17
-
Bản Đồ Mây
- David Mitchell
- 385 chữ
- 2020-02-02 07:00:55
Nguyễn Thị Thanh Trúc dịch
Nhà xuất bản Trẻ in ấn và phát hành
❉❉❉
Số hóa và soát lỗi: VCTVEGROUP
tve-4u.org
Trong phòng khách sạn ở Bon Voyage, Tiến sĩ Rufus Sixsmith đọc một xấp thư viết cho ông gần nửa thế kỷ trước gửi từ người bạn Robert Frobisher. Sixsmith đã thuộc nằm lòng những bức thư này, nhưng chất liệu, tiếng giấy sột soạt và chữ viết tay đã nhạt của bạn giúp ông bình tĩnh. Nếu có cháy nhà, hẳn ông sẽ cố gắng cứu lấy chúng đầu tiên. Vào đúng bảy giờ, ông đi tắm, thay áo, rồi kẹp chín bức thư đã đọc vào quyển Kinh thánh của Gideon – sau đó đặt vào tủ đầu giường. Sixsmith nhét những bức thư chưa đọc vào túi áo khoác rồi đi xuống nhà hàng. Những bức thư của Frobisher không phải là đối tượng bị đe dọa, nhưng Sixsmith vốn thận trọng và ngăn nắp.
Bữa tối của ông là một miếng bít tết bé tí, vài lát cà tím nướng, cùng một phần salad rửa cẩu thả. Bữa ăn chỉ tổ dập tắt thay vì làm thỏa mãn khẩu vị của Sixsmith. Ông chừa lại một nửa và uống một chút nước có ga trong lúc đọc tám lá thư cuối cùng của Frobisher. Ông nhìn thấy mình qua câu chữ của Robert, đang sục sạo khắp Bruges để tìm kiếm người bạn thất thường, người tình đầu tiên và thành thật mà nói, người tình cuối cùng của mình.
Sixsmith trả tiền rồi trở về phòng. Trong thang máy, ông ngẫm nghĩ đến trách nhiệm mà ông đã đặt lên vai của Luisa Rey, tự hỏi việc mình đã làm là đúng hay sai. Những bức rèm trong phòng ông tung bay khi ông mở cửa. Ông gọi to,
Ai ở trong này?
Không có ai. Không có ai biết mi ở đâu.
Trí tưởng tượng của ông đã đánh lừa ông nhiều tuần nay rồi. Chứng thiếu ngủ.
Nghe này,
ông tự nhủ
trong bốn mươi tám giờ nữa mi sẽ trở về Cambridge, về hòn đảo mưa dầm dề, an toàn
, và chật hẹp của mi. Mi sẽ có nhà cửa, đồng minh, các mối quan hệ, và mi có thể lên kế hoạch tố cáo Seaboard từ đó.