Chương 3284: Quỷ thanh
-
Bách Luyện Thành Thần
- Ân Tứ Giải Thoát
- 1508 chữ
- 2022-02-26 03:05:03
Sinh linh tà ác này sinh ra trong một bộ tộc thuộc Nhân tộc ở
Ngọc Luật Châu
. Ngọc Luật Châu vốn thuộc về
Cửu Lệ
thời xưa, sau khi 8Cửu Lê bị diệt vong thì Ngọc Luật Châu đã bị tộc Hữu Hùng chiếm giữ. Chín mươi phần trăm sinh linh ở Ngọc Luật Châu là loài người.
Sau khi tộc Hữu Hùng chiếm lĩnh Ngọc Luật Châu đã tiến hành một cuộc thanh tẩy toàn diện cực kỳ tàn ác. Những người trung thành v9ới
Cửu Lệ
xa xưa bị tộc Hữu Hùng diệt trừ hết lần này đến lần khác, mà tin tức và truyền thuyết liên quan đến Cửu Lê cũng bị cấm đoá6n hoàn toàn.
Chỉ sau một thời gian ngắn, những
dấu ấn
thuộc về Cửu Lê từ từ biến mất, người ở Ngọc Luật Châu quay ngoắt lại,5 hướng về phía tộc Hữu Hùng. Hoặc nên nói rằng, bọn họ có nhận thức rằng mình thuộc về tộc Hữu Hùng.
Cơ Hiên Viên nhận lấy đòn này mà thân người lại không hề dao động, thậm chí cả sắc mặt cũng chẳng thay đổi chút nào.
Trong đôi mắt to của đứa bé toát lên vẻ tức giận, lông mày nhíu lại thật chặt, nó tiếp tục thử giết chết Cơ Hiên Viên bằng cách khiến đầu hắn ta nổ tung.
Toàn bộ đầu của các hộ vệ đều nổ tan tành, máu tươi không ngừng chảy khắp trong phủ thành chủ.
Những hộ vệ này chết kéo tới càng nhiều hộ vệ hơn, bao gồm cả một vài cường giả Bỉ Ngạn cảnh đã gặt hái được chút công lao và danh tiếng ở trong phủ.
Ngươi tên gì?
Cơ Hiên Viên hỏi.
Hắn ta không những chắc chắn đứa bé có thể trả lời câu hỏi của mình, mà trong giọng nói còn ẩn chứa sự uy nghiêm không cho phép làm trái.
Chu Thái có thể xem là trang tuấn kiệt của Ngọc Luật Châu, ba mươi mấy tuổi đã tu thành Bỉ Ngạn cảnh, trở thành thành chủ của thành Ninh An, được xem là rất phi thường.
Nhưng hắn ta không bao giờ ngờ được rằng lúc vợ con mình sắp sinh lại gặp phải chuyện cực kỳ bi thảm như thế!
Thế tử của hắn ta nằm trong vũng máu, mà mấy bà đỡ còn bị đầu một nơi thân một nẻo, trên mặt đất thì có một đứa bé sơ sinh trần truồng đang nằm sấp.
Chu Thái nhìn thấy đứa bé ấy thì thoáng sững sờ. Xét từ dung mạo, màu da thì đứa bé này quả thật là con người, nhưng trên đỉnh đầu của đứa bé lại mọc lên một cặp sừng thú ngắn ngủn, trông như cặp sừng nhọn trên đầu ác ma.
Đứa bé sơ sinh này nở một nụ cười quái lạ đầy tà ma với Chu Thái, sau đó quơ bàn tay nhỏ dính đầy máu tươi như đang khoe khoang với Chu Thái, đang nói với phụ thân mình rằng những người kia chính là do nó giết!
Không thể nào! Con ta không phải như này! Ngươi... Không phải con ta!
Cạch!
Không ngờ nó lại dễ dàng đón được nhát đao đó trong tay!
Khi cả nhóm hộ vệ còn đang vô cùng hoang mang, trên mặt đứa bé lại hiện ra một nụ cười khó hiểu.
Bụp bụp bụp bụp bụp...
Cảm giác nguy cơ trào dâng dữ dội trong lòng Chu Thái. Hắn ta không biết đứa bé này là sao, nhưng trong lòng hắn ta có một niềm tin rằng, nếu để đứa bé sống sót thì e là cả thế giới mẹ này sẽ chẳng được an bình!
Khoảnh khắc khi Chu Thải buông chuôi đao ra, hắn ta đã phóng thẳng đến chỗ đứa bé. Không cần biết thế nào, hắn ta nhất định phải kết thúc tính mạng của ác ma này!
Bụp bụp bụp bụp bụp...
Một ngày sau, thành Ninh An vốn cực kỳ náo nhiệt đã tĩnh lặng tuyệt đối hệt như quỷ thành, còn đứa bé ngây thơ đáng yêu kia thì đã bỏ ra đến cửa thành của thành Ninh An.
Đùng đùng đùng...
Dù đứa bé ra sức thế nào, Cơ Hiên Viên cũng không hề nhúc nhích. Thậm chí ánh mắt khi hắn ta nhìn đứa bé còn mang theo chút dịu dàng.
