• 3,349

Chương 500: Khảo Sát Đặc Biệt.


Số từ: 4173
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: vipvandan
Sau đại hội đại biểu quốc hội phấn chấn lòng người thì quốc hội và trung ương quyết định sử dụng khẩu hiệu "Trung Nguyên quật khởi" bỏ vào một chính sách có tính chiến lược cao độ, đều này không thể nghi ngờ làm cho quần chúng và cán bộ sáu tỉnh Trung Nguyên vui mừng như điên.
Khi đại hội chấm dứt, đoàn đại biểu Giang Nam về đến sân bay thì người đã đứng đầy và cực kỳ ầm ĩ, truyền thông lập tức tung tin, xem như đây là phát súng đầu tiên khai hỏa cho những công tác sau đại hội đại biểu quốc hội.
Ngay sau đó toàn tỉnh Giang Nam rộ lên phong trào học tập báo cáo của thủ tướng chính phủ, thường ủy tỉnh ủy cũng bắt đầu xuống các thành phố và quận huyện. Quan điểm "Trung Nguyên quật khởi" đã làm cho tất cả cán bộ và quần chúng Giang Nam thấy được cơ hội, mọi người đều ước mơ và lập quy hoạch cho tương lai.
Hà Mậu Sâm về đến Thanh Giang cũng nhanh chóng triệu tập hội nghị thường ủy toàn thể, hắn tổ chức mọi người tham khảo những sách lược và chính sách của trung ương để áp dụng vào tình thế phát triển mới ở Thanh Giang. Mà ngay ngày hôm sau khi mở hội nghị thường ủy thì bí thư tỉnh ủy Nga Tường Hồng cũng đến Thanh Giang thị sát.
Hà Mậu Sâm, Đỗ Thận Khoa, Trương Thanh Vân và các lãnh đạo thị ủy tổ chức đón tiếp bí thư Nga Tường Hồng, vào lúc ba giờ chiều, bí thư Nga có một cuộc tiếp kiến các thường ủy thị ủy Thanh Giang trong phòng hội nghị thị ủy.
Trong lúc nói chuyện bí thư Nga Tường Hồng nhấn mạnh ba điểm, thứ nhất chính là địa vị của Thanh Giang, không nói đến vấn đề Thanh Giang là cánh cửa của Giang Nam, nhưng vẫn xem Thanh Giang là thành phố công nghiệp nặng và là khu vực lương thực của Giang Nam. Lão yêu cầu đảng ủy và chính quyền Thanh Giang cần phải tiếp tục nắm chắc ưu thế của bản thân, cần phải phát triển kinh tế cơ sở trên nền tảng phát triển toàn thành phố.
Điều thứ hai chính là nói về vấn đề khu công nghệ Thanh Giang, Nga Tường Hồng tỏ vẻ khẳng định những thành tích mà khu công nghệ đã đạt được, nhưng đồng thời bí thư cũng tỏ ra mục đích và quy mô của khu công nghệ vẫn còn mỏng. Lúc này không gian tiến bước là rất lớn, yêu cầu lãnh đạo Thanh Giang không được để thắng lợi làm cho choáng váng đầu óc, phải có sự chuẩn bị đối với những khó khăn phía trước. Tất nhiên nội dung chính vẫn là thái độ công tác, tiếp tục cố gắng đưa khu công nghệ Thanh Giang trở thành chỗ dựa cho Giang Nam, là nơi tụ tập sản nghiệp công nghệ cao ở Trung Nguyên.
Điều thứ ba, Nga Tường Hồng nhấn mạnh vấn đề tư tưởng thống nhất, yêu cầu ban ngành Thanh Giang nhanh chóng thống nhất tư tưởng, phải đem tất cả tinh lực dồn vào công tác phục vụ nhân dân, cần phải đoàn kết ban ngành, mọi người bện thành một sợi dây thừng.
