Chương 304: Tình duyên đã tận
-
Bỉ Ngạn Đơm Hương
- Vân Nghê
- 1766 chữ
- 2022-02-04 05:25:48
Hoàng đế vẫn còn nhớ khoảnh khắc hình bóng Ngụy thị rơi từ trên đài cao xuống, dường như khi ấy những chuyện cũ khi ông ta còn ở tiệm để lần lượt8 hiện lên trong đầu.
() Tiềm để hay tiềm long đế, là nơi hoàng để sinh sống trước khi đăng cơ
Ngụy thị võ trang đầy đủ cùng ông 3ta lên chiến trường, khi ông ta vén khăn trùm đầu lên, Ngụy thị xấu hổ đến đỏ cả mặt khi Ngụy thị được ông ta phong làm Hoàng hậu, trở thành mẫu 9nghi thiên hạ, vào khoảnh khắc này đang ngã xuống dưới.
Tuy vào thời khắc then chốt có hộ vệ đã chạy tới cứu được Ngụy thị, nhưng vẫn khi6ến bà bị trọng thương.
Thái phu nhân nhà họ Ngụy đúng lúc này chạy tới, nhìn thấy cảnh tượng ấy sợ đến ngất đi, còn chưa ổn định được cục5 diện trước mặt thì điện Phượng Tường lại bỗng nhiên bốc cháy.
Điện Phượng Tường cách cung Từ Ninh không xa, nếu không cứu chữa kịp thời, rất có thể sẽ lan tới cung Từ Ninh. Ông ta không kịp để ý đến Ngụy thị đã lập tức chạy tới cung Từ Ninh. Cảnh tượng đêm hôm đó đến giờ vẫn khắc sâu trong trí nhớ của Hoàng đế. Cẩm vệ được điều động tới, nội thị và công nhân chạy tán loạn. Nếu như lúc này có kẻ có lòng dạ xấu, phát động cung biển thì hậu quả thật không dám tưởng tượng.
Hoàng hậu Ngụy thị một tay gây ra biển động lớn như thế là muốn đặt cả triều đình Đại Chu vào tình cảnh nguy hiểm, khiến ông ta phải đối mặt với nguy cơ tứ bề.
Lúc bà thương xót đứa con trong lòng, gào thét phẫn nộ với ông ta liệu có từng nghĩ tới những chuyện này? Điện Phượng Tường nổi lửa cũng là ông trời trừng phạt Hoàng hậu thất đức. Ông ta nổi trận lôi đình, nếu Thái hậu nương nương không ngăn lại thì hắn ông ta đã lập tức hạ chỉ phế bỏ Ngụy thị. Cung nhân dập lửa, Thái Y Viện cứu chữa cho Ngụy thị, trong lúc hỗn loạn lại không nhìn thấy thị vệ của Long Cẩm Ly đã cứu Tam công chúa đâu, cho đến tận khi trời sáng mới tìm được thị vệ đó, phát hiện hơn vẫn đang có mình trong Bảo Kim các, ôm chặt Tam công chúa trong lòng. Nội thị bước tới đón lấy Tam công chúa, lại phát hiện Tam công chúa đã không còn hơi thở từ lâu, đã chết được nhiều giờ rồi.
Lúc Ngụy thị ôm Tam công chúa trèo lên Bảo Kim các, Tam công chúa còn khóc ra tiếng, khả năng lớn là vì vốn đã yếu ớt, lại thêm bị làm cho hoảng sợ nên mới mất đi tính mạng.
Xe ngựa đi thẳng một mạch đưa Mạc Dương Minh về Thượng Thanh quản.
Độc tố trong người Mạc Dương Minh vẫn chưa được bài trừ ra hết, đi đoạn đường dài như vậy khó tránh khỏi mệt mỏi. Cố Minh Châu không yên tâm, nhất nhất đòi đưa Mạc Dương Minh tới tận tịnh thất ở sau núi.
