Chương 155: Vô liêm sỉ
-
Bỉ Ngạn Đơm Hương
- Vân Nghê
- 1945 chữ
- 2021-12-31 05:18:44
Thân tiên sinh thấp giọng nói:
Thái tử gia, thuộc hạ đã bắt được bách phu trưởng Bành Lương kia. Bành Lương dẫn vài thu8ộc hạ chuẩn bị vào núi cứu Triệu thị, chúng thuộc hạ ngăn chúng lại và thẩm vấn, Bành
Lương không chịu nói gì n3hưng thuộc hạ của ông ta lại không chịu đựng được mà khai ra chút tin tức, chúng nói chúng đang trừ gian diệt phản cho 9triều đình.
Sau đó tiểu nhân để lộ ra thân phận là người của Đông cung, thuộc hạ Bành Lương liền khai thật, nó6i rằng trong Vệ sở có người đã cấu kết với Thát Đát nhiều năm, người Thát Đát hoành hành ngang ngược ở Đại Chu
5từ lâu. Mười hai năm trước triều đình bị che mắt, nay lại đi sai đường, chắc chắn đã để lại họa lớn. Thuộc hạ định hỏi tiếp thì Bành Lương cản lại.
Tại sao Bành Lương lại không cho nói tiếp?
Thái tử hỏi:
Rốt cuộc ông ta đang che giấu điều gì?
Thân tiên sinh đáp:
Tiểu nhân có thể đại khái đoán được nguyên nhân. Người đó đề cập đến chuyện của mười hai năm trước mà chuyện đó có liên quan đến Triệu thị là cuộc binh biến Sơn Tây. Họ luôn miệng kêu
Người Thát Đát ở đây, chúng đang âm mưu cái gì? Chúng có bao nhiêu binh mã?
Thái tử nhìn Bành Lương:
Ngươi có nhìn thấy phò mã của Hoài Nhu không?
Bành Lương gật đầu:
Tiểu nhận biết phò mã đến, tiểu nhân muốn báo tin cho phò mã.
Trước đó Thái tử hỏi ông ta, ông ta hơi do dự là vì ông ta tin tưởng phò mã gia hơn. Rốt cuộc Thái tử đứng về phe nào ông ta
oan, có thể thấy chuyện này có điểm mờ ám. Triệu thị và Bành Lương ở huyện Kỳ nhiều năm, họ vẫn luôn tìm chứng cứ để lật lại vụ án của Triệu gia.
Thái tử cảm thấy suy đoán của Thần tiên sinh hợp tình hợp lý. Gã nhìn chằm chằm Thân tiên sinh:
Vậy họ có điều tra ra chứng cứ gì không?
Thân tiên sinh nói:
Thái tử có thể gọi Bành Lương và thuộc hạ của ông ta đến để thẩm vấn. Sau khi chúng gặp được Thái tử gia thì chắc chắn sẽ khai thật.
Không!
Bành Lương nghe vậy liền ngẩng đầu:
Tiểu nhân và Triệu... Triệu thị trong sạch.
Kể cả khi sống chung với nhau suốt bao nhiêu năm với thân phận phụ thế?
Thái tử nói:
Ngươi có biết Triệu thị là con dâu Trình gia không?
Trình gia.
Trên mặt Bành Lương lướt qua vẻ phẫn hận:
Đó chính là gia đình nhà chồng trước muốn hại chết nàng ấy sao? Năm ấy Trình gia lệnh nàng ấy về nhà ngoại thủ hiếu nhưng lại sai người đục chìm thuyền
Thái tử gia.
Bành Lương cúi đầu hành lễ.
Thái tử thản nhiên nói:
Ngươi từng gặp bản cung rồi?
Bành Lương đáp:
Thái tử từng đến Vệ sở cứu trợ tướng sĩ, mạt tướng từng nhìn thấy ngài từ xa.
Thái tử liếc Thân tiên sinh một cái, Thân tiên sinh lập tức nói:
Ngươi chắc chắn đó là sơn phỉ?
Bành Lương do dự nói:
Ban đầu tiểu nhân cho là phải vì chúng còn lấy đi tiền bạc trong phòng, sau đó... tiểu nhân dẫn người tìm kiếm xung quanh núi thì phát hiện, đám sơn phỉ này rất lợi hại, không những hành
tung bí ẩn mà trong tay chúng còn có trinh thám báo tin, lừa tiểu nhân đi lòng vòng xung quanh.
không thể biết được, một khi chọn sai thì có lẽ sẽ không cứu được Triệu thị. Nhưng giờ ông ta đã không còn lựa chọn nào khác rồi.
