• 10,719

Chương 250: Chịu tội


Huệ Hương vừa dứt lời, Diên Nhi hỏi ngược lại luôn:
Vậy Huệ Hương tỷ tỷ nói thử xem, lúc phu nhân tự vẫn thì Huệ Hương tỷ tỷ đang ở đâu?
8

Huệ Hương đáp:
Phu nhân đuổi ta đi tìm rương vải, muốn làm quần áo cho Nhị gia và Tam gia. Phu nhân muốn cuộn vải gấm màu xanh 3ngọc, ta không tìm thấy nên hơi mất thời gian. Bây giờ nghĩ lại, chắc là phu nhân cố ý đuổi ta đi.

Trình đại lão gia cau mày nhìn Quể di nương:
Nàng làm gì thế? Hớt ha hớt hải còn ra thể thống gì nữa!

Quế di nương phát hiện Trình đại lão gia cũng ở trong phòng nên sợ đến co rúm cả người, một lúc lâu vẫn không nói được thành lời.
Nói xong, Quế di nương quỳ phịch xuống, lẳng lặng nhìn chăm chú vào Trình Dực, ánh mắt bà ngập tràn vẻ mong đợi.

Chỉ cần bà nói ra sự thật.
Trình Dực nói:
Tứ đệ là em trai ruột của ta, đương nhiên ta sẽ làm tốt những chuyện huynh trưởng nên làm.

Nghe Quế di nương nói, Trình đại lão gia nhìn ra ngoài sân, quả nhiên trông thấy Tào quản sự bị trói nghiến như khúc củi, ném ngay giữa sân. Sắc mặt Trình đại lão gia thoắt cái đã thay đổi.
Ngụy Nguyên Kham cũng nhìn thấy Cố Minh Châu và Sơ Cửu đi bên cạnh Tào quản sự. Xem ra đã tra được kha khá manh mối về vụ án rồi, nếu không cô sẽ không chịu quay về.
Ánh mắt Trình đại lão gia lóe lên, sắc mặt ông ta không còn giữ được vẻ bình tĩnh nữa.
Quế di nương nhìn Trình Dực ở cửa:
Phò mã gia, ta nói hết những chuyện mình biết ra, chỉ mong phò mã gia có thể chăm sóc tử gia. Coi như ta đã nhìn rõ, Triệu phu nhân và phò mã gia là người lương thiện, dù tứ gia có là con thứ nhà họ Trình thì phò mã gia cũng sẽ tha cho nó một con đường sống, còn ở đây, nó chỉ có nước chờ chết mà thôi.

Lúc này Quể di nương mới thở phào nhẹ nhõm. Bà dập đầu xuống đất ba cái, áy náy nhìn Trình Dực:
Phò mã gia, ta biết chuyện năm đó Triệu phu nhân bị hại. Mấy hôm nay Viện phu nhân gọi ta đến bóp chân cũng để ép ta nói ra nội tình năm đó. Vì người cũ còn ở lại trong phủ từ mười hai năm trước không nhiều lắm, ta chính là một trong số đó.

Trình Dực cảm thấy kích động, vụ án của mẹ thật sự có thể tra rõ nhờ việc này rồi.
Ai ngờ vừa dứt lời liền nghe thấy một giọng nói vô cùng hoảng hốt:
Cứu mạng... Cứu mạng... Đại nhân... Cứu mạng...

Một bóng người lảo đảo chạy vào, chính là Quể di nương.

Trên này ghi vị trí của người hầu trong viện lúc Viên phu nhân tự vẫn.
Tiết lão thông phán nhìn Huệ Hương:
Ngươi đến kho riêng của Viện phu nhân lúc nào?

Huệ Hương nhìn bức vẽ kia, bên cạnh kho riêng của phu nhân có viết tên Liễu Nhi. Lúc phu nhân treo cổ tự vẫn, Liễu Nhi đang ở đó. Rõ ràng cô ta đã đuổi Liễu Nhi đi thu xếp giặt giũ quần áo, sao con ranh đó lại ở kho riêng? Liễu Nhi thích uống rượu, có phải lén cùng bà bà ở hậu viện đi uống rượu, đúng lúc đó đi ngang qua kho riêng không... Sao cô ta lại quên được điểm này nhỉ?

