• 8,615

Chương 59: Suy đoán


Trong lòng Hạ Thiên Thành cũng rất buồn bực.

Hắn đã sớm biết Lục Kiêu sẽ không chịu từ bỏ ý đồ, nếu không phải lúc đầu Lục Kiêu làm ầm ĩ với hắn, hắn cũng sẽ không giam Lục Kiêu lại.

Nhưng trước mắt, Lục Kiêu có công tử Mạnh gia giúp đỡ, vì Tam công tử Gia Cát gia mà lúc này hắn không chỉ đắc tội công tử Mạnh gia kia, mà lại còn dính một thân rắc rối.

Chỉ là, hiện tại hối hận cũng đã muộn.


Lục Kiêu huynh, có chuyện gì chúng ta trở về nói.
La Chinh đánh mắt ra hiệu khuyên giải Lục Kiêu.

Hiện tại nếu đã cứu Lục Kiêu ra, những chuyện khác cần bàn bạc kỹ hơn, nếu thật sự bức đối phương trở mặt cũng không dễ đối phó.

Tính tình Lục Kiêu tuy rằng ngang bướng nhưng hắn cũng phân rõ tình thế, nghe La Chinh nói vậy, lúc này mới oán hận mà trừng mắt nhìn Hạ Thiên Thành rồi ngậm miệng lại.

Sau đó, Cẩu Hàn Thiên liền đưa mọi người rời khỏi tiểu viện.

Hạ Thiên Thành đứng sừng sững ở trong viện, tâm phiền ý loạn. Hắn liếc mắt sang Tào Lôi vẫn còn đứng tại chỗ, tức giận nói:
Không phải các ngươi nói La Chinh chỉ là bình dân thôi sao? Vì sao phía sau hắn lại có người của Mạnh gia!


Nếu sớm biết tình huống như vậy, hắn tuyệt đối sẽ không nhúng tay vào việc này.

Với tính tình nóng nảy của Hạ Thiên Thành, lúc này hắn thật muốn xông lên cho Tào Lôi một trận!

Nhưng dù sao, Tào Lôi cũng là thay mặt Gia Cát Tam công tử đến Long Bảo. Hắn cũng không dám thật sự quá đắc tội với Tào Lôi, bởi vì hắn đã đắc tội với người Vong Xuyên - Mạnh gia, nếu không thể dựa thế Gia Cát Tam công tử thì tình cảnh sẽ càng thêm gian nan.


Cái này, cái này...
Tào Lôi cũng không nói ra được nguyên do,
La Chinh kia quả thực chỉ là một bình dân, ở Thanh Vân Tông không có bất kỳ chỗ dựa nào, ta cũng không biết hắn làm thế nào kết bạn được với người Mạnh gia...


Tào Lôi cũng không hiểu làm sao mà vị công tử Mạnh gia này lại trợ giúp La Chinh?

Hắn biết khá rõ tính tình của đám đệ tử sĩ tộc, muốn đi theo đệ tử sĩ tộc thì ngươi phải mang lại lợi ích lớn cho bọn họ, hoặc là làm chó của bọn họ. Bọn họ tuyệt đối sẽ không coi ngươi là bạn bè chân chính!

Nhưng thiếu chủ Mạnh gia lại đồng ý ra mặt làm chỗ dựa cho La Chinh, người này rốt cuộc có tài đức gì mà có thể dựa thế Mạnh gia được?

Tào Lôi quả thật nghĩ không ra.


Ta đã nói nên trực tiếp xử lý tên oắt kia từ đầu rồi, vừa đơn giản vừa nhanh gọn. Tên Tào Lôi ngu ngốc nhà ngươi còn muốn mượn tay người khác, muốn cho mấy con đao trùng đó xử lý La Chinh. Giờ thì hay rồi, đã không giết được thì chớ, người ta còn vui vẻ quay trở lại. Chút năng lực này của ngươi mà Tam công tử còn giao việc cho làm, thật là nực cười!
Bạch Sát oán giận ra tiếng.