Đỡ Mạc Dương Minh ngồi lên sập gỗ, lúc này Cố Minh Châu mới hỏi tới bệnh tình của Ngụy Hoàng hậu. Bảo Đồng canh giữ ở bên ngoài, trong phòng không còn ai khác, Mạc Dương Minh nhìn Cố Minh Châu:
Thương thể của Ngụy Hoàng hậu không thể hỏi nhiều, tránh rước lấy phiền phức cho con, có hiểu không?
Ông ta đối với nhà họ Ngụy đã đủ nhân từ, nhẫn nhịn hết lần này tới lần khác, chỉ cần bà có thể làm tốt bổn phận của một Hoàng hậu thì ông ta vẫn sẽ để cho bà hưởng thụ sự vinh hoa này. Nhà họ Ngụy lại vì không có con đích, kích động ngự sử ép ông ta cùng Hoàng hậu sinh thêm con, ông ta đã sớm biết nhà họ Ngụy sẽ không cam tâm tình nguyện làm kẻ dưới, cho đến vụ án của Nhị hoàng tử, Ngụy Tòng Thịnh mất đi tính mạng, mà Ngụy thị cũng bị nhốt vào cung Khôn Ninh.
Hoàng đế dừng mạch suy nghĩ, ông ta thực sự không nên nhớ lại những chuyện khiến mình nổi giận đó nữa.
Thay chung trà khác.
Hoàng để ra lệnh cho Hoàng Xương. Bất kể sau này Ngụy thị có thể nào, cũng là vì những hành vi cố chấp, tùy hứng của mình mà ra, không thể trách người khác được.
Ông ta cho người giải thị vệ kia vào đại lao chuẩn bị xử tử, nhưng rồi Ngụy Tòng Thịnh dâng tấu lên nói, xin hãy nể mặt Tam công chúa đã qua đời mà tha mạng cho thị vệ của Long Cẩm Ly kia, điều người đó tới mảnh đất biên cương khổ sở.
Đây là do lỗi của bản thân Ngụy thị mới hại chết Tam công chúa, thân là Hoàng hậu Đại Chu lại điên cuồng như thế, tuy Ngụy thị vẫn còn sống nhưng toàn bộ tôn nghiêm của bà sẽ bị cắt đứt, nếu đổi lại là người khác thì đã phể bỏ vị trí Hoàng hậu của bà từ lâu rồi, chỉ vì ông ta đã từng hứa với bà, bà là Tử đồng duy nhất trong đời ông ta.
Ông ta coi như đã thực hiện được lời hứa, nhưng bà lại không hề cảm kích ân tình của ông ta, ngược lại còn nói cái chết của nam công chúa là bởi trong đồ ăn thức uống của bà đã bị bỏ thứ hàn lạnh vào, có người không muốn để bà duy trì nòi giống hoàng gia. Bà từng ở trước bài vị của ba đứa con chất vấn ông ta, khiến ông ta thất vọng đến cùng cực.
Cố Minh Châu gật đầu, vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc.
Mạc Dương Minh thở dài:
Vết thương của Hoàng hậu nương nương là do năm đó ngã từ trên cao xuống, nương nương vì thế mà suýt mất cả tính mạng, có thể khôi phục được như hiện giờ đã khó khăn lắm
rồi.
Nhất cử nhất động của Hoàng hậu nương nương đều sẽ ảnh hưởng tới cả hậu cung, hành vi của Ngụy Hoàng hậu thất thường như vậy chắc chắn sẽ dẫn tới hậu cung hỗn loạn. Nếu giống như lời Mạc sư phụ nói, Ngụy Hoàng hậu rơi từ trên cao xuống, vậy thì càng không thể coi thường, lý do gì khiến Ngụy Hoàng hậu lại thành ra như vậy?
Xe ngựa dừng lại trước cổng phủ Hoài Viễn hầu, Lâm phu nhân đang đứng đợi trước cửa, nhìn thấy Cố Minh Châu lập tức bước lên đón:
Cuối cùng cũng về rồi. Mọi chuyện suôn sẻ cả chứ?
