• 8,647

Chương 3314: Hai con đường


Trong tình huống này, Lăng Sương không có lựa chọn thứ hai. Nàng chỉ có thể đi theo con quái vật thân hình to lớn ấy.

Dọc8 đường đi thêm khoảng hơn mười nghìn mét nữa, trong căn phòng hai bên đều là quái vật đầy lông giống con trước mặt nàng. Mỗi khi3 nàng đi ngang qua mấy gian phòng đó, đám quái vật kia đều đang rung lắc hàng rào, truyền đạt cảm xúc hưng phấn hoặc phẫn nộ.
Bỗng nhiên Lăng Sương cảm thấy mình là một người đang đi trả nợ. E là kiếp trước nàng nợ bọn chúng gì đó nên bây giờ nhất 6định phải trả...
Bây giờ chúng nói với nàng rằng có thể giúp nàng đến Tam Thập Tam Trọng Thiên cứu bà ngoại!
Nếu thật sự có thể cứu bà, dù có mất cái mạng này cũng chẳng sao, nên đương nên Lăng Sương dứt khoát đồng ý ngay.
Giữa Bỉ Ngạn cảnh và chân thần chênh lệch nhau nhường nào, trong lòng họ biết rất rõ.
Độ chênh lệch lớn đến thế đã loại bỏ mối e ngại trong lòng một số người.
Sau khi tiến lên thêm mười nghìn mét nữa, trong căn phòng bên trái truyền ra âm thanh yếu ớt. Âm thanh 5này chính là của vị ban nãy đã phát ra mệnh lệnh.
Lúc Lăng Sương tiến lên, nàng mới thấy lớp lông toàn thân con quái vật này đã bạc đi hết cả, dáng người cũng thấp hơn một nửa so với đám quái vật lông dài bình thường khác, trông có vẻ hết sức yếu ớt.
Trong cung điện rộng rãi tại tầng cao nhất của tháp Cơ Minh, hai trăm Bỉ Ngạn cảnh xếp hàng mà đi.
Trước đó Cơ gia đã dán thông báo, cường giả được tuyển trong Bỉ Ngạn cảnh gia nhập Hiên Viên Vệ!
Hạc Huyết Châu.
Thành cổ Thần Hạc chính là tòa thành lớn phồn hoa nhất của tộc Hữu Hùng. Ba tòa tháp cổ trong thành kéo dài đến tận chân trời, tựa như cột thần chống trời. Mỗi một tòa tháp cổ đều cao đến cả nghìn tầng, cư trú trong tháp cổ là các đệ tử nòng cốt của tộc Hữu Hùng. Cơ gia của ba đại gia tộc ở trong tháp Cơ Minh ngay chính giữa.
Thế nhưng địa vị của quái vật lông trắng ắt hẳn rất cao, ít ra thì đám quái vật lông dài khác đều nghe theo lời nó.
Quái vật lông trắng đánh giá Lăng Sương một lúc rồi mở miệng hỏi:
Ngươi, thật sự quên hết rồi?
Lăng Sương gật gật đầu, thành thật trả lời:
Ta không nhớ gì cả, ta chỉ nhở là có cánh cửa này...


Đi vào!

Những hộ vệ kia áp giải, đẩy đám tù nhân vào trong cung điện.
Quái vật lông dài cùng quái vật lông trắng liếc nhìn nhau, trong ánh mắt để lộ ra vẻ vui mừng bất ngờ.
Muốn giải trừ lời nguyền cũng cần phải đến Tam Thập Tam Trọng Thiên! Mặc kệ mục đích của Lăng Sương là gì, ít nhất thì cũng nhất trí với phương hướng của chúng nó!
Với tình trạng của người lúc này thì đúng là không thể nào bước vào Tam Thập Tam Trọng Thiên, nhưng đương nhiên ta có cách để người vào.
Quái vật lông dài nói:
Có điều người phải nói cho ta biết, mục đích của người khi đến Tam Thập Tam Trọng Thiên là gì?

Thế nhưng vẫn còn có người rất tỉnh táo!
Nếu giết gã thiếu niên này đơn giản đến thế thì cần gì phải phải hai trăm Bỉ Ngạn cảnh cùng tiến vào đây?
Đầu tiên, điều kiện phải có là đạt đến người trong tranh, e rằng mãi mãi nàng cũng không thể nào thỏa mãn điều kiện ấy.
Cuối cùng nàng chỉ đành bám víu hy vọng vào cánh cửa này.
Trước đó, ở hành lang trong cung điện, nhóm tù nhân đã ngửi được mùi thơm thoang thoảng của gỗ hun, nhưng sau khi vào cung điện, mùi máu tươi nồng nặc gần như khiển họ ngạt chết.
Có một thiếu niên tóc đen có người ở một góc cung điện. Cả người y trần truồng, khắp ngoài toàn là vết máu, trong mắt lóe ra tia sáng hệt như con thú dữ.