Nga Tường Hồng lên tiếng làm cho tất cả mọi người tham gia đại hội đều cảm thấy trên mặt không có ánh sáng, đặc biệt là khi lão nhấn mạnh điều thứ ba, từ ngữ rất rõ ràng, chỉ thua những lời nói như ban ngành Thanh Giang đấu tranh quá mức, tỉnh ủy rất căm tức mà thôi.
Mà hai điều đầu tiên của Nga Tường Hồng thì chẳng khác nào chối bỏ tất cả những phương hướng thi hành biện pháp chính trị của đảng ủy chính quyền Thanh Giang vào nửa năm trước đó, ý nghĩ lời nói chính là hy vọng ban ngành Thanh Giang có thể an tâm, không cần phải nổi lên mặt nước, không cần quá nóng đầu.
Tóm lại Nga Tường Hồng nói như vậy là trắng trợn phê bình, không nể mặt ban ngành Thanh Giang, bới tất cả vấn đề của Thanh Giang ra cực kỳ triệt để. Vẻ mặt Hà Mậu Sâm và Đỗ Thận Khoa ngồi một trái một phải bên cạnh Nga Tường Hồng đã sớm trở thành trắng đỏ lẫn lộn.
Mà Trương Thanh Vân ngồi xa hơn một chút cũng đỏ mặt tía tai, nguyên nhân không đoàn kết của ban ngành Thanh Giang phải xét trên rất nhiều phương diện, nhưng thân là một thành viên của ban ngành, bây giờ lãnh đạo tỉnh ủy lại có thái độ kém như vậy về ban ngành của chính mình, Trương Thanh Vân cảm thấy xấu hổ vô cùng.
Trương Thanh Vân lại nhớ đến những lời dặn dò với mình khi đến Thanh Giang nhận chức vào năm trước đó, muốn mình phải cố gắng làm tốt vấn đề đoàn kết ban ngành, nhưng bây giờ kết quả lại quá kém, có lẽ trong lòng bí thư cũng rất thất vọng.
Nếu nói từ vấn đề trách nhiệm, ban ngành Thanh Giang náo loạn đến mức độ này thì Hà Mậu Sâm phải gánh trách nhiệm chủ yếu. Làm bí thư mà hắn quá cảm tính, tác phong cũng quá bá đạo, mà nguyên nhân lớn nhất cũng chính là ánh mắt không lẫn hạt cát. Nếu bí thư tán thành chuyện gì thì bắt buộc phải bỏ sức giúp đỡ, nghịch ý của hắn thì sẽ bỏ quên luôn đại cục. Bí thư và chủ tịch xuất hiện tình hình đấu đá lẫn nhau, với tính cách như vậy sao có thể đoàn kết ban ngành cho được?
Nhưng tuy lời nói là như vậy nhưng hôm nay Nga Tường Hồng nói ra lại có tác dụng cảnh tỉnh mọi người, hình tượng của chỉnh thể ban ngành Thanh Giang là không tốt, như vậy thì không có kẻ nào, không có người nào được coi là thắng lợi. Đối mặt với kết quả như vậy thì tâm tình Trương Thanh Vân sao có thể giãn ra cho được?
Phòng hội nghị rất yên tĩnh, tất cả đều bị những lời nói mắng vốn của Nga Tường Hồng làm cho không dám ngẩng đầu. Không biết đã qua bao lâu thì Hà Mậu Sâm mới mở miệng nói:
- Bí thư Nga, ban ngành Thanh Vân vì tôi mà trở nên như vậy, điều này cũng làm cho lãnh đạo phải thất vọng. Tôi nhất định sẽ làm kiểm điểm với tổ chức, nhưng tôi cũng hy vọng lãnh đạo cho chúng tôi một cơ hội, chúng tôi nhất định sẽ ghi nhớ những lời dạy bảo, mọi người sẽ đồng tâm hiệp lực làm tốt công tác, sẽ không phụ lòng sự bồi dưỡng của đảng và nhân dân.
