• 3,243

Chương 3205: Đột kích


Nghe Nguyệt Bạch Hạo ấm ức kể ra như vậy, lông mày La Chinh càng ngày càng nhíu chặt.

Tuy ngoài Long thành chỉ có một số ít ng8ười có thể gia nhập Thái Nhất Vệ, rất hiếm người gia nhập các đại kiểm phải, nhưng dù sao vẫn là người của Thái Nhất Thiên Cung. Sau 3khi được dẫn tới Kỳ Bắc Châu, những người này lại bị xem như vật hy sinh, La Chinh nghe thôi đã thấy tức giận!


Nếu không ngh9e theo mệnh lệnh của bọn họ thì sao?
La Chinh lại hỏi.
La Chinh tới cửa Liệt Chấn ba ngày đầu đều gió êm biển lặng, một con Kim Ô cũng không xuất hiện. Tô Khuê và các Thần Tướng đều lo lắng về biểu hiện này, bọn họ cảm thấy càng yên ả thì càng có thể sẽ có một hồi mưa to gió lớn ập tới. Trong vòng ba ngày này, núi Thái Hạo đã phải ba người đến thị sát, mười bảy Thần Tướng cửa Liệt Chẩn đều phải đích thân đón tiếp.
La Chinh chưa từng gặp ba người đến từ núi Thái Hạo lần này, những ánh mắt bọn họ luôn cố ý vô tình lướt qua người hắn.
Đương nhiên La Chinh đã nhận ra, nhưng hắn không biểu hiện ra ngoài, trong lòng lại thầm cười lạnh.

Các ngươi... làm càn!

Ánh mắt La Chinh tràn đầy phẫn nộ, khí tức dương hồn trào ra cuồn cuộn. Tu vi dương hồn của hắn đã đạt đến Điện Hồn Chí Cực, khí tức phát ra hùng dũng mãnh liệt như biển rộng, mấy tên Thái Nhất Vệ năm sao kia vừa cảm nhận được luồng uy lực này, sắc mặt lập tức trắng bệch.
Ngay khi La Chinh chuẩn bị dẫn Nguyệt Bạch Hạo rời đi thì lại có một người xuất hiện bên cạnh hắn, người nọ là một Thần Tướng khác trong cửa Liệt Chấn, tên là Chu Tuyền, trước đây đã từng tự giới thiệu với La Chinh. Chu Tuyền ngắn trước La Chinh, khách sáo nói:
La Chinh Thần Tướng, ngươi không thể mang người này đi.

Vì sao?
La Chinh lạnh lùng trừng mắt.
Đám Bỉ Ngạn cảnh ùn ùn kéo tới.
Lúc này vài tên Thái Nhất Vệ năm sao ở tầng trên chợt đáp xuống.

Cút về hết cho ta!

Nguyệt Bạch Hạo cười khổ:
Làm trái quân lệnh, đương nhiên không thoá6t khỏi chữ chết.

Lúc trước Nguyệt Bạch Hạo có thể tới Long thành, tự cho rằng đây là một may mắn lớn lao.
Mấy năm na5y gã ở Long thành cố gắng tu luyện, cũng bước vào Bỉ Ngạn, hiện giờ đã là Bỉ Ngạn Nhị Trọng Thiên. Nếu ở Đạo Kiếm Cung, cho dù mấy ngàn năm nữa cũng không đi được tới bước này... Nhưng sau khi trở thành một Bỉ Ngạn cảnh lại phải rơi vào kết cục như bây giờ, nếu vẫn ở lại Đạo Kiếm Cung, có lẽ không có tiền đồ rộng mở, nhưng làm một công tử Nguyệt Bạch gia cũng không tệ... Đương nhiên Nguyệt Bạch Hạo không có ý trách cứ La Chinh, lúc trước có thể tiến vào Long thành, bọn họ cầu còn không được. Huống chi nếu không có La Chinh thì Đạo Kiếm Cung đã bị hủy diệt từ lâu. Vẻ mặt La Chinh trở nên dữ dằn, lập tức nói:
Ngươi theo ta đi lên!


Vậy sao?
La Chinh nhướng mày:
Nếu đã như vậy, bên cạnh ta thiếu một hộ vệ, Nguyệt Bạch Hạo làm hộ vệ của ta là được!

La Chinh vừa dứt lời, đám người kia lại lập tức nhốn nháo.

La Chinh đại nhân! Ta cũng có thể làm hộ vệ của ngài!

Xem ra mình đã xem thường núi Thái Hạo, bọn chúng nhất định sẽ không từ bỏ cơ hội giở trò...
Nhưng hiện tại La Chinh đã khác xưa, cho dù tồn tại hàng đầu như Huyến nương nương muốn bắt La Chinh thì cũng là mơ mộng hão huyền, huống chi núi Thái Hạo hắn cũng không dám làm lớn chuyện.
Ngày thứ tư...
Một Thái Nhất Vệ quát lên đầy hung bạo.
Tu vi dương hồn của Thái Nhất Vệ này đã đạt tới Thập Nhị Trọng Thiên, cách Điện Hồn không xa, đối với La Chinh, khí tức của hắn ta khi bạo phát chỉ như gió nhẹ thổi qua, nhưng lại ép những người đó liên tục lùi lại đằng sau.
Nguyệt Bạch Hạo vốn không chịu nổi, nhưng bị La Chinh kéo lại bên cạnh, có La Chinh chặn hết khí tức này, cho nên Nguyệt Bạch Hạo vẫn không hề hấn gì.

