• 3,349

Chương 885: Nhất Định Là Đối Thủ


Số từ: 2472
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: vipvandan
Lăng Thủy dù là thành phố tỉnh thành, hơn nữa còn là thành phố cấp hai trung ương nhưng thực lực tổng hợp ở Hoa Đông cũng không quá mạnh, bây giờ tích lũy về kinh tế còn xếp sau một thành phố cấp tỉnh như Hoài Dương, điều này vô tình làm cho độ nặng của chức vụ bí thư và chủ tịch thành phố Lăng Thủy giảm hẳn xuống.
Bí thư thị ủy Lăng Thủy vẫn còn khá tốt, Uông Sâm ít ra cũng là thường ủy tỉnh ủy, mà chủ tịch thành phố Lăng Thủy thì thiếu lực ảnh hưởng trong toàn bộ Hoa Đông. Nếu tổng hợp tất cả điều kiện thì Lăng Thủy có hoàn cảnh khá xấu, nếu được đưa xuống làm chủ tịch thành phố Lăng Thủy thì khi thi hành biện pháp chính trị sẽ khó thể tạo ra thành tích.
Hơn nữa vì Lăng Thủy là tỉnh thành, vì vậy công tác nơi khối chính quyền thành phố chỉ cần có chút sai lầm là quần chúng mắt sáng như tuyết sẽ sinh ra náo loạn, chỉ là một sự việc nhỏ như hạt đậu xanh nhưng sẽ chọc lên đến tỉnh, vì vậy chức vụ chủ tịch thành phố Lăng Thủy cũng không quá tốt đẹp ở Hoa Đông.
Người giữ chức chủ tịch thành phố Lăng Thủy bây giờ chính là Đồng Kiến Quốc, hắn là người tiến cấp tương đối sớm nhưng cuối cùng lại bị Mã Vị Nhiên qua mặt. Theo những gì Trương Thanh Vân được biết thì tỉnh ủy nhiều lần thảo luận vấn đề sử dụng Đồng Kiến Quốc nhưng cuối cùng vẫn chưa được chuyển ổ, điều này đã nói rõ vấn đề, ít nhất thì chức vụ chủ tịch thành phố Lăng Thủy cũng rất khó đảm đương. Trong hội nghị thường ủy tổ chức ở khu hội nghị trung tâm Tân Uyển, khi hội nghị thảo luận về vấn đề nhân sự ban ngành tỉnh ủy thì Kiều Quốc Thịnh dốc sức tiến cử Đồng Kiến Quốc vào trong ban ngành khối chính quyền, tuy Trương Thanh Vân cũng dốc sức giúp đỡ nhưng Âu Đan lại phản đối, tuy vậy thì cuối cùng tỉnh ủy cũng đạt thành nhận thức, cuối cùng cũng có đề nghị đề bạt Đồng Kiến Quốc đưa lên trung ương.
Mặt khác một vấn đề mấu chốt khác ở phương diện nhân sự chính là chức vụ chủ tịch thành phố Hoài Dương, Trương Thanh Vân đề xuất cho Vạn Chính Trị đang là phó chủ tịch thành phố Lăng Thủy đến làm phó bí thư kiêm chủ tịch thành phố Hoài Dương, đề nghị của hắn được hội ý hội nghị thường ủy thông qua. Lúc này ban ngành Hoài Dương nghênh đón thời đại của Mã, Vạn, dù là Mã Vị Nhiên hay Vạn Chính Trị đều tuyệt đối là dòng chính của Trương Thanh Vân, Hoài Dương là trạm đầu tiên trong quá trình đẩy mạnh cải cách của Trương Thanh Vân.
- Trưởng phòng Trương, tôi thấy chế định điều động cán bộ của anh rất tốt. Tôi còn lo lắng các anh bước chân đi khó đứng lên, bây giờ xem ra lo lắng của tôi là thừa. Lần này đến Hoa Đông hơn mười cán bộ cấp thành phố, điều này nhất định sẽ làm cả nước rung động.
Âu Đan mỉm cười nói với Trương Thanh Vân, vẻ mặt rất vui.
- Bí thư Âu quá khen, bí thư Tần và chị luôn cường điệu cải cách, nếu không làm tốt thì khó thể đưa cải cách thành thay đổi, khó thể triệt để. Chúng tôi làm người chấp hành tất nhiên phải hưởng ứng lời hiệu triệu của lãnh đạo, phải đi theo phương hướng lãnh đạo đề ra.
