• 3,247

Chương 3171: Giáng l m


Đại Tế Tư Lôi Cốc không nhìn thấy hình ảnh bên kia, trên pháp trận chỉ có một vầng sáng trắng mơ hồ.

Lôi Cốc biết rất rõ vầng sáng trắng nà8y đại diện cho chủng tộc lớn mạnh kia. Tộc Tượng Nhân có thể sống bình yên trong Thập Thất Trọng Thiên cho tới ngày nay cũng là nhờ vào chủng tộc 3cường đại này. Trên lý thuyết, vầng sáng thật sự chính là thần cứu giúp tộc Tượng Nhân.

Đại Tế Tư Lôi Cốc đưa tay ra hiệu, ý bảo tất cả Tư9ợng Nhân quỳ xuống.
Thập Bát Trọng Thiên...
Thập Thất Trọng Thiên!
Tượng Nhân vẫn quỳ gối. Đối với tộc Tượng Nhân ngu dốt lạc hậu, ánh sáng trắng kia chính là thần, chỉ cần thần chưa biến mất thì chúng không dám tự ý rời đi. Tượng Nhân đều mang vẻ mặt thành kính, nội tâm đầy khát khao, nếu thần đã hiển linh, sau đó hắn là sẽ ban ấn trạch phải không?
Ngay khi chúng đang tràn ngập khát khao thì một đường sáng xanh trắng bông lao thẳng xuống.

Ầm ầm, ầm!

Vào khoảnh khắc đường sáng xanh trắng kia giáng xuống, cả pháp trận đều vỡ nát, trung tâm pháp trận xuất hiện một cái hố với chu vi năm trăm trượng.
Lôi Cốc vừa nói xong, ý thức trong cơ thể thủy linh đã bắt đầu xao động.

Là ngôi thần miếu trước đây?


Chìa khóa của ngôi thần miếu kia cuối cùng cũng xuất hiện rồi sao?

Kể cả Lôi Kiều, tất cả Tượng Nhân đều quỳ xuống đất, vái lạy vầng sáng này đầy thành kính. Trên bầu trời Tam Thập Nhị 6Trọng Thiên, con
thủy linh
kia, hoặc nói đúng hơn là tập thể nhóm Nguyên Linh thấy cảnh tượng này đều tỏ vẻ mất kiên nhẫn.
Tộc Nguyên Li5nh là sinh linh thuần chủng nhất, dù sao chúng cũng được tạo thành từ nguyên tố cơ sở nhất. Trong mắt chúng, tất cả sinh linh có thân thể máu thịt đều không thuần khiết và dơ bẩn!
Tộc Tượng Nhân cũng như vậy...
Sau khi ba con Nguyệt Hỏa Nô đứng giữa trung tâm pháp trận kim loại, pháp trận lại bắt đầu chuyển động.

Vù...

Pháp trần kim loại xoay tròn điên cuồng, hóa thành một đường sáng trắng lao vút về phía Tam Thập Nhất Trong Thiên, nhưng trong tia sáng trắng này còn ẩn chứa một ngọn lửa màu xanh biếc.

Chuyện gì bẩm tẩu?
Con thủy linh kia hỏi.
Tuy triệu tập đồng loại của mình tới những thủy linh vẫn là chủ thể của thân thể, xuất phát từ phép lịch sự, hắn là nó nên lên tiếng trước.

Ta thấy chiếc chìa khóa Bỉ Ngạn kia rồi! Chính là chìa khóa của nơi này!
Đại Tế Tư Lôi Cốc dựng thẳng ván gỗ, vươn tay chỉ vào góc ván gỗ, chính là mảnh đất hình hồ lô kia.

Ta đồng ý!

Không lâu sau, cửa đại điện mở ra hai bên. Ba con Nguyệt Hỏa Nô khổng lồ từng bước tiến vào, cả đại điện cũng rung lên theo bước chân nó.
Ngọn lửa màu xanh lan ra từ cổ và eo của nó, khí tức hung hãn bạo ngược khiến người ta không thể không chú ý.
Một vài kẻ mạnh sống trong Tam Thập Nhất Trong Thiên và Tam Thập Nhị Trọng Thiên nhìn thấy ngọn lửa này liền biết hướng đi của tộc Nguyên Linh, chúng lại xuống tầng trời thấp hơn để gieo rắc nghiệp hóa và tai ương...
Tam Thập Nhất Trong Thiên...
Tam Thập Trọng Thiên... Nhị Thập Cửu Trọng Thiên...
Đại Tế Tư Lôi Cốc trong pháp trận kim loại chờ quả cầu ánh sáng phát xong, đột nhiên nghe được câu hỏi này, nó thành thật đáp:
Nhân tộc, hai vị Nhân tộc, một người trong đó không thấy rõ dung mạo, nhưng khi kích phát thân thể hoàng thân thì có thể cao lớn bằng bọn ta...
Tin tức về La Chinh và Phượng Ca ở Thập Tứ Trọng Thiên đã lan truyền tới mức ồn ào huyên náo, tộc Nguyên Linh cũng biết một chút, nhưng không quá để ý. Âm thanh của Lôi Cốc vừa dứt, nhóm Nguyên Linh ở đây đều hiểu được.
Vị nhân loại chiếm lấy Thập Tứ Trọng Thiên đã đi lên Thập Thất Trọng Thiên. Hơn nữa trong tay nhân loại này còn nắm giữ chiếc chìa khóa Bỉ Ngạn kia, đây không phải chuyện trùng hợp!
Giáng xuống Nguyệt Hỏa Nô!