Sau đó, Cơ Hiên Viên cúi người, ôm đứa bé vào lòng. Động tác thoạt nhìn vô cùng nhẹ nhàng ấy lại ẩn chứa sức mạnh không thể nào kháng cự lại.
Ngay khi đứa bé đang định bò ra khỏi cửa thành tại một nơi cách nó không xa ở phía trước hiện ra một bóng người gầy gò, đó chính là Cơ Hiên Viên. Đứa bé có một loại kháng cự bản năng đối với Cơ Hiên Viên, trên khuôn mặt nhỏ đầy nét thơ ngây hiện lên vẻ thận trọng chưa từng thấy, hàng lông mày nho nhỏ đột nhiên nhíu lại, một tiếng nổ tung vang lên từ đầu Cơ Hiên Viên.
Am!
Vào!
Một nhát đao chém ra thật mạnh, hướng thẳng đến đầu của đứa bé.
Chu Thái trợn trừng hai mắt, vẻ khó tin hiện rõ.
Cứ xem như đứa nhỏ này thật sự là một ác ma đi, thì nó cũng chỉ là một ác ma vừa ra đời thôi, vậy mà có thể đón đỡ một đao của hắn ta?
Những ngày qua, nhiệt độ trong khắp Ngọc Luật Châu tăng vọt, ánh mặt trời nóng rực như muốn vắt khô giọt nước cuối cùng trên mặt đất. Nỗi bất an và nóng nảy lan tràn trong khắp đại châu.
Trong phủ thành của thành Ninh An tại Ngọc Luật Châu, một đứa bé cất tiếng khóc chào đời.
Đứa bé nằm sấp trên mặt đất nhìn ánh đao kia và mỉm cười, toát lên hơi thở tà ác đáng sợ.
Khi ánh đao phóng thẳng về phía đứa bé, đứa bé bỗng nhiên vươn cánh tay mũm mĩm của mình ra.
Ngay sau khi Chu Thái kịp phản ứng lại, hắn ta lập tức rút thanh đại đao bên hông mình ra.
Đây không phải con của hắn ta, mà là quái vật đến từ địa ngục!
Nhưng không cần biết là ai, chỉ cần nhìn thấy đứa bé thì chỉ có một kết cục, chính là chết vì bị nổ đầu! Khi đứa bé bò ra khỏi cổng của phủ thành chủ, toàn bộ một nghìn không trăm mười một người trong phủ đã chết sạch.
Trong khi đó, ở trước phủ thành chủ, đám người qua lại đều dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn đứa bé dính đầy máu tươi ấy. Mà đứa bé thì lại nở nụ cười với những người qua đường ấy lần nữa.
Kit!
Chu Thái chỉ cảm thấy trên trường đao truyền đến một sức mạnh, sau đó cả thanh trường đao to lớn ấy đã bị đứa bé bẻ cong!
Củ đầm ấy nhắm thẳng về phía cái đầu của đứa bé.
Đứa bé này có làn da trắng nõn nà, bề ngoài đáng yêu, thế nhưng hơi thở lại tà ác đến thế, Chu Thải chắc chắn sẽ không nương tay.
Đối với thành chủ Chu Thái của thành Ninh An, đây là một niềm vui mừng lớn lao. Thế nhưng, ngay giây phút khi đứa bé kia được sinh ra, Chu Thái bỗng nghe thấy một tiếng kêu thảm thiết thê lương cất lên. Trong lòng Chu Thái vẫn luôn lo lắng cho sự an nguy của hai mẹ con nên vội vàng xông thẳng vào phòng sinh.
Vào trong phòng rồi, Chu Thái nhìn thấy một hình ảnh khiến hắn ta lảo đảo, trời đất quay cuồng!
Trên mặt đứa bé hiện lên vẻ do dự, tựa như một người trưởng thành đang suy tính gì đó.
Nói.
Cơ Hiên Viên ra lệnh.
Sức mạnh tích chứa trong nhát đao đó đạt tới hơn trăm thần quân!
Đừng nói quái vật vừa mới ra đời này mà trong cả Ngọc Luật Châu, người có thể đón được nhát đao của hắn ta không có nhiều!
Ngay khi nắm đấm của Chu Thái chỉ còn cách đứa bé chừng hơn một tấc, trên mặt đứa bé chợt hiện lên nét cười ngây thơ, Chu Thải bỗng cảm thấy đầu mình đau đớn kịch liệt, sau đó máu tươi phun trào ra từ đầu hắn ta, cả cái đầu của hắn ta đã nổ tung cùng với một tiếng hét thảm...
Đứa bé mang theo vẻ mặt như cười như không, chầm chậm bò ra ngoài phòng sinh. Tiếng kêu thảm thiết của Chu Thái trước khi chết đã thu hút nhóm hộ vệ trong phủ thành chủ chạy tới. Lúc họ đến nơi thì đứa bé đã ra đến ngoài phòng sinh.
Khi nhận ra mình không thể nào đối đáp qua loa, đứa bé ngập ngừng một lúc rồi rốt cuộc đáp lại bằng chất giọng trẻ con:
Ta là... Quỷ... Thanh.
Tốt lắm.
Khóe miệng Cơ Hiên Viên hơi cong lên. Đáp án này không khiến hắn ta bất ngờ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.