Chương 1172: Mục Tiêu Của Giang Nam
-
Bố Y Quan Đạo
- Tịch mịch độc nam hoa
- 2404 chữ
- 2020-05-09 12:24:13
Số từ: 2397
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: vipvandan
"Sức quyến rũ của Dự Nam, một chuyên mục về Dự Nam được phát sóng trên Cctv, bí thư Đường Vũ tỉnh Dự Nam tự mình tham gia vào chuyên mục.
Đường Vũ có hình tượng một cán bộ trẻ tuổi khỏe mạnh, trong chuyên mục cũng ít khi xuất hiện, nhưng mỗi lần xuất hiện đều đặc biệt vượt trội. Nhìn vào chuyên mục phát sóng về Dự Nam, không những người ta biết về Dự Nam, hơn nữa còn thấy rõ hình tượng của bí thư tỉnh Đường Vũ.
Đường Vũ rất trẻ, bằng cấp cao, tính cách ngay thẳng, có đầu óc trí thức, đồng thời thủ đoạn lại mạnh mẽ, có tính tình cứng rắn của cán bộ. Vì vậy mà trước đó hắn tức giận đã điện thoại trực tiếp đến khối chính quyền tỉnh Giang Bắc và mắng Túc Nhất Tiêu một chặp, điều này có thể thấy được tính cách nóng nảy của hắn.
Nghe nói khi Đường Vũ mới đến Dự Nam thì đã hội kiến tất cả bí thư thị ủy trong tỉnh, sau đó sắp xếp nhiệm vụ cho bọn họ. Dự Nam có hơn mười thành phố, mỗi thành phố đều có điều kiện khác biệt, Đường Vũ sắp xếp cho bọn họ những nhiệm vụ bất đồng.
Mỗi quý sẽ phải xem xét một lần, đồng thời cũng xếp hạng các thành phố, nếu những thành phố liên tục không thể nào đi lên thì bí thư và chủ tịch thành phố sẽ bị làm kiểm điểm. Trên vấn đề sử dụng người giúp việc thì Đường Vũ biểu hiện năng lực rất mạnh, là loại hình cán bộ có thành tích.
Toàn tỉnh rơi vào trong công tác khảo hạch chiến tích, ai có thành tích, ai có chiến công đều được phòng tổ chức ghi lại rõ ràng, tất cả vấn đề cán bộ được đề bạt hay phân công đều dựa vào tiêu chuẩn này.
Khi Đường Vũ nhận phỏng vấn từ truyền thông thì nhấn mạnh, hắn mới đến Dự Nam, hắn muốn tạo ra một bầu không khí chính trị và kinh tế công bằng, chính trị phải công bình, thăng quan phát tài phải nhờ vào bản lĩnh thật sự, cần phải đả kích thật nghiêm những kẻ chỉ biết đầu cơ trục lợi và luồn cúi.
Trên phương diện kinh tế thì phải đi theo con đường công bình công chính, đối với những xí nghiệp có tiềm lực, thực lực, có sức cạnh tranh thì chính quyền cần phải ra sức giúp đỡ, cần phải cổ vũ và đẩy mạnh.
Chính sách của chính quyền phải trực tiếp ban ơn cho những xí nghiệp thật sự có thực lực, có năng lực, không để cho kẻ khác lợi dụng sơ hở.
Tỉnh Dự Nam ở vào trung bộ Trung Nguyên và tiếp giáp với Giang Bắc, toàn tỉnh phần lớn là đồng bằng và thiếu vùng núi, điều kiện tự nhiên là khí hậu ôn đới đại lục, đặc biệt thích hợp phát triển nông nghiệp và công nghiệp.
Trong sáu tỉnh Trung Nguyên thì Dự Nam có ưu thế rất lớn về tài nguyên, trong khu Dự Nam thì than đá, quặng sắt và các loại tài nguyên khoáng sản cực kỳ phong phú. Vì có điều kiện tự nhiên tốt đẹp như vậy mà sức cạnh tranh hạch tâm của Dự Nam được tăng cường rất mạnh.