Đồng ý!

Nếu so với hình thể bình thường, cái hổ này đã cực kỳ to lớn. Nhưng tộc Tượng Nhân cao hơn ngàn trượng, cái hồ này cũng chỉ lớn bằng kích cỡ vại nước mà bọn chúng sử dụng.
Trong hố, ba con Nguyệt Hỏa Nô hình thể khổng lồ chậm rãi bước ra.
Lúc chúng chú ý tới các Tượng Nhân còn to lớn hơn mình ở xung quanh thì cả ba con đều đồng loạt sửng sốt.

Quang Vực không phải vấn đề, mấu chốt là thực lực của đám khỉ đó không đủ, Thuần Khiết Giả của Thập Thất Trọng Thiên lại không nằm trong tay chúng ta, sợ rằng chỉ có thể để Nguyệt Hỏa Nô giáng lâm...
Thủy linh đề nghị.
Thực lực của Nguyệt Hỏa Nô không có gì để nghi ngờ, nhưng giáng lâm trực tiếp từ Tam Thập Nhị Trọng Thiên phải trả cái giá rất lớn, hơn nữa thực lực của Nguyệt Hỏa Nô cũng sẽ bị áp chế tương đối lớn. Trong tình huống bình thường, Nguyệt Hỏa Nô sẽ không giáng lâm ở tầng trời dưới Tam Thập Trọng Thiên, nhưng đây là cơ hội chỉ có thể gặp chứ không thể cầu, đáng để tộc Nguyên Linh coi trọng.
Những tộc nhân khác trong tộc Nguyên Linh còn đang do dự thì một hóa linh đã hỏi một câu cực kỳ then chốt:
Sinh linh nắm giữ chìa khóa Bỉ Ngạn thuộc chủng tộc nào?

Thật ra tộc Nguyên Linh cũng không hy vọng nhiều, một thời gian dài trôi qua, chúng gần như đã quên mất sự tồn tại của tộc Tượng Nhân, cho đến khi Đại Tế Tư Lôi Cốc đập nát viên Thiên Linh Châu kia.

Làm sao bây giờ? Bảo đảm khỉ kia nghĩ cách? Một hỏa linh hỏi.

Hừ, đám khỉ kia chỉ có thể nấp trong bóng tối, chúng thì làm được trò trống gì? Lúc trước chuyện ở Thập Tứ Trọng Thiên còn làm cho rối tung cả lên, được việc thì ít, hỏng việc thì nhiều!
Kim Linh lạnh lùng nói.

Trước kia, vì để tiến vào trong đó, chúng ta đã hao tổn bao nhiêu công sức, nhưng những giống loài ti tiện kia đấu nhiều năm như vậy, cuối cùng đều không thành công!


Đúng là cơ hội trời ban!

Tần suất trao đổi thông qua ý thức của tộc Nguyên Linh diễn ra cực nhanh, gần như chỉ trong một hơi thở, các Nguyên Linh này đã thảo luận về quá khứ của Thập Thất Trọng Thiên xong xuôi.
Năm xưa ba thể lực kể cả tộc Nguyên Linh đều từng lấy được vị trí Thiên Chủ Thập Thất Trọng Thiên, khi đó tộc Nguyên Linh cho rằng chỉ bọn họ mới có thể lấy được đồ trong vùng đất nguy hiểm, cuối cùng vẫn không thể tránh khỏi thất bại.
Nhưng sự thất bại của hai thể lực kia đã mang đến cho tộc Nguyên Linh một chút an ủi, bởi vậy vùng đất nguy hiểm của Thập Thất Trọng Thiên cứ vậy trì hoãn cho tới bây giờ...
Tộc Nguyên Linh chỉ tùy tiện nâng đỡ tộc Tượng Nhân của Thập Thất Trọng Thiên mà thôi, biết đầu một ngày nào đó chìa khóa Bỉ Ngạn của Thập Thất Trọng Thiên xuất hiện, chúng có thể biết được ngay lập tức.
Tuy Nguyệt Hỏa Nô đều cao hai, ba mươi trượng, nhưng so với Tượng Nhân cao ngàn trượng thì vẫn quá nhỏ bé...

đồ, lực áp chế của Thập Thất Trọng Thiên còn chưa giáng xuống.
Một con Nguyệt Hỏa Nô trong đó lên tiếng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.