Huệ Hương tỷ tỷ đi đầu tìm v9ải? Có ai nhìn thấy không?


Không có ai thấy cả.

Trình đại lão gia vô thức đưa mắt nhìn Ngụy Nguyên Kham đang ngồi trên ghế. Ngụy Nguyên Kham chỉ ngồi im không nói lời nào, cặp mắt sâu thẳm của hắn nhìn khắp phòng. Tuy hằn còn trẻ nhưng quan uy trùng trùng, ngay cả ngọn đèn bên cạnh hắn cũng như thể vì hắn mà mờ đi rất nhiều, không dám tranh ánh hào quang với hắn.
Trình đại lão gia khàn giọng ra lệnh:
Bảo quản sự gọi Quế di nương đến đây.

Trình đại lão gia nhíu mày.
Tiết lão thông phán nói:
Nếu đã như vậy thì cho người gọi cả Quể di nương đến tra hỏi đi.

Trình đại lão gia nhíu mày:
Nói linh tinh cái gì đấy?

Quể di nương né tránh Trình đại lão gia:
Thiếp không làm gì sai, tại sao lại muốn hại thiếp? Sau khi thiếp chết, có phải lão gia cũng không định tha cho tứ gia không? Phải rồi, thiếp mang tội danh hãm hại chủ mẫu, con thử đương nhiên cũng bị người trong tộc xa lánh, lão gia còn sợ tử gia tiết lộ chuyện năm đó nên sẽ ra tay với tử gia... Cho dù không giết nó, chỉ đuổi nó khỏi nhà họ Trình thì nó cũng không còn đường sống. Đích trưởng tử lão gia còn không thèm để ý, một đứa con thứ con còn, lão gia lại càng không bận tâm.

Trình đại lão gia quát lớn:
Khương thị, rốt cuộc người và Trình Dực đã cùng nhau mưu tính chuyện gì? Ngươi có biết vu oan cho người khác là tội gì không?


Khương thị?
Quế di nương bỗng bật cười thành tiếng:
Trong phủ ngài có quá nhiều thiếp thất nên ngài quên thiếp họ gì rồi hay sao? Thiếp không phải họ Khương, trước kia thiếp còn nghĩ mình có địa vị trong lòng ngài, nhưng giờ xem ra là thiếp đã vọng tưởng.

Diện Nhi đang quỳ dưới đất trông thấy Quể di nương bèn vội vàng lên tiếng trước:
Di nương... Huệ Hương đổ oan cho chúng ta hại phu nhân...

Nghe Diên Nhi nói vậy, cuối cùng Quể di nương cũng hiểu tình hình trước mắt là như thế nào. Bà trợn to hai mắt nhìn Trình đại lão gia:
Lão gia, là ngài, là ngài cho người hãm hại thiếp, ngài cho người hạ độc vào trà, có đúng không?

Huệ Hương nói tiếp:
Người đứng ngoài cửa sổ nhìn phu nhân treo cổ tự vẫn là Diên Nhi chứ không phải nô tỳ. Đúng là nô tỳ không đến kho riêng, nô tỳ lười biếng trốn việc đến hành lang dài ở hậu hoa viên.

Nói đoạn, Huệ Hương nhìn Trình đại lão gia với ánh mắt sáng hấp háy:
Lão gia, ngài phải tin tưởng nổ tỳ, nô tỳ nói câu nào cũng là thật!