Phía bắc Dự Nam nhìn về phía Trung Nam, phía đông nhìn về phía Hoa Đông, vì vậy và vấn đề cung cấp tài nguyên cũng cực kỳ có lợi. Những nhà máy nhiệt điện chủ yếu của Trung Nguyên đều ở Dự Nam, vì vậy Dự Nam có thể coi là một tỉnh năng lượng của Trung Nguyên.
Đường Vũ khống chế một tỉnh như vậy có thể nói là thỏa thuê mãn nguyện, khi mới nhận chức hắn đã từng nói, trong lúc nhận nhiệm vụ hắn nhất định phải biến Dự Nam thành khu trung tâm của Trung Nguyên, không chỉ là trung tâm năng lượng, hơn nữa còn là trung tâm kinh tế, văn hóa và các phương diện khác.
Những lời nói này của Đường Vũ có vẻ rất quyết đoán, hơn nữa những gì nói ra cũng có ý nghĩa tương tự với Giang Bắc. Trong bố cục Trung Nguyên thì Giang Nam và Giang Bắc là hai tỉnh nằm giữa luôn coi mình là hạch tâm, vì vậy có thể tưởng tượng cạnh tranh giữa hai bên dữ dội thế nào.
Tất nhiên trước nay Dự Nam luôn bỏ a đầy đủ tâm tư ở những hạng mục xây nhà máy điện, thu hút đầu tư công nghiệp nặng. Nếu chỉ xét từ điểm này thì bọn họ cũng có mâu thuẫn với Giang Nam, bây giờ khu nam của Giang Nam muốn phát triển thành trung tâm năng lượng Trung Nam, Hoa Nam, hơn nữa còn nhờ vào hệ thống đường sắt đã hoàn thiện nối liền Giang Bắc, Dự Nam, Hàn Giang.
Bây giờ Giang Nam có điều kiện triệu tập tài nguyên than đá của các tỉnh hàng xóm, hơn nữa Giang Nam lại tiếp giáp với Lĩnh Nam ở Hoa Nam và Trung Nam, vị trí địa lý này cực kỳ tương tự như Dự Nam tiếp giáp Hoa Bắc.
Vì vậy trong Trung Nguyên muốn tạo nên trung tâm năng lượng cũng là cuộc cạnh tranh nổi bật giữa Giang Nam và Dự Nam.
Cũng vì những nguyên nhân này mà Giang Nam, Dự Nam, Giang Bắc đã kéo nhau lên trục xung đột, Giang Nam và Giang Bắc chiếm thượng phong, Đường Vũ là người thế nào?
Với tính cách của Đường Vũ thì tất nhiên sẽ không chịu thua, vì thế mới có hội nghị chuyên đề của chính phủ nhằm vào sáu tỉnh Trung Nguyên lần này.
Có lẽ Đường Vũ cũng không ngờ Trương Thanh Vân và Túc Nhất Tiêu đã tạo thành một sợi dây thừng, địa vị của Giang Nam và Giang Bắc ở Trung Nguyên là quá mạnh, nếu hai tỉnh kết hợp thì thật sự không dễ đối phó.
Tất nhiên hai Giang một thể thì ba tỉnh Dự Nam, Dự Bắc và Huy Dương cũng có cùng xu thế lợi ích nên phải dựa vào nhau, mà Hàn Giang tất nhiên sẽ đứng ngoài vui vẻ xem hổ cắn nhau.
Thủ đô, cái tên "hội quán Dự Nam" có vẻ đã rất cổ nhưng lại là một khách sạn khá tốt, bên trong có khu khách quý chuyên biệt. Đây là địa phương đình đài lầu các, nghe nói xưa kia đây còn là dinh thự của một vị "a ca", tuy kém xa Di Hòa Viên nhưng cũng được coi là lâm viên của hoàng gia, cũng có chút danh tiếng phong cảnh lâm viên trong thủ đô.