Cứu bà ngoại ta!
Lăng Sương thốt ra.
Quái vật lông dài khẽ gật đầu:
Chuyện này bọn ta cũng có thể giúp người, nhưng xin người hãy thực hiện lời hứa khi xưa.


Ha ha ha, đương nhiên không được.
Quái vật lông trắng cười nói.

Ngươi không muốn về nhà, mà là muốn đi đến Tam Thập Tam Trọng Thiên?
Quái vật lông dài sau lưng Lăng Sương hỏi.
Lăng Sương là hy vọng duy nhất của bộ tộc bọn chúng. Vừa rồi quái vật lông dài cùng với quái vật lông trắng vừa trải qua một cuộc tranh luận nho nhỏ, chính là có nên nói cho nàng biết rằng đường kia dẫn về nhà hay không?
Nếu nói cho nàng biết liệu nàng có đi vào con đường đó không?

Đến Tam Thập Tam Trọng Thiên.
Quái vật lông trắng đáp.
Nghe được đáp án này, đôi đồng tử của Lăng Sương hơi co rụt lại. Sau khi biết bà ngoại xảy ra chuyện, dù có nằm mơ Lăng Sương cũng muốn đến Tam Thập Tam Trọng Thiên. Chỉ có điều, nàng biết rõ đó là chuyện không có khả năng...
Quái vật lông trắng lắc đầu, đồng thời chỉ về một nơi cách đó không xa. Lối đi ở nơi ấy có nhánh rẽ, bên trái và bên phải đều có một cánh cửa.
Cánh cửa bên trái kia chính là đường về nhà.
Quái vật lông trắng nói.
Lăng Sương chớp mắt hỏi:
Vậy bên phải thì sao?


Haiz...
Quái vật lông trắng thở dài một cái:
Thật ra cũng đúng thôi. Nếu người còn nhớ rõ thì người đã đến nơi này từ lâu rồi, bởi vì chỉ khi đến đây, người mới có thể trở về nhà.


Về nhà?
Lăng Sương trợn to mắt:
Ta sinh ra ở đây?

Họ không biết tại sao mình lại được đưa đến đây. Đây chính là đại bản doanh của Cơ gia, ngay cả các cường giả trong Hạc Huyết Châu cũng khó mà đặt chân được vào tháp Cơ Minh.
Giữa Cơ gia và người bình thường có khoảng cách cực lớn. Họ hưởng ứng chỉ là lời kêu gọi gia nhập Hiên Viên Vệ, tại sao lại được đưa đến nơi đây?
Vận mệnh trước mắt dường như đã được định sẵn từ kiếp trước, ngoại trừ việc thực hiện nó thì nàng không còn sự lựa chọn nào khác.
Yêu cầu mà đám quái vật này đưa ra, đương nhiên nàng sẽ không cự tuyệt.
Thật không ngờ nơi đây thật sự có con đường dẫn tới Tam Thập Tam Trọng Thiên?

Bước vào Tam Thập Tam Trọng Thiên, nhất định phải đạt thành người trong tranh, Bất Hủ cảnh. Hiện giờ trạng thái của ta như này có vào được không?
Lăng Sương hỏi.
Các Bỉ Ngạn cảnh vừa thấy thiếu niên này thì lập tức cảm thấy có điều gì đó là lạ.
Có người muốn lui lại... Có người thì thắc mắc chuyện gì xảy ra... Nhưng đúng lúc này, cửa cung điện đột nhiên đóng lại, đồng thời bên ngoài vọng đến giọng của đám hộ vệ: Giết thiếu niên kia là có thể gia nhập Hiên Viên Việt
Hình như thiếu niên kia còn chưa vào Bỉ Ngạn cảnh!

Có nên giải thích với nàng một chút về thế giới kia không?
Nếu nàng vẫn khư khư cố chấp thì phải làm sao? Chúng chuẩn bị đủ mọi lời
giải thích
, vậy mà hình như Lăng Sương lại không hề hứng thú với đường về nhà chút nào! Quái vật lông dài không nhịn được nên mới hỏi như thế.
Ta phải đi đến Tam Thập Tam Trọng Thiên.
Lăng Sương cố chấp nói.

Giải trừ lời nguyền giúp các ngươi?
Lăng Sương hỏi.
Đúng.

Thật ra trong lúc đi đến đây, trong lòng nàng đã quyết định.
Đối với các Bỉ Ngạn cảnh lưu lạc rải rác trong dân gian thì đây là một cơ hội tuyệt vời. Gia nhập Hiên Viên Vệ đồng nghĩa với việc nhận được tài nguyên tốt hơn, thậm chí có thể thu được một ít tín vật Bỉ Ngạn hùng mạnh! Khoảng thời gian qua, người hưởng ứng lời kêu gọi đương nhiên kéo đến nối liền không dứt!
Nhưng bây giờ trên mặt bọn họ tràn đầy vẻ hoang mang, trong lòng cũng thầm nghi hoặc...

Thực lực của hắn cùng lắm là chân thần Đại Viên Mãn thôi, ngay cả một thần quân lực đều khó mà có được!


Giết thì giết!


Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.