• 784

Chương 77: Long gia đàm sự


Viên Thạch thấy bộ dạng tức giận đến rung người của Ngưu Mông liền tươi cười tiến đến vổ bả vai của hắn
không ép được hắn cũng không sao, ít nhất thì Vụ Đô thành, chúng ta cũng được chia một miếng bánh ngọt, hắn không thể một mình nuốt trọn thì còn lo gì


Ngưu Mông lách người tránh khỏi bàn ty xương sâu của Viên Thạch, vẻ mặt bực bội
chia bánh thì đã làm sao, hắn không tìm được miếng bánh này sẽ có miếng bánh khác thôi



Hắc hắc, hắn tìm được, lẻ nào chúng ta lại không
Viên Thạch liếm môi, híp đôi mắt ty hí, nở nụ cười nguy hiểm.


Cấp báo, cấp báo, chuyện lớn rồi tộc trưởng
bổng nhiên từ bên ngoài đại điện, một tên hộ vệ cả người mồ hôi nhễ nhại, hấp tấp chạy vào la lớn.

Long Giang hiện nay tâm tình vô cùng không tốt, kế hoạch hắn chuẩn bị chu toàn bao lâu này bổng nhiên đổ sông đổ bể, bây giờ lại còn chuyện quái gì xảy ra nữa chứ. Hai đầu lông mày hắn nhíu lại, quát lớn
có chuyện gì thì từ từ nói, làm gì mà hớt ha hớ hải như thế, ta cho ngươi một cơ hội để nói, nếu mà không làm ta hài lòng, ngươi biết chuyện gì sảy ra rồi đấy


Tên hộ vệ nghe thấy thế liền run sợ quỳ hai chân xuống đất, nói lớn
tộc trưởng, Long Phi trưởng lão đã bị người ta giết rồi, chết trong thành Vụ Đô


Bùm, Long Giang nghe thấy thế, cả người thoán rung rẫy, tu vi cửu tinh khí hồn tất cả bùng nổ, từng luồng linh khí vàng kim tuông ra như vũ bão, phía sau hắn thoát ẩn thoát hiện một con kim long to lớn, kình khí sinh ra từ vụ nổ làm chấn động cả đại điện, phá nát vô số đồ đạt cũng như đẩy mọi người xung quang hắn văng xa năm sau mét, tối mắt tối mũi.


Quá mạnh
Ngưu Mông ánh mắt co rút, hai tay bắt chéo che mặt, vận chuyển linh khí mới có thể giữ vững thân hình, không bị hất bay. Bên cạnh hắn Viên Thạch cũng như vậy, hai người ánh mắt mình nhau đều nhận ra sự khủng hoảng trong mắt đối phương.

Long Giang sau khi bạo nộ, vẻ mặt tức giận đến vặn vẹo, tay biến thành long trảo hướng tên hộ vệ lướt tới, bóp chặt cổ hắn
nói lại lần nữa xem, chuyện gì đã xảy ra ở Vụ Đô thành, không được bỏ sót một chữ, nghe chưa
. Cả đại điện giờ đây không còn không khí vui vẻ như trước nữa, thay vào đó là sự lạnh lùng cùng âm u. Tất cả đều bị biến đổi theo tâm trạng của Long Giang.

Tên hộ vệ bị Long Giang bóp cổ nhất lên, mặt cắt không còn giọt máu, khóe môi rung rung khó khăn nói
bẩm tộc trưởng, vài ngày trước chúng ta theo lệnh ngài thẳng tiến Vụ Đô thành, tiêu diệt dong binh đoàn Hắc Lang. Với quân số đông đảo cùng thực lực vượt trội, chúng ta đã dễ dàng bao vây cũng chư thanh tẩy tổng bộ của bọn hắn. Nhưng ngay khi lúc Long Phi trưởng lão ra tay muốn giết chết phó đoàn trưởng Trần Nhân của bọn chúng thì một người thanh niên không biết ở đâu xuất hiện, ra tay đánh lén, giết chết Long Phi trưởng lão. Hiện tại hơn ba ngàn huynh đệ đang bị bọn Hắc Lang bắt giữ trong lao ngục, bọn chúng bảo là, bảo là!