Giờ vẫn còn kịp, chỉ cần thằng nhóc kia rời khỏi Long Bảo thì lập tức giết hắn là được.
Hắc Sát âm hiểm nói.


Nói đúng. Nếu đã đắc tội người Mạnh gia thì càng phải giết chết La Chinh, nếu không chúng ta không chỉ phải đối mặt với Mạnh gia mà còn phải hứng chịu lửa giận của Tam công tử!
Vẻ mặt Hạ Thiên Thành biến đổi liên tục.

Tào Lôi gật đầu:
Đã vậy thì cứ theo lời Hắc Sát mà làm, chờ La Chinh ra khỏi Long Bảo liền diệt trừ hắn.


Mấy người đều đồng thời gật đầu, trong mắt tỏa ra sát ý vô tận.

Bọn họ đều rõ quy củ qua lại với sĩ tộc, nếu ngươi còn có ích thì ngươi có thể hưởng vô số lợi ích từ tay sĩ tộc. Nhưng một khi ngươi đã trở nên vô dụng thì đối với những sĩ tộc đó mà nói, ngươi chỉ giống như một con chó, có lẽ không cần người khác ra tay, bọn họ sẽ tự giết chết ngươi.



Đi ra từ trong tiểu viện, Cẩu Hàn Thiên đưa đám người La Chinh ra khỏi chủ doanh rồi dặn dò:
Mấy người các ngươi đã đắc tội Hạ Thiên Thành, theo ta thấy bọn họ sẽ không từ bỏ ý đồ, sẽ tìm mọi cơ hội ra tay. Ta khuyên các ngươi nên nhanh chóng rời khỏi Long Bảo mà về Thanh Vân Tông đi.


Mạnh Thường Quân tỏ vẻ đồng ý với lời của Cẩu Hàn Thiên:
La Chinh, ngươi đã lấy được tinh hạch của đao trùng chúa, có thể đổi không ít điểm tích lũy, chuyến đi này cũng không mất công, có thể trở về rồi chứ?



Ta chỉ khó hiểu, tên nhóc nhà ngươi rốt cuộc làm cách nào mà xử lý được đao trùng chúa?
Trước đó Cẩu Hàn Thiên đã nghe rõ chân tướng câu chuyện, biết được La Chinh không chỉ trốn thoát từ tay đao trùng chúa, mà còn chiếm được tinh hạch của nó. Hắn vẫn cảm thấy chuyện này quá mức quỷ dị.

Với con mắt nhìn người của Cẩu Hàn Thiên, hắn biết thực lực của La Chinh không tầm thường, nhưng đến chính bản thân hắn cũng không phải là đối thủ của đao trùng chúa, nên đánh chết hắn cũng không tin La Chinh lại có khả năng đánh bại được một con đao trùng chúa.

Về vấn đề này của Cẩu Hàn Thiên, La Chinh chỉ cười chứ không nói gì. Hắn tất nhiên sẽ không trả lời, cũng không thể nói với bọn họ rằng đao trùng chúa là bị Hỏa Hạt Sư giết chết được. Tinh hạch đao trùng chúa có lẽ bọn họ còn không để ý, nhưng tinh hạch của Hỏa Hạt Sư thì chưa chắc.

Hỏa Hạt Tinh Hạch chính là nguyên liệu cực phẩm cho luyện đan và luyện khí, cho dù là bảy đại sĩ tộc cũng không thể bình tĩnh ung dung đối mặt với Hỏa Hạt Tinh Hạch. Nếu họ biết Hỏa Hạt Sư xuất hiện, tất nhiên sẽ phái người đi tìm giết. Lúc đó lại phát hiện thi thể Hỏa Hạt Sư và đao trùng chúa, rất có thể sẽ phỏng đoán Hỏa Hạt Tinh Hạch này ở trên tay hắn. Đây chính là một tai hoạ ngầm rất lớn, hắn không ngu như vậy.

Vì thế La Chinh chuyển đề tài câu chuyện:
Mạnh Thường Quân, tinh hạch đao trùng chúa có thể đổi bao nhiêu điểm tích lũy?


