Chương 45: Đại thần kéo tôi với!!!
-
Bảo Bối Giá Trên Trời
- Bán Thành Phàm Tuyết
- 771 chữ
- 2022-02-04 07:24:22
Hai người lập đội với nhau, Hứa Hi Ngôn mời
Đông Tà Tây Độc
gia nhập bang phái của sư huynh cô lập ra, chém giết vui vẻ cả tiếng đồng hồ. Nhờ có trò chơi này mà hai người bọn họ nhanh chóng trở thành bạn bè cùng chung chí hướng.
Lúc kết thúc trò chơi, Mã Hạo Đông vẫn còn chưa thỏa mãn:
Lập đội chung với đại thần, cảm giác thật là thoải mái. Cảnh Hi, lần tới có thời gian thì đánh chung tiếp nhé.
Được thôi!
Hứa Hi Ngôn vui vẻ nhận lời.
Sau đó, cô vội vàng quay nốt mấy cảnh đóng thế cuối cùng, khi xong xuôi thì đã hơn mười giờ đêm.
Hứa Hi Ngôn đến gặp phụ trách võ thuật nhận thù lao của cả ngày là hai ngàn tệ, sau đó kéo lê thân thể đau nhức mệt mỏi của mình rời khỏi phim trường.
Từ phim trường đến trạm xe gần đó cũng cách một khoảng khá xa. Lúc cô tới thì có taxi đưa vào nhưng giờ đi về thì phải đi bộ cả một đoạn đường.
Lúc này đã hơn mười giờ đêm, hai bên đường tối thui, cả một con đường thật dài mà chỉ có vài ngọn đèn đường lác đác, đã vậy ánh đèn còn không sáng lắm.
Sau lần làm diễn viên đóng thế đầu tiên khi mới trở về nước, Phương Tiểu Tranh đã nói cho cô biết là ở ngoại thành phía đông này đã từng xuất hiện mấy vụ án giết người. Người bị hại đa số là những cô gái trẻ tuổi, trong đó còn có vài nữ diễn viên có chút danh tiếng.
Họ đều bị cướp tiền cướp sắc, hiếp xong rồi giết.
Gió đêm thổi tới, Hứa Hi Ngôn co rụt cổ lại. Vừa nghĩ tới những tin tức đáng sợ mà Phương Tiểu Tranh nói với mình, cô đã sợ đến mức nổi cả da gà.
Nương theo ánh đèn đường le lói chiếu xuống mặt đất, cô cứ ngỡ những bóng cây chập chờn là những kẻ xấu đang theo dõi mình. Cô sợ hãi ôm chặt tiền vào trong ngực, chạy về phía trước nhanh như một cơn gió.
Lúc quẹo qua một khúc cua, đột nhiên hai người đàn ông nhảy ra đứng ở giữa đường, chặn đường đi của cô.
Tim Hứa Hi Ngôn đập
thình thịch
. Trời ạ, quả là sợ gì thì gặp nấy mà, đừng nói với cô hai tên này chính là côn đồ đấy nhé.
Đầu đối phương được che lại, chỉ lộ ra đôi mắt. Trong tay bọn họ đều cầm một cây mã tấu dài, xem ra cũng là côn đồ chuyên nghiệp.
Đối mặt với tình cảnh này, Hứa Hi Ngôn nuốt nước miếng một cái. Cô thầm nói với mình là đừng hoảng, cậu của chị đây là Cảnh Chiến Nam, thủ lĩnh Đoàn I của Công ty Lính đánh thuê JS tiếng tăm lừng lẫy.
Mấy năm nay ở nước E, cô thường sống trong quân đội, đi theo người cậu Cảnh Chiến Nam học được bản lĩnh đầy mình. Thường ngày cô cũng là diễn viên đóng thế võ thuật chuyên nghiệp, chẳng lẽ lại không đánh lại hai đứa trẻ con bọn mi sao?
Mau giao tiền ra đây!
Một trong hai người đàn ông mở miệng, giơ mã tấu trong tay lên.
Tôi không có tiền.
Hứa Hi Ngôn buột miệng nói.
Đối phương không tin:
Lừa ai vậy hả, trong túi xách của mày có mấy trăm ngàn tiền mặt.
...
Hả?
Hứa Hi Ngôn buồn bực, sao bọn họ biết trong túi xách của cô có mấy trăm ngàn tiền mặt chứ?
Thật ra thì Hứa Hi Ngôn không biết là sau khi bản thân ném tiền ở trước phòng đấu giá Hồng Diệp, cô đã bị kẻ xấu theo dõi rồi.
Hai người kia vẫn luôn theo đuôi cô mà đi tới ngoại ô phía Đông, ngồi đợi ở đây bảy tám tiếng đồng hồ chỉ bởi vì số tiền trong túi xách của cô.
Ném túi xách qua đây, tao cho mày một con đường sống, nếu không...
Hai người kia gõ sống dao uy hiếp, từng bước áp sát cô.
Muốn tiền chứ gì? Cho anh...
Hứa Hi Ngôn giả vờ làm động tác ném chiếc túi, đối phương đưa tay tới đón, kết quả lại bị cô đá một cú bay ra ngoài:
Hừ! Muốn tiền cũng phải xem mấy người có bản lĩnh này hay không.
Quai túi quay một vòng trong tay, cuối cùng lại trở về trước ngực cô. Hai người kia thấy Hứa Hi Ngôn làm vậy thì lập tức giơ mã tấu lên đánh về phía cô.
...