Chương 3326: Người khổng lồ trọc đầu
-
Bách Luyện Thành Thần
- Ân Tứ Giải Thoát
- 1449 chữ
- 2022-02-26 03:10:36
Sau khi trung tâm Thiên Chấp tính toán được chừng hơn mười nhịp thở, Văn Minh Chi Khỉ bông phóng ra một luồng ánh sáng xanh,
Ảnh sáng xanh tạo thành một màn sáng, phác họa hình hài quái vật trong Lãnh Ngục.
Con quái vật kia không có đầu, c3hỉ có hai tròng mắt tròn xoe, thậm chí hai tròng mắt kia còn chớp chớp hai cái, khiến cho người ta nhìn mà sởn tóc gáy.
Vì sao con quái vật này có thể giữ được hình thái bên ngoài thế giới Huyền Lượng?
La Chinh đột nhiên nghĩ tới điều này.
6
Hắn nhớ sau khi quái vật ngoài thế giới Huyền Lượng tiến vào không gian Tắc Xóa sẽ hóa thành một cái xúc tu.
Trong Lãnh Ngục tỏa ra lượng lớn đốm sáng màu trắng, có lẽ sinh linh bị đóng băng ở đây cũng không nhỏ!
Ù...
U!
La Chinh vừa nhìn thấy cảnh tượng bên trong Lãnh Ngục thì lập tức biển sắc, thậm chí còn nhịn không được mà lùi lại hai bước, suýt nữa đã hất Nguyên Linh Thần Hỏa Tráo lên.
Mặc kệ thế nào, lần này nghe ý kiến của Phượng Nữ, đi qua vùng băng ở tầng trên và khởi động trung tâm Thiên Chấp cũng có thu hoạch ngoài ý muốn.
Dựa vào trung tâm Thiên Chấp có thể giải mã tất cả Phạn văn, cũng có thể khiến bản thân nhìn thấu đốm sáng trong thế giới Huyền Lượng, năng lượng này rất có ích đối với La Chinh và Nguyên Thủy Thiên
Lúc ánh sáng xanh lướt qua những đốm sáng kia, trung tâm Thiên Chấp lại bắt đầu tính toán.
Những Lãnh Ngục La Chinh từng thấy lúc trước đều rất nhỏ, đốm sáng bên trong cũng không nhiều lắm, dựa vào năng lực tính toán mạnh mẽ của trung tâm Thiên Chấp, quá trình giải mã cũng rất nhanh, chừng mười đến hai mươi nhịp thở là đã hoàn thành.
Hiện tại trung tâm Thiên Chấp đã mở ra, dù có cách xa cỡ nào, dù đi tới chân trời của tầng cao hơn, La Chinh vẫn có thể khởi động trung tâm Thiên Chấp.
U!
Lãnh Ngục lớn nhất lúc trước cũng chỉ hơn mười trượng, có thể dễ dàng vòng qua, nhưng Lãnh Ngục trước mắt rộng chừng ba mươi dặm, vòng qua cũng rất tốn sức...
Lạ thật, Lãnh Ngục này gần hai năm nay không hề xuất hiện.
Phượng Nữ nói:
Trước đây ta chưa từng thấy cái nào lớn như vậy.
Tôn, quan trọng nhất là mục đích của văn minh này là chế tạo ra trục năng lượng chân chính...
Nếu có thể khiến La Yên nằm trong tay trục năng lượng hoàn chỉnh thì tất cả vấn đề đều có thể giải quyết một cách dễ dàng!
Có lẽ5 là vì nhiệt độ vùng cực, nếu Lãnh Ngục bị phá hủy, những đốm sáng kia sẽ biến thành hình thái ban đầu.
Bóng người xanh lục nói.
Phượng Nữ cũng hỏi ngay:
Nhưng vì sao chúng lại bị đóng băng ở đây?
Hai tia sáng xanh phóng ra từ đan điền của La Chinh, lao thẳng vào đồng tử của hắn.
Trong tầm nhìn của La Chinh, những đốm sáng trong Lãnh Ngục đã hóa thành dáng vẻ vốn có, trong Lãnh Ngục to lớn này có một quái vật hình con trâu bị đóng băng.
Quan sát suốt dọc đường, La Chinh cũng hơi thất vọng. Hắn muốn tìm kiếm một chút manh mối về văn minh từ đám quái vật của thế giới Huyền Lượng này, nhưng nhìn lâu như vậy, trong Lãnh Ngục đều là những sinh linh vô cùng nguyên thủy. Nhưng sau khi ba người đi qua rất nhiều Lãnh Ngục, chợt nhìn thấy trên tầng băng xuất hiện một Lãnh Ngục rộng chừng ba mươi dặm. Lãnh Ngục này nằm ngang trước mặt ba người, chặn hết đường đi.
Lãnh Ngục lớn như vậy?
Lý Bôi Tuyết nhìn chằm chằm phía trước, thốt lên kinh ngạc.
La Chinh hỏi một vài vấn đề khác, sau đó lại nâng Nguyên Linh Thần Hỏa Trảo tiếp tục đi tới đầu kia của tầng bằng.