Triệu Húc Dũng ở bên cạnh hồi lâu không nói gì, nghe La Chinh đột nhiên hỏi vấn đề ngu ngốc như vậy, vỗ vỗ ngực ho khan kịch liệt:
Khụ khụ, La Chinh, ngay cả cái này huynh cũng không biết sao?


La Chinh nhún vai, tỏ vẻ mình thật sự không rõ lắm. Hắn chưa từng nghĩ mình có thể có một viên tinh hạch đao trùng chúa nên tất nhiên cũng sẽ không tra qua.


Một tinh thạch đao trùng chúa có thể đổi được một ngàn điểm tích lũy, xem như một khoản tiền nhỏ.
Mạnh Thường Quân cười nói.


Nhỏ...
Triệu Húc Dũng và La Chinh nghe xong đều líu lưỡi. Một ngàn điểm tích lũy tương đương với hai ngàn Phương Tinh, số gia tộc có thể có đến hai ngàn Phương Tinh trong Đế Quốc Phần Thiên chỉ sợ không vượt quá năm mươi nhà, trong đó phần lớn là sĩ tộc...

Nhưng trong mắt Mạnh Thường Quân chỉ là một số tiền nhỏ, La Chinh và Triệu Húc Dũng không thể không cảm khái: Đệ tử sĩ tộc quả nhiên đều là đại gia.


Một ngàn điểm tích lũy, đúng là không ít... nhưng còn chưa đủ, ta còn muốn ở lại kiếm thêm điểm tích lũy.
La Chinh nhìn về phía trước nói.

Mục tiêu ban đầu của La Chinh chính là một trăm điểm tích lũy, chỉ cần có thể đổi vé vào Luyện Ngục Sơn là được.

Nhưng hiện tại hắn thay đổi ý định, hắn muốn dùng hết toàn lực để tiêu diệt đao trùng, kiếm điểm tích lũy.

Cứu La Yên ra khỏi Luyện Ngục Sơn cần hơn trăm vạn điểm tích lũy, mà hiện tại điểm tích lũy của hắn chỉ vẻn vẹn có một phần ngàn mà thôi.

Giết đao trùng, đặc biệt là thủ lĩnh đao trùng, đối với La Chinh mà nói là cơ hội tốt để kiếm điểm tích lũy. Trùng Triều bình thường chỉ duy trì liên tục hai đến ba tháng, qua giai đoạn này thì chỉ có thể chờ đến năm sau, cho nên La Chinh không muốn lãng phí cơ hội này.

Đám người Mạnh Thường Quân kinh ngạc nhìn La Chinh, không biết La Chinh cần nhiều điểm tích lũy như vậy làm gì? Đổi đan dược? Đổi công pháp bí tịch? Hay đổi pháp bảo thần binh? Đối với La Chinh trong giai đoạn này thì một ngàn điểm tích lũy đã là giàu có dư dật.


Nhiều điểm tích lũy như vậy còn không đủ? Vậy bao nhiêu mới đủ?
Triệu Húc Dũng buồn bực hỏi.

La Chinh cười khổ một tiếng:
Đại khái cần trên trăm vạn điểm tích lũy.


Triệu Húc Dũng nghe xong, lại ho sặc sụa một trận.

Mà ngay cả người hiểu biết rất ít về Thanh Vân Tông như Lục Kiêu cũng bị trăm vạn điểm tích lũy dọa sợ. Lục Kiêu dù sao cũng từng tiếp xúc với đệ tử Thanh Vân Tông, thậm chí còn biết tinh hạch của thủ lĩnh đao trùng chỉ có thể đổi một điểm tích lũy, vậy mà La Chinh muốn trên trăm vạn điểm, chẳng khác nào muốn giết trăm vạn thủ lĩnh đao trùng, số lượng này... quá kinh người rồi.

Chỉ có Mạnh Thường Quân là hơi giật mình nghĩ, La Chinh cần trên trăm vạn điểm tích lũy là muốn làm gì?

