• 3,239

Chương 3309: Người có thể giáng lâm


Trước khi văn minh Nhân tộc bỗng nhiên xuất hiện, văn minh Nguyên Linh vẫn khá tiến bộ và dân chủ, thậm chí còn có thể
trợ giúp8
văn minh khác mới vào Bỉ Ngạn. Chỉ có điều, tiền đề cho sự
trợ giúp
này chính là những văn minh ấy không thể nào uy hiếp đế3n sự tồn tại của văn minh Nguyên Linh. Dù sao văn minh Nguyên Linh cũng có ưu thế của kẻ đi trước, thực lực mạnh hơn rất nhiều 9so với các văn minh khác.

Thật ra, vào mấy kỷ nguyên Hỗn Độn ban đầu, những kiến giải liên quan đến
Chung Yên
đã được6 đề cập đến rồi, song trong văn minh Nguyên Linh có cùng chung một nhận thức rằng kết thúc Chung Yên vốn là một ý nghĩ quá đỗi 5nực cười.

Từ trên xuống dưới toàn bộ văn minh Nguyên Linh đều dùng tư thải trêu tức để quan sát văn minh khác giãy giụa trong Bỉ Ngạn hết lần này đến lần khác. Mãi đến khi văn minh Nhân tộc sinh ra, văn minh Nguyên Linh mới cảm nhận được mùi nguy hiểm trước nay chưa từng có.
Sắc mặt Nguyên Thủy Thiên Tôn vẫn rất bình tĩnh, ông lắc đầu nói:
Thật ra những kẻ sau này không phải không ai vượt qua văn minh Nhân tộc chúng ta, chỉ là văn minh Nguyên Linh không cho cơ hội ấy nữa mà thôi.

Nữ Oa cũng kiên định gật đầu:
Nếu đúng là họ bố trí như vậy để hoàn thành Đạo Thủ Tự, vậy thì cả hỗn độn này chẳng còn một chút cơ hội nào cả

Nguyên Thủy Thiên Tôn cười nhạt rồi nói:
Thật ra cũng chưa chắc, mức độ hỗn loạn của cả hỗn độn sẽ gia tăng mãi mãi, không thể nào giảm bớt. Theo kế hoạch Đạo Thủ Tự của họ thì cũng chỉ làm chậm sự hỗn loạn đến mức tối đa thôi...

Phục Hy lại lên tiếng với vẻ mặt không có chút cảm xúc gì:
Có vài người như vậy đấy, muốn họ tự tỉnh ngộ là không có khả năng, loại người ấy chỉ có thể do người khác đánh thức thôi!
Nghe Phục Hy nói vậy, trên mặt Cam Cao Hàn lộ ra vẻ vui mừng:
Lẽ nào Lê Sơn định ra tay?

Sau khi Thái Nhất Thiên Cung và tộc Hữu Hùng cạch mặt nhau, hai bên vẫn luôn có vài trận đánh nhỏ lẻ. Lê Sơn ngại khuôn phép nên vẫn chưa bao giờ chính diện ra tay, vì vậy mới khiến Kim Ô phát động một trận tập kích bất ngờ, suýt thì đã gặp tai họa ngập đầu.
Nếu nói trong lòng người Thiên Cung không hề oán hận gì thì là nói dối. Chỉ có điều, bây giờ Đông Hoàng đang bị nhốt, ngoại trừ chịu khó nhẫn nhịn ra thì không còn lựa chọn nào khác.
Tất cả mọi hoạt động trên khắp thế gian đều không ngừng hướng tới hỗn loạn, đồng thời bắt đầu kể từ khi vòng hỗn độn tiếp theo được khởi động lại, mức độ hỗn loạn sẽ không ngừng tăng tốc.
Nếu theo
Đạo Thủ Tự
của văn minh Nguyên Linh, chỉ có mười nghìn sinh linh được sống tiếp, như vậy đương nhiên mức độ hỗn loạn sẽ chậm đi đáng kể, nhưng chỉ cần có một sinh linh còn sống thì mức hỗn loạn vẫn sẽ tăng lên. Có lẽ qua hàng ngàn hàng vạn kỷ nguyên Hỗn Độn sau, Chung Yên vẫn sẽ giáng lâm lần nữa...
Vì vậy, trong mắt Nguyên Thủy Thiên Tôn,
Đạo Thủ Tự
của văn minh Nguyên Linh không phải là biện pháp giải quyết, mà đó chỉ là một cách để kéo dài mà thôi. Cái gì nên tới thì vẫn cứ tới.
Tuy nhiên, nếu Lê Sơn ra tay thì đương nhiên họ rất vui sướng...

Nếu Lê Sơn cứ mãi nhẫn nhịn thì hiển nhiên họ cũng sẽ ức hiếp đến trên đầu Lê Sơn. Thật ra, lần này tộc Kim Ô ra tay có nghĩa là đã bắt đầu tuyên chiến, mà quan trọng nhất là mưu tính lần này của bọn họ, cho nên chúng ta không thể nào nhịn được nữa.
Nữ Oa mở miệng nói..

Mưu tính? Không biết tộc Hữu Hùng bọn họ lại có mưu tính gì thế?
Cam Cao Hàn thận trọng hỏi.