Thái tử điện hạ.
Bành Lương nói:
Giờ phải báo cho phò mã biết người Thát Đát không phải là sơn phủ. Chúng cải trang thành sơn phỉ bắt Triệu thị đi có thể là để dẫn dụ phò mã gia mắc bẫy, ngộ nhỡ chúng bắt được
phò mã thì... sẽ xảy ra chuyện lớn mất.
Lương ca.
Cuối cùng Đinh Quý ở bên cạnh không thể nhịn được nữa:
Đây là Thái tử điện hạ. Chuyện thế này huynh không nói với điện hạ thì nói với ai?
Bành Lương vẫn im lặng như cũ.
Kiên nhẫn của Thái tử dần dần bị mài mòn sạch:
Vậy bắt đầu từ việc ngươi tư thông với Triệu thị đi.
giữa đường hàng khiến nàng ấy chết đuối. May mà từ nhỏ nàng ấy đã biết bơi, trong lúc hoảng loạn đã ôm được một khúc gỗ nổi, sau đó gặp được tiểu nhân đang chèo thuyền sang sống mới thoát nạn. Từ đó về sau,
Trình thị không còn là nhà chồng của nàng ấy nữa.
Ánh mắt Bành Lương trở nên xa xôi, dường như đang nhớ lại chuyện năm ấy:
Mới đầu Triệu thị không chịu tiết lộ thân phận cho tiểu nhân. Sau này Trình gia sai người đi tìm vớt thi thể khắp sông, tiểu nhân đoán
Được.
Thái tử nói:
Chuyện không thể chần chừ được nữa, lập tức truyền chúng đến đây.
Nói rồi Thái tử chợt nhớ ra:
Hoài Nhu công chúa sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?
Thân tiên sinh nói:
Công chúa mới nhận được tin tức của phò mã. Giờ phò mã đang ở trong núi, công chúa muốn đến đó cũng phải mất chút thời gian. Có điều chúng ta cũng phải mau chóng hỏi ra chân tướng sự việc
Sau khi Trịnh Biện chết, nữ tử Thát Đát đó đã trở về Thát Đát rồi gả cho thủ lĩnh một bộ tộc, đến nay sinh được ba trai, ba gái. Con gái của bà ta với Trịnh Biện rất được Tể Nông tin tưởng và bây giờ người này vẫn còn
lại Đại Chu.
Tiểu nhân điều tra khắp nơi để tìm thứ nữ của Trịnh Biện. Vì liên tục hỏi thăm chuyện Trịnh gia nên đã bị người ta để ý đến. Triệu thị biết được tình cảnh của bản thân vô cùng nguy hiểm, con trai ruột tìm đến cũng
tướng trấn thủ biên cương.
Từ đám võ quan kia, tiểu nhận biết được Tế Nông có một muội muội xinh đẹp mỹ miều. Để có thể lôi kéo người ta làm việc cho mình mà năm ấy Tế Nông đã để muội muội làm thiếp của người ta. Tiểu nhân cho tai
mắt trà trộn vào Thát Đát tìm được bức họa của muội muội Tể Nông, người này chính là thiếp thất của Trịnh Biện.
để nắm bắt được cục diện.
Thái tử cũng biết chuyện này quan trọng, lập tức nghiêm nghị ngồi trên ghế. Khi hộ vệ Đông cung dẫn hai người vào phòng, Thái tử lập tức nhìn qua, thấy người lớn tuổi hơn có khí khái nghiêm nghị, chắc hẳn đó
chính là Bành Lương trong lời của Thần tiên sinh, người ít tuổi hơn bên cạnh ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt gã, ánh mắt hơi đờ đẫn.
Đương nhiên là Thái tử biết. Hoàng thân quốc thích bị bắt, làm nhục quốc thể, bao năm nay Đại Chu chưa từng xảy ra chuyện này.
Thái tử cúi đầu suy nghĩ, Thần tiên sinh nói:
Đưa họ xuống trước, Thái tử điện hạ sẽ có quyết định.
