Chương 3214: Uy lực của lưu diễm
-
Bách Luyện Thành Thần
- Ân Tứ Giải Thoát
- 1455 chữ
- 2022-02-26 02:59:34
Ngọn lửa màu xanh thẳm kia tỏa ra khí tức cực kỳ kinh người. Vừa rồi lúc tấn công Thi Linh Kim 1, trong lòng La Chinh đã có d8ự liệu. Thấy bọn chúng định phun lửa, hắn gần như hét lên ngay lập tức:
Mọi người mau tránh ra!
La Chinh vừa dứt l3ời đã xông về phía ngoài cùng bên phải của mắt trận.
Nhưng ngay khi La Chinh liên tiếp tránh né được năm sáu lần công kích, nữ yêu họ Tần kia híp mắt, vùng cánh rời khỏi Thị Linh Kim ô, lặng lẽ xuyên qua tấm lưới vuông tạo thành từ đường kiếm, nhanh chóng đến gần La Chinh.
Bốp! Bốp!
La Chinh vừa mới tránh, trên mặt đất lập tức xuất hiện mấy vết cắt vừa sâu vừa rộng.
Thấy vết cắt cho Thi Linh Kim Ô tạo thành, La Chinh cũng âm thầm kinh hãi.
Hình như Thi Linh Kim Ô không có linh trí, đương nhiên không cách nào tu luyện, lại càng không thể tiến vào Bỉ ngạn, vậy thần quân lực kinh khủng như vậy từ đầu mà có?
Xoẹt, Xoẹt, xoẹt...
Lưu Diễm màu xanh lam mà Thị Linh Kim Ô phun ra cũng là lửa thần Kim ô, nhưng lửa thần Kim Ô có chia ra từng loại và phẩm cấp, lửa thần của Thi Linh Kim Ô thuộc loại đứng đầu, ở trong toàn bộ tộc Kim Ô chỉ yếu hơn bản thân Đế Tuấn.
Chỉ là một tên Thần Tướng, mặc dù phản ứng cực kỳ nhanh trí, nhưng bị Lưu Diêm phun trúng ắt phải chết không thể nghi ngờ. Toàn bộ chiến trường đều hết sức hỗn loạn, nhưng ánh sáng của Lưu Diễm màu xanh lam vẫn hấp dẫn sự chú ý của một số người.
Xèo xèo xèo...
Ba ngọn Lưu Diễm màu xanh lóe lên tia lửa màu xanh lam huyền ảo, bắn thẳng về phía trước, nháy mắt đã nuốt trọn mắt trận kia.
Trong nháy mắt nữ yêu họ Tần kia hiện ra, ả ta đã đưa hai tay ra nhanh chóng vỗ hai phát lên bả vai La Chinh.
Cải vỗ nhìn như nhẹ nhàng kia đã lưu lại hai con dấu hình ổ khóa trên vai La Chinh!
Giết hắn.
Nữ yêu họ Tân đứng sừng sững trên lưng Kim Ô, ra lệnh. Tuy nữ yêu họ Tần bị La Chinh gây thương tích nhưng ả ta cũng không cho rằng La Chinh mạnh bao nhiêu, ả ta cho rằng La Chinh dựa vào pháp trận cửa Liệt Chấn mới đánh bại được mình.
Vèo...
Từng đường kiểm tạo thành ô vuông bay về phía trước. Lực phòng ngự của Thị Linh Kim Ô kia mạnh kinh người, đương nhiên La Chinh không trông cậy vào những tia sáng này có thể tạo thành tổn thương gì cho chúng. Chỉ trong chốc lát, đường kiểm tạo thành hình ô vuông kia đã chém lên bề ngoài Thi Linh Kim Ô, phát ra tiếng vang
phập phập phập phập
, giống như La Chinh suy đoán, nữ yêu họ Tần kia cưỡi Thị Linh Kim Ô bay thẳng về phía mình.
Tuy Thị Linh Kim Ô đã hoàn toàn biến mất, nhưng đường kiểm chém lên vẫn phác họa ra hình dáng đại khái của chúng.
Lưu Diễm màu xanh lam tiếp tục bắn về phía trước, cũng không đánh vào cửa Liệt Chấn. Khi ngọn Lưu Diễm này đến gần cửa Liệt Chấn, Thiên Vũng đã hiện ra, chặn Lưu Diễm ở bên ngoài. Tuy Thị Linh Kim Ô mạnh nhưng chỉ dựa vào mấy ngọn lửa phun ra từ miệng không thể nào xé nát Thiên Võng.
Các tỷ muội, những người khác giao cho các ngươi, tên kia là của ta!
Trong mắt nữ yêu họ Tần lóe lên màu đỏ diêm dúa.
Con dấu hình ổ khóa vừa xuất hiện, hắn đã cảm thấy hai cánh tay, hai chân mình trở nên vô cùng nặng nề, bị khóa chặt cố định tại chỗ không cách nào nhúc nhích!
Ngươi chết chắc rồi.
Nữ yêu họ Tần kia vỗ xong hai cái, để lại cho La Chinh một nụ cười xinh đẹp, chợt xoay người một cái.
