Chương 118: Tiếp tục luyện tập
-
Bạo Chúa (Viết Lại)
- abcxyz
- 2051 chữ
- 2019-07-27 01:54:47
Song cô chợt nhận ra điều đó cũng không sai! Đao pháp của cô không đến từ bất cứ trường lớp nào, mà do cô tự lục lọi và bắt chước những đấu sĩ khác. Ví dụ như tư thế cầm đao thu hai tay lại gần một bên vai.
Cô học nó từ một vị đao sĩ với chiêu thức xoay người bước một bước rồi bổ đao từ trên không xuống, đem lại uy lực cực lớn. Song khi thi đấu trên sân cát, cô mới nhận ra tư thế đó có rất nhiều khuyết điểm!
- Rõ ràng cô cũng nhận ra thanh đao này sẽ bị suy yếu nếu cô cố gắng theo đuổi những động tác rườm rà đúng không? Bản chất của nó là chém, là bổ, tức là những đòn đánh từ trên cao xuống. Thay vì mải mê với những kỹ thuật có tên gọi ngầu lòi, ta khuyên cô hãy rèn luyện thật tốt động tác bổ dọc, bổ chéo, và đặc biệt là chém ngang.
Gatrix vung tay phạt ngang một cái.
- Chỉ cần luyện tốt ba kĩ thuật đó là đủ, bởi những người dùng đao hai tay, họ không truy cầu sự màu mè, mà họ chỉ quan tâm lấy lực để phá xảo! Mặc cho đối thủ dùng bao nhiêu đường ngang ngõ tắt, cô chỉ cần chém chém chém và chém!
Vừa nói Gatrix vừa triệu hồi ra một hình nhân bằng lửa nho nhỏ, mô phỏng tư thế cầm đao. Khác với Felix, con hình nhân này cầm đao thấp, chĩa thẳng mũi đao về phía kẻ địch.
- Đao dài có đặc điểm là rất nặng, và nó sẽ tạo nên áp lực lên tay cô nếu như cô cầm nó ở những tư thế cao. Hạ thấp đao xuống, buông lỏng hai vai, và chuẩn bị sẵn sàng cho một bước bùng nổ, đó là tất cả những gì ta có thể khuyên cô. Phần còn lại phụ thuộc vào quá nhiều yếu tố trên chiến trường, cô hiểu chứ?
Con hình nhân đột ngột bước lên một bước, vung đao chặt xoẹt một nhát vào không khí, rồi tan biến thành tro bụi trong cái nhìn ngơ ngác của Felix.
- Được rồi, làm ơn cho chúng ta một chút không gian riêng được chứ?
Mặc dù Gatrix nói khách sáo như vậy, song Felix biết đã đến lúc cô phải rời đi. Cô nàng gật nhẹ đầu.
- Ân nghĩa này Felix tôi sẽ khắc ghi trong lòng! Nếu sau này có dịp, tôi sẽ không tiếc công sức để trả lại món nợ này! Tạm biệt!
Chờ sau khi nàng đao khách rời đi, khi cả căn phòng đã quay trở lại với những chủ đề nhàm chán bất tận bên bàn rượu, Gatrix mới đặt lên trước mặt Vera hai món đồ. Về cơ bản, chúng là một miếng kim loại, có gắn thêm bốn chiếc nhẫn nung liền vào nhau ở phía trên. Nếu phải dùng hình ảnh để mô tả thì nó khá giống với bàn tay của một loài động vật có lực tay cực mạnh, đó là tay gấu!
- Cái này... là gì vậy?
- Một loại công cụ trợ lực. Nó giúp em đấm đau hơn, và bảo vệ bàn tay của em khỏi những tổn thương do va chạm giữa nắm đấm với mục tiêu. Đầu tiên em xỏ bốn ngón tay qua những chiếc lỗ này đi!
Vera cầm chúng lên. Cô thử đút từng ngón tay qua các vòng kim loại. Chúng được làm khá vội, khi những mối nối còn chưa được mài dũa cẩn thận, song phía mặt bên trong của các khoen đều được mài nhẵn tỉ mỉ, để đảm bảo không làm tổn thương ngón tay người dùng.
- Đeo ngược rồi nhóc! Miếng kim loại lồi ra đó phải xoay ngược vào trong lòng bàn tay em. Nó là miếng trợ lực, giúp cho nắm đấm của em vững chắc hơn.
