Chương 819: Đẩy tảng đá
-
Bách Luyện Thành Thần
- Ân Tứ Giải Thoát
- 1922 chữ
- 2022-02-07 11:15:57
Hỏa Doãn Nhi dường như đã dự đoán được trước nên cũng rất đắc ý vì ca ca mình, đồng thời cười nói:
Muốn đi qua khu vực Mũi Tên Chậm thì cùng lại đây đi!
Lưu Tú thở dài một hơi, nụ cười trên mặt cũng vô cùng bất đắc dĩ, chỉ có thể nói:
Coi như ngươi lợi hại, đến cái thứ này cũng mang theo bên người!
Trong hai tay Hỏa Thần lóe ra chân nguyên, sau đó một tay nhấc đá Nguyên Từ Thần lên. Tuy đá Nguyên Từ Thần chỉ cao bằng hai người, nhưng lại rất nặng. Cho dù dáng người Hỏa Thần cường tráng, cũng đã lợi dụng sức mạnh chân nguyên, nhưng hắn vẫn phải vất vả lắm mới nâng được, khuôn mặt căng ra tới mức đỏ bừng.
Hỏa Doãn Nhi nhìn thấy bộ dạng Hỏa Thần cố hết sức như thế, liền vươn tay ngọc ra. Chiếc vòng ngọc trên cánh tay nàng nhẹ nhàng lay động, sau đó một luồng sức mạnh mãnh liệt tuôn ra. Nàng đang giúp Hỏa Thần nâng đá Nguyên Từ Thần khổng lồ kia.
Huynh muội hai người cứ thế nâng đá Nguyên Từ Thần, mở đường đi về phía trước.
Mọi người thấy cảnh tượng này thì tất cả đều đi theo phía sau. Có lẽ đây là cơ hội duy nhất để bọn họ thiến vào bí cảnh Vũ Hoàng, nên sao bọn họ chịu bỏ qua?
Yến vương mỉm cười, nói với La Chinh:
Chúng ta cũng đi lên trên đi!
La Chinh gật đầu, đi theo đội ngũ.
Mọi người ở đây xếp thành một hàng dài, trốn ở phía sau đá Nguyên Từ Thần. Mũi tên nhọn chi chít giống như tường thành đã từ từ bay tới.
Tuy mọi người biết đá Nguyên Từ Thần đao thương bất nhập, cứng rắn khác thường, nhưng khi nhìn thấy mũi tên nhọn tới gần thì trong lòng vẫn có chút lo lắng. Ngộ nhỡ đá Nguyên Từ Thần không ngăn được, vậy có lẽ sẽ rất thảm…
Đinh!
Tầm nhìn của mọi người đã bị đá Nguyên Từ Thần che khuất nên không thể nhìn thấy tình hình của mũi tên nhọn. Nhưng nghe được một âm thanh lanh lảnh vang lên nên mọi người cũng hiểu, mũi tên nhọn đầu tiên đã bị văng ra.
Sau đó, âm thanh kia liền bắt đầu vang lên dày đặc.
Keng, keng, đinh…
Âm thanh này duy trì một hồi, trên mặt Hỏa Thần và Hỏa Doãn Nhi liền đỏ bừng.
Đột nhiên nghe Hỏa Thần nói:
Này, sức mạnh mấy mũi tên này quá lớn, các ngươi mau tới hỗ trợ!
Mặc dù mấy mũi tên này bay rất chậm, nhưng trên thực tế đều không phải là tốc độ của bản thân chúng, chẳng qua là bị ảnh hưởng bởi quy tắc thời gian cho nên mới bay từ từ như thế mà thôi.
Từng mũi tên nhọn đâm vào nên sức mạnh của chúng đều tác động lên đá Nguyên Từ Thần. Cho dù Hỏa Doãn Nhi sử dụng bán thần khí trên cổ tay thì vẫn phải cố hết sức.
Ngay lúc Hỏa Thần vừa nói xong, bóng dáng La Chinh đã lóe lên. Hắn đi tới phía dưới đá Nguyên Từ Thần, đôi tay nhẹ nhàng đẩy ra ngoài.
Trong nháy mắt sức mạnh La Chinh tuôn ra, Hỏa Thần và Hỏa Doãn Nhi liền cảm thấy thoải mái. Sức mạnh của La Chinh thế mà đã gánh vác hết chín phần!
Thấy cảnh này, Hỏa Doãn Nhi mỉm cười với La Chinh:
Cảm ơn ngươi!