Trương Thanh Vân nhíu mày, gương mặt vốn đã đỏ lại nóng lên. Bản lĩnh da mặt dày của Hà Mậu Sâm quả nhiên lợi hại, bị mắng đến mức độ như vậy mà vẫn còn chụp vương miện lên đầu, làm một bí thư, ít nhất vào thời khắc này hắn vẫn tỏ ra mình là một người có thể đảm nhận trách nhiệm.
Nga Tường Hồng không nói gì, ánh mắt lão chậm rãi đảo qua mặt mọi người, cuối cùng lại rơi lên người Trương Thanh Vân, lão nói:
- Các anh cũng không nên quá buồn bực, tôi đến Thanh Giang và lập tức đi thẳng vào vấn đề chính là nhận được ý kiến của tỉnh ủy, mục đích cũng không phải là phê bình các anh, mà muốn các anh vặn thành một sợi dây thừng. Tất cả phải ra sức, phải đồng tâm hiệp lực đẩy vấn đề phát triển kinh tế Thanh Giang tiến lên một độ cao mới.
Nga Tường Hồng nói ra những lời này mà nhìn chằm chằm vào Trương Thanh Vân, lão thấy đối phương rất xấu hổ. Sau khi Nga Tường Hồng nói xong thì Trương Thanh Vân cũng biết mình không mở lời không được, vì vậy nói:
- Lời nói của bí thư Nga có tác dụng cảnh tỉnh với chúng tôi, chúng ta nên đoàn kết chung quanh bí thư Hà. Mọi người đều có ty chức, cần phải nắm tốt các mặt công tác ở Thanh Giang, phải chứng thực, không được phụ lòng tin của đảng và nhân dân đã ban trách nhiệm cho chúng ta.
Bí thư và phó bí thư đều đã mở miệng, những người khác cũng nói ra những lời tốt đẹp, cả đám đều vỗ ngực đảm bảo, sĩ khí mạnh mẽ chưa từng thấy.
Nga Tường Hồng cũng không nói thêm điều gì, sau khi tiếp kiến thường ủy thì lập tức tiến hành thị sát chính thức đối với Thanh Giang, Hà Mậu Sâm đều đi theo trong toàn bộ quá trình.
Trương Thanh Vân cũng cùng đi theo Nga Tường Hồng khi đến thị sát khu công nghệ và những phương diện trong các xí nghiệp ở Thanh Giang.
Lần này Nga Tường Hồng đến Thanh Giang đã nói rõ ý kiến của tỉnh ủy đã hoàn toàn thống nhất, tỉnh ủy cũng đã có định vị đối với Thanh Giang. Hai tin tức này đối với Trương Thanh Vân hay hai người Hà Mậu Sâm và Đỗ Thận Khoa cũng đều là bất ngờ. Vì những gì Nga Tường Hồng nói ra cách biệt quá xa đối với những lời chủ tịch Khâu đã nói trong đại hội hội đồng nhân dân vào năm trước, điều này giống như đã chứng minh trào lưu ở Thanh Giang vào giai đoạn cuối năm trước giống như làm loạn. Lúc đó trào lưu cấp tiến cũng được phổ biến xuống các tuyến dưới, Hà Mậu Sâm là người dẫn đầu đảng ủy chính quyền, lúc đó kẻ nào cũng say máu như gà chọi, tất cả các ngành nghề đều chạy tài chính giống như Thanh Giang bước vào giai đoạn phát triển bước ngoặt.
Mà đến ngày hôm nay thì tình hình phát triển bước ngoặt của Thanh Giang đã không đến, bí thư tỉnh ủy Nga Tường Hồng có lẽ đến để xối nước giải nhiệt, có ý nghĩ lập lại trật tự. Hơn nữa bí thư Nga lại không nhắc một chữ đến vấn đề điều chỉnh ban ngành Thanh Giang, ngược lại còn yêu cầu ban ngành đoàn kết, xem ra ý nghĩ kia cũng nên được gác lại. Khoảng thời gian này ban ngành Thanh Giang sẽ được duy trì như lúc ban đầu.