Thủ đô bây giờ đang rét đậm, bên ngoài lạnh run, trong lâm viên phần lớn đều là tùng, mùa đông vẫn xanh ngắt và cao ngất. Thủ đô, là địa phương phù hoa, chỗ này như vậy cũng tạo nên phong cảnh khác lạ.
Trung tâm hội quán Dự Nam là một ngôi nhà nhỏ, lúc này Đường Vũ đang ngồi cực kỳ tao nhã ở ghế sa lông lầu hai, bên canh hắn là chủ tịch tỉnh Dự Bắc Trần Kiệt và chủ tịch Quách Ái Bình tỉnh Huy Dương.
Đường Vũ ngồi ở vị trí trung tâm nhưng nếu xét theo độ tuổi thì hắn nhỏ nhất, hắn mặc tây trang, có vẻ rất tinh thần, ngồi trên ghế sa lông mà lưng thẳng tắp, khí độ hiên ngang.
- Anh Trần, anh Quách, hội quán Dự Nam của chúng tôi tuy có vẻ quê mùa nhưng điều kiện cũng khá tốt. Nói thật, khách sạn thủ đô có vẻ xa hoa nhưng tôi cũng không quá thích thú, tôi thích những nơi núi xanh nước biếc, nói chung chỉ có chỗ này là rất tốt.
- Hội quán Dự Nam có lịch sử từ rất lâu, có thể nhắc đến từ thời Càn Long, sau giải phóng cũng không biết có bao nhiêu kiến trúc bị phá hoại. Đến khi hội quán này treo biển khu thường trú của tỉnh Dự Nam ở thủ đô thì mới có thể bảo tồn đến bây giờ.
- Sau cải cách thì cán bộ Dự Nam chúng tôi đã tinh mắt thấy được chỗ này không giống bình thường, vì vậy mới khôi phục lại cái tên hội quán Dự Nam. Đến lúc này trong tất cả cơ cấu thường trú ở thủ đô trong Trung Nguyên thì hội quán Dự Nam có sự khác biệt lớn.......
Đường Vũ dùng giọng êm tai nói về lịch sử của hội quán Dự Nam, hắn nói xong còn cười ha hả, bộ dạng có chút cao hứng.
Trần Kiệt mỉm cười nhìn Đường Vũ, hắn nói:
- Bí thư Đường, tôi là cán bộ Dự Nam đi ra, nếu anh đã nói như vậy thì đừng trách hôm nay tôi đến rồi không chịu đi, ở lỳ trong đây.......
- Hoan nghênh, hoan nghênh, chỉ sợ anh không ở lại mà thôi. Nếu không thì anh Quách, anh cũng đến hội quán Dự Nam, ba người chúng ta tâm sự đánh cờ, sẽ có hai ngày tiêu dao.......
Đường Vũ nói.
Quách Ái Bình rất cao lớn, là người Quách gia ở thủ đô, năm nay gần năm mươi, được Quách gia kỳ vọng rất cao, chính hắn cũng là người quan trọng trong Quách phái, vì vậy về thủ đô cũng coi là địa đầu xà.
Tất nhiên trong mắt Đường Vũ cũng không coi Quách Ái Bình là địa đầu xà, Đường Vũ hắn là địa đầu xà ở Dự Nam, hắn cũng xem mình là địa đầu xà ở thủ đô. Đây là tính cách của hắn, trong khung xương của hắn có sự kiêu ngạo và cường quyền, đây cũng là điều căn bản khá nổi tiếng của hắn ở chính đàn trong nước.
Quách Ái Bình rất ôn hòa, hắn nói:
- Bí thư Đường nói như vậy là không được rồi, anh còn được mấy ngày tiêu dao? Nói ra thì không ai tin, người nào chẳng biết bí thư Đường của Dự Nam nổi tiếng cần mẫn, anh có thể ở thủ đô mòn mỏi chờ đợi sao?
- Hơn nữa kinh tế Dự Nam sắp gặp phải quy hoạch lớn, sau đó Huy Dương của chúng tôi và Dự Bắc cũng cần phải được định vị, thời gian bây giờ rất gấp rút.