Thấy tên hộ vệ ăn nói lấp lững, Long Giang nhướng mày quát
bảo cái gì?



Dạ, bọn chúng bảo nếu ngài muốn cứu những người bị bắt thì phải giao nộp hai mươi vạn kim tệ, với lại giao dịch phải thực hiện tại thành Vụ Đô
tên hộ vệ hoảng sợ nói


Hả, đã giết người của lão phu, nay còn dám bảo ta mang tiền ra chuộc
Long Giang hiện tại đã vô cùng tức giận, trên mặt lão, gân xanh nổi lên, long trảo đang bóp vổ tên hộ vệ xiếc chặt, c-rắc, máu tươi xen lẫn dịch trắng văng tứ tung.

Long Giang đôi mắt đỏ như máu, nhìn mọi người trong đại sảnh hét lớn
người Long gia ở lại, còn lại tất cả cút hết cho ta


Mấy vị gia chủ các tiểu gia tộc, cùng khách mời bị tiếng quát của Long Giang làm cho rung sợ không thôi, lục đục ôm quyền cáo từ rồi cấp tốc rời xa cái nơi thị phi này, gia chủ Viên gia cùng Ngưu gia cũng cáo từ mà rời đi, bọn họ biết không nên trêu chọc Long Giang trong trạng thái điên cuồng này. Chỉ trong thoán chốc, đại điện khổng lồ chỉ còn người nhà Long gia.

Sau khi đuổi hết người ngoài, Long Giang trở lại trên chiếc ghế của mình, gương mặt nghiêm nghị, trầm giọng nói
mấy vị trưởng lão nói xem, trong hoàn cảnh này chúng ta nên làm gì?


Một lão giả tóc hoa râm, hướng Long Giang cất lời đầu tiên
người có thể giết chết Long Phi, cho dù là đánh lén đi chăng nữa cũng không phải là người bình thường, ít nhất cũng đạt tu vi thất tinh khí hồn, đó là ta nói ít nhất. Ta nghĩ nên để ta mượn cớ trả tiền chuộc mà thăm dò bọn chúng trước, không nên vọng động làm gì


Một lão giả khác mặt bào phục lấp lánh đám lời
ta thì nghĩ, bọn chúng dám nêu yêu cầu tiền chuộc, chắc chắn bọn chúng tự tin có thể đối kháng lại chúng ta, mà tộc trưởng có tu vi cửu tinh khí hồn, ai ai cũng biết, có nghĩa là người thanh niên đó cũng có tu vi cửu tinh khi hồn. Vì thế chúng ta không cần thăm dò làm gì, mà nên tấn công tổng lực, một lần giết sạch bọn chúng, dong binh đoàn Hắc Lang kia ngoài tên đã giết Long Phi, không còn ai có tu vi trên tam tinh khí hồn đâu, chỉ cần ngài kiềm hãm người thanh niên kia một lát là được



Ta lại không nghĩ như vậy, chắc chắn là bọn chúng muốn hư trương thanh thế mà thôi, bọn chúng chính là muốn là cho chúng ta sợ hải, không dám vọng động đó, chắc chắn giờ này bọn chúng đanh tính kế rút lui rồi, không cần chờ đợi làm gì, ngay lúc này phải tiến quân ngay
Một trung niên nhân khoảng năm mươi tuổi, khinh thường, nói lớn.

Ba người ba ý kiến khác nhau nhưng mục đích đều là hủy diệt Hắc Lang dong binh đoàn.

Long Giang nghe rõ tường tận ý kiến của mọi người, sau đó hắn hướng một lão giả râu tóc bạc phơ, dáng vẻ gần đất xa trời, cung kính hỏi
Long Hoa thúc, thúc nghĩ như thế nào?


Lão giả tên là Long Hoa đó, chống gậy đứng dậy, đến bên cạnh Long Giang, vươn bàn tay chỉ còn gia bọc xương vổ vai hắn, nói
lão già ta không còn sống được bao lâu nữa, cũng đã đến lúc làm chút việc gì đó cho gia tộc, ngươi đi theo ta
nói xong, ông lão dẫn đầu đi ra khỏi đại điện.


