• 3,272

Chương 3192: Thử thách dễ dàng


Lúc bóng tối và ánh sáng không còn luân phiên, cuối cùng phong bế cũng kết thúc.


Đây là thử thách tâm cảnh?
La Chinh nhìn chằm8 chằm Phật Tổ và hỏi.

Phật Tổ khẽ gật đầu:
Đúng vậy.

La Chinh ghi nhớ cái tên này, bay vút trong hư không.
Xem ra Phật vực là một thể lực rất lớn mạnh ra trong kỷ nguyên Hỗn Độn số bảy mươi bảy...
Trong suy nghĩ của La Chinh, văn minh số bảy mươi bảy là văn minh chúa tể của nhân loại, hắn là tốt hơn rất nhiều so với vòng kỷ nguyên Hỗn Độn hiện tại.
Trên mặt Phật Tổ hiện lên nụ cười điềm đạm:
Ngươi mệt rồi...

Tâm cảnh của La Chinh vẫn luôn sắc bén cực độ, những vật quá mức sắc bén thì sẽ tốn rất nhiều tâm lực, cuối cùng khó có thể vĩnh cửu.
Quả thực La Chinh đã cảm thấy hơi mỏi mệt, trên mặt hiện lên vẻ bất đắc dĩ, hắn nói:
Cái gọi là tâm lực làm gì có tiêu chuẩn, chỉ sợ không có cách nào rèn luyện mà thôi.

Ngay khi La Chinh còn đang hoang mang trong lòng thì Phật Tổ lại đột nhiên lên tiếng.
Câu chữ kỳ quái liên tục truyền vào tai La Chinh, đương nhiên, La Chinh vốn đang bị nhốt trong nội tâm của mình, trên thực tế là không có âm thanh, mà La Chinh cũng không dùng tai để nghe.

Những câu chữ này...


Am!

Từng tầng thế giới lại bị La Chinh phá vỡ, khi cảm giác mệt mỏi ập tới, hắn liền kích hoạt tâm pháp Phật Tổ truyền lại.
Không lâu sau, cuối cùng La Chinh cũng phá vỡ hết các tầng thế giới đóng kín.
Thời điểm câu chữ truyền tới, La Chinh cảm thấy trong lòng mình truyền tới một luồng áp lực nặng nề.
Từng câu từng chữ thì không có ý nghĩa, nhưng khi ghép lại thì có thể sinh ra hiệu quả nhường này, điểm này cực kỳ giống Phạn văn.
Phật Tổ niệm tụng xong, áp lực trong nội tâm La Chinh đã đạt tới đỉnh điểm lập tức thả lỏng, La Chinh bỗng cảm thấy nội tâm truyền tới cảm giác ấm áp dào dạt, toàn thân cũng cực kỳ thả lỏng, cảm giác mệt nhọc vừa rồi đã hóa thành hư không!

Đúng vậy.
Phật Tổ nói:
Chẳng qua chỉ dựa vào chút đạo pháp ấy, sợ rằng khó có thể phá vỡ
Ngã Tâm Lao
, tâm cảnh của người vô cùng sắc bén nhưng lại không đủ sức mạnh.

La Chinh mỉm cười nói:
Vậy sao? Nhưng phá vỡ thế giới này cũng không khó đối với ta...


Rầm!


Tâm Niệm Hóa Kiểm!


Ầm!


Tâm Niệm Hóa Kiểm...

Thế giới này còn không được tính là áo cánh, là một trạng thái mà vị Phật Tổ này vây La Chinh vào. Nếu đã là nội tâm củ6a La Chinh thì hắn sẽ cố gắng làm mọi việc theo ý muốn.
Tâm Niệm Hóa Kiếm! Phá!

Theo sự dao động tâm niệm của La Chinh, những5 thanh trường kiểm đột nhiên hiện ra khắp thế giới.

Soạt soạt soạt soạt...

Trên thực tế, vòng kỷ nguyên Hỗn Độn kia còn phức tạp hơn suy nghi của La Chinh rất nhiều.
Chẳng mấy chốc, lại có một đại vực mới bao phủ lấy La Chinh.
Khi hắn đáp xuống một ngôi sao trong đó, chợt nhìn thấy một người đàn ông xinh đẹp tuyệt trần, đường nét trên gương mặt của chàng trai này còn mềm mại đáng yêu hơn cả con gái, mang theo một khí chất riêng biệt.

Cũng phải phá vỡ phong bế này trong vòng một nén nhang?
La Chi3nh lại hỏi.
Thí chủ cứ tùy ý.
Phật Tổ đáp.

Vậy thì được!

La Chinh hít sâu một hơi, tâm niệm bắt đầu hoạt động nhanh9 chóng.
Vô số trường kiểm mọc ra từ khắp bốn phương tám hướng trên thế giới này, một lần nữa xuyên phá thế giới thành từng mảnh nhỏ, một thế giới mới lại xuất hiện ngay trước mặt La Chinh.

Ầm...


Am...