Trương Thanh Vân nói.
Âu Đan gật đầu, nàng đứng dậy tự rót trà cho Trương Thanh Vân, mà Trương Thanh Vân cũng đứng lên cảm ơn. Âu Đan khoát tay nói:
- Chuyện công tác đã bàn xong, bây giờ tôi bàn chút chuyện nhỏ, tôi nghe được một tin tức nhỏ, biết rõ quá khứ anh và Cao Cát Tường có chút vấn đề không thoải mái.
- Tôi hiểu đứa bé Cao Cát Tường kia, những năm trước không được tốt cho lắm, làm việc chỉ vì cái trước mắt, không gánh chịu trách nhiệm. Nhưng tục ngữ có câu ba ngày phải lau mắt nhìn một lần, lần trước tôi về thủ đô đã cùng dùng cơm nói chuyện với cậu ấy, tôi cảm thấy vài năm qua cậu ấy công tác ở khối trung ương rất tiến bộ, mạnh mẽ hơn trước kia rất nhiều.
- Bây giờ trung ương đang cố ý cho Cao Cát Tường xuống Hoa Đông rèn luyện, chức vụ cụ thể còn chưa được xác định. Hôm nay tôi nói ra vấn đề này muốn liên hệ với anh, vì sau đó cục tổ chức trung ương nhất định sẽ trưng cầu ý kiến của anh, anh xem......
Âu Đan không tiếp tục nói hết câu nhưng ý nghĩ đã quá rõ ràng. Trương Thanh Vân cười nói:
- Bí thư Âu, chuyện giữa tôi và bí thư Cao đã là dĩ vãng, hơn nữa lúc đó tôi và anh ấy cũng không phải là tranh chấp tư lợi, tất nhiên không có gì vướng bận.
- Bây giờ trung ương đề cử anh ấy xuống Hoa Đông, đây cũng là thời điểm chúng ta cần cán bộ, tất nhiên tôi không có ý kiến gì. Còn quan hệ giữa tôi và anh ấy lại càng không có vấn đề.
Âu Đan liên hệ với Trương Thanh Vân chẳng qua lo lắng trung ương sẽ băn khoăn về mâu thuẫn giữa Trương Thanh Vân và Cao Cát Tường, khi tổ chức tìm người giúp việc thường sẽ rất suy xét vấn đề này. Nếu đưa hai loại nước không hòa vài nhau đổ chung một bầu, rõ ràng sẽ ảnh hưởng đến công tác.
Tuy Cao Cát Tường đến Hoa Đông cũng sẽ không quá liên quan với Trương Thanh Vân, nhưng nếu Trương Thanh Vân dốc sức phản đối thì sự việc sẽ không thành. Dù sao bây giờ cán bộ muốn xuống Hoa Đông là rất nhiều, cũng không biết có bao nhiêu người đang xếp hàng.
Mà hiện nay danh tiếng của Trương Thanh Vân lại quá mạnh, nếu hắn phản đối thì sẽ làm cho các thế lực khác lợi dụng sơ hở. Có rất nhiều thời điểm cán bộ còn chưa chính thức có được giấy bổ nhiệm thì cuối cùng không thể xác định được một trăm phần trăm, vì trong chuyện này tính ngẫu nhiên quá mạnh. Không thể ngi ngờ tính ngẫu nhiên của Cao Cát Tường khi xuống Hoa Đông lần này đang nằm trong tay của Trương Thanh Vân.
Âu Đan có được câu trả lời thuyết phục của Trương Thanh Vân thì rất hài lòng, nàng cười ha hả nói:
- Trưởng phòng Thanh Vân, cám ơn anh. Tôi cũng có tư tâm khi điều Cao Cát Tường xuống Hoa Đông, Tiểu Hàm là người tôi kéo đến Hoa Đông, nha đầu kia rời khỏi thủ đô thì tình cảm riêng cũng có chút phai nhạt.
- Nếu lần này Cao Cát Tường có thể xuống Hoa Đông, như vậy hai vợ chồng sẽ cùng công tác ở một nơi, điều này cũng làm cho trưởng bối an tâm hơn.
Trương Thanh Vân chỉ cười, khi nói đến vấn đề này thì hắn chẳng còn gì để mở lời. Dù sao thì quan hệ giữa hắn và Cao Cát Tường vẫn rất mẫn cảm, Âu Đan nói đến chuyện riêng của đối phương làm hắn cảm thấy có chút xấu hổ.