Các ngươi cứ đợi ở đây, ta đi nói chuyện với Long Hoa thúc một lát
Long Giang bỏ lại một câu rồi lập tức đuổi theo.

Trong nột căn mật thất dưới trang viên Long gia, hai người Long Giang và Long Hoa đang ngồi đối diện nhau.


Tiểu Giang, tu vi của ngươi hiện tại đã là cửu tinh khí hồn đỉnh phong rồi phải không? Tuy nhiên ngươi đã không còn cơ hội thăng cấp thành khí tông nữa rồi, tiềm lực tu luyện của ngươi đã hoàn toàn cạn kiệt
lão giả Long Hoa từ tốn nói


Đúng vậy thưa thúc thúc, con đã không còn khả năng tăng lên khí tông nữa rồi, trong gia tộc của chúng ta chỉ có duy nhất một mình Phi nhi là có khả năng cao nhất tiến cấp khi tông, thế mà giờ này nó đã chết, thù này không báo không được
Long Giang nói đến cái chết của Long Phi là vẻ mặt đỏ bừng vì tức giận, Long Phi chính là đứa con duy nhất của hắn, người thừa kế chức vị tộc trưởng Long Gia trong tương lai, mọi thứ hắn cố gắn làm đều vì đứa con này, nhưng giờ nó đã chết, nổi uất nghẹn này không phải một người như hắn có thể chịu đựng được.


Theo con, người đã giết chết Long Phi có tu vi gì, thất tinh hay cửu tinh khí hồn?


Nghe Long Hoa hỏi thế, Long Giang thành thật nói
con nghĩ là cửu tinh khí hồn, với độ tuổi như hắn mà đạt được tu vi như thế này thì tương lai chắc chắn sẽ tấn chức khí tông, nếu không hành động ngay, con nghĩ sẽ không còn cơ hội để trả thù cho Long Phi nữa



Thế nếu hắn là người của một gia tộc lớn thì sao? Long gia của chúng ta làm sao mà có thể chống chọi nổi đây? Sẽ bị diệt tộc đó!
Long Hoa nhắm mắt thở dài, nói

Long Giang khuôn mặt nghiền ngẫm, mục lúc sau, hắn mở mắt ra, ánh mắt nghiêm túc, phát ra quang mang tự tin
hắn không thể nào là người của gia tộc lớn được, con cháu các gia tộc lớn thường thì rất kiêu ngạo, họ sẽ không lăng lộn với đam dong binh kia đâu. Ta nghĩ chắc chắn tên thanh niên kia đã chiếm được truyền thừa của một cường giả nào đó rồi lập nên đoàn dong binh này, nếu đúng như thế, chúng ta giết hắn có thể cướp đoạt được truyền thừa này


Long Hoa ánh mắt đục ngầu, nhìn kỹ Long Giang
nói gì thì nói, đây cũng mới chỉ là suy đoán, lần hành động này chắc chắn là một canh bạc lớn, nếu thắng, chúng ta sẽ một bước lên mây, nếu thua thì chỉ có diệt tộc mà thôi. Nếu con đã quyết định như thế rồi thì ta cũng nên giúp đỡ con lần cuối cùng, ta sẽ truyền hết tu vi cũng như sinh lực còn lại cho con, hổ trợ con tăng cấp khí tông



Nếu thế thúc sẽ chết đó!
Long Giang thất thanh nói.


Ta cũng đã gần đất xa trời rồi, nên chết sớm một chút cũng không sao, mong rằng quyết định của con không phải sai lầm
nói rồi lão giả kết ấn, quát to
Long Hình công, Quán Thông
.

Từ trong người lão vang lên từng tiếng long ngâm, quần áo cả người căn phồng rồi vở tung thành ngàn mảnh, để lộ ra bộ dáng ốm tong teo chỉ còn da bọc xương. Bên trên làng da, năm hình xăm kim long phủ kín cả người. Đột nhiên, một con Kim Long mở mắt, từ từ chui ra khỏi cơ thể Long Hoa, uốn lượn quanh mật thất như một con rồng thật sự, sau đó con kim long chui thẳng vào cơ thể của Long Giang.

