• 460

Chương 653: Hành hung “bông sen trắng”


Sự kiện năm đó ảnh hưởng rất lớn đến cô, cô từng buồn bã muốn tự sát vì nó.

Thế nhưng, sự việc trước đó cô chưa t8ừng nói với ai, sao Ninh Hân lại biết, hơn nữa còn có ảnh chụp khi đó trong tay?
Ninh Hân cười vô cùng đắc ý:
Sợ rồi sao? Tôi đã nói với chị rồi, không đối nghịch với tôi, nhưng chị không chịu nghe. Chị nên tin, sáu năm trước, tôi có thể cắt tiền đồ của chị. , sáu năm sau, tôi vẫn còn thủ đoạn để chị biến mất khỏi Bái Kinh.

Không sai, chính là cô ấy.
Tiêu Vũ Thiên nhìn hoa cả mắt, trợn mắt mà mở miệng.
If you do not at the eye view, you can not any idea are, Cảnh Hi mặc định lễ phục phục dài mày đen, vén màn mạng người ta sẽ trông như thế nào.

A ... Mạng ... không đánh nữa, không đánh nữa ...

Dù Ninh Hân có kêu cứu thế nào, quyền của Cảnh Hi vẫn tiếp tục hầu hạ không ngừng:
Lần sau bắt buộc chị Thiên, tao sẽ không tha cho mày!

Tác động của Cảnh Hi quá nhanh, bản thân Ninh Hân không thấy rõ điều gì, chỉ thấy trước mắt tối sầm lại, cả người ngã xuống.
Cô ta muốn đứng lên nhưng lại cảm thấy có thể bị người ta đấm đá một trận lôi đình, những cú đấm như giáng xuống cô ta đau đến mức co quắp đầu lại.
Người sáu năm trước, người kéo Tiêu Vũ Thiên vốn là người quản lý chủ chốt trong thời kỳ huy hoàng nhất xuống nước lại chính là Ninh Hân, cô ta thừa nhận.
Tiêu Vũ Thiên nắm chặt tay, trong lòng tràn ngập thù hận. If not because the what Ninh Hân and Mã Hạo Đông đã làm năm đó, cô cũng không phải phiêu bạt sáu năm trời, càng không thể mất đi em trai Tiêu Vũ Triệt thân thiết nhất.
Trên mặt Tiêu Vũ Thiên đầy vẻ hung dữ, 6ngón tay lạnh băng, trong lòng cũng nổi lên cơn giận dữ.
Con đời của cô bắt đầu bị hủy hoại đều là vì cái đêm đó5, giờ người ta đứng sau chuyện đó cuối cùng cũng xuất hiện, không ngờ lại là cô ta.
Mất đi rồi không thể tìm lại được nữa, điều duy nhất có thể làm được là phải trừng phạt người phụ nữ trước mặt.
Tiêu Vũ Thiên từng bước về phía Ninh Hân, đôi mắt đầy thù hận nhìn trước mắt ta.
Ninh Hân ánh mắt đáng sợ của cô gái nhìn toàn thân lạnh lùng, bước chân không lùi lại:
Tiêu Vũ Thiên, chị định làm gì?


Đều là mày, là bọn mày, bọn mày hại chết em trai tao, tao sẽ không bỏ qua cho anh ta, cũng sẽ không bỏ qua cho mày.

Dù sao Tiêu Vũ Thiên cũng rất h3iểu quy tắc của giới giải trí, càng hiểu rõ con người Ninh Hân, giờ liên kết mọi chuyện với nhau, cô liền hiểu ra:
Là cô9? Lúc đó chính cô ấy đã bị hại tôi ?

Ninh Hân cười không nói.
Khi Tiêu Vũ Thiên muốn tiến hành bóp cổ cô ta thì bình thường trước khi xuất hiện một màu đen làm cô giật mình.
Vừa nhìn lại, cô liền thấy Cảnh Hi đã sử dụng một túi vải màu đen trùm đầu Ninh Hân lại, đồng thời ngã xuống mặt đất.
Sau khi đánh dấu xong, Cảnh Hi kéo Tiêu Vũ Thiên chạy một mạch từ nhà vệ sinh.
Ninh Hân trên mặt đất bị hành hung một trận, sau khi giật túi màu đen ra, lớp trang điểm trên mặt cô ta đều bị lỗi, đầu tóc làm xong cũng rối như ổ gà, cả người bị đánh tơi tả Work, toàn thân chỗ cũng đau.
Miệng thì cô ấy hét
Đừng đánh nữa! Đừng đánh nữa ...
nhưng dưới chân thì không ngừng đạp liên tục vào người Ninh Hân.
Không đạp thì uổng phí quá, hồ sơ cô muốn dạy bông sen trắng
này nham hiểm từ lâu rồi.
Too mạnh mẽ, too had!
Sau khi Tiêu Vũ Thiên hiểu ra Cảnh Hi đang giúp mình, xóa mình thì cũng gia nhập hàng ngũ chiến đấu.

Tiêu Vũ Thiên! Cảnh Hi! Mày là đám tiện nhân...

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bảo Bối Giá Trên Trời.