Vera nghe lời, đảo ngược chiều chiếc tay gấu lại. Cô để ý thấy mỗi vòng tròn đều ôm khá gọn lấy từng ngón của cô, giống như thiếu một ly thì sẽ chật, mà thừa một tẹo thì cầm bị lỏng lẻo vậy. Vera siết chặt nắm đấm lại.
Cô nhận thấy miếng kim loại phẳng mà ban nãy cô tưởng phải hướng ra ngoài, giờ đang tì lên lòng bàn tay của cô, lấp đầy khoảng trống tự nhiên do các đầu ngón tay không thể liền thành một khối được bên trong lòng bàn tay.
- Phản lực sẽ truyền từ các khoen này qua bốn ngón tay của em, tiếp tục qua miếng kim loại trợ lực hướng thẳng về cổ tay, rồi cánh tay. Nó giúp cho các đầu ngón tay của em không phải tham gia vào công đoạn truyền phản lực, và đầu ngón tay thì không thể nào cứng được như sắt thép rồi đúng không?
Vừa nói, Gatrix vừa cầm cánh tay Vera lên, chỉ vào từng vị trí cụ thể để tránh cô sai tư thế. Mấu chốt của việc dùng tay gấu là phải đảm bảo bàn tay, cổ tay và cánh tay tạo thành một đường thẳng, nếu không sẽ rất bị trật khớp.
- Thứ này được gọi là gì?
- Tay gấu.
- Trông nó thú vị nhỉ!
- Về xe đi, chúng ta còn một bài học khá dài về quyền thuật đó!
Cả hai lặng lẽ đứng dậy rời đi. Bên trong quán rượu, không khí vẫn rộn ràng như chẳng hề có chuyện gì xảy ra!
...
- Em có nhớ lời anh nói lúc đầu về sân cát không?
- Có! Nó trơn trượt, do đó đôi chân hay nói chính xác hơn là hạ bàn phải vững, và những đòn yêu cầu di chuyển linh hoạt sẽ bị hạn chế rất nặng ở địa hình này!
- Đúng vậy, thế nên một trong những cách để chúng ta có thể tận dụng được khuyết điểm này là tập trung vào nửa thân trên!
Lúc này cả Gatrix và Vera đang đứng trên một bãi cát rộng mênh mông. Gatrix thì cởi trần, mặc một chiếc quần vải dài, để lộ ra từng khối cơ bắp rắn chắc tràn ngập mỹ cảm. Phía bên kia, Vera mặc một chiếc áo ôm sát khuôn ngực, cùng một chiếc quần đùi bó dài tới đầu gối.
Nếu như cả hai bọn họ mà đi quảng cáo cho các hãng thời trang thể thao thì thể nào cũng sẽ rất đắt hàng cho mà xem, thật tiếc là trai xinh gái đẹp cũng chẳng để làm gì trong một xã hội ngu muội như thế này!
- Môn quyền thuật anh dạy em sau đây sẽ yêu cầu một sự linh hoạt cực lớn của nửa thân trên, trong khi đó phía dưới chân chỉ cần đứng vững, cắm chắc chân xuống cát là được. Chúng ta sẽ không vờn đối thủ, mà đánh trực diện, ăn miếng trả miếng.
Gatrix đấm gió vào không khí.
- Những đòn nào em né được thì em sẽ né, còn phần lớn thời gian em sẽ phải đỡ, thậm chí là chịu ngược vài đòn để đánh trả đối thủ. Lại đây nào!
Vera bước đến trước mặt Gatrix. Sau khi đã mô phỏng xong động tác cắm chân xuống đất, Gatrix ra hiệu.
- Đánh anh đi!
Vera vung tay trái ra đấm thăm dò một cú. Đối với quyền thuật thì Vera cũng biết sơ sơ, song không đi vào quá sâu vì Gatrix nói cô chiến đấu bằng vũ khí và phép thuật là chủ yếu. Tuy vậy, việc đấm tay trước, tay sau, nghiêng người đấm móc thì cô cũng hiểu.
Hai mắt Vera trợn ngược khi thấy Gatrix ngả người một cách rất quái dị về phía sau, phải tới gần ba mươi độ để né đi cú đấm của cô, đồng thời hắn cũng trả đòn bằng một cú đấm tay trái thẳng về phía cánh trái đang sơ hở của cô.
Vera vội vàng đưa tay phải qua để đón đỡ, và chỉ chờ có thế, Gatrix lập tức xoay hông, vung tay phải nện thẳng vào bụng cô. Cơn đau mô phỏng khiến Vera không khỏi nhăn mày.