Tuy thiếu một người, thêm một người cũng không có gì khác biệt, nhưng quân lệnh là thế, nếu La Chinh Thần Tướng cử đòi phải dẫn người đi, chỉ sợ sẽ khó lòng phục chúng.
Chu Tuyền Thần Tướng vung tay
nói.
Những người bị Thái Nhất Vệ năm sao đuổi đi khi nãy đều dừng lại ở một nơi cách đó không xa, nhìn sang bên này bằng ánh mắt trông mong Ánh mắt bọn họ rất phức tạp, tràn đầy hâm mộ, không cam lòng xen lẫn ghen tị. Như Chu Tuyền đã nói, La Chinh chỉ dẫn một mình Nguyệt Bạch Hạo đi, nhất định sẽ khiến những người này bất mãn!

Thần Tướng đại nhân, ta có thể hầu hạ ngài!


Thần Tướng đại nhân, thực lực của ta có thể sánh bằng Nguyệt Bạch Hạo, hơn nữa tín vật Bỉ Ngạn của ta là...

Thấy mọi người ầm ĩ, Chu Tuyền lại cười khổ nói với La Chinh:
La Chinh Thần Tướng, ngươi cũng thấy đấy, tình hình hiện tại chính là như vậy, không phải ta cố ý ngăn cản ngươi.


Đi lên...
Mắt Nguyệt Bạch Hạo chợt sáng bừng lên.
Sau khi La Chinh đưa ra lời mời, nhóm Bỉ Ngạn cảnh tầng dưới lập tức trở nên ồn ào.
Vận mệnh của những Bỉ Ngạn cảnh này cũng giống như Nguyệt Bạch Hạo, ai có thể cam tâm làm một vật hy sinh?
Chu Tuyền giới thiệu một lượt, sau đó nói nhỏ với La Chinh:
Vừa rồi La Chinh huynh quá lỗ mãng, nếu La Chinh huynh muốn dẫn vị tiểu huynh đệ kia lên thì nói một tiếng là được, nhưng trước mặt công chúng thì dù ai làm vậy cũng khó xử lý...

Đối với cửa Liệt Chấn, bớt một Nguyệt Bạch Hạo chẳng đáng là gì, nhưng người ở tầng dưới vốn đã nghẹn một cục tức, mang người đi trước mặt bọn họ thì sẽ phiền toái.
Đúng là ta lỗ mãng, nhưng không sao.
La Chinh đáp, dù sao hắn cũng không chỉ muốn cứu một mình Nguyệt Bạch Hạo.


Thần Tướng đại nhân, đưa ta đi với!


Thần Tướng đại nhân, cho ta lên làm Thái Nhất Vệ được không?


La Chinh đại nhân, lúc ở Long thành ta từng gặp ngài, ta...

Người ở tầng dưới như một đám của nằm trong chậu, mỗi khi có một con cua bò ra ngoài sẽ bị những con cua khác kéo lại bằng được. Đối mặt cơ hội sống sót, không ai bằng lòng bỏ qua.
La Chinh kinh ngạc nhìn thoáng qua Nguyệt Bạch Hạo, lúc này mới nói:
Ngươi ở lại đây trước, ta sẽ không để ngươi xảy ra chuyện gì.

Kỳ chủ...
Hốc mắt Nguyệt Bạch Hạo đỏ lên.

Những người khác của Đạo Kiếm Cung cũng sẽ không có chuyện gì.
La Chinh khẳng định chắc nịch. Sau khi trở lại tầng trên, La Chinh mới hỏi thăm Chu Tuyền về cửa Thiên Tốn, thì ra cửa Thiên Tôn kề sát cửa Liệt Chẩn, đi về hướng Đông Nam hơn trăm dặm là thấy. Một khi khai chiến, bên phải có cửa Thiên Tổn, bên trái có cửa Nộ Đẩu, hai bên đều sẽ xuất binh hưởng ứng!
sương trắng mù mịt xa xa dần dần tiêu tan, một vài điểm đen lốm đốm điểm xuyết hiện ra.


Có địch!


Một tên Thái Nhất Vệ phát hiện có chuyện, lớn tiếng kêu lên.


Kim Ô tấn công!

Mau thông báo cho mọi người!



Mở Thiên Võng ra!


Ù...

Pháp trận dày đặc trải dài mấy ngàn dặm bừng sáng lên, một tấm lưới khổng lồ hiện lên giữa không trung, đây chính là đại trận Thiên Võng dùng để ngăn cản Kim Ô.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.