• 8,615

Chương 3132: Giao chiến


Thiên Chủ tấn công vài lần đều không có kết quả, ngược lại còn bị hai người ở phía xa làm bị thương đầu lưỡi. Cái đầu lơ lửng trên đ8ầm lầy đen đột nhiên nhô lên, hơn phân nửa thân thể đã lao ra khỏi đầm lầy.

Lúc này, thân hình khổng lồ của Thiên Chủ mới h3iện ra trước mặt La Yên và Linh Vân.


Đám khỉ kia nói không sai, người tới đúng là có chút tài năng.
Thiên Chủ cúi đầu hỏi9:
Bọn họ tới cứu các ngươi, phải không?

Tràng cười trầm đục của Thiên Chủ kéo dài một lúc lâu mới dừng lại được, nó vươn móng vuốt chỉ nhẹ về phía Phượng Ca và nói:
Ngươi chính là Thuần Khiết Giá mà đám khỉ kia nói?

Phượng Ca lạnh mặt nhìn vị Thiên Chủ này, không lên tiếng. Tuy ngoại hình của Thiên Chủ này khác xa nàng vạn dặm, nhưng nàng vẫn cảm nhận được một cảm giác quen thuộc từ trên người nó, cảm giác quen thuộc này nhắc nhở nàng, Thiên Chủ và nàng là đồng loại.
Làm đồng loại với một thứ xấu xí như vậy, điều này khiến Phượng Ca vô cùng bực bội.

Có lẽ vậy, không biết người còn lại là ai...
La Yên nhẹ giọng nói.
Lúc ở trong Hồn Nguyên Đại Thế Giới, Phượng Ca vẫn luôn đi theo sau ca ca, như vậy xem ra khả năng ca ca tự mình tiến vào Ám vực là rất lớn.
Bóng người xa xa càng lúc càng tiến gần, La Yên nhìn chăm chú, thân hình và động tác của người kia quả thực tương tự ca ca đến bảy tám phần.
Ảnh sáng này không làm bị thương La Yên, Linh Vân, La Chinh và Phượng Ca, nhưng đối với những sinh linh khác sống trong đầm lầy thì lại là trí mạng.
Dù là dây leo uốn lượn trên cạn hay ngọn cỏ cắm rễ trong nước, chỉ cần bị ánh sáng này chạm tới đều lập tức biến thành hư vô...
Đáng sợ hơn chính là dường như toàn bộ sinh linh trong đầm lầy đen đều có một sự quyến luyến đặc biệt đối với ánh sáng sặc sỡ mà nó phóng ra. Những con rắn dài hơn ngàn trượng ẩn nấp sâu dưới đầm lầy, những con cá sấu hắc ám có thể nhận định cả nghìn năm, trong khoảnh khắc này, chúng đột nhiên lao vào ánh sáng như bị ma nhập, sau đó bị mài mòn thành từng luồng năng lượng, tan biến trong vầng sáng rực rỡ.
Nghe vậy, Phượng Ca cười lạnh nhìn La Chinh, La Chinh lập tức hỏi lại:
Nếu ta không đồng ý thì sao?


Vậy chỉ sợ tất cả các ngươi đều phải ở lại.
Thiên Chủ há to miệng, phát ra một loạt âm thanh trầm đục. Hiện tại nó không chỉ hứng thú với Phượng Ca mà cũng cực kỳ hứng thú với La Chinh. Vảy màu trên thân thể khổng lồ của nó đột nhiên mở ra, hàng ngàn hàng vạn màu sắc phóng ra từ bên mép vảy. Ánh sáng mà Thuần Khiết Giả này phóng ra vào lúc này không chỉ giới hạn trong ánh sáng trắng mà là ánh sáng màu sắc sặc sỡ.
Đầm lầy vốn vừa tối tăm vừa tràn ngập hơi thở chết chóc như đột nhiên có sự sống, như làn gió đầu tiên của mùa xuân, một ý nghĩ có thể thay đổi cả thế giới.

Ha ha ha...
Khi hai người tới gần, Thiên Chủ nắm rạp trên mặt đất đột nhiên mở miệng phát ra một tràng cười trầm đục. Tiếng cười này giống như sấm rền quanh quẩn trong đầm lầy đen, đám đốc vật ẩn nấp trong đầm lầy đều kinh hoảng, bỏ chạy tán loạn.
La Chinh nhìn con quái vật khổng lồ đằng xa, khẽ cau mày. Thuần Khiết Giả trong Thập Tứ Trọng Thiên là một con thằn lằn khổng lồ à?
Hắn đảo mắt một vòng, nhanh chóng dừng lại sau lưng con thằn lằn lớn
kia. Sau lưng nó có hai bóng người thấp thoáng, cho dù ở khoảng cách xa La Chinh cũng có thể khẳng định hai bóng người này là hai dương hồn!
Lúc này La Chinh đang đứng trước Phượng Ca, hắn chỉ vào sau lưng Thiên Chủ và nói:
Đảm khỉ đen kia bắt muội muội của ta tới đây, mục đích chính là mượn đao giết người, nếu các hạ không muốn bị bọn khỉ đen kia lợi dụng thì hãy thả các nàng ra.