- Nếu như quyền thuật thông thường yêu cầu một bộ pháp tinh diệu, thì loại quyền thuật này, anh gọi nó là chú hề Jack, lại đặt áp lực cực nặng lên vùng bụng, eo và xương sống của em. Do lực của cú đấm lúc này không còn được đến từ chân nữa, cho nên em sẽ thấy có một số chiêu thức bị giảm bớt uy lực, tiêu biểu như đấm thẳng tay sau hoặc đấm móc tay sau.
Gatrix vỗ vỗ lưng.
- Tất nhiên, bài này cũng chỉ dùng được một lần thôi, bởi nếu em gặp đối thủ tiếp theo, họ tuyệt đối sẽ tìm cách kéo giãn khoảng cách, cho dù là phải lăn trên cát, sau đó em chẳng khác nào một con rùa lên cạn cả!
Gatrix nhún vai.
- Thế cho nên, mục tiêu của chúng ta trong đêm nay sẽ là rèn luyện cho em một phản xạ tương đối để có thể né tránh và trả đòn. Sẵn sàng ăn đấm chưa nhóc?
Vera nuốt nước bọt đánh ực theo bản năng, dù rằng trong thế giới tiềm thức này, hành động đó hết sức vô nghĩa. Vera hít sâu một hơi, lên tinh thần cho bản thân, rồi hô lớn.
- Ai sợ anh chứ!
...
Sáng hôm sau, mười sáu tuyển thủ vượt qua vòng đầu tiên đã tập trung đông đủ bên trên quảng trường. Trải qua một đêm chuẩn bị, sàn cát đã được đổ đầy, miết phẳng. Khi các tuyển thủ thi đấu, việc cát bay tung tóe ra ngoài sàn đấu là chuyện không thể tránh khỏi, thế nên để tránh trận đấu biến thành cuộc thi tìm kiếm vị trí thuận lợi ngay từ đầu, ban tổ chức sẽ phải sửa lại sàn.
Lúc này thì Vera đang tựa lưng và một chân vào cây gậy - tất nhiên là cắm thẳng xuống mặt đất rồi. Cô nàng khoanh tay trước ngực, đôi mắt sắc bén như dao cạo, liếc nhìn mười lăm đối thủ còn lại của mình.
Trong số mười sáu đấu sĩ lọt vào vòng thứ hai, có bốn người sử dụng vũ khí tầm xa, bao gồm cung và phi dao. Mặc dù giải đấu không hề có những quy tắc nghiêm cấm chơi bẩn như móc mắt hay đánh vào hạ bộ, song các đấu sĩ vẫn hiểu ngầm với nhau rằng độc dược là không thể chấp nhận được!
Dù sao đây là giải đấu để các đấu sĩ trao đổi các kĩ thuật chiến đấu, là một kinh nghiệm cực kì quý giá đối với những kẻ hiểu biết, thế nên không ai bảo ai song chẳng có người nào thèm dùng các loại độc vật hết!
Sau một đêm làm quen, một số đấu sĩ đã kết thành những liên minh nhỏ, mặc dù nếu như bọn họ bị chọn làm đối thủ trong trận đấu kế tiếp thì cái liên minh yếu đuối đó sẽ tan vỡ rất nhanh chóng.
Tuy nhiên đây không phải là một chuyện đáng cười gì, bởi đó là bản năng của giống loài nhỏ yếu. Khi họ cảm thấy nguy hiểm, họ sẽ kết thành những đoàn thể, cho dù hành động đó chẳng có chút ý nghĩa nào.
- Sao rồi, đã tìm được mục tiêu chưa?
Gatrix đưa cho cô một cốc nước hoa quả ướp lạnh. Ban nãy hắn đã yêu cầu Vera thử đoán xem những ai có khả năng vào đến vòng bán kết. Vera đưa ngón cái chỉ vào ngực.
- Em là tất nhiên rồi!
- Ồ, tự tin là một chuyện tốt, song hoang tưởng thì không nên đâu nhé cô bé! Em nghĩ mình có thể đánh bại Sophia lúc này sao?
Vera im lặng không đáp. Tâm trạng cô chùng xuống thấy rõ.
- Được rồi nhóc, anh đùa đấy! Em ít nhất sẽ không thể gặp cô nàng đó cho tới bán kết đâu!
- Vì đâu mà anh nói vậy?
Gatrix nở nụ cười nham hiểm bên dưới lớp áo choàng, mặc dù chẳng có ai có thể nhìn thấy.
- Em nghĩ bốc thăm không thể gian lận à!