Vẻ mặt La Chinh cũng thản nhiên, trả lời:
Tất cả mọi người đều phải cảm ơn huynh muội các ngươi mới đúng. Nếu không nhờ đá Nguyên Từ Thần, chỉ sợ mọi người đều không thể đi qua!
Lời này của La Chinh có phần đúng. Cũng không phải nói chắc chắn sẽ không ai có thể đi qua khu vực Mũi Tên Chậm này. Những võ giả tu luyện quy tắc không gian muốn đi qua khu vực này cũng không khó. Ví dụ như La Chinh, hoàn toàn có thể xuyên qua không gian để tránh mấy mũi tên nhọn này.
Nhưng trong tứ đại thần quốc, phương thức đi thăm dò thánh hải Thiên Vũ đều phải dựa vào đoàn đội. Võ giả lĩnh ngộ quy tắc không gian cũng không nhiều lắm, bọn họ cũng khó vứt bỏ đồng đội của mình để tự tiến lên!
Trong đội ngũ đông đảo này, chỉ có ba người La Chinh, Hỏa Thần và Hỏa Doãn Nhi đẩy đá Nguyên Từ Thần đi lên phía trước suốt cả chặng đường.
Ngay khi mọi người vừa thở dài nhẹ nhõm một hơi, cho rằng cứ như vậy là có thể đi qua khu vực Mũi Tên Chậm thì bỗng nhiên có người hét lên một tiếng:
Bên trái, bên trái cũng có mũi tên bắn lại đây!
Mọi người ở trước nhìn phía sau, rồi lại nhìn sang bên trái thì cũng thấy xuất hiện chi chít mũi tên nhọn như vậy!
Bên phải cũng có!
Lại có võ giả hét to.
Thấy cảnh tượng này, mọi người đều trầm mặt.
Yến Vương cũng mắng một câu:
Mẹ nó! Bí cảnh Vũ Hoàng này sao lại khó như thế!
Hiện tại, trừ phía sau ra thì phía trước, bên trái và bên phải đều có mưa tên bay vụt đến. Dưới sự đan xen như vậy, căn bản không có góc chết để bọn họ tránh!
Trong hoàn cảnh như vậy, chỉ sợ ngay cả La Chinh cũng không có cách nào tránh được mưa tên này…
Người duy nhất có thể bình yên vô sự tránh được mưa tên này có lẽ chỉ có một mình Vân Long Đào. Hắn tinh thông quy tắc không gian tầng thứ ba, có thể xuyên qua rồi đi lại trong hư không. Nhưng chỉ có một mình hắn đi qua được thì căn bản cũng vô nghĩa.
Mày La Chinh hơi nhíu lại, lập tức thấp giọng gầm lền:
Đi theo ta!
Tiếng nói vừa dứt, hai tay La Chinh đột nhiên thay đổi, tiếp đó là hai chưởng thật mạnh đập lên trên đá Nguyên Từ Thần!
Ầm ầm!
Một tiếng trầm vang lên, đá Nguyên Từ Thần lao về phía trước như bão táp, nháy mắt đã lao ra khoảng năm sáu trượng.
Khi đánh hai chưởng này, La Chinh đã mở hoàn toàn lực vảy rồng ra. Nhưng bởi vì phía trước có chi chít các mũi tên nhọn ngăn cản, nên cũng chỉ có thể lao ra được một khoảng.
Các thiên tài cấp Thần cũng phản ứng cực nhanh. Hiện tại cũng chỉ có thể liều mạng với mưa tên bay tốc độ chậm này mà thôi. Bọn họ phải băng qua mưa tên, xông qua khu vực Mũi Tên Chậm này!
Vèo vèo…
La Chinh đẩy đá Nguyên Từ Thần mở ra một lối đi, các thiên tài cấp Thần phía sau đuổi kịp.
Khi La Chinh một lần nữa đuổi kịp đá Nguyên Từ Thần, hai tay lại lập tức vỗ trên mặt đá. Một tiếng
ầm
thật lớn vang lên, đá Nguyên Từ Thần lại tiếp tục di chuyển về phía trước sáu bảy trượng nữa. Mượn thế đánh mạnh của cơ thể chính mình, lúc này khoảng cách mà đá Nguyên Từ Thần di chuyển thậm chí còn tăng lên thêm hai trượng nữa!
Lao ra đi!
Mau mau! Phía trước, nhanh lên!
Đừng chen ta!
Chỉ có không gian phía sau khối đá Nguyên Từ Thần là an toàn nên mọi người bắt đầu chen lấn đi theo sau.
