• 8,672

Chương 3303: Tinh không giác côn (*)


() Giác Côn: Loài cá lớn có sừng trong truyền thuyết xa xưa.

Sau khi Nguyên Thủy Thiên Tôn đưa ra kết luận này cũng nhận được sự tán đồng8 của Nữ Oa và Phục Hy.
Ngoài thành, đám người Lý Hôi Tuyết thấy cửa Hồn thành lại có dấu hiệu đóng lại, ai nấy đều thầm giật mình một cái.
Thấy trong Hồn thành lại sắp có quỷ quái hoành hành, La Chinh cầm ngọn nến chấm lên miệng hũ, một ngọn lửa mờ mờ lại bùng lên, các linh hồn lại trở về trong vách tường, cánh cổng từ từ mở ra...
La Chinh lặp đi lặp lại vài lần như vậy, cuối cùng dẫn tới sự bất mãn dữ dội.
Những linh hồn quỷ khóc sói gào trong vách tường phát ra tiếng gầm gừ đầy phẫn nộ, đôi mắt màu xanh thẫm vốn đang ẩn mình lại hiện ra, cứ
gừ gừ gừ gừ...
không biết đang nói cái gì, nhưng nghe giọng điệu thì hắn là đang mắng chửi La Chinh càn quấy.
Châm lửa...
Bóp tắt...
Sau khi trở thành Thánh Hồn cảnh, linh hồn và thân thể của La Chinh đã trở nên tương tự, có hình thể chân thật. Hắn mới chạm nhẹ một cái, mọi thứ trong phòng đã hóa thành tro bụi, chứng tỏ trước La Chinh không có ai đụng vào mấy thứ này.

Điều này chứng tỏ người' thắp sáng hũ vàng đến từ trên kia.
La Chinh ngẩng đầu nói.
La Chinh không cam lòng bĩu môi, nói:
Cái hũ vàng này phải được châm lửa thì mới có thể mở cửa Hồn thành, mà cửa Hồn thành cử sáu mươi sáu canh giờ mới mở ra một lần, nói cách khác, phải có người cứ cách sáu mươi sáu canh giờ lại thắp sáng hũ vàng này mới đúng...

Đây là lý luận rất đơn giản, có lẽ là lâu rồi không tiếp xúc chuyện nhân gian nên Nguyên Thủy Thiên Tôn mới không kịp nghĩ tới.
Mặt đất, cánh cửa, bàn, mọi thứ trong căn phòng này đều không thể động vào.
La Chinh lại bổ sung.
La Chinh bưng hũ vàng, đột nhiên đưa tay bóp tắt ngọn lửa trên miệng hũ.
Ầm ầm ầm.

Cánh cổng Hồn thành bắt đầu đóng lại.

Nếu không có mái, vậy tại sao Nguyên Thủy Thiên Tôn lại không đi tiếp?
La Chinh lại hỏi.
Nguyên Thủy Thiên Tôn từng nhắc tới Tam Thập Tam Trọng Thiên cũng tồn tại lối vào thế giới Huyền Lượng, chẳng qua lối vào đã bị tộc Nguyên Linh khống chế, bọn họ không có cơ hội để đi.
Nguyên nhân rất đơn giản, nếu vă5n minh Khoảnh khắc thật sự khinh thường những văn minh cấp chúa tể như
côn trùng
này thì sẽ không tạo ra đủ loại quy tắc phức tạp trong Bỉ Ngạn.
Ví dụ như lực áp chế của mỗi một trọng thiên trong Bỉ Ngạn đều khác nhau, nếu bỏ đi quy tắc này, văn minh Nguyên Linh vịn vào định luật ai vào trước thì làm chủ, có lẽ đã thẳng thừng xưng bá Bỉ Ngạn, những kẻ đến sau không hề có chút cơ hội nào!
Hũ vàng bùng lên ảnh lửa chiếu rọi, từng khối đá bắt đầu thay đổi màu sắc.
Những khối đá màu xám trắng hóa thành màu xanh thẫm như bầu trời sâu thẳm, giữa màu xanh thẫm điểm xuyết những đốm sáng sắc màu rực rỡ, như một bầu trời sao đầy màu sắc phô ra tại khoảng không bên trên căn phòng nhỏ hình chóp.
Về mặt manh mối, văn minh Khoảnh Khắc có vẻ vừa keo kiệt vừa kiêu ngạo.
Còn nguyên nhân trong đó, Nguyên T3hủy Thiên Tôn và mọi người cũng đưa ra phỏng đoán. Nữ Oa cho rằng nguyên nhân rất đơn giản, văn minh Khoảnh Khắc quá cường đại, trong mắt văn min9h Khoảnh Khắc thì những văn minh cấp chúa tể như bọn họ vừa yếu ớt lại vừa buồn cười như một bầy côn trùng.
Ai lại để lại manh mối cho mộ6t bầy côn trùng?
Suy đoán của Nữ Oa vừa đơn giản vừa thô bạo, nhưng không nhiều người tán thành.
Trên đỉnh đầu trống rỗng, cả căn phòng đều do những tảng đá lớn bằng nắm tay chồng chất mà thành.
La Chinh nhìn chằm chằm một lúc, đột nhiên vọt lên, vươn tay chỉ vào khe hở giữa những khối đá, cố định bản thân trên đó, đồng thời giơ hũ vàng lên, chiếu lên khối đá kia.