Vừa rồi sau khi Diên Nhi ra ngoài, bà tựa vào sạp ngủ thiếp đi, lúc mơ mơ màng màng tỉnh dậy, định lấy nước trà trước giường uống thì có người xông vào ngăn cản.
Cô gái đó nói cô ấy là người theo Ngụy đại nhân tới phá án, tận mắt thấy có người hạ độc vào trà của bà, sau đó bọn họ đã bắt được Tào quản sự.
Như vậy nếu cô ta nói mình ở kho riêng, Liễu Nhi sẽ làm chứng là không nhìn thấy cô ta. Lòng Huệ Hương chùng xuống, nha môn đã nghi ngờ cô ta, bọn họ cố ý không tra hỏi cô ta là muốn ghi lại rõ ràng lời khai của tất cả mọi người, sau đó khiến cô ta không còn cách nào ngụy biện được nữa.
Huệ Hương không trả lời câu hỏi của nha môn, cô ta khẽ cắn môi, quay đầu nhìn Diên Nhi:
Ta biết tại sao ngươi vu oan cho ta! Ngươi sợ nha môn tra ra các ngươi nên bắt ta gánh tội thay. Mấy hôm nay Quể di nương mượn cớ xoa chân cho phu nhân, ngày ngày đến nói chuyện cùng phu nhân. Phu nhân lựa chọn con đường này nhất định là vì nghe Quế di nương xúi giục. Lúc phu nhân vừa mới gả tới nhà họ Trinh, Quế di nương đang mang thai nhưng vì chống đối phu nhân nên bị phạt quỳ, dẫn đến sinh non. Đây là chuyện tất cả mọi người đều biết, Quể di nương làm vậy để báo thù cho con mình!


Tỷ tỷ đến nhà kho tìm đồ không cần vú già giúp cầm đèn soi sáng sao?
6
Huệ Hương còn chưa lên tiếng đã thấy người của chủ nha khiêng tới một tấm bảng, trên bảng dán một tờ giấy lớn vuông vức có vẽ hì5nh trách viện nhà họ Trình. Huệ Hương là người hầu cũng biết một ít chữ nghĩa, nhìn lướt qua một lần liền nhận ra trên đó viết tên của người hầu.

Ngài đúng là độc ác!
Quể di nương rơi nước mắt:
Thiếp đi theo ngài bao lâu nay, tận tâm tận lực hầu hạ ngài, ngài lại muốn giết thiếp! Mấy ngày nay phu nhân nhiều lần ép hỏi thiếp chuyện năm đó, thiếp biết phu nhân muốn dùng chuyện này làm nhược điểm uy hiếp lão gia, thiếp một mực cắn răng không hé ra nửa chữ. Không ngờ lão gia vẫn nghi ngờ, sợ thiếp biết những chuyện giấu sâu trong đó nên muốn mượn cơ hội này một mũi tên trúng hai đích, vừa trừ khử được thiếp, lại vừa đẩy được tội danh hại chết phu nhân lên đầu thiếp.

Quế di nương nhìn Diên Nhi:
Thiếp đoàn nếu Diên Nhi không thể thoát thân, nó sẽ cược mạng nói bị thiếp mua chuộc, vì thiếp muốn dùng nó đền tội, nó mới sửa lời khai hãm hại thiếp. Thiếp uống thuốc độc' là vì thấy mọi chuyện bại lộ nên sợ tội tự vẫn. Lão gia, thiếp nói có đúng không?


Ả tiện nhân này!
Trình đại lão gia nổi trận lôi đình, chỉ muốn đạp chết người phụ nữ đang quỳ trên mặt đất ngay lập tức. Ông ta toan bước về phía trước thì lập tức bị hai bóng người ngăn lại, chính là Trình Dực và Trình tam gia.


Được... Mấy người các ngươi, con trai ngoan của ta!
Trình đại lão gia chỉ vào Trình Dực:
Ngươi lợi dụng lúc các em trai còn nhỏ mà dùng lời nói đầu độc chúng, khiến chúng chống đối lại ta, ngươi...



Trình đại lão gia việc gì phải sốt sắng
Cuối cùng, giọng nói thâm trầm của Ngụy Nguyên Kham cũng vang lên:
Nếu Trình đại lão gia có oan khuất, bản quan sẽ đứng ra lấy lại công bằng cho ông. Kể cả có là phò mã gia, bản quan cũng sẽ vạch tội hắn trước mặt Thánh thượng. Có điều trước khi vụ án có kết luận cuối cùng, Trình đại lão gia vẫn phải tuân phủ quy tắc của bản quan. Bản quan cũng đã nói rồi, đừng trách bản quan không nể nang tình nghĩa.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bỉ Ngạn Đơm Hương.