Chương 672: Đi Về Phía Vấn Đề (1)
-
Bố Y Quan Đạo
- Tịch mịch độc nam hoa
- 4029 chữ
- 2020-05-09 12:21:28
Số từ: 4022
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: vipvandan
Cuối cùng phía ủy ban kỷ luật cũng có định tính về vấn đề Nhuận Uyên, bí thư Nhuận liên quan đến hàng loạt vụ án mua quan bán chức ở Cảng Thành, có thể cùng xử lý với vụ án Hồng Sơn Trà.
Sự thật là Nhuận Uyên còn nhận hối lộ, nuôi nhân tình. Liên quan đến vụ án của Nhuận Uyên có bảy người phụ nữ, trong đó có giới văn nghệ, chiến tuyến giáo dục, giới chính trị và nhiều phương diện khác, một phóng viên nữ của đài truyền hình liên quan đến vụ án cũng bị đưa đi hỗ trợ điều tra.
Khi sự việc bộc lộ ra thì cả nước bắt đầu nghị luận nóng hổi, Cảng Thành trở thành tiêu điểm của cả nước, mà đây cũng là lần thứ hai cục diện chính trị ở Cảng Thành rung chuyển.
Vào thời điểm quan trọng thì ba vị thường ủy lãnh đạo tỉnh ủy gồm bí thư tỉnh ủy Tần Vệ Quốc, phó bí thư tỉnh ủy Chu Thủ Tuân và bí thư ủy ban kỷ luật tỉnh ủy Đoạn Kiến Bình đều đích thân đến Cảng Thành, cộng thêm cả cán bộ cục tổ chức trung ương, mọi người cùng nhau mở hội nghị thường ủy.
Trong hội nghị thường ủy bí thư Tần phát biểu về những vấn đề quan trọng, trấn an nhân tâm Cảng Thành, yêu cầu tất cả ban ngành Cảng Thành không nên bị ảnh hưởng vì sự kiện Nhuận Uyên lần này. Lãnh đạo yêu cầu các cán bộ phải ổn định tâm tính để đưa quần chúng Cảng Thành tiến lên thành tích mới.
Trong lúc Tần Vệ Quốc nói chuyện thì đã khẳng định những thành tích trong giai đoạn công tác trước đó của Cảng Thành, cho rằng ban ngành Cảng Thành đã đứng vững trước áp lực trong đúng giai đoạn quan trọng. Cho đến bây giờ có thể nói đã cơ bản duy trì trật tự ổn định xã hội, có thể dần dần thay đổi xu thế kinh tế suy tàn, thành tích này rất đáng mừng.
Đối với vấn đề của Nhuận Uyên thì bí thư Tần cũng nói vụ án này đã tiến hành khá rõ ràng, tổ chức đã quyết định tạo cơ hội hối cải và lập công cho những cán bộ có chút vấn đề, đối với những cán bộ liên quan không quá nghiêm trọng sẽ được tổ chức đưa đi giáo dục hoặc có phương pháp xử lý thích hợp.
Trước mắt công việc này đã cơ bản hoàn thành, chỉ còn tiến thêm một bước nghiên cứu và thảo luận về các tình huống khác mà thôi, cho nên vào tình huống trước mắt thì chính đàn Cảng Thành rung chuyển là chuyện hoàn toàn không cần thiết. Tần Vệ Quốc yêu cầu ban ngành Cảng Thành có thể đưa những lời của tỉnh ủy truyền đạt xuống tuyến dưới, ổn định lại trật tự cục diện.
Ngoài ổn định thế cục trong thể chế thì còn có những yêu cầu mới với ban ngành, mọi người phải tiếp xúc và dùng hành động thực tế để khôi phục lại hình tượng và lực tin trong mắt nhân dân, phải làm tốt công tác tuyên truyền với sự kiện Nhuận Uyên, tuyên truyền phải thấu đáo.
Phải làm cho nhân dân biết Nhuận Uyên chỉ thuộc về số ít con sâu làm rầu nồi canh trong lớp cán bộ, không có tính phổ biến, đồng thời còn phải làm cho quần chúng dùng phương pháp khoa học để nhận thức mũi nhọn của đảng, tránh để cho quan hệ hai bên trở nên căng thẳng.