Vẻ mặt Đường Vũ hơi biến đổi, hắn cười có chút mất tự nhiên, một lúc lâu sau hắn mới khoát tay nói:
- Làm kinh tế chủ yếu là phải an tâm, phải cụ thể, đầu cơ trục lợi là không được. Tôi cũng muốn xem, anh ta giỏi đầu cơ trục lợi hay chúng ta giỏi cụ thể.......
Đường Vũ nói đến đây thì hì một tiếng mà không nói thêm lời nào, lần này đến thủ đô hắn không chiếm được tiện nghi nào với Trương Thanh Vân và Túc Nhất Tiêu, nhắc đến điều này thì trong lòng hắn chợt sinh ra cảm giác ngột ngạt.
Hai người Túc Nhất Tiêu và Trương Thanh Vân cùng nhau hát một vở kịch hay, cả hai lại phối hợp cực kỳ kín kẽ. Đồng thời Giang Bắc có thực lực lớn, có thực lực thì có tiếng nói, hơn nữa Giang Nam năm nay vừa gặp thiên tai, Trương Thanh Vân lại chịu nhận lỗi ở hội nghị, lại kể khổ, vì vậy mà đám người khác chỉ biết nuốt giận vào bụng, có ai dám phát ra?
Đường Vũ là một kẻ mạnh mẽ hơn người, hắn căn bản không tin Trương Thanh Vân có thể thực hiện được tất cả, vì vậy hắn cũng không nổi giận, ngược lại ý chí chiến đấu lại sục sôi, hội nghị chuẩn bị khá lâu mà không đạt được nhiều hiệu quả.
Hôm nay Đường Vũ hẹn gặp Trần Kiệt và Quách Ái Bình tất nhiên hy vọng ba tỉnh phía bắc Trung Nguyên có thể đẩy mạnh hợp tác. Đường Vũ biết rõ Trương Thanh Vân không phải là đèn cạn dầu, sau khi chính phủ tổ chức hội nghị chuyên đề thì hắn đã hội kiến Trần Kiệt và Quách Ái Bình, cùng nói chuyện hơn một giờ.
Đường Vũ không thể nào biết chính xác tình hình cụ thể của những cuộc hội đàm kia, nhưng hắn biết rõ Trương Thanh Vân đã đưa ra bảng hiệu năng lượng. Giang Nam là một tỉnh có tư nguyên phong phú, là một tỉnh phát triển thủy điện bậc nhất Trung Nguyên. Bây giờ đường sắt liên lạc giữa các tỉnh Trung Nguyên đã thành hình, đường vận chuyển than đá đã phát triển mạnh, điều kiện phát triển nhiệt điện của Giang Nam đã trưởng thành. Mặc khác Giang Nam là tỉnh nông nghiệp, có thể cung cấp tư nguyên rất lớn cho sản nghiệp phát triển điện sạch.
Trương Thanh Vân có được bài tẩy này, hắn quyết định đưa ra lá bài dùng tài nguyên đổi năng lượng. Nếu kế hoạch của hắn thành công thì tỉnh Dự Nam hầu như mất đi tất cả ưu thế, hơn nữa những nhận thức mà Đường Vũ đã đạt được với các tỉnh anh em cũng gặp phải khảo nghiệm lớn.
Không thể không nói Trương Thanh Vân khí thế như hổ, Đường Vũ chỉ cần tiếp xúc sơ qua cũng cảm nhận được sự hung ác của đối phương. Giang Nam và Dự Nam có tình huống khác biệt, Dự Nam dùng năng lượng làm cơ sở phát triển công nghiệp nặng, Giang Nam lại muốn dùng năng lượng xuất ra bên ngoài.
Những năm gần đây điều làm người ta buồn bã nhất là năng lượng, Giang Nam chỉ cần có nhiều năng lượng thì đừng nói ở Trung Nguyên, nguyên một vùng Đông Nam sẽ coi Giang Nam là bồ tát sống.
Không thể không thừa nhận ánh mắt của Trương Thanh Vân rất độc đáo, ý nghĩa cực kỳ đặc biệt