Ầm...

Thành công vượt qua thử thách của Phật Tổ, nhân tiện còn học được một môn thần thông tâm pháp, trong lòng La Chinh vui vẻ, bèn hỏi:
Không biết môn tâm pháp này tên là gì mà lại có hiệu quả thần kỳ như vậy?


Đây là Tâm Vương Pháp, nếu người thi triển ngược lại thì là Ngã Tâm Lao, có thể giam cầm người ta trong nội tâm.
Phật Tổ đáp.

Đa tạ, nhưng ta còn muốn thỉnh giáo Phật Tổ tên gì?
La Chinh lại chắp tay hỏi.
Phật Đà đầy trời bị trường kiểm xuyên qua, vỡ thành mảnh nhỏ, một thế giới cứ vậy mà sụp đổ.
Tầng thế giới này giống như một tấm màn che khổng lồ, sau khi bị La Chinh xé rách thì lập tức rút đi, mà thử nghênh tiếp hắn lại là một tầng thế giới mới.
Chủ tu kiểm đạo tâm cảnh là truyền thừa và Tinh Thần Kiếm vực.
Phật Tổ bình tĩnh nói.

Tinh Thần Kiếm vực?
La Chinh nhướng mày, liên tưởng đến Thái Nhất Thiên Cung của Đông Hoàng, hắn hỏi:
Chủ nhân của Tinh Thần Kiếm vực chính là Đông Hoàng Thái Nhất?

Mặc kệ thế nào, ba mươi chín anh biệt này đều là những người mạnh nhất trong kỷ nguyên Hỗn Nguyên năm xưa.
Tuy không biết tên tuổi vị Phật Tổ này nhưng ông là đại năng Phật vực, thần thông được ông truyền thụ hắn cũng không thể khinh thường.
Nhưng đây chẳng phải là thử thách sao? Vì sao ông lại truyền thụ thần thông...
La Chinh hỏi ra nghi vấn trong lòng.
Phật Tổ cười nhạt, trả lời:
Có thử thách người hay không cũng phải phụ thuộc vào ta muốn hay không muốn, ta và thỉ chủ có thiện duyên, tất nhiên là không cần thử thách.
Tuy Phật Tổ giải thích như vậy nhưng La Chinh vẫn cảm thấy khó hiểu, quá trình thử thách này khác với hắn tưởng tượng.
Phật Tổ bình tĩnh đẩy nhẹ La Chinh, toàn bộ Phật vực bắt đầu rời xa.
Ngay khi Phật vực rời xa, chợt nghe giọng của Phật Tổ truyền tới:
Tên ta, Như Lai...


Như Lai Phật Tổ...


Tiền bối là...
La Chinh hỏi như thường lệ.

Ta là Để Tuấn.
Chàng trai xinh đẹp đáp.

Để Tuấn...
Đồng tử La Chinh mở to.
Con đường tâm cảnh vốn đã huyền diệu thần bí, toàn bộ đều phải dựa vào sự lĩnh ngộ của bản thân.
Phật Tổ lại cười nhẹ:
Chẳng qua là thí chủ không có cách nào khác mà thôi, nếu không tin, ta có thần thông Đại Phật Pháp có thể truyền cho thí chủ.


Thần thông Đại Phật Pháp?
Ánh mắt La Chinh chợt sáng lên.
La Chinh không ngừng tấn công, thế giới nội tâm vây quanh hắn đã đổ nát mười ba tầng. Nếu cứ tiếp tục theo hiệu suất này, không cần một nén nhang là hắn có thể phá vỡ thử thách của Phật Tổ.
Nhưng tới tầng thứ mười bốn, tâm niệm của La Chinh lại một lần nữa hóa ra trường kiểm, nhưng lần này, số trường kiểm xuất hiện rất ít ỏi, thế giới trước mặt La Chinh chỉ có thêm mấy vết rách, vẫn chưa bị phá vỡ hoàn toàn.

Tâm Niệm Hóa Kiểm, phá!
La Chinh cau chặt lông mày.
Chàng trai xinh đẹp tuyệt trần phất tay với La Chinh rồi nói:
Người đi đi, chỗ của ta không có thử thách, xem như người qua cửa.



Không có thử thách...


Nhưng La Chinh không rời đi ngay, hắn mặc kệ Để Tuấn rốt cuộc là người hay là Kim O, chỉ nhìn chằm chằm Đế Tuấn và hỏi:
Để Tuần tiền bối, xin hỏi mục tiêu của các người khi đó có nhất trí không?



Mục tiêu gì?
Để Tuấn hỏi.


Phá vỡ số mệnh của Hỗn Độn này, hoàn thành đạo của Chung Yên.
La Chinh nói.

Đế Tuần nở nụ cười mê hoặc và khẽ gật đầu:
Đương nhiên là nhất trí.


La Chinh bĩu môi, lại nói:
Đáng tiếc, vị
Để Tuấn
trong vòng hỗn độn hiện tại lại đứng ở phe đối lập.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.