Mặc khác Tần Vệ Quốc còn yêu cầu toàn thể ban ngành phải cảnh giác, phải đẩy mạnh học tập và giáo dục cán bộ, phải kiên trì chấp chính liêm khiết, phải có trách nhiệm với đảng với nhân dân, phải làm sao cho đất nước đi lên, không cần đắc tội với tất cả.
Sau khi hội nghị thường ủy chấm dứt thì đảng ủy chính quyền Cảng Thành bắt đầu chủ trì một cuộc họp báo, bí thư tỉnh ủy Tần Vệ Quốc, bí thư ủy ban kỷ luật tỉnh ủy Đoạn Kiến Bình đều tham gia họp báo, hai vị lãnh đạo liên tục trả lời câu hỏi của phóng viên về tình hình ở Cảng Thành.
Những phóng viên tham gia hội nghị có hai vấn đề quan tâm đặc biệt, tất nhiên đầu tiên là vấn đề của Nhuận Uyên, thứ hai chính là tình hình của ban ngành Cảng Thành. Những truyền thông ngoài tỉnh thì quan tâm tương đối nhiều, mà truyền thông trong tỉnh chỉ chú tâm vào hai vấn đề trên mà thôi.
Nhuận Uyên ngã, người này tung hoành gần mười năm ở Cảng Thành, bây giờ mất đi Nhuận Uyên, ai là người quản lý cả bầu trời sụp đổ? Vấn đề này được đổ lên người cục tổ chức trung ương, tỉnh ủy và kéo xuống tuyến dưới, hầu như ai cũng quan tâm.
Đây là thành phố đệ nhất trong Hoa Đông, mà trong tỉnh cũng chỉ có hai thành phố cấp hai, Cảng Thành là một trong số đó, cực kỳ có lực ảnh hưởng và uy vọng ở trong tỉnh. Bây giờ rất nhiều người đang rục rịch, trong sự việc này thậm chí có tất cả thế lực ở thủ đô.
Người có tâm đều hiểu, lãnh đạo tỉnh ủy Hoa Đông bày ra trận chiến quá lớn ở Cảng Thành, ngoài vấn đề hỗ trợ Cảng Thành ổn định ban ngành thì quan trọng là xóa bỏ những ảnh hưởng tiêu cực của vấn đề Nhuận Uyên, nhanh chóng điều chỉnh ban ngành Cảng Thành.
Trên họp báo thì bí thư Tần trả lời các vấn đề rất đơn giản, tỏ ý cực kỳ quan tâm đến vấn đề điều chỉnh ban ngành ở Cảng Thành, chủ yếu cường điệu quyết tâm của trung ương và Hoa Đông. Nói rằng lần này Hoa Đông lấy được thành tích lớn trong sự việc xử lý Nhuận Uyên, cũng cường điệu Hoa Đông sẽ tiếp tục xâm nhập cải cách chính trị, muốn đẩy mạnh trào lưu đả kích cán bộ hủ bại, phải tăng mạnh sự trong sạch minh bạch của hệ thống chính trị, phải cho phần tử sâu mọt không còn chỗ nào trốn tránh.
Trong sự việc lần này phóng viên Cctv đến tham gia cũng làm mọi người phải chú ý, phóng viên hỏi:
- Bí thư Tần, vừa rồi anh đã nói đến vấn đề cải cách cơ chế chính trị, tôi biết Hoa Đông là một tỉnh phát đạt, kinh tế phát triển, vấn đề cải cách thể chế chính trị cũng phải đi đầu cả nước.
- Câu hỏi của tôi là vấn đề cải cách chính trị quá mẫn cảm, tỉnh Hoa Đông phải đi đầu, như vậy phải làm sao để đảm bảo sự nhất trí với trung ương? Nếu không bảo trì được sự nhất trí thì có phải Hoa Đông sẽ trở thành đuôi to khó vẫy hay không?
