Chương 80: Có con gái ghé qua
-
Bảo Bối Giá Trên Trời
- Bán Thành Phàm Tuyết
- 777 chữ
- 2022-02-04 07:24:27
Đối với tốc độ mở cửa chậm chạp của Hoắc Vân Thâm, Hoắc Tam Nghiên không hề có chút oán giận nào. Cô biết anh không tiện cử động, cho nên chờ lâu thêm chút cũng không sao cả.
Hoắc Vân Thâm nhìn thấy Hoắc Tam Nghiên, mỉm cười hỏi:
Chị Ba, muộn như vậy rồi chị còn đến đây làm gì?
Chị đến thăm em!
Lúc nói chuyện, Hoắc Tam Nghiên còn rướn cổ lên giống như hươu cao cổ, nhìn quanh phòng:
Có tiện mời chị vào nhà không?
Cô biết em trai của mình không thích người khác vào nhà, cho nên Hoắc Tam Nghiên tìm đến Hoắc Vân Thâm cũng cần hỏi ý của anh trước.
Không tiện.
Hoặc Vân Thâm từ chối thẳng thừng.
Nhưng hôm nay Hoắc Tam Nghiên cũng không dễ đuổi như vậy. Cô gánh vác sứ mệnh của cả gia tộc, hóa thành paparazi, theo đuôi chính em trai của mình, cuối cùng cũng phát hiện ra chút dấu vết còn sót lại.
Trong nhà của Hoắc Vân Thâm có con gái ghé qua!
Cô nằm vùng ở ngoài cửa rất lâu mà vẫn không nhìn thấy cô gái nào từ trong nhà đi ra, như vậy có thể xác định đối phương chắc chắn còn ở trong phòng.
Cô chỉ cần xông vào trong, tìm ra cô gái kia, vậy là có thể kiểm chứng được tin đồn đó.
Như vậy, chỉ cần em trai mình có bạn gái, hai ông bà già trong nhà và cả hai người chị gái sẽ không sốt ruột ép cô kết hôn nữa.
Ha ha ha, cuộc sống tự do của Hoắc Tam Nghiên phải dựa hết vào em trai rồi.
Em không tiện, nhưng chị muốn tiện!
Hoắc Tam Nghiên đá giày ra, không mời mà tự ý xông vào.
Này, chị Ba!
Hoắc Vân Thâm muốn ngăn cản chị gái vào nhà, nhưng Hoắc Tam Nghiên đã sải chân chạy đi rất nhanh.
Để không bị đuổi ra ngoài, cô còn giả vờ bị đau bụng:
Ui da… Bụng của chị đau quá đi… Chị phải mượn nhà vệ sinh của em dùng một lát!
Cô đi thẳng về phía toilet, xông vào rồi đóng cửa phòng vệ sinh nghe
uỳnh
một tiếng.
Hàng lông mày của Hoắc Vân Thâm nhíu lại, cảm thấy rất phiền với cái tính không mời mà tự vào của Hoắc Tam Nghiên. Thế nhưng anh cũng chẳng làm gì được, ai bảo cô ấy là chị gái của anh chứ!
Lúc này Hoắc Tam Nghiên đang ở trong nhà vệ sinh, Hoắc Vân Thâm định nhân lúc này để Hứa Hi Ngôn đi về trước. Ngặt nỗi anh không thể hét tên Hứa Hi Ngôn lên thật to được, chỉ có thể đến tận phòng tìm cô.
Hiện giờ cô đang trốn sau đống quần áo trong phòng thay đồ, ngồi xổm ở một góc, trong lòng luôn cảm thấy có chỗ nào là lạ.
Cô là trợ lí sinh hoạt của Hoắc Vân Thâm, hai người bọn họ quang minh chính đại, lại không làm ra chuyện gì mất mặt, vì sao Hoắc Vân Thâm lại sợ cô bị người nhà anh bắt gặp như vậy nhỉ?
Chẳng lẽ là Hoắc Vân Thâm căn bản không muốn có quan hệ gì với cô, cho nên mới sợ không thể giải thích rõ trước mặt người nhà mình?
Hay là ngay cả tư cách gặp người nhà của anh, cô cũng không có?
Dù sao nhà họ Hoắc cũng là danh gia vọng tộc ở Bái Kinh, ít nhất phải là thiên kim nhà quý tộc mới xứng làm bạn gái của Hoắc Vân Thâm.
Bạn gái…
Ôi ôi cái miệng… Hứa Hi Ngôn mày đang nghĩ cái gì vậy?
Hứa Hi Ngôn vươn tay vỗ vỗ mặt mình, cô chỉ là một trợ lí sinh hoạt thôi, sao lại coi bản thân mình thành bạn gái của Hoắc Vân Thâm chứ?
Hứa Hi Ngôn, mày cũng xứng sao?
M nó, cho dù lúc trước ngủ cùng nhau, có con rồi thì cũng thể hiện được điều gì đâu chứ?
Đừng làm con cóc đòi ăn thịt thiên nga!
Hứa Hi Ngôn ép buộc bản thân phải nhìn thẳng vào sự thật, cô chẳng qua chỉ là một con nợ đang phải làm công thôi. Cô nợ Hoắc Vân Thâm một tỉ, một tỉ đấy!
Cô gái ơi, tỉnh táo lại đi nào. Nếu mày còn không tỉnh thì chuẩn bị tinh thần làm trâu làm ngựa cho Hoắc Vân Thâm cả đời đi!
Cô đang ở trong này suy nghĩ lung tung, bên ngoài bỗng vang lên tiếng động nho nhỏ. Hứa Hi Ngôn nhìn xuyên qua khe hở giữa các bộ quần áo, thấy bánh xe của Hoắc Vân Thâm đang lăn vào.