Là tranh, tranh vẽ cá, quả nhiên có huyền cơ...
La Chinh cười nói.
Những tảng đá đều tỏa ra vầng sáng, những vầng sáng này không phải sắp xếp vô nghĩa, có một vài tia sáng tạo thành một đường cong, đường cong quấn quanh một con cá hình thể khổng lồ.

Suy đoán của ngươi sai rồi.
Nguyên Thủy Thiên Tôn lắc đầu,
Lần đầu tiên La Chinh kể về
Vô Ưu Vương
, cũng chính là phương Tử Nha và thế giới Huyền Lượng cho Nguyên Thủy Thiên Tôn biết, Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng không kinh ngạc cho lắm, nguyên nhân chính là Nguyên Thủy Thiên Tôn đã từng nhìn thấy thế giới Huyền Lượng tại Tam Thập Tam Trọng Thiên, bởi vì ngẩng đầu là có thể nhìn thấy!

Một loại cự thú Tình Không bay nhảy trên Tam Thập Tam Trọng Thiên.
Nguyên Thủy Thiên Tôn đáp:
Lúc Giác Côn đi qua, cả bầu trời sao sẽ thay đổi theo sự xuất hiện của nó, là một sinh linh vừa ôn hòa vừa xinh đẹp.

La Chinh nghĩ rồi mới nói:
Nhưng mà Nguyên Thủy Thiên Tôn tiền bối, nếu xem Bỉ Ngạn là một không gian đặc thù, không gian này nằm trong Hỗn Độn, vậy Tam Thập Tam Trọng Thiên cũng chỉ là đỉnh của Hỗn Độn mà thôi, nếu phóng tầm mắt nhìn ra ngoài, trên đỉnh đầu hắn là mái che mới đúng?

Ví dụ như Hồn thành, vùng đất Kiếp Cốt, cuộn tranh... Sự sắp xếp vừa có tâm vừa tỉ mỉ như vậy, rõ ràng đều là giữ lại cho người sau tiến bộ.
Sắp đặt vừa hao tâm tổn sức vừa kỹ càng như vậy, đương nhiên không thể bị xem như sâu bọ...

Thế giới Huyền Lượng tuy ở trên đỉnh đầu, nhưng trăm vạn chỗ trên đỉnh đầu có một trường lực vô hình, sức mạnh tầng trong tầng ngoài trường lực này không ngang nhau, bất cứ vật chất nào lướt qua trường lực này đều bị xé rách vì áp lực không đối xứng.
Nguyên Thủy Thiên Tôn giải thích:
Trường lực này là do Phục Hy phát hiện ra, cho nên được gọi là trường lực bất đối xứng Phục Hy, cả trường lực bao trùm lên bầu trời Tam Thập Tam Trọng Thiên...


Nơi duy nhất có thể đi qua trường lực này chính là con đường Thông Thiên, con đường này lại nằm trong tay tộc Nguyên Linh.
Nguyên Thủy Thiên Tôn nói thêm.
Tam Thập Tam Trọng Thiên không giống
không gian Tắc Xóa
, không gian Tắc Xóa có
vách tường
ngăn cách, để đánh vỡ vách tường đó, Khương Tử Nha đã tốn rất nhiều thời gian và công sức.
Nhưng đỉnh của Tam Thanh Thiên không có mái che
, ánh sáng trên cao chính là sao trời, mà sao trời chính là thế giới Huyền Lượng!
Những chuyện chưa rõ ràng luôn bị tranh luận không ngớt, huống chi giả thuyết mỗi một người đưa ra đều không thể chứng minh. Cho nên đến tận hôm nay, dù là Nhân tộc hay là tộc Nguyên Linh, tộc Vô Không đều chưa từng thăm dò ra được thái độ của văn minh Khoảnh Khắc...

Trong căn phòng nhỏ hình chóp này treo một cái chìa khóa mở cửa Hồn thành, đây cũng là lẽ thường tình.
Nguyên Thủy Thiên Tôn mỉm cười nói.
Châm lửa...
Bóp tắt...

La Chinh còn chưa ra ngoài!


Cũng may chúng ta ra được rồi...


Đó không phải cá, là Giác Côn, Tinh Không Giác Côn!
Nguyên Thủy Thiên Tôn thận trọng nói, thậm chí giọng nói còn hơi run rẩy, rõ ràng ông còn kích động hơn cả La Chinh.

Tinh Không Giác Côn là cái gì?
La Chinh tò mò hỏi.
Cùng lúc đó, các linh hồn lại bắt đầu bay lơ lửng xung quanh, như sắp có một bữa tiệc thịnh soạn.

Ôi, sao lại đóng!


La Chinh, người đang làm cái gì?

Ngay cả Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng cảm thấy khó hiểu.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.