Trương Thanh Vân đối mặt với những kết quả như vậy thì cũng chỉ biết cảm thán chính trị vô thường, tất cả những gì rục rịch ở Thanh Giang hơn nữa năm trước đều về đến vị trí ban đầu. Con đường của Thanh Giang vẫn được giữ nguyên, tâm tình của mình như vậy, tâm tình của Hà Mậu Sâm và Đỗ Thận Khoa có thể sẽ như thế nào? Trương Thanh Vân cũng không dám nghĩ sâu về điều này, càng nghĩ trong lòng sẽ càng loạn. Vì vậy nhiều lúc hắn cảm thấy mình chưa thật sự trưởng thành, một chính trị gia hợp cách thì không những tỉnh táo khi gặp điều kinh hoàng, còn có một điều kiện quan trọng, đó chính là cứng cỏi và kiên nhẫn.
Trương Thanh Vân cảm thấy khoảng thời gian bây giờ mình ở lại một ngày trong Thanh Giang đều có tác dụng rèn luyện tâm tính, trên tay có quyền lợi mà trên người cũng có gông xiềng. Mình có thể nhảy múa trong một không gian nhỏ hẹp, cần phải cố gắng múa cho đẹp, nếu tỏ ra yếu kém thì phải có sự cứng cỏi và kiên nhẫn.
Đến giờ cơm tối thì Trương Thanh Vân đến nhà ăn thị ủy, sau khi dùng cơm xong hắn định quay về nhà ở Thành Đô. Bây giờ đến nhà ăn thị ủy là thói quen của hắn, vào buổi trưa thì trong nhà ăn còn có người, trời tối thì trở nên cực kỳ quạnh quẽ, trong gian dành cho lãnh đạo thì lại càng như vậy.
Không biết từ ngày nào đó mà Trương Thanh Vân bắt đầu thích dùng cơm trong nhà ăn thị ủy để nói chuyện với vài người khác. Cảnh vật trong nhà ăn thị ủy không thua kém gì những khách sạn năm sao, hoàn cảnh thế này làm cho người dùng cơm cảm thấy rất thoải mái. Khi địa vị ngày càng cao thì Trương Thanh Vân càng ít thất thoải mái, vì vậy hắn rất yêu thích cảm giác này. Vì vậy nếu không có xã giao thì hầu như chiều nào hắn cũng vào dùng cơm trong nhà ăn thị ủy, sau đó lại đi về.
Dần dà thói quen này của Trương Thanh Vân cũng đưa đến sự chú ý của nhiều người khác, có người dùng tâm cơ, thường đến bữa cơm tối sẽ "tình cờ gặp mặt" bí thư để phản ánh chút tình huống. Trương Thanh Vân cũng không bài xích những tình cảnh này, hắn đem bữa cơm tối trở thành một cuộc trao đổi nho nhỏ giữa cấp trên và cấp dưới.
Hôm nay Trương Thanh Vân dùng cơm ở nhà ăn xong thì đi ra vừa lúc gặp mặt Nghê Quảng Vũ. Khi Nghê Quảng Vũ thấy Trương Thanh Vân thì cơ thịt trên mặt chợt co rút, hắn lúng túng chào một tiếng:
- Chào bí thư Trương!
Trương Thanh Vân thấy vẻ mặt Nghê Quảng Vũ có chút không đúng, hắn nói:
- Có chuyện gì sao? Anh Nghê cũng đến nhà ăn dùng cơm à?
- Không, không phải!
Nghê Quảng Vũ chợt đỏ mặt, hắn dùng giọng mất tự nhiên nói:
- Bí thư Trương, xấu hổ rồi, ban đầu khi quy hoạch khu công nghệ, tôi là người được phân công quản lý quy hoạch thành phố nên xuất hiện chút tâm tư, cho nên vung tay múa chân trên bản vẽ. Sau này không ngờ đã mang đến cho anh phiền phức quá lớn, suýt nữa đã làm cho giai đoạn hai của hạng mục phải mắc cạn.