Ngay lập tức Long Giang hay tay biến đổi thủ ấn, bắt đầu hấp thu Long Hình. Năm hình xăm Kim Long đó chính là tu vi cả đời của Long Hoa tích tụ lại mà thành, nếu cả năm con Kim Long này và thoát khỏi cơ thể hắn, dung nhập vào người Long Giang cũng chính là lúc hắn đoạn tuyệt trần thế.

………………………………………………………………..

Trang viên to lớn nằm tại trung tâm thành Vụ Đô, tổng bộ của Hắc Lang dong binh đoàn.

Khác với sự nhộn nhịp hằng ngày, hôm nay trang viên lại im ắng đến lạ thường, chỉ có một số dong binh làm việc lặt vặt là đi qua đi lại.

Sau khi nhận được một đống đan dược của Ngọc Phong, cả đoàn dong binh đã bắt đầu bế quan tu luyện, tăng cường cảnh giới. Bọn hắn biết không bao lâu nữa sẽ xảy ra một trận huyết chiến, quyết định số phận của cả donh binh đoàn.

Trong tòa nhà ba tầng, Ngọc Phong đang tĩnh tọa tu luyện, lĩnh ngộ kiếm ý.

Xung quanh hắn, vô số kiếm khí di chuyển với tốc độ vũ bão, tạo ra những âm thanh sắt nhọn. Theo từng nhịp điệu hít thở ra vào của hắn, kiếm khí sẽ tùy lúc biến đổi phương hướng cũng như tốc độ chuyển động. Trên đầu Ngọc Phong, một thanh tiểu kiếm trong suốt phủ đầy hoa văn cổ xưa, lúc ẩn lúc hiện, chốc chốc lại rung đông một chút phát ra những tiếng ngân vang thanh thúy.

Vô hinh kiếm ý mà Ngọc Phong lĩnh ngộ được mới chỉ là giai đoạn sơ kỳ, hắn phải liên tục lĩnh ngộ kiếm ý trong thiên địa để dần dần làm cho kiếm ý lớn mạnh hơn, quá trình này giống như là nuôi dưỡng một đứa trẻ vậy.

Bổng nhiên Ngọc Phong mở bừng hai mắt ra, trong con ngươi của hắn, hai thanh kiếm vô hình lóe lên một cái rồi hoàn toàn biến mất.

Ngọc Phong thở ra một ngụm trọc khí, thu về tất cả kiếm khí, cất lời
tiểu Tinh, cũng đến lúc ngươi dạy ta thuật khí của Lưu Tinh Búa rồi phải không?


Tiểu hồ Ly Tinh Tinh hiện đang cuốn người trên cái giường to tổ chản vô cùng mềm mại của Ngọc Phong, lăn qua lăn lại rất thích chí
chờ một khoảng thời gian nữa đi, hiện tại sức của ngươi chỉ có thể vung búa mà thôi, không đủ linh khí để thi triển thuật khí của Lưu Tinh Búa đâu


Nghe Tinh Tinh nói thế, Ngọc Phong ngạc nhiên
không phải hồi bị Huyết Nha Lang đuổi giết, ngươi cũng đã giúp ta thi triển thuật khí của Lưu Tinh búa hay sao?



Cái lần đó là ta đưa sức mạnh của ta vào trong cơ thể của ngươi, giúp đỡ ngươi vung búa một cái mà thôi, cái đó còn không phải là thuật khí của Lưu Tinh Búa đâu, ngốc à
Tinh Tinh chu cái miệng nhỏ nhắn, nói


Uy lực lớn như thế mà không phải là thuật khí sao, nếu khi đó chỉ là một cái vung búa bình thường, thì có phải hiện nay ta đã có thể làm được hay sao?
Ngọc Phong sững sờ, hiện nay hắn đã có thể nâng Lưu Tinh Búa dễ dàng rồi.

Tinh Tinh, há mồm ngáp một cái, vươn người tới trước, uể oải nói
Nếu là thuật khí thật sự của Lưu Tinh Búa thì một đòn là thổi bay cái thành này mẹ rồi, vả lại với sức lực hai mươi tấn hiện nay của ngươi, cùng lắm chỉ vung được Lưu Tinh Búa hai lần mà thôi, nếu đến lần thứ ba, xương tay của ngươi sẽ bị gãy đấy!
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bất Tử Nhãn.