Ngay khi hắn đang suy tư, Thi Linh Kim Ô lại xoay vòng tại chỗ, đôi cánh lại chém tới một lần nữa.
Đối mặt với chuỗi công kích của Thị Linh Kim Ô, La Chinh không ngừng chém ra những đường kiểm tạo thành tấm lưới vuông, sau đó tiến hành né tránh.
Hai người di chuyển ngược hướng đương nhiên mắt trận sẽ đứng yên tại chỗ không nhúc nhích!
Đợi đến khi hai người kia phản ứng lại, một người trong đó mới vừa xông về phía còn lại, ngọn lửa màu xanh lam trong miệng ba con Thi Linh Kim Ô kia đã phun ra.
Huống hồ Thiên Võng cũng không phải vạn năng, một khi Thiên Võng bị rách, bọn họ vẫn phải đối mặt với tộc Kim Ô!
Thấy nữ yêu họ Tần và đám Thị Linh Kim Ô kia biến mất, trên mặt La Chinh đã hiện ra vẻ cảnh giác, thân hình bắt đầu không ngừng bay về phía sau, đồng thời cầm một thanh trường kiểm trong tay.
Hai Thần Tưởng đứng bên trong mắt trận, nhìn Lưu Diễm màu xanh lam lao đến, trong lòng còn ôm một chút hy vọng gặp may, có lẽ uy lực của Lưu Diễm màu xanh lam mà đám Thi Linh Kim Ô kia phun ra cũng không lớn...
Nhưng ý nghĩ may mắn này duy trì không tới một hơi thở.
Phản ứng của Chu Tuyền cũng không chậm, La Chinh vừa dứt lời, h9ắn ta cũng phối hợp với La Chinh di chuyển về phía bên phải.
Những Thần Tướng khác cũng vậy, hai người làm một đôi n6é tránh về một bên. Nhưng trong cơn hoảng loạn, trong một mắt trận ở sau lưng Tô Khuê, hai Thần Tướng lại di chuyển ngược ch5iều nhau.
Thi Linh Kim Ô lượn vòng trên không trung, đôi cánh rộng lớn như lưỡi đao chém về phía La Chinh.
La Chinh dựa vào đường kiểm liên tục không ngừng, đương nhiên nhìn ra Thị Linh Kim Ô đang phát động công kích về phía mình.
Hut
Không cách nào né tránh, La Chinh bị Lưu Diễm màu xanh lam kia phun trúng chính diện, cả người cũng bị bao phủ không nhìn thấy. Nữ yêu họ Tân kia vẫy cánh, dùng ánh mắt âm hiểm nhìn xuống phía dưới, trong mắt mang vẻ đắc ý.
Vừa rồi suýt nữa La Chinh đã giết chết ả ta, mối thù này ả ta sẽ đích thân báo,
Vèo...
Mà ở cách đó không xa, Thi Linh Kim Ô vốn được che giấu đã hiện hình.
Lưu Diễm màu xanh lam đang phun ra từ trong miệng nó, xuyên qua phía dưới của nữ yêu họ Tần, bay thẳng về phía La Chinh.
Chân hắn khẽ bước lùi lại, cả người đột nhiên nhảy lùi về phía sau, tránh được hai nhát chém.
Xoẹt xoẹt, xoẹt...
Rắc rắc rắc rắc...
Toàn bộ pháp trận bên trong cửa Liệt Chấn cùng mắt trận che chở đám người La Chinh, Tô Khuê, và cả trường kiểm trong suốt lợi dụng mặt trận kết thành nháy mắt đều vỡ nát. Những người canh giữ xung quanh chủ trận căn bản không kịp thả thần tinh vào trong chủ trận để ổn định pháp trận, Còn hai tên Thần Tướng đối mặt trực diện với Lưu Diễm màu xanh lam, lúc mặt trận vỡ tan, họ đã bị Lưu Diễm đốt thành tro bụi biến mất trong trời đất này rồi.
Sau khi nói xong, nữ yêu họ Tần kia lại vung Vô Ngân Mạc Bố trong tay lên, bóng dáng của ả ta và Thi Linh Kim Ô lập tức biến mất không còn dấu vết.
Cửa Liệt Chấn đã bị phá, Tô Khuê và các Thần Tướng mất đi sự che chở của mắt trận.
Cửu Thiểm Phấn Quang!
Vèo vèo vèo...
Đến lúc này, bọn họ cũng không còn không gian để lùi bước nữa...
Thái Nhất Vệ và Bỉ Ngạn cảnh bên trong cửa Liệt Chấn đã lao ra khỏi Thiên Võng để nghênh địch, bọn họ thân là Thần Tướng lại càng không thể lui về bên trong Thiên Võng.
Tô Khuê đang bận giết chết Kim Ô nhìn thấy cảnh tượng này, vẻ mặt lập tức đông cứng lại, khẽ thở dài một cái rồi lập tức chuyển tầm mắt đi.
Trong mắt Tô Khuê, La Chinh tuyệt đối là mầm non ưu tú, vừa mới rời khỏi vùng đất Kiểm Đông đã phát huy được thực lực bậc này, người như vậy rất hiếm thấy, chết như thế thật đáng tiếc.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.