Trương Thanh Vân ngây ra một lúc, hắn dùng ánh mắt dò xét nhìn Nghê Quảng Vũ mà cảm thấy có chút gì đó không thể giải thích được. Vấn đề bản vẽ quy hoạch khu công nghệ đã sớm trở nên già lão, bây giờ Nghê Quảng Vũ tỏ ra xin lỗi mình, nhưng vì sao phải đợi đến ngày hôm nay?
Nghê Quảng Vũ bị Trương Thanh Vân nhìn chằm chằm mà cực kỳ mất tự nhiên, may mà Trương Thanh Vân cũng không muốn dây dưa mà di chuyển chủ đề. Bộ dạng của đối phương làm Trương Thanh Vân phán đoán chắc chắn đã làm hỏng việc gì đó.
Gần đây Trương Thanh Vân luôn chú ý đến tình hình của chính quyền bên kia, Vũ Đức Chi bây giờ như cá gặp nước, các phương diện công tác làm rất tốt. Vũ Đức Chi đã phát triển tốt thì sẽ không khó tưởng tượng ra tình cảnh của Nghê Quảng Vũ, Vũ Đức Chi là người chuyên dùng đao đâm sau lưng, Nghê Quảng Vũ sao có thể là đối thủ? Có lẽ đã rơi răng đầy đất, bây giờ sợ rằng đã vấp vào tai họa, vì vậy mới tìm đến mình.
- Anh Nghê, có gì xin cứ nói thẳng, anh còn ấp úng với tôi làm gì?
Trương Thanh Vân lại cười nói.
- Là thế này, bí thư Trương, tôi mới từ khách sạn Nhã Lan đến đây, bí thư Nga ngủ lại ở đấy, anh ấy nói tôi đến liên hệ với anh, nói rằng tối nay sẽ gặp mặt anh!
Nghê Quảng Vũ nói.
- Sao?
Lông mày Trương Thanh Vân chợt dựng ngược lên, trong lòng tràn đầy nghi hoặc. Nga Tường Hồng muốn đùa giỡn cái gì? Muốn gặp mình thì bảo thư ký gọi điện không được sao? Thế nào lại bắt Nghê Quảng Vũ đến đây?
- Có việc này sao?
Trương Thanh Vân nói.
- Đúng vậy!
Nghê Quảng Vũ gật đầu, nụ cười trên mặt rất nhiệt tình.
Lúc này lại đến lượt Trương Thanh Vân mất tự nhiên, Nga Tường Hồng đến đây cũng không phải ngày một ngày hai, thị sát nhều ngày thì bất cứ lúc nào cũng có thể gặp mặt, nhưng vì sao mới đến một ngày đã tìm mình với bộ dạng thần bí, nhìn sao cũng thấy giống như công tác của đặc vụ.
Hơn nữa Trương Thanh Vân cũng không quá thân thuộc với Nga Tường Hồng, nói chuyện công tác thì hoàn toàn có thể ném vào ban ngày, cần gì phải đến tối gặp mặt mới nói cho rõ ràng được?
- À, tôi biết rồi, tôi sẽ qua ngay!
Trương Thanh Vân gật đầu nói:
- Đúng rồi, cám ơn anh đã nói cho tôi biết.
Khi từ biệt Nghê Quảng Vũ thì Mã Đại Niên cũng chậm rãi lái xe dừng ở trước mặt Trương Thanh Vân, Ân Bằng Phi ngồi ghế trước lập tức xuống xe mở cửa cho Trương Thanh Vân tiến vào, khi ngồi ổn định thì Trương Thanh Vân nói:
- Đi đén khách sạn Nhã Lan!