Bọn họ dùng một loại lửa vô cùng kỳ lạ để thiêu đốt các đại châu trong thế giới mẹ. Ngọn lửa này không thể nào khiến cường giả Hồn Nguyên cảnh bị bỏng được, nhưng Bỉ Ngạn cảnh bình thường và các sinh linh từ Bỉ Ngạn cảnh trở xuống thì không có đường nào phản kháng cả. Bọn họ đã lục tục phóng hỏa ở ba trăm đại châu rồi.
Nữ Oa nói tiếp.

Cái gì? Họ lại làm ra chuyện thảm thiết vô nhân đạo đến thế ư?

Tại sao chứ? Chỉ vì muốn dẹp sạch các đại châu đó à?

Để Hồng Thị điên rồi hả?
Trên mặt các cường giả Thiên Cung đều chất chứa vẻ oán giận. Dù ỷ vào thực lực hùng mạnh thì cũng không thể thực hiện những vụ tàn sát không có chút ý nghĩa nào như thế.. Khi mọi người còn đang hoang mang không hiểu thì lão Hải ở ngoài cùng bên trái Đích Long Điện bỗng thốt lên hai chữ
Quỷ Thanh. E rằng đó chính là mục đích của họ.

Nữ Oa gật gật đầu với lão Hải, tỏ ý rằng ông đoán đúng.
Ví như Tam Thập Tam Trọng Thiên, đa phần những văn minh có thể đặt chân vào trong đó đã đủ để chứng minh sức mạnh của bọn họ. Dù là
Cổ Thần Hỗn Độn
hay thậm chí cả Dực Vương muốn xâm nhập vào đó cũng chẳng phải chuyện đơn giản. Cho đến tận bây giờ cũng chỉ có chừng bảy, tám chủng tộc có thể tiến vào đến Ngọc Thanh cảnh ở trong cùng, mà bảy, tám chủng tộc ấy đều là tồn tại vô cùng xa xưa, gần như đều chỉ ở trong truyền thuyết.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Quái Thiên Khuyển vừa nghe vậy đã giật mình.

Lúc lấy được mấy tư liệu độc nhất vô nhị nhờ Lục Văn Định Huyết Thụ, ta đã tin rằng Nhân tộc chúng ta không tầm thường rồi, thế nhưng ta thật sự không ngờ rằng các tiền bối lại đi đến Ngọc Thanh cảnh...
Trong mắt Nữ Oa lóe lên tia sáng.
Cảm giác nguy cơ trong lòng mọi người lập tức tăng lên liên tục,
Bây giờ Thiên Cung, Lê Sơn còn có thể hợp sức với một vài thế lực siêu cấp khác để đối kháng với Hữu Hùng và Thần Nông, khi đó ai thắng ai bại còn khó đoán trước được, bởi dù sao trận chiến đó cũng là của những người cùng cấp độ. Nhưng nếu như Để Hồng Thị nắm giữ thế giới mẹ trong tay, khi đó tương đương với việc hắn ta đã trực tiếp phát động chiến tranh từ cấp độ cao hơn, mà đợt tiến công từ cấp độ ấy lại vốn chẳng có cách phản kháng lại.

Mặc dù Quỷ Thanh là hóa thân của cảm xúc tiêu cực của thế giới mẹ, nhưng cuối cùng cũng chỉ là một hóa thân. Y có thể rung chuyển ý chí của thế giới mẹ hay không cũng chỉ là suy đoán, còn có thực hiện được không thì chưa biết được. Các vị cứ yên tâm đi, đừng quá sốt ruột.
Nữ Oa vươn tay ra, làm một động tác ra hiệu mọi người bình tĩnh lại.
Được lão Hải nhắc nhở, các cường giả Thiên Cung lập tức kịp phản ứng.
Kích thích cảm xúc tiêu cực của thế giới mẹ!


Họ đạt được Quỷ Thanh rồi ư?


Mục đích của Đế Hồng Thị là muốn thông qua Quỷ Thanh đế nắm giữ toàn bộ thế giới mẹ...

Nghe được mấy lời của Nguyên Thủy Thiên Tôn, mấy người Nữ Oa, Phục Hy, La Chinh, Cam Cao Hàn ở đây cũng bừng tỉnh. Tuy bọn họ vẫn luôn kiên định đứng bên phía Đạo Chung Yên nhưng vẫn có một phần đồng ý với
Đạo Thủ Tự, cho rằng Đạo Thủ Tự là một cách khác để giải cứu hỗn độn, chẳng qua nó quá tàn khốc mà thôi...
Bây giờ nghe Nguyên Thủy Thiên Tôn phân tích như thế, đương nhiên bọn họ cũng hiểu rõ, ngay từ ban đầu Cơ Hiên Viên cùng Thần Nông đã chọn sai đường, hơn nữa con đường này còn chắc chắn sẽ thất bại.

Chỉ tiếc Liệt Sơn Thị, Để Hồng Thị vẫn cứ u mê không chịu tỉnh ngộ.
Cam Cao Hàn lắc đầu.
Thế giới mẹ là vùng đất Sơ Khai của hỗn độn vòng này, ý chí bản thân cao cao tại thượng, không thể nắm lấy. Nhưng kể từ khi Quý Thanh sinh ra, rất nhiều người nhìn xa hiểu rộng đã từng giả tưởng rằng có lẽ sẽ có thể nắm giữ và điều khiển bản thân thế giới mẹ thông qua cảm xúc tiêu cực của thế giới mẹ...

Trước đây chẳng qua chỉ là giả tưởng của mọi người, còn bây giờ Để Hồng Thị đã bắt đầu thử nghiệm.
Xem ra tình hình không lạc quan cho lắm.
Có người thở dài, lên tiếng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.