Phóng viên Cctv ném ra vấn đề này làm cho bầu không khí trầm xuống, vấn đề quá mẫn cảm, quá lớn gan, đám phóng viên trong hội trường cũng vì vậy mà nhìn về phía Tần Vệ Quốc. Truyền thông thủ đô tất nhiên phải hướng về phía thủ đô, những năm gần đây các phe phái ở Hoa Đông quá đường hoàng, đã đắc tội rất nhiều với phe phái trong thủ đô, vì vậy đã có người nói Hoa Đông là đuôi to khó vẫy. Nhưng những lời như vậy chỉ được nói trong bóng tối, bên ngoài chẳng ai dám mở lời, không ngờ chỉ là một phóng viên mà dám chọc vào tổ ong vò vẽ, tất cả đều muốn xem tỉnh ủy Hoa Đông phải đố phó như thế nào. Tần Vệ Quốc trả lời câu hỏi này rất nhanh, lão nâng micro rồi dùng giọng không chút do dự nói:
- Vấn đề này không có khả năng tồn tại, phần lớn cán bộ Hoa Đông chúng toi đều từ đất khách đến nhận chức, ngay cả tôi cũng không phải người bản địa.
- Vì vậy ngoài vấn đề bảo trì tính liên lạc tuyệt đối với trung ương. Hơn nữa cục tổ chức trung ương lại thường phái rất nhiều cán bộ xuống Hoa Đông đảm nhiệm chức vụ, phần lớn là cán bộ cấp sở, như vậy cải cách thể chế chính trị sao đi chệch hướng cho được?
Tần Vệ Quốc nói đến đây thì hơi khựng lại, sau đó di chuyển chủ đề:
- Đồng chí phóng viên, các anh làm công tác tin tức cũng phải xem xét trách nhiệm, sự khác biệt giữa Hoa Đông chúng tôi và các tỉnh khác chủ yếu là vì kinh tế phát triển nhanh hơn. Vì vậy mới có câu "tùy thời hành động", kinh tế phát triển nhanh thì trên phương diện chính trị cũng phải tiến nhanh hơn một bước so với các địa phương khác, đây chỉ là hiện tượng bình thường.
- Các anh không thể nào dựa vào điều này để nói chúng tôi giữ tính cách đối kháng cao với trung ương. Tôi lấy ra một ví dụ ở Cảng Thành, phó bí thư kiêm phó chủ tịch thường vụ Trương Thanh Vân là điển hình của cán bộ được học tập từ trường đảng trung ương.
- Sau khi anh ấy đến Hoa Đông chúng tôi thì đưa ra hàng loạt cải cách, trong đó có cả kinh tế, chính trị và lấy được thành công lớn, cả trung ương và tỉnh ủy đều khẳng định điều này. Thông qua ví dụ này tôi muốn nhấn mạnh Hoa Đông là một tỉnh và đảm bảo sự nhất trí cao độ với trung ương, kiên quyết quán triệt tinh thần văn kiện trung ương, cũng không cho phép bất kỳ người nào làm ra thiêu thân trên phương diện này.
Tần Vệ Quốc dùng giọng lưu loát nói, lão hung hăng phê bình phóng viên không chịu trách nhiệm, giọng điệu rất nặng.
Sau khi Tần Vệ Quốc nói xong thì có hơn phân nửa số phóng viên bên dưới giơ tay, người chủ trì buổi họp báo là thư ký trưởng văn phòng khối đảng ủy Tôn Học Toàn, khi thấy tình huống như vậy thì lão không khỏi lau mồ hôi hột trên trán.
Họp báo hôm nay chẳng qua chỉ là quyết định tạm thời, trước đó căn bản không đánh tiếng cho truyền thông. Bây giờ cục diện mới đã xuất hiện, nếu không khống chế được tình cảnh, nếu để bí thư Tần phải xấu mặt trên đất Cảng Thành, như vậy Cảng Thành cũng không còn thể diện.
Ánh mắt Tôn Học Toàn chậm rãi đảo qua những gương mặt phóng viên, mục tiêu của lão dừng lại ở một người, lão biết người này, đối phương là người dẫn chương trình ở đài truyền hình Cảng Thành, là Ngô Chí Nhã. Vì vậy mà Tôn Học Toàn lập tức chỉ tay gọi không chút do dự.
Ngô Chí Nhã nâng tay rất cao, khi thấy người chủ trì họp báo chỉ về phía mình thì lập tức đứng lên rồi mở miệng nói:
- Tôi cũng có một câu muốn hỏi bí thư Tần, vừa rồi bí thư vừa nhắc đến phó chủ tịch thành phố Cảng Thành Trương Thanh Vân.
- Dựa theo lời của anh thì bây giờ uy vọng của phó chủ tịch Trương Thanh Vân ở Cảng Thành là rất cao. Câu hỏi của tôi là, lần này ban ngành Cảng Thành được điều chỉnh, chủ tịch Trương có cơ hội tiến lên một bước làm bí thư thành phố Cảng Thành hay không?