Trương Thanh Vân vốn cho rằng hôm nay là một lần nói chuyện không chính thức, nhưng khi đến nơi hắn mới phát hiện ra mình đã sai. Nga Tường Hồng gặp mặt Trương Thanh Vân ở văn phòng, khi Trương Thanh Vân tiến vào thì cảm giác được bầu không khí rất nghiêm túc, Nga Tường Hồng với đôi mắt sáng ngời đang ngồi thẳng người sau bàn làm việc.
- Chào bí thư Nga, Trương Thanh Vân thị ủy Thanh Giang đến báo danh!
Trương Thanh Vân cất cao giọng nói.
- Ngồi, ngồi đi!
Nga Tường Hồng chỉ xuống chỗ ngồi trước mặt nói, Trương Thanh Vân tiến lên ngồi xuống. Thư ký của Nga Tường Hồng tiến vào đưa cho Trương Thanh Vân một ly trà, sau đó lui ra ngoài không một tiếng động, trong phòng chỉ còn lại hai người Nga Tường Hồng và Trương Thanh Vân.
- Chủ tịch Nghê nhắn lại với cậu sao?
Nga Tường Hồng nói, khi Trương Thanh Vân còn chưa trả lời thì lão đã nói tiếp:
- Điều này cũng không thể trách tôi cố ý giả thần giả quỷ, nhưng trước mắt có một số việc không thể đưa ra kết luận, tôi trực tiếp nói thư ký đến tìm cậu thì không thích hợp, vì vậy chỉ biết để lại lời nhắn cho chủ tịch Nghê mà thôi.
Nga Tường Hồng nói đến đây thì di chuyển chủ đề:
- Đồng chí Thanh Vân, cậu đến Thanh Giang đảm nhiệm chức vụ phó bí thư đã được gần hai năm, tỉnh ủy cơ bản khẳng định những thành tích và năng lực công tác của cậu. Hôm nay tôi tìm cậu nói chuyện cũng chính là nghe ngóng chút nguyện vọng cá nhân của cậu, cũng vì vậy mà làm bước đệm cho tình cảnh điều chỉnh ban ngành vào giai đoạn kế tiếp.
Bàn tay Trương Thanh Vân chợt run lên, vẻ mặt biến đổi, tim đập dồn dập. Nga Tường Hồng đại biểu cho tổ chức nói chuyện với mình sao? Đầu óc Trương Thanh Vân lập tức không theo kịp tình cảnh, nếu nói về ý nghĩ trên phương diện cá nhân thì vì sao Nga Tường Hồng lại phải nói chuyện với mình?
Người phụ trách công tác đoàn thể là bí thư Hà Khôn, trưởng phòng tổ chức lại là Lưu Tiến, Nga Tường Hồng có lời gì để nói với mình?
- Bí thư Nga, chú cứ hỏi!
Trương Thanh Vân nói, hắn cảm thấy cổ họng khô đắng, vì vậy vội vàng nâng ly trà lên nhấp một ngụm. Khóe miệng Nga Tường Hồng chợt co quắp, lão dùng giọng như cười như không nói:
- Không cần căng thẳng, đây không phải là cuộc nói chuyện chính thức, nên buông lỏng một chút.
Trương Thanh Vân cười cười, hắn có chút xấu hổ và dùng ánh mắt đánh giá nhìn Nga Tường Hồng từ đầu đến chân, sau đó cảm thấy dần thích ứng. Khi tâm tình bình tĩnh hơn thì đầu óc cũng linh hoạt hẳn lên, hắn cẩn thận hồi tưởng lại những gì Nga Tường Hồng đã nói trong khoảng thời gian gần đây, hắn nhạy cảm phát hiện ra sự kỳ quặc ở bên trong.
Nga Tường Hồng lần này đến Thanh Giang với nhiệm vụ của một người giội nước lã, những gì lão nói ra đều khác biệt rất lớn với chủ tịch Khâu lần trước, ý vị này là thế nào? Tâm tình Trương Thanh Vân chợt trầm xuống, khoảnh khắc này trong lòng cũng dần trong sáng. Hắn nghĩ rằng tỉnh ủy lần này có mười phần sẽ ngã bài, khả năng chủ tịch Khâu rời khỏi Giang Nam là rất lớn.
