Chương 1187: Dự Nam Làm Trò Cười Cho Thiên Hạ
-
Bố Y Quan Đạo
- Tịch mịch độc nam hoa
- 2279 chữ
- 2020-05-09 12:24:18
Số từ: 2272
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: vipvandan
Ngô Ngôn Pháp đã sớm về hưu nhưng vẫn rất nhanh mồm nhanh miệng, thói quen nói không che miệng vẫn chẳng thay đổi bao nhiêu. Lần này danh tiếng của lão lại càng tăng.
Những gì Viên Thánh Sở truyền đạt cũng không chính xác, Ngô Ngôn Pháp nói về vấn đề của Trung Nguyên không phải ở phân tổ thảo luận của Hoa Đông, vấn đề là các đại biểu ở Hoa Đông liên hiệp thăm hỏi hội nghị tọa đàm của các đồng chí đang ở thủ đô.
Trước khi đại hội mở ra thì Hoa Đông dã từng thảo luận về phương hướng phát triển tương lai, nói rằng có vài sản nghiệp ở Hoa Đông cần phải di dời vào nội địa, đồng thời Hoa Đông cần dựa vào nhiều tư nguyên của nội địa để phát triển. Dưới tình huống như vậy, có đại biểu đề xuất Hoa Đông nên tăng cường hợp tác với Trung Nguyên.
Đối với vấn đề này thì Ngô Ngôn Pháp lên tiếng nói rõ, ý nghĩ của Hoa Đông là rất rõ ràng nhưng chưa nhất định có thể tốt. Lão trực tiếp nói rõ vấn đề của Trung Nguyên, chỉ trích ban ngành quá trẻ.
Ngô Ngôn Pháp nói:
- Từ xưa có câu được Trung Nguyên có cả thiên hạ, nhưng phải xem là loại Trung Nguyên gì, xưa nay có rối loạn hay không cũng do Trung Nguyên quyết định, Trung Nguyên loạn thì thiên hạ cũng loạn. Vì vậy Trung Nguyên và Hoa Đông hợp tác với nhau phải thận trọng, tôi đề nghị không nhất định phải gom Trung Nguyên thành một thể, quy hoạch cụ thể từng tỉnh là tốt nhất.
- Dựa theo ý của tôi, trong sáu tỉnh Trung Nguyên trước mắt, chỉ có Giang Nam là có thể tín nhiệm, vì Giang Nam đã có cơ sở hợp tác với Hoa Đông, còn những tỉnh khác điều kiện không quen thuộc, trước mắt đều còn phải quan sát.
Ngô Ngôn Pháp nói ra những lời như vậy lập tức đưa đến náo loạn, nhưng những tọa đàm như vậy thường thiếu sự thu hút, cũng không được chú ý cao độ. Quan trọng là ban ngành Hoa Đông vào lúc này cũng không coi trọng những lời nói của Ngô Ngôn Pháp có thể tạo nên ảnh hưởng, vì vậy sẽ chẳng quá quan tâm.
Nhưng điều tuyệt đối không ngờ chính là những gì Ngô Ngôn Pháp nói chuyện lần này được truyền bá rất nhanh, chỉ vài ngày thì tất cả đám người ở thủ đô đều biết chuyện này, hơn nữa hương vị truyền đi càng ngày càng xấu, càng truyền đi càng thái quá, đến khi ý thức được vấn đề thì đãc chẳng còn cách nào giải quyết.
Có người nói Ngô Ngôn Pháp đảo mắt khắp Trung Nguyên và chỉ thấy được một mình Trương Thanh Vân, lại có người nói Ngô Ngôn Pháp cảm thấy bất mãn vì trung ương dời mãnh tướng tây bắc là Túc Nhất Tiêu rời khỏi Trung Nguyên, vì vậy mà lần này lão quyết định dùng tâm tình bức bối để nói chuyện.
Dù thế nào thì cũng không có lợi cho Trung Nguyên, Ngô Ngôn Pháp dù sao cũng là người dám nói dám nghĩ, là một nguyên lão của phái tây bắc, làm quan đến cấp ủy viên dự khuyết của bộ chính trị trung ương, cũng chỉ còn cách thường ủy bộ chính trị nửa bước mà thôi.
Có người nói Ngô Ngôn Pháp vì mở miệng nói những lời như vậy mới không được đề bạt, nếu không với thanh danh và địa vị của lão thì tiến vào danh sách trung ương cũng không có vấn đề.
Nhưng lúc này nhắc lại thì tiếc nuối, ngược lại còn làm người ta dễ nhớ hơn, Ngô Ngôn Pháp lại càng có thêm sắc màu truyền kỳ. Lần này lão nói chuyện chĩa đầu mâu vào trung ương, người hữu tâm đọc ra vấn đề, như vậy tiếng vọng lớn cũng không ngoài ý muốn.
Khách sạn thủ đô là nơi đoàn đại biểu tỉnh Dự Nam dừng chân, vài ngày trước nơi đây đầy tiếng nói vui mừng hớn hở, người đến người đi cực kỳ náo nhiệt, nhưng hôm nay nơi đây lại cực kỳ yên ắng.