La Chinh vừa lên tiếng, cơ thể La Yên đã run lên, Linh Vân cũng vừa sợ hãi vừa vui mừng, người tới quả nhiên là La Chinh!
Đôi mắt Thiên Chủ phản chiếu hình bóng La Chinh. Cô gái Nhân tộc kia là một Thuần Khiết Giá, nhưng thằng nhóc này thì không. Với thân phận không phải Thuần khiết Giả mà có thể làm đầu lưỡi nó bị thương, điều này khiến Thiên Chủ hơi khó hiểu.
Hiển nhiên, sự lo lắng của La Chinh đối với muội muội đã chiến thắng tất cả, suy nghĩ này đột nhiên dâng lên trong lòng Phượng Ca, khiến nàng khẽ nhướng mày một cái.
Sau mấy nhịp thở, cuối cùng hai người cũng tới trước mặt Thiên Chủ.

Ha ha ha...

La Yên muốn phủ định, nhưng trong tình huống này, hình như thái độ của các nàng c6ũng không có ý nghĩa gì. Thiên Chủ vươn móng vuốt khổng lồ lên, túm La Yên và Vân Linh qua đó. Hai nàng cho rằng Thiên Chủ muốn giế5t mình, bèn nhắm mắt lại, đứng yên chờ chết, nhưng lúc móng vuốt vươn tới trước mặt hai nàng thì trận pháp giam giữ và bùn đất dưới chân hai nàng chợt trào lên, văng nhẹ sang một bên, sau đó thả hai người xuống cái hố sau lưng.

Nó... Không định giết chúng ta?
Linh Vân không hiểu nổi.
La Yên đưa mắt nhìn về phía xa, nói:
Giết chúng ta cũng chẳng có giá trị gì với nó, e rằng hứng thú của nó là ở bên kia!


Trả lời ta!

Thiên Chủ vốn đang bình tĩnh đột nhiên trở nên nóng nảy.
Trong Thập Tứ Trọng Thiên, nó chính là chúa tể của cả thế giới, dù là sinh linh Ám vực hay sinh linh Quang vực đều không dám thất lễ hay làm trái ý nghịch nó. Nhưng Phượng Ca lại không thèm chú ý tới nó...
Xa xa trong đầm lầy đen có hai bóng người đang lao vút tới, tốc độ nhanh tới mức thần kỳ. Một bóng người trong đó lờ mờ không thấy rõ diện mạo vốn có, mà một bóng người khác thì rõ ràng chính là Phượng Ca của Thái Nhất Thiên Cung!
La Yên và Vân Linh đã từng gặp nàng trong Hồn Nguyên Đại Thế Giới. Biểu hiện của Phượng Ca trong Hồn Nguyên Đại Thế Giới cũng không nổi bật, nhưng bây giờ lại có thể tiến vào Bỉ Ngạn, hơn nữa ngay cả dung mạo cũng có thể thấy rõ mồn một!

Chẳng lẽ nàng chính là Thuần Khiết Giả đó?
Linh Vân thốt lên.

Khỉ đen muốn mượn đao giết người.
Thiên Chủ lặp lại lời nói của La Chinh.

Đúng vậy.
La Chinh gật đầu:
Xin các hạ đừng để bị đám khỉ kia mê hoặc.


Chỉ bằng mấy con khỉ xấu xí đó?
Thiên Chủ vừa nói vừa vươn móng vuốt chỉ vào Phượng Ca:
Muốn ta thả hai dương hồn kia ra cũng được, nhưng phải để nàng ta ở lại, ngươi có đồng ý với điều kiện này hay không?

Yến Nhi...
Trong người La Chinh bùng lên một cơn tức giận mãnh liệt, tốc độ tiến lên lại nhanh hơn vài phần.
Phượng Ca cùng hắn sóng vai tiến về phía trước cũng cảm nhận được phản ứng khác thường của La Chinh.
Chúng đang tự hiển tế chính mình!

Thiên Chủ quả nhiên rất cường đại...

Bàn tay cầm lấy cây thương của La Chinh hơi siết chặt.
Phượng Ca vừa mới trở thành Thuần khiết Giá chưa được bao lâu, thực lực vượt xa sinh linh Bỉ Ngạn bình thường, ngay cả sinh linh Ám vực cũng không theo kịp nàng.

Vị Thiên Chủ trước mắt là một lão yêu quái không biết đã sống bao nhiêu năm, sự hiểu thấu chính mình, hiểu thấu Bỉ Ngạn, hiểu thấu Vô Lượng Thiên Quang của nó, Phượng Ca không thể sánh bằng.


Gừ...

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.