Ngô Chí Nhã nói ra những lời này thì Tôn Học Toàn thiếu chút nữa đã ngất xỉu, lão chọn truyền thông bản địa vốn đã suy xét cẩn thận, không ngờ nữ phóng viên này lại hỏi một câu vừa nghiệp dư vừa mẫn cảm như vậy.
Tôn Học Toàn thiếu chút nữa đã đứng ngay dậy, mà những phóng viên khác cũng vì câu hỏi này của Ngô Chí Nhã mà bạo động. Trước nay phóng viên rất ít khi hỏi vấn đề một cách trực tiếp như vậy, hơn nữa nội dung lại liên quan đến người đứng đầu một thành phố, về tương lai của Trương Thanh Vân, vấn đề này lãnh đạo phải trả lời ra sao?
Trương Thanh Vân là ai thì tất cả phóng viên trong đại sảnh hôm nay đều biết, người này thành danh rất sớm, trước tiên đã bộc lộ tài năng khi còn là người chủ trì sản nghiệp khu công nghệ cao ở Giang Nam, sau đó hắn về công tác ở ủy ban cải cách trong thủ đô, cũng là người có danh tiếng ở thủ đô.
Mà khi danh tiếng Trương Thanh Vân bùng lên mạnh mẽ chính là vì vấn đề xây dựng thành phố mới ở Cảng Thành, khi đó Cảng Thành muốn mở rộng thành phố đã làm cho Hoa Đông và thậm chí là cả nước phải ảnh hưởng. Trương Thanh Vân là một người đầu tiên mở rộng ra một thành phố mới, đã trở thành một cán bộ cao cấp có năng lực được tranh luận ở tỉnh Hoa Đông. Về phần vấn đề Trương Thanh Vân thể hiện thế nào thì đã được thừa nhận ở Cảng Thành, nhưng sáu tháng đầu năm kinh tế suy tàn, dần dần cũng bị người khác đặt nghi vấn, tỉnh Hoa Đông cũng có rất nhiều người nói gở, trong thủ đô cũng có cái nhìn khác biệt.
Nhưng gần đây kinh tế Cảng Thành lại phát triển tốt đẹp, tư tưởng mọi người lại thay đổi. Bây giờ trong giai đoạn này thì Trương Thanh Vân tuyệt đối là người có thể dùng để tranh luận. Lúc này Ngô Chí Nhã hỏi về tương lai của Trương Thanh Vân, ý nghĩa tất nhiên là hỏi thăm cho kẻ khác, cũng vì vậy mà truyền thông rất hứng thú.
Tần Vệ Quốc vừa nổi giận phê bình phóng viên mà bây giờ lại đụng phải một vấn đề khó giải quyết, hơn nữa còn vượt xa dự đoán của mọi người. Tần Vệ Quốc nghe xong câu hỏi cũng không tức giận như người ta tưởng tượng, ngược lại lão còn nở nục cười nói:
- Vị phóng viên nữ xinh đẹp này, đây là cô đã lãng phí một cơ hội để đặt câu hỏi. Vừa rồi tôi đã khẳng định năng lực công tác của đồng chí trương thanh vân, bây giờ cô lại nói anh ấy có uy vọng rất cao ở Cảng Thành, anh ấy được đưa lên làm bí thư Cảng Thành thì có gì là không thể? Đây là một vấn đề cần phải hỏi sao?
- Nhưng tổ chức đảng của chúng tôi luôn làm việc nghiêm túc, đồng chí Trương Thanh Vân là cán bộ vĩ đại, vấn đề về tương lai của anh ấy không phải cá nhân tôi có thể quyết định được, thậm chí không phải tỉnh Hoa Đông của chúng tôi có thể quyết định được. Nhưng nếu nói về ý kiến cá nhân, tôi hy vọng đồng chí Trương Thanh Vân có thể ở lại công tác trong Hoa Đông.
- Sau khi anh ấy đến Hoa Đông thì những thành tích đạt được đã rõ như ban ngày, bây giờ đang trên đường đi đến mùa thu hoạch, anh ấy nên được giữ lại để hái thành quả. Nhưng nếu nói về những sắp xếp công tác sau đó, tạm thời cũng còn chưa được định tính.