Từ bên ngoài nhìn vào thì cả tầng lầu đều sáng đèn, như vậy nói rõ trong phòng khách có người, nhưng đi đến tầng trệt cũng cực kỳ yên tĩnh, không có ai, không có người nào đi lại, tất cả đều giam mình trong phòng, bầu không khí quỷ dị nói không nên lời.
Trong khách sạn thủ đô không chỉ có đoàn đại biểu tỉnh Dự Nam, nhưng đoàn đại biểu này rất sinh động, tình huống xuất hiện hôm nay làm cho đám nhân viên khách sạn và nhân viên phục vụ không dám tiếp cận địa phương này, sợ chọc vào những đại nhân vật nào đó.
Bí thư Đường Vũ tỉnh Dự Nam là người nóng tính, hôm nay hắn thật sự nổi giận, hơn nữa còn nổi giận quá mạnh, đồng thời địa điểm và thời gian nổi giận chính là hội nghị phân tổ thảo luận của đoàn đại biểu Dự Nam.
Đường Vũ nổi giận lập tức làm cho đám đại biểu tỉnh Dự Nam trở nên căng thẳng, càng làm cho ủy viên Triệu Mai Nam đại điện lãnh đạo đến thảo luận cảm thấy cực kỳ xấu hổ, cuối cùng cũng chỉ còn cách nhanh chóng kết thúc thảo luận và bỏ đi.
Phía đầu đông ở tầng trệt khách sạn Thủ đô chính là phòng của Đường Vũ, phòng của hắn tương đối đơn giản, phòng khách không tính là lớn, cũng là phòng làm việc.
Đáng lý dựa theo sắp xếp thì Đường Vũ sẽ có một gian phòng xa hoa, nhưng bản thân hắn lại lựa chọn chỗ này, coi như ở cùng một chỗ với các thành viên khác, hòa mình với đại biểu.
Không thể không nói ý nghĩ như vậy của Đường Vũ là rất tốt đẹp, ít nhất nhìn qua cũng coi như có nguyện vọng tốt đẹp. Vì sự thật chứng minh hắn không hòa mình cùng các đại biểu, sự việc hôm nay đã nói rõ vấn đề.
Đường Vũ là kẻ tâm cao khí ngạo, về thủ đô quá kiêu hùng, nhưng hắn tuyệt đối không ngờ, đại hội thảo luận hôm nay đã thoát khỏi sự khống chế của hắn.
Dự Nam là một tỉnh tài nguyên phong phú, đặc biệt là tài nguyên khoáng sản và than đá.
Quy hoạch của tỉnh chính là dựa vào ưu thế này để xây dựng và làm tốt công tác kinh tế, nhưng trung ương lại đưa ra quyết nghị về bảo vệ tài nguyên, tiết kiệm năng lượng. Dưới tình cảnh như vậy thì quy hoạch của tỉnh Dự Nam sẽ khó thể được đặt lên mặt bàn, ít nhất cũng khó thể nắm lấy ưu thế này mà trắng trợn thổi phồng.
Đường Vũ là người cực kỳ rõ ràng trên phương diện này, vì thế hắn cố gắng làm nhạt vấn đề Dự Nam dùng tài nguyên để đổi lấy sự phát triển kinh tế.
Vấn đề bộc phát ra từ chỗ này, Đường Vũ cố ý làm nhạt là một chuyện, nhưng đại hiểu tham dự hội nghị đều có liên quan đến khoáng sản và tài nguyên, có rất nhiều người là những lãnh đạo các mỏ khoáng sản ở Dự Nam.
Đường Vũ đã đánh giá thấp những yêu cầu của đám người này, Dự Nam muốn mở rộng khai thác tài nguyên, nhưng bọn họ lại khong muốn Dự Nam làm phai nhạt yêu cầu về tài nguyên. Bọn họ không những chẳng muốn làm nhạt, hơn nữa còn hy vọng quốc gia có thể đưa đến nhiều ưu đãi, cung cấp nhiều tiện lợi cho các xí nghiệp.
Mà những người như vậy trực tiếp làm cho hội nghị phân tổ thảo luận hôm nay sinh ra vấn đề, khi các đại biểu lên tiếng thì có rất nhiều vấn đề về tài nguyên khoáng sản.
Những năm nay vì tiết kiệm năng lượng mà không để tụt hậu thì tỉnh Dự Nam đã đưa ra một vài quyết sách, nếu xem xét từ góc độ hiện tại thì hình như cũng có vấn đề, đó là những nhân tố bất lợi sẽ cản trở sự phát triển kinh tế của Dự Nam.
Thậm chí có đại biểu đề xuất, trước mắt Trung Nguyên đang phát triển cao tốc, Dự Nam là tỉnh dự trữ tài nguyên, có ưu thế về điều kiện này thì nên nắm chắc cơ hội hiện tại, dựa vào ưu thế tài nguyên để triển khai hợp tác với các tỉnh hàng xóm. Tất nhiên như vậy không đồng nghĩa với việc hạn chế tài nguyên với các xí nghiệp, càng tạo ra phiền phức. Đại biểu nói phương diện này tỉnh ủy và trung ương phải thật sự suy xét hiện trạng của Dự Nam.......