Bành Lương còn muốn nói gì đó, Thần tiên sinh liền an ủi:
Chuyện này vô cùng quan trọng, các ngươi nói nhiều cũng vô ích lại còn làm loạn suy nghĩ của điện hạ, điện hạ sẽ đi cứu người.
không chịu nhận. Tuy chúng tiểu nhân đã điều tra ra được những chuyện này nhưng trong tay không có quá nhiều chứng cứ, cuộc binh biến Sơn Tây lại liên quan đến quá nhiều bên, những chứng cứ trong tay chúng
tiểu nhân không những không thể lật lại vụ án của Triệu lão tướng quân mà còn khiến tin Triệu thị vẫn còn sống bị lộ ra. Nếu Triệu thị bị bắt thì còn ai kêu oan cho Triệu lão tướng nữa? Trong lúc chúng tiểu nhân
đang do dự thì một toán sơn phủ đến bắt Triệu thị đi.
Đêm qua tiểu nhân tìm được nơi ở của chúng. Chúng tiểu nhân cẩn thận áp sát vào doanh trại thì phát hiện ra chúng nói tiếng Thát Đát. Trong lúc ngạc nhiên, suýt nữa là tiểu nhân đã kinh động đến người trong núi,
may mà chúng tiểu nhân rút lui kịp thời... Chúng tiểu nhân chạy xuống núi thì bị hộ vệ của Đông cung bắt lại.
Nghe thấy tiếng Thát Đát, lông trên người Thái tử dựng ngược lên, cảm thấy nguy hiểm đang tiến gần về phía gã.
Thái tử vô cùng hài lòng:
Nếu người biết bản cung, vậy thì ngươi hãy kể lại chi tiết chuyện của người với Triệu thị đi.
Bành Lương lại do dự, từ từ cúi thấp đầu.
Sắc mặt Thái tử thêm vài phần uy nghiêm:
Làm sao? Ngươi đã làm chuyện gì? Đến bản cung mà ngươi cũng muốn giấu?
Tiểu nhân ở lại Vệ sở, từ từ tiếp cận chúng với suy nghĩ sớm muộn gì cũng sẽ tìm ra được chứng cứ minh chứng chung vu oan cho Triệu lão tướng quân.
Cuối cùng ông trời cũng không phụ người có lòng, tiểu nhân làm việc với một võ quan dưới trướng Trịnh Điện thì phát hiện ra chúng có qua lại với người Thát Đát. Năm ấy nói là Triệu lão tướng có qua lại với Tế Nông
- con trưởng của Khả Hãn Thát Đản, triều đình tìm được thư Tế Nông gửi Triệu lão tướng mới định tội cấu kết với giặc cho ngài ấy, nhưng thực tế thì không phải là vậy. Người thực sự có liên lạc với Tể Nông là đám võ
Triệu thị biết Trình gia hãm hại mình nhưng nàng ấy không hề đau buồn mà ngược lại còn cảm thấy đây là chuyện tốt. Nàng ấy chết rồi thì Trình gia sẽ không làm khó đích trưởng tử của nàng ấy nữa. Nàng ấy thoát
khỏi thân phận con dâu Trình gia cũng có thể bất chấp tất cả mà kêu oan cho cha.
Tiểu nhân khâm phục tích cách của Triệu thị nên quyết định giúp đỡ nàng ấy. Tuy rằng Chỉ huy sứ lúc bấy giờ là Trịnh Biện đã chết nhưng người đi theo Trịnh Biện năm ấy vẫn còn đang nhậm chức ở Thiểm Tây.
được một hai phần, sau đó hỏi lại thì Triệu thị mới nói ra sự thật. Đến lúc ấy, tiểu nhân mới biết nàng ấy là con gái của Triệu lão tướng quân.
Tiểu nhân từng ở dưới trướng Triệu lão tướng quân, vẫn luôn khâm phục ngài ấy. Nếu không phải sau này được điều đến Hành đô ti Thiểm Tây thì chắc chắn tiểu nhân sẽ trấn giữ Du Lâm về cùng lão tướng quân. Dù
thế nào đi chăng nữa thì tiểu nhân cũng không tin lão tướng quân là người sẽ cấu kết với giặc ngoại xâm.
Đến lúc này Bành Lương mới cúi đầu.
Căn phòng trở lại yên tĩnh, Thái tử vội vàng nói:
Giờ chúng ta lập tức khởi hành về kinh. Muốn đánh Thát Đát thì phải điều động tướng giỏi binh mạnh, tuy bản cung là Thái tử... nhưng không có bột thì làm sao gọt
được nên hồ, trong tay không có ngàn vạn tướng sĩ thì chống giặc thế nào?
Thân tiên sinh nói:
Thái tử không nghĩ đến việc bắt đám người Thát Đát kia sao?
Bắt thế nào?
Thái tử hỏi:
Bản cũng có cách gì được?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.