng đầu nhìn chăm chú khe nứt lớn trên bầu trời. Trên mặt hắn lộ ra vẻ tò mò:
Cuối cùng khe hở kia cũng sẽ bị Đại Phạn Vô Lượng Thiên Không lấp kín, không biết thế giới bên trong đó như thế nào?

E rằng ngay cả Phượng Ca cũng chẳng thể giải đáp vấn đề này. Bây giờ, La Chinh không thể vào trong đó để thăm dò được. Hắn vẫn còn trong Ảm vực. Không biết khe hở này sẽ duy trì được bao lâu. Một khi khe hở bị đóng lại thì Ám vực sẽ lại xuất hiện.
Không có sự trói buộc của Tinh Chi Tinh Trệ, đôi cánh sấm sét phía sau La Chinh lại giang rộng. Hắn bay vọt lên không trung, rời khỏi Ám vực.
Cuộc chiến với tộc Tinh Chuẩn đã kết thúc. La Chinh vốn nghĩ đơn giản, chỉ có điều hắn vẫn xem nhẹ thủ đoạn của các sinh linh Bỉ Ngạn.
Ngày hôm sau...
Trong phủ Thành Vệ, cường giả của tộc Dẫn Dứu và tộc Cự Nhân tề tụ lại. Ở sảnh trước còn có một sinh linh Bỉ Ngạn khác, sinh linh Bỉ Ngạn này giống người bảy phần, da toàn thân màu lam, tay và chân đều dài, râu ria hai bên rủ xuống mặt đất.
Từ Hàng và Liệp Tường đã chết, tộc Tinh Chuẩn đã mất đại tướng đứng đầu, đương nhiên sức chiến đấu sẽ giảm xuống mấy cấp bậc. Có thể nói thành Thiên Thủy đã là vật trong tay của La Chinh. Nhưng sau khi trở về phủ Thành Vệ, Phượng Ca vẫn luôn hôn mê, La Chinh cũng chẳng còn tâm tư tiến tới chiếm thành Thiên Thủy nữa.
La Chinh không vội, nhưng tộc Dẫn Dứu và tộc Cự Nhân lại vô cùng lo lắng!
Không sớm thì muộn La Chinh cũng sẽ rời khỏi Thập Tứ Trọng Thiên. Đến lúc đó, hai chủng tộc này sẽ hợp lực khống chế thành Thiên Thủy và thành Vạn Linh. Đây là ước mơ lâu nay của bọn chúng. Chỉ có điều trước kia chúng chỉ có thể ngâm trong mơ mà thôi, bây giờ điều ước này đã có cơ sở để thực hiện, sao chúng có thể bỏ qua được chứ?

Thuần Khiết Giả?

Con người đang từ từ phóng đại của Từ Hàng đột nhiên xuất hiện vẻ nôn nóng.
La Chinh cũng chú ý tới biểu cảm của nó. Trong lòng hắn cảm thấy kỳ lạ, nó nôn nóng cái gì? Nhưng La Chinh còn chưa kịp hỏi thắc mắc của mình thì mắt ưng của Từ Hàng khép lại, rơi thắng từ trên xuống...
Hẳn nhắn mày lại, vội vàng giảm tốc độ.
Đến giờ, hai sinh linh Bỉ Ngạn là Huyết Hồng và Xích Điện vẫn chưa phản ứng lại, hai vị thủ lĩnh này vẫn ngây ra.

Phượng Ca sao rồi?
La Chinh hỏi.
Đám chim ưng bên ngoài chính mắt thấy La Chinh và Từ Hàng vọt vào trong Ám vực, đương nhiên chúng không nghĩ tới cảnh tượng quỷ dị này sẽ xuất hiện. Thấy La Chinh giang cánh bay vụt ra ngoài, cả đám chim ưng lập tức giải tán, bay nhanh về bốn phía.
La Chinh cũng không định đuổi giết đám chim ưng này. Nếu đại thủ lĩnh của chúng đã chết thì những chuyện khác cũng dễ giải quyết thôi.
Ngay khi đám chim ưng chạy trốn từ phía, khe hở trên bầu trời dần dần khép lại, ánh sáng trắng lóa mắt cũng dần dần thu vào bên trong khe hở. Khu vực vốn được chiếu sáng chói lòa, giờ lại bị bóng tối bao trùm một lần nữa, Ám vực lại ngóc đầu dậy.

Đây là ai?
La Chinh nhìn sinh linh Bỉ Ngạn xa lạ này, hỏi. Xích Điện cung kính đáp:
Nó thuộc về tộc Hà Lạc.

Lúc trước, La Chinh từng nghe nói tộc Hà Lạc là một trong những tộc vốn thuộc về thành Vạn Linh nhưng sau này, toàn tộc di chuyển tới thành Thiên Thủy. Người của tộc Hà Lạc đều là những người thợ khéo
léo.
La Chinh nhìn khu vực bị bóng tối bao phủ tầng tầng lớp lớp trước mắt với vẻ suy tư. m vực và Quang vực vốn là hai khu vực khác nhau, không biết Ám vực hình thành như thế nào...

Đoàng đoàng...

Đôi cánh sấm sét của La Chinh phát ra tiếng đoàng đoàng, hắn bay về phía trung gian của núi Thiên 3 và núi Địa Ô. Khi đi ngang qua triền núi ở giữa hai núi, La Chinh nhìn thấy Xích Điện và Huyết Hống, ngoài ra còn thấy Phượng Ca đang nằm trong lòng bàn tay lo lớn của Huyết Hống.
Tên tộc nhân của tộc Hà Lạc này đến đây chắc cũng do người của tộc Dẫn Dứu làm...


Nếu đã như thế thì các người đi làm đi.
La Chinh thản nhiên nói.

Lời La Chinh nói giống như thánh chỉ, trên mặt Xích Điện và Huyết Hồng bỗng nhiên lộ ra vẻ vui mừng. Chúng vội vàng dẫn tộc nhân của tộc Hà Lạc rời đi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.