Cố Minh Châu vui vẻ gật đầu, Bảo Đồng ở bên cạnh nói:
Thái hậu nương nương và Hoàng hậu nương nương đều có ban thưởng, hai vị nương nương đều rất thích đại tiểu thư.
Nghe thấy vậy, Lâm phu nhân vô cùng ngạc nhiên, bà chăm chú nhìn con gái:
Con còn gặp cả Hoàng hậu nương nương à?
Vết thương do ngã từ trên cao xuống? Từ những lời Mạc Dương Minh nói, Cố Minh Châu biết được một số huyền cơ, chuyện năm đó e không chỉ một hai câu là có thể nói rõ ràng được.
Quay về đi.
Mạc Dương Minh dặn dò Cố Minh Châu:
Trời tối đường không dễ đi đâu, những gì nghe thấy nhìn thấy ở trong cung hôm nay, trừ Hoài Viễn hầu và phu nhân, không được nhắc đến với bất kỳ ai khác.
Cố Minh Châu nói:
Sư phụ yên tâm, con đã nhớ kỹ rồi.
Cố Minh Châu rời khỏi Thượng Thanh quản, trong đầu suy nghĩ về Ngụy Hoàng hậu và những lời Mạc sư phụ nói. Ngụy Hoàng hậu văn võ song toàn, là một người cực kỳ thông minh, bà lo lắng cho Tam công chúa, có thể truyền tin trước mời thầy thuốc vào trong cung, nhưng lại vào ngày sinh hạ Tam công chúa bà lại chạy loạn khắp nơi, trong chuyện này rốt cuộc đang ẩn giấu chuyện gì?
Đó đã không còn là Tử đồng của ông ta nữa rồi, đó là một người đàn bà điên, một người đàn bà điên không thấu tình đạt lý, không hiểu đại cục, là bà phụ lòng ông ta trước, phụ sự kỳ vọng của ông ta và sự phó thác của tiến hoàng.
Tam công chúa chết rồi, tình duyên phu thê giữa bọn họ cũng đi tới tận cùng, từ đó tuy bà vẫn là Hoàng hậu của ông ta những ông ta không còn chung chăn gối với bà lần nào nữa.
Đối với bên ngoài ông ta vẫn giữ lại thể diện cho Ngụy Hoàng hậu, chỉ nói sau khi Ngụy thị sinh hạ Tam công chúa thân thể yếu ớt, cần phải tĩnh dưỡng, cũng không báo tin tử của Tam công chúa ngay, cho đến khi mọi chuyện sóng yên biển lặng, ông ta mới bảo Thái Y Viện kiểm một cái cớ, nói Tam công chúa đã chết yểu.
Ngụy Hoàng hậu không phải vẫn luôn bị cẩm túc trong cung Khôn Ninh ư? Sao Châu Châu lại gặp được?
Sư phụ trị vết thương ở hông cho Hoàng hậu, nên con đã tới cung của Hoàng hậu nương nương.
Cố Minh Châu đáp:
Con còn nói chuyện, làm dây bện với nương nương.
Mãi sau Lâm phu nhân mới sực tỉnh, ngày hôm nay của Châu Châu chắc chắn đã trải qua không ít chuyện. Bà giơ tay ra vén lại tóc mai cho Châu Châu, tuy có rất nhiều lời muốn hỏi nhưng rốt cuộc vẫn thương con gái mệt mỏi cả ngày:
Đói rồi phải không? Đi thay quần áo trước đã, mẹ đã bảo nhà bếp làm món bánh trôi hoa quế mà con thích ăn rồi.
Cố Minh Châu dẫn Bảo Đồng vào trong phòng thay quần áo, vừa định đi ra ngoài thì Bích Đào chạy tới bẩm báo:
Người trong tộc Lâm thị tới, đại tiểu thư nếu gặp phải chào là di mẫu, còn có một vị là Trâu đại gia, là con nuôi của di phu nhân, đại tiểu thư phải gọi là đệ đệ.
Di mẫu trong tộc?
Cố Minh Châu nhìn Bích Đào.
Bích Đào gật đầu.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.