Trăm vạn điểm tích lũy tương đương hai trăm vạn Phương Tinh, cho dù là sĩ tộc thì đó cũng là một khoản tiền lớn.

Trong Thanh Vân Tông, thứ cần đến trăm vạn điểm tích lũy mới đổi được dường như chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.

Đổi một thanh tiên khí?

Không có khả năng lắm, giai đoạn hiện tại La Chinh căn bản không cách nào phát huy ra uy lực của tiên khí, cũng không dùng được tiên khí.

Đi một lần trên Thanh Vân Lộ?

Cũng không có khả năng. Tuy rằng trăm vạn điểm tích lũy quả thực có thể ngoại lệ mà mở ra Thanh Vân Lộ một lần, nhưng thực lực bây giờ của La Chinh mà đi Thanh Vân Lộ chính là tìm đường chết.

Cứu người từ Luyện Ngục Sơn?

Mạnh Thường Quân cảm thấy suy đoán này gần với chân tướng nhất.

Hai năm nay, người bị giam vào Luyện Ngục Sơn không ít, nhưng đại đa số đều chỉ là giam ba đến năm năm.

Một trăm vạn điểm tích lũy tương đương với việc bị giam một ngàn năm....

Chẳng lẽ là nàng?

Cô nương gần như yêu nghiệt kia đã bị phán quyết phải sám hối trong Luyện Ngục Sơn một ngàn năm, nàng cũng họ La.

La Chinh cùng họ với nàng, vậy quan hệ là...

Trăm vạn điểm tích lũy này, chính là muốn cứu nàng ra khỏi Luyện Ngục Sơn!

Đoán đến đây thì kết quả đã thực rõ ràng, Mạnh Thường Quân rất tin tưởng suy đoán của mình.

Tuy hắn không quen nàng, nhưng là nhân vật trung tâm của Mạnh gia, Thanh Vân Tông có chuyện lớn gì mà hắn còn không biết.

Hai huynh muội này đều thuộc cấp bậc yêu nghiệt mà. Mạnh Thường Quân nhịn không được mà cảm thán, chỉ tiếc xuất thân là bình dân nên dễ đắc tội với người khác, nếu không nàng cũng sẽ không bị giam ở Luyện Ngục Sơn.

La Chinh này suy nghĩ quá đơn giản, thật sự cho rằng chỉ cần đủ một trăm vạn điểm tích lũy có thể cứu nàng ra khỏi Luyện Ngục Sơn?

Chuyện trong đó tuyệt đối không đơn giản như vậy...

Nhưng mà, nếu La Chinh thật sự có thể tích đủ trăm vạn điểm tích lũy, thực sự có thực lực mang La Yên ra khỏi Luyện Ngục Sơn, Vong Xuyên - Mạnh gia cũng có thể ở phía sau đẩy giúp một phen.

Có điều, thực lực mới là tiền đề cho hết thảy, cứ để xem đến lúc đó La Chinh có bản lãnh này hay không đã.

Nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng thật ra Mạnh Thường Quân không ý thức được rằng bản thân hắn vẫn rất quan tâm La Chinh:
Huynh đã muốn ở lại giết đao trùng thì nhất định phải cẩn thận đám người đó!



Điểm ấy ta tất nhiên sẽ chú ý, còn phải cảm tạ trợ giúp của huynh, Mạnh Thường Quân.
La Chinh chắp tay nói tạ với Mạnh Thường Quân.

Mạnh Thường Quân cười nhẹ, vỗ vỗ bả vai La Chinh:
Không cần cảm tạ, mau tích đủ một trăm vạn điểm, cứu nàng ra khỏi Luyện Ngục Sơn!


Nghe đến câu không liên quan gì này của Mạnh Thường Quân, La Chinh nhất thời lâm vào sửng sốt. Mới chỉ nói muốn có trăm vạn điểm tích lũy, hắn đã dựa vào chút manh mối ấy suy đoán ra mục đích của mình!

Mạnh Thường Quân không hổ là tinh anh trong đại sĩ tộc, rất biết động não.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.