Tần Vệ Quốc cũng không quên để lại chút ký hiệu, lão nói:
- Tôi thấy vị phóng viên xinh đẹp này cũng là người sinh ra ở Cảng Thàn, nếu như xem xét kỹ thì thấy có tám phần là người hâm mộ của đồng chí Trương Thanh Vân, chẳng biết câu trả lời của tôi có thỏa mãn hay không?
Hội trường vang lên những tiếng cười, một số phóng viên bắt đầu chụp ảnh, một số người cúi đầu ghi chép. Chỉ cần xem bộ dạng cũng thấy buổi giao lưu này không tệ, có thu hoạch lớn.
Ngày hôm sau khi mở họp báo thì các truyền thông bất ngờ không đưa nhiều tin tức có liên quan đến vụ án Nhuận Uyên, cũng không có quá nhiều vấn đề đả kích phần tử sâu mọt trong chính trị. Ngược lại nhân vật chính là Trương Thanh Vân, tất cả truyền thông đều báo danh về tương lai đi về của chính đàn Hoa Đông và chính đàn Cảng Thành.
Trong số những tin tức đó thì phó bí thư kiêm phó chủ tịch thường vụ thành phố Cảng Thành Trương Thanh Vân đã trở thành danh nhân trọng điểm. Trong buổi họp báo bí thư Tần đã đánh giá Trương Thanh Vân rất cao, như vậy sao không chú ý cho được?
Trong đó có một hãng truyền thông còn bịa đặt tin tức Trương Thanh Vân sẽ về thủ đô, nói rằng tỉnh ủy Hoa Đông và cục tổ chức trung ương có vấn đề khác biệt nhau trong sự việc sử dụng đồng chí Trương Thanh Vân, khẳng định cục tổ chức trung ương sẽ đưa Trương Thanh Vân về thủ đô để ủy thác trách nhiệm mới, mà tỉnh ủy Hoa Đông thì lại níu kéo không tha, vì vậy mới sinh ra phong ba.
Bài báo của hãng truyền thông này có vài ngàn chữ, nói như thật, mà căn cứ trung tâm của bài báo chính là "ý kiến cá nhân" của bí thư Tần khi nhận phỏng vấn. Bí thư Tần đã nói không hy vọng Trương Thanh Vân rời khỏi Hoa Đông, như vậy tất nhiên phải có kẻ muốn Trương Thanh Vân rời khỏi Hoa Đông.
Những câu nói của Tần Vệ Quốc được truyền thông phân tích triệt để, như vậy lập tức kéo ra hàng loạt suy nghĩ. Tất nhiên những bài báo bài phân tích này đều được người trong nghề xào nấu, nói bậy mà như thật, thậm chí còn liệt kê kinh nghiệm phát triển của Trương Thanh Vân, làm Trương Thanh Vân nổi bật mười phân vẹn mười.
Khi Trương Thanh Vân được đọc những bài báo này là lúc xuống thị sát quận Hoàng Lăng. Gần đây trên đầu hắn có quá nhiều chuyện, lần trước sau khi quận Hoàng Lăng gặp chuyện không may thì tất cả đều do Thái Khánh Phong toàn quyền xử lý. Vì nhanh chóng đàn áp thế cục mà Trương Thanh Vân hạ lệnh nhanh chóng chặt bỏ râu ria, ra tay sát thủ với các nhân viên liên quan vụ án để bình ổn sự phẫn nộ của nhân dân.
Các cán bộ liên quan đến sự việc lần này là quá nhiều, ngay cả bí thư quận Hoàng Lăng và chủ tịch quận cũng phải nhận xử phạt. Trương Thanh Vân bận rộn xử lý tất của cũng chỉ vì trấn an nhân tâm của nhân dân.
Đồng thời khi Thái Khánh Phong tổ chức điều tra thì phát hiện có rất nhiều điều đáng ngờ, còn phải tìm thêm chứng cứ. Trương Thanh Vân cũng cho rằng thời cơ bây giờ đã chín muồi, vì vậy hắn chuẩn bị tiến thêm một bước điều tra.
Nếu thật sự có oan thì phải xử lý, những cán bộ bị oan sẽ được an ủi và khen ngợi.