Những lời đề nghị thế này làm cho Đường Vũ cực kỳ căm tức, hắn lên tiếng bác bỏ ngay, nhưng vừa lên tiếng thì lập tức bị các đại biểu khác khiển trách, vì vậy mà tình cảnh hội nghị thoát khỏi tầm khống chế.
Vào thời điểm mấu chốt thì Đường Vũ nóng tính phạm sai lầm, hắn không kiềm chế được trên hội nghị và bắt đầu phê bình người. Lúc này hắn trở mặt thì lập tức làm cho cục diện hội nghị rơi vào bế tắc, bí thư nổi giận thì còn ai dám lên tiếng thảo luận?
Dưới tình huống bất đắc dĩ, phân tổ thảo luận cũng chỉ có thể nhanh chóng chấm dứt.
Chuyện tốt không ra khỏi cửa, chuyện xấu truyền đi ngàn dặm, đoàn đại biểu Dự Nam xảy ra vấn đề lập tức làm cho người ta nắm đó đối chiếu với cách nói của Ngô Ngôn Pháp.
Một vấn đề đã làm người ta sáng mắt, bây giờ có hai vấn đề cùng kết hợp lại tạo thành nhân quả, tất nhiên tình thế truyền đi càng khó khống chế, hầu như chỉ trong vòng một ngày, chỉ một lát vào buổi tối thì toàn thủ đô đều đã biết chuyện. Không những Dự Nam được chú ý đặc biệt, ngay cả Trung Nguyên cũng được quan tâm lớn.
Trong phòng làm việc đèn đuốc sáng trưng, Đường Vũ ngồi yên một mình trên ghế sa lông, hắn ngồi rất thẳng, đôi mắt sáng ngời, toàn thân bùng lên khí thế thâm trầm.
Thật ra trong lòng hắn cũng không bình tĩnh như những biểu hiện bề ngoài, thực tế hắn cực kỳ căm tức, hắn tuyệt đối không ngờ, hắn đã khống chế được cục diện Dự Nam nhưng lại phát sinh tình huống như vậy.
Tình huống như vậy phát sinh làm cho một Đường Vũ cực kỳ cao ngạo và nóng nảy cảm thấy nhục nhã, từ khi hắn về thủ đô đến bây giờ đều luôn ngẩng cao đầu, mục đích chính là muốn đẩy mạnh danh tiếng của Dự Nam.
Bây giờ thì tốt rồi, Dự Nam quả thật được đẩy mạnh nhưng hình tượn thì rối tinh rối mù.
Đặc biệt là buổi thảo luận hôm nay, tất cả đều dừng lại, ấn tượng Dự Nam không đoàn kết, không đồng lòng dù thế nào cũng khắc sâu trong lòng người khác, điều này làm cho Đường Vũ khó thể chịu được.
Vì đoàn kết thì mọi người phải đồng tâm hiệp lực, sức mạnh thành đồng, đây là năng lực trực tiếp của một bí thư, Đường Vũ sao có thể vì thừa nhận vì năng lực của mình không tốt nên mới phát sinh ra tình cảnh đáng xấu hổ vào lúc hiện tại?
- Cốc, cốc.
Có người gõ cửa, Đường Vũ nhíu mày không lên tiếng, một lúc lâu sau âm thanh gõ cửa lại vang lên, hắn mở lời:
- Vào đi.
Cửa mở, người tiến vào là chủ tịch tỉnh Dự Nam Sở Lâm Viễn, lần này hắn là phó đoàn trưởng đoàn đại biểu Dự Nam.
Sự việc hôm nay phát triển quá đột nhiên, Đường Vũ nổi giận đã không thể xử lý tốt hậu quả, vì vậy hắn chỉ có thể để Sở Lâm Viên ra mặt giải quyết mọi chuyện, đơn giản là mời truyền thông đến, đồng thời trấn an hai phương diện này.
Chào hỏi truyền thông rất đơn giản, dù sao những truyền thông tham gia đại hội lần này cũng đều được sàng chọn nghiêm khắc, đều là hạch tâm truyền thông của đảng, tính giác ngộ cao, dù căn dặn điều gì cung có thể hạn chế tình huống tiêu cực.
Nhưng làm công tác tư tưởng với truyền thông thì khá dễ mà trấn an đại biểu thì khó, cũng không phải đám đại biểu quá khó chiều, căn bản là đại biểu có ám ảnh tâm lý.
Vài ngày sau phân tổ thảo luận sẽ tiếp tục, nếu Dự Nam thật sự bị ảnh hưởng vì sự kiện lần này và trở nên cứng nhắc khô khan thì tình huống thật sự không xong.
Đứng ở lập trường lãnh đạo tỉnh Dự Nam, không ai muốn sự kiện như vậy phát sinh