Nếu tỉnh ủy lật bài thì chức quyền của các lãnh đạo tỉnh ủy sẽ có sự biến đổi rất lớn, Nga Tường Hồng bí mật đến giảng giải tư tưởng với Trương Thanh Vân hắn, xem ra người này sắp được ngồi lên chức vụ bí thư phụ trách công tác đoàn thể. Nếu lão làm bí thư phụ trách công tác đoàn thể thì Hà Khôn sẽ ngồi lên chức vị gì?
Hà Khôn sẽ tiến lên một bước làm người đứng đầu chính quyền Giang Nam sao? Trương Thanh Vân cảm thấy đầu óc có chút rối loạn, cực kỳ nghi ngờ.
- Bí thư Thanh Vân, là thế này, vấn đề điều chỉnh ban ngành Thanh Giang của các cậu là cực kỳ cấp bách, cậu có thành tích ở Thanh Giang, là nơi chú ý của tất cả mọi người. Nhưng cũng vì như vậy mà có cuộc tranh luận lần này.
- Bây giờ đại khái có ba loại ý kiến, ý kiến thứ nhất chính là cậu ở Thanh Giang nắm bắt tất cả các công tác, ý kiến thứ hai chính là kéo cậu khỏi Thanh Giang và đưa sang Vũ Lăng, đi làm công tác du lịch và nông thôn mà cậu rất quen thuộc. Mà ý kiến thứ ba, trước tiên cứ nói đến hai ý kiến trên đã, tôi muốn nghe ý kiến của cậu.
Nga Tường Hồng nói.
Trương Thanh Vân nhíu mày mà cảm thấy rất khó trả lời, đây không phải là lần một lần hai hắn được tổ chức gặp mặt nói chuyện, nhưng lần đầu tiên thấy có người dùng một loại phương pháp này để bắt chuyện. Điều này giống như không phải trưng cầu ý kiến, đặc biệt giống như thiết kế bẫy rập, dù là ở Thanh Giang hay Vũ Lăng thì đều là đề bạt. Từ phó phòng lên cấp chính, khác biệt rõ ràng là trời và đất, trừ khi là đầu óc có bệnh, nếu không sẽ có ai chẳng vui mừng như điên? Vì vậy dù ý kiến thứ nhất và thứ hai là cực tốt, dù Trương Thanh Vân bị Nga Tường Hồng đột nhiên tập kích làm cho lòng dạ loạn lạc, nhưng Trương Thanh Vân biết rõ nga tường hồng sỡ dĩ ra vẻ trưng cầu ý kiến, hơn nữa chỉ bỏ ra hai ý kiến và một ý kiến ngầm, điều này chứng tỏ có nhiều người phản đối, đằng sau còn có ý kiến của Nga Tường Hồng, những ý kiến trước đó là nhận thức chung của các lãnh đạo.
- Tôi chấp hành sự sắp xếp của tổ chức!
Trương Thanh Vân trầm ngâm một lúc lâu, cuối cùng hắn đưa ra một đáp án tiêu chuẩn. Hắn thừa nhận mình rất có khát vọng cầu tiến, thực tế thì ý kiến thứ nhất của Nga Tường Hồng có lực hấp dẫn quá lớn.
Sau khi Thanh Giang điều chỉnh ban ngành thì nếu Trương Thanh Vân hắn có thể được làm diễn viên chính, kết quả rõ ràng là quá hoàn mỹ. Trương Thanh Vân nhớ đến khoảnh khắc đụng mặt Nghê Quảng Vũ ở nhà ăn thị ủy. bộ dạng nóng hổi của đối phương chẳng lẽ có tin tức gì đó sao? Trương Thanh Vân hít vào một hơi dài, hắn cảm thấy tâm tư của mình hơi rối loạn, sau này cần phải tỉnh táo hơn.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bố Y Quan Đạo.