Hắn cũng âm thầm lưu ý những Lãnh Ngục lớn nhỏ gặp phải suốt dọc đường đi. Có một vài Lãnh Ngục có diện tích khá lớn, bên trong có nhiều đốm sáng, La Chinh bèn dừng lại bảo bóng người xanh lục hỗ trợ giải mã.
Sau khi nhìn thấy hình dạng ban đầu của đám quái vật kia, văn minh Kế Trù cũng từng có ý định trò chuyện với chúng. Nếu đám quái vật này có trí tuệ thì có thể thông qua bọn chúng để lấy được tin tức về thể giới Huyền Lượng. Nhưng sau khi thử rất nhiều cách, thất bại hết lần này tới lần khác, cuối cùng văn minh Kể Trù cũng từ bỏ ý tưởng này.
Vốn dĩ La Chinh cũng định trò chuyện với chúng, nhưng nghe văn minh Kể Trù nói như vậy, hắn cũng từ bỏ việc lãng phí thời gian này.
Đây là lần đầu tiên La Chinh nhìn thấy sinh linh hình người, đương nhiên có hơi kích động.
Ngay khi La Chinh đang quan sát người khổng lồ kia thì đối phương lại đột nhiên mở mắt!
Chúng đã từng thử, nhưng lại thất bại.
Trong giọng nói của bóng người xanh lục mang theo vẻ kiêu ngạo.
Văn minh Nguyên Linh cũng không phải tồn tại không gì không làm được. Ví dụ như Khai Thiên thần miếu của Nhân tộc hiển hiện trong Thập Thất Trọng Thiên lâu như vậy, văn minh Nguyên Linh vẫn chẳng làm được gì...
Cách đây hai năm Phượng Nữ từng đi qua tầng bằng phía trên, khi đó nàng ta không hề nhìn thấy Lãnh Ngục này.
Xem xem trong Lãnh Ngục rộng lớn này có cái gì.
La Chinh nói.
Trung tâm Thiên Chấp hoạt động một lúc, lại chìm vào yên lặng, việc tính toán cũng tiêu hao rất nhiều năng lượng.
Trung tâm Thiên Chấp xuất hiện ở đây nhiều năm như vậy, với tác phong của văn minh Nguyên Linh, hẳn là phải dốc hết khả năng phá hủy cho bằng được, vì sao chúng lại lựa chọn đóng băng nó?
La Chinh hói.
Có lẽ là văn minh Nguyên Linh bắt về để nghiên cứu.
Lý Bôi Tuyết ở bên cạnh nói.
Nghe vậy, La Chinh cũng gật đầu:
Cũng có thể là vậy.
Mà trong Lãnh Ngục rộng ba mươi dặm này lại rải rác rất nhiều đốm sáng, tính toán cũng rất phức tạp.
Sau chừng nửa canh giờ, ánh sáng màu xanh lục mới lao vào hai mắt La Chinh.
May mà Phượng Nữ nhanh tay nhanh mắt, kịp thời giữ lấy Nguyên Linh Thần Hỏa Tráo, đồng thời hỏi:
Thấy cái gì mà kích động như vậy?
Đó là một người khổng lồ...
La Chinh thì thào.
Đó là một người khổng lồ đầu trọc thân hình mập mạp, hai tay hai chân đều đeo xiềng xích màu đen. Cái đầu bóng lưỡng rũ xuống, hai mắt nhắm nghiền, giống như đang ngủ.
Cử đi một mạch như vậy, vừa đi vừa nhìn, thu hết đủ loại sinh linh vào đáy mắt...
Phượng Nữ và Lý Bôi Tuyết rất tò mò, cũng muốn nhìn xem, bóng người xanh lục bèn chiếu hình ảnh vào mắt hai nàng, nhưng sau khi hai người nhìn thấy đám quái vật hình thù kỳ quái, hứng thú cũng vơi đi nhiều.
Ánh mắt Phượng Nữ tràn đầy tò mò, nghĩ bản thân đã đi ngang qua đây mấy lần, mà đám quái vật trong Lãnh Ngục lại nhìn chằm chằm mình, trong lòng lập tức cảm thấy khó chịu.
Không rõ lắm.
Bóng người xanh lục lắc đầu:
Thời điểm bọn ta xây dựng trung tâm Thiên Chấp tại đây thì Lãnh Ngục đã tồn tại, chẳng qua khi đó số lượng Lãnh Ngục còn chưa nhiều như bây giờ...
Lúc trước số lượng Lãnh Ngục xung quanh trung tâm Thiên Chấp chỉ mới tới một trăm mà thôi, bây giờ xung quanh nơi này đã trở nên gập ghềnh nhấp nhô, số lượng Lãnh Ngục phải tới mấy chục nghìn.
U ù ù ù ù...
Đốm sáng trong Lãnh Ngục điên cuồng dao động, giống như vô số đốm lửa bùng lên khi có người khuấy chọc lửa trại. Trong tầm nhìn của La Chinh, người khổng lồ kia đang điên cuồng giãy giụa. Hắn ta đứng lên, hai bàn tay khổng lồ vươn ra khỏi Lãnh Ngục muốn tóm lấy La Chinh, người khổng lồ này có thể tự do hoạt động trong Lãnh Ngục!
Giữ chặt Thần Hỏa Trảo!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.