• 433

Chương 16


Số từ: 1038
Nguồn: isach
Marcus.
"Em muốn ăn gì đó ở quán ăn trước khi nó đóng cửa." Blaze nài xin.
"Vậy đi đi," Marcus nói. "Anh không đói."
Blaze và Marcus đã ở Bower's Point, cùng với Teddy và Lance, người đã kiếm được hai cô gái xấu xí nhất Marcus từng thấy và đang ở trong tiến trình say xỉn của họ. Thoạt đầu, Marcus đã khó chịu khi phát hiện họ ở nơi này, và Blaze đã săn lùng hắn trong những giờ qua, đang hỏi hắn đã ở đâu suốt cả ngày.
Hắn cảm thấy cô ta biết đó là vài thứ hắn làm với Ronnie, vì Blaze không ngốc. Blaze đã biết ngay từ đầu rằng hắn thích cô ấy, điều đó giải thích lý do tại sao cô ta lên kế hoạch bỏ những dĩa CD đó vào túi của Ronnie. Đó là giải pháp tuyệt hảo để Ronnie giữ khoảng cách với cô ta... Điều đó cũng có nghĩa là Marcus cũng sẽ không có cơ hội để gặp Ronnie nữa.
Điều đó làm hắn bực bội. Và rồi thấy cô ta ở đây, rên rỉ về việc đói bụng và quanh quẩn quanh hắn và quấy rầy hắn với những câu hỏi....
"Em không muốn đi một mình." Cô than vãn lần nữa.
"Không nghe tôi nói à?' Hắn gầm gừ. "Em có lắng nghe một chút nào điều tôi nói không vậy? Tôi đã nói tôi không đói."
"Em đâu có nói anh phải ăn đâu..." Blaze lầm bầm, khuất phục.
"Em im miệng về điều đó được chưa?"
Điều đó làm ngừng cô ta. Dù sao đi nữa, ít ra cũng được vài phút. Hắn có thể nói theo cách cô ta đang trề môi rằng cô ta muốn hắn tạ lỗi. Phải rồi, tốt, điều đó sẽ không xảy ra đâu.
Quay người về hướng biển, hắn thắp trái banh lửa của hắn, giận dữ khi thấy cô ta vẫn ở đây. Giận dữ rằng Teddy và Lance ở đây, trong lúc hắn muốn thanh bình và yên tĩnh. Giận dữ rằng Blaze đã xua đuổi Ronnie và đặc biệt giận dữ rằng hắn đã giận dữ với mọi thứ. Điều đó không giống hắn và hắn ghét cái cách hắn đang cảm thấy. Hắn muốn đá vào thứ gì đó hoặc ai đó, và khi hắn liếc nhìn Blaze và thấy cô đang trề môi, cô đứng trên đầu danh sách. Hắn quay đi, ước chi hắn có thể uống bia và bật nhạc lên và suy nghĩ trong sự riêng tư một lúc. Không có tất cả những kẻ này quấy rầy hắn.
Hơn nữa, hắn không thật sự giận dữ với Blaze. Quỷ thật. Thoạt đầu khi hắn nghe về những gì cô ta làm. Hắn có phần hài lòng về chúng, cho là chúng sẽ làm trơn tru con đường giữa hắn và Ronnie. Anh gãi lưng cho tôi, tôi gãi lưng lại cho anh, mọi chuyện vẫn như thế. Nhưng khi hắn đề xuất điều đó với Ronnie, cô đã phản ứng như thể hắn là một loại dịch bệnh, như thể cô thà chết còn hơn lại gần hắn. Nhưng hắn không phải loại người hay bỏ cuộc, và hắn đoán, cuối cùng, cô hẳn phải nhận ra rằng đó là cách duy nhất để cô thoát khỏi tình trạng hỗn độn này. Vì vậy hắn đến nhà cô làm một cuộc viếng thăm nho nhỏ, hy vọng có một cơ hội để nói chuyện. hắn quyết định sẽ hành động dịu nhẹ và lắng nghe môt cách thông cảm khi cô nói chuyện về điều đáng sợ Blaze đã làm. Họ có thể đi dạo và có lẽ kết thúc dưới bến tàu, và sau đó bất luận việc gì phải xảy ra, sẽ xảy ra, đúng không?
Nhưng khi hắn đến nhà cô, Will đã ở đó. Với tất cả mọi người, Will ngồi ngay ở đó, trên một đụn cát, đợi để nói chuyện với cô. Và cuối cùng Ronnie cũng ra ngoài và nói chuyện với anh ta. Thật sự thì, họ dường như đã cãi nhau, nhưng với cách họ đang hành động, có điều gì đó thẳng thắn giữa họ, thứ cũng chọc giận hắn. Vì điều đó có nghĩa là họ quen biết nhau. Vì điều đó có nghĩa bọn họ chắc chắn là một cặp.
Điều đó có nghĩa là tất cả những gì hắn đọc được ở cô là không đúng.
Và rồi? Oh đúng là ngựa non háu đá. Sau khi Will đi khỏi, Ronnie đã nhận ra là cô có đến hai người khách viếng thăm, không phải chỉ một. Khi cô nhận ra hắn đang quan sát cô, hắn biết một trong hai điều ắt phải xảy ra. Hoặc cô đến và nói chuyện với hắn trong hy vọng sẽ khiến Blaze nói ra sự thật, hoặc cô hành động với tất cả sự sợ hãi giống như cô đã có lúc trước và chạy vào trong nhà. Hắn thích sự việc rằng hắn có thể dọa cô sợ. Hắn có thể sử dụng điều đó như một lợi thế của hắn.
Nhưng cô không làm điều gì trong cả hai điều đó. Thay vì thế, cô đã nhìn trừng trừng về hướng của hắn như thể nói rằng, lộ diện đi. Cô đứng trên hiên, ngôn ngữ cơ thể cô tỏ dấu hiệu thách thức giận dữ, cho đến khi, cuối cùng, cô vào trong nhà.
Chưa ai từng làm điều đó với hắn. Đặc biệt là những cô gái. Cô nghĩ cô là kẻ quái nào chứ? Dù thân hình nhỏ bé hiếm có hay không, hắn không thích điều đó. Hắn không thích điều đó một chút nào.
Blaze cắt ngang suy nghĩ của hắn. "Anh có chắc là anh không muốn đi không?"
Marcus quay nhìn cô ta, cảm thấy một thôi thúc đột ngột muốn xóa sạch trí nhớ của hắn, để bình tĩnh lại. Hắn biết ngay hắn cần gì và ai sẽ trao nó cho hắn.
"Đến đây nào." Hắn nói, cố nặn ra một nụ cười. "Ngồi cạnh anh. Anh chưa muốn em đi ngay."
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bản Tình Ca Cuối Cùng.