Đối với vấn đề này thì Trương Thanh Vân nghĩ và cũng hiểu, dù lần này xử lý có chút qua loa và vội vàng, nhưng thời điểm quá quan trọng, vì Cảng Thành ổn dịnh đại cục mà nhanh chóng xử lý và kết án cũng có chút bất đắc dĩ. Về phần sự việc có gây ra oan sai hay không, cán bộ bị hàm oan dù sao cũng tốt hơn nhân dân bị oan, chuyện bây giờ đã qua, giờ lật lên điều tra lại cũng không muộn.
Trương Thanh Vân trên đường đi thị sát quận Hoàng Lăng rồi thấy được bài báo bịa đặt viết về hướng đi của mình, sau khi xem xong thì toàn thân đổ đầy mồ hôi lạnh, thậm chí còn thiếu chút nữa đã quên mục đích đợt thị sát lần này.
Trương Thanh Vân biết mình chỉ là một cán bộ bình thường mà thôi, hắn đang bơi trong biển cán bộ của cả nước, mình có năng lực gì để cục tổ chức trung ương và tỉnh ủy Hoa Đông phải tranh giành? Như vây bài báo không phải bịa đặt sao?
Nhưng sau khi kiên nhẫn xem hết bài báo thì Trương Thanh Vân cũng rất kinh ngạc về những gì bí thư Tần đã phát biểu. Nghe những lời nói của bí thư mà Trương Thanh Vân cảm thấy được sủng ái mà kinh hoàng, Tần Vệ Quốc nói không nhiều nhưng phần lớn đều là tâng bốc, điều này làm cho Trương Thanh Vân đỏ mặt.
Tuy Trương Thanh Vân đỏ mặt nhưng Chu Hà Dương lại rất hào hứng, hắn không biết nhận tin từ đâu mà đưa sang cho lãnh đạo. Trương Thanh Vân đang xấu hổ, gặp Chu Hà Dương như vậy thì hắn lập tức mắng lớn.
Nhưng trong lòng Trương Thanh Vân cũng hiểu được vài đường, chỉ cần xem qua số tin tức này thì hắn đại khái hiểu rõ ý đồ của Tần Vệ Quốc. Không thể nghi ngờ gì nữa, Tần Vệ Quốc là một cao thủ quan trường, lão khéo léo vận dụng cơ hội làm di chuyển ánh mắt của dân chúng, để những ảnh hưởng tiêu cực của vụ án Nhuận Uyên ép xuống thấp nhất.
Nhưng Tần Vệ Quốc khéo léo thì người trong cuộc là Trương Thanh Vân lại bị đưa lên đầu sóng ngọn gió. Trương Thanh Vân được bí thư tỉnh ủy khẳng định và thừa nhận, như vậy hắn có thể thật sự đánh bại các đối thủ để bước lên vị trí đứng đầu Cảng Thành sao?
Nếu xét về năng lực thì bây giờ Trương Thanh Vân là phó bí thư kiêm phó chủ tịch thường vụ, hắn tiến lên chức bí thư cũng rất hợp lý. Hơn nữa Trương Thanh Vân vừa có năng lực vừa có uy vọng, hắn tiến lên chức bí thư cũng tuyệt đối có thể đảm nhận công tác.
Nhưng nếu xét theo lý lịch thì Trương Thanh Vân mới chỉ là cấp sở, nếu tiến lên bí thư và nhập vào thường ủy tỉnh ủy thì rõ ràng là bước chân quá lớn. Hơn nữa chức vụ bí thư Cảng Thành chắc chắn sẽ được cạnh tranh cực kỳ khốc liệt, hoàn toàn có rất nhiều đối thủ cạnh tranh, Trương Thanh Vân chưa chắc đã thành công.
Nếu dựa theo tình huống bình thường thì hy vọng của Trương Thanh Vân là không lớn, nhưng Tần Vệ Quốc lại thổi phồng như vậy, thế cục sẽ khó phân biệt, xấu càng thêm xấu.
Tất nhiên trong lòng Trương Thanh Vân cũng cực kỳ chờ mong vị trí bí thư Cảng Thành, nhưng tâm cảnh của hắn rất bình thản, vì trước đó sự việc ván đóng thuyền ở Thanh Giang còn chuyển biến được, huống hồ là tình huống bây giờ?
Trước khi chưa có kết quả cuối cùng về vấn đề điều chỉnh ban ngành Cảng Thành thì không thể nào định luận được, trong lòng Trương Thanh Vân hiểu rất rõ điều này.