Ta giúp ngươi, La Thiên Hành!
Lúc này, một Hoàng tử thần quốc cũng đột nhiên xông lên phía trước, lướt qua Hỏa Thần và Hỏa Doãn Nhi, đánh thẳng vào Nguyên Từ Thần.
Vị Hoàng tử này là Hoàng tử của thần quốc Tinh Dã. Không chỉ là một thiên tài cấp Thần, hắn cũng có thần lực trời sinh. Trong thế hệ trẻ, chỉ sợ không ai có sức mạnh lớn hơn hắn!
Cho nên lúc này, hắn cũng lựa chọn đứng ra.
Bụp!
Nhưng mọi người tuyệt đối không ngờ dưới sự tác động của hắn mà đá Nguyên Từ Thần lại chỉ di chuyển được một khoảng cách không đến một thước…
Thấy cảnh tượng này, cho dù đang cực kỳ khủng hoảng thì ánh mắt mọi người đổ dồn về phía La Chinh vẫn là ánh mắt như trông thấy quái vật…
Mọi người đều biết vị Hoàng tử thần quốc có thần lực trời sinh kia, nếu như phải so đấu thì dù là võ giả nào cũng sẽ tránh đánh giáp lá cà với hắn. Sức mạnh của hắn mạnh hơn võ giả bình thường rất nhiều!
Nhưng vị Hoàng tử có thần lực trời sinh này lại chỉ đẩy đá Nguyên Từ Thần đi xa được một thước, việc này cũng có phần quá khoa trương!
Lúc trước, cũng có không ít võ giả muốn lên giúp La Chinh đẩy tảng đá này. Mọi người thấy mỗi chưởng của La Chinh đánh ra liền có thể đẩy đá Nguyên Từ Thần đi khoảng cách mấy trượng, bọn họ cũng biết sức mạnh của mình có lẽ không bằng La Chinh, nhưng ba bốn trượng thì hẳn là có thể đẩy được.
Nhưng bây giờ nhìn thấy cảnh tượng như vậy thì đó quả thực là hy vọng hão huyền, chính mình đi lên có lẽ ngay cả nửa thước cũng không thể đẩy được.
Sức mạnh của người này quả nhiên rất biến thái. Khó trách, ngay cả đại năng Thần Hải Cảnh cũng còn bị thương trong tay hắn!
La Chinh không hề để ý tới ánh mắt của mọi người, hắn vẫn đánh ra từng chưởng, từng chưởng như trước. Dưới sự che chở của tảng đá, cả đội ngũ nhanh chóng di chuyển về phía trước…
Đến rồi, đến rồi!
Có người hét lên một tiếng. Lúc này mưa tên một trái một phải đã bay đến, bao vây lại đây.
Nhanh lên, đi lên phía trước đi!
Phía trước toàn là người, không đi được!
Mặc dù tốc độ đẩy đá Nguyên Từ Thần của La Chinh đã đạt tới cực hạn, nhưng vẫn hơi chậm!
Nhưng nhóm võ giả cũng không ngừng né tránh, lách qua những khe hở của mũi tên nhọn. Có khi bọn họ nhảy dựng lên, có khi lại lăn lộn một cách chật vật, lăn qua lăn lại trên mặt đất. Lúc này sao còn có thể để ý tới hình tượng, phong thái của bản thân? Tất cả các cách có thể dùng đều mang ra dùng hết, chỉ cần giữ được mạng sống!
Nhưng ngay cả như vậy thì vẫn không ngừng có người bị trúng tên!
A…
Từng tiếng kêu thảm thiết vang lên. Ngay lập tức đã có năm sáu người trúng tên, toàn bộ cơ thể bắt đầu thối rữa…
Nhanh lên, mọi người kiên trì thêm một chút!
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hỏa Doãn Nhi đã bực bội đến đỏ bừng. Đây là lần đầu tiên nàng đi vào thánh hải Thiên Vũ, mặc dù trước kia Hỏa Doãn Nhi đã có cơ hội đi vào, nhưng phụ hoàng vẫn không mở miệng đồng ý, đến tận hôm nay khó khăn lắm mới đồng ý.
Tới nơi này rồi, Hỏa Doãn Nhi mới nhận ra rằng trong thánh hải Thiên Vũ quả nhiên là nguy hiểm trùng trùng.
Ngay khi nàng vừa mới la to những lời này, bốn mũi tên nhọn từ hai bên trái phải còn lại đã bao vây lại đây, mà gần như chúng không chừa lại cho nàng chỗ trống nào để né tránh.