Ánh mắt Âu Đan thỉnh thoảng xẹt qua mặt Trương Thanh Vân, trên mặt nàng là nụ cười nhưng trong lòng cũng không có biểu hiện nhẹ nhàng như vậy. Gần đây Hoa Đông thay đổi nhân sự vài lượt, Trương Thanh Vân đều phát huy lực ảnh hưởng rất lớn.
Đặc biệt là sự kiện chủ tịch Đồng Kiến Quốc thành phố Lăng Thủy tiến vào ban ngành khối chính quyền, điều này biểu hiện sự hết lòng của Kiều Quốc Thịnh, thật ra nguyên nhân căn bản là vì có sự can thiệp của Trương Thanh Vân mà thành công. Đồng Kiến Quốc chẳng khác nào đã chiếm mất vị trí của Cao Cát Tường, bây giờ Cao Cát Tường xuống Hoa Đông cũng chỉ còn cách đảm nhiệm chức vụ chủ tịch thành phố Lăng Thủy đáng xấu hổ.
Trước đó Âu Đan đánh giá cao lực ảnh hưởng của mình, vì vậy mà nàng vỗ ngực hơi sớm, có hứa hẹn cho Cao Cát Tường, nhưng sự việc cuối cùng không đi theo hướng nàng đã chọn. Tuy Âu Đan thấy Cao Cát Tường xuống nhận chức chủ tịch thành phố Lăng Thủy cũng phù hợp nhưng trong lòng khá bức bối.
Nếu nhìn sự việc từ góc độ khác, nàng là bí thư được phân công đoàn thể nhưng quyền lên tiếng ở phương diện nhân sự lại quá kém, còn thua cả một trưởng phòng tổ chức như Trương Thanh Vân. Điều này đã nói lên một sự thật phũ phàng, trong lòng Âu Đan cũng khó tránh khỏi sinh ra cảm giác thất lạc. Trương Thanh Vân cáo từ, khoảng mười phút sau thì Liên Nhược Hàm mượn cơ hội đưa văn kiện để tiến vào phòng làm việc của Âu Đan. Lúc này Âu Đan cũng đang bận rộn, nàng chỉ xuông bàn nói:
- Trước tiên cứ đặt xuống bàn, sau này cô sẽ xem xét.
Liên Nhược Hàm đặt văn kiện xuống nhưng cũng không lập tức rời đi, nàng có vẻ muốn nói vài lời, lại thấy không thích hợp. Cuối cùng nàng thấy bó hoa trên bình có chút mất trật tự, vì vậy mới cẩn thận cắm lại cho gọn.
- Được rồi, được rồi, nha đầu đúng là có quá nhiều trò quỷ.
Âu Đan nhíu mày nói, nàng thả văn kiện trong tay ra rồi đứng lên nói:
- Vừa rồi cô đã nói qua với trưởng phòng Thanh Vân, anh ta nói sẽ giúp Cao Cát Tường đến Hoa Đông, thái độ của anh ta rất tốt, cô thấy lần này Cao Cát Tường đã có mười phần khả năng xuống Hoa Đông. Gần đây không phải cháu đang xem nhà sao? Cô thấy cháu không nên mua nhà sớm, cô nghe nói những ngôi nhà dành cho cán bộ thành phố Lăng Thủy rất tốt, đợi khi Cát Tường xuống Hoa Đông thì hai người sang bên Lăng Thủy, bên kia không thua gì khu nhà dành cho tỉnh ủy.
- Vâng, cám ơn bí thư Âu.
Liên Nhược Hàm khách khí nói, nàng lên tiếng chuẩn bị rời khỏi cửa, nhưng sau đó lại có chút do dự, nàng quay đầu nói:
- Đúng rồi, bí thư Âu, lần trước Cao Cát Tường đã nói muốn thăm hỏi trưởng phòng Trương, lúc ấy cháu đã kiên quyết phản đối, hôm nay may mà có cô hỗ trợ, nếu không sẽ.......
- Nói bậy.
Âu Đan cau mày, nàng lên giọng:
- Cháu nghĩ Trương Thanh Vân không độ lượng như vậy sao? Anh ta còn tính toán chút chuyện xưa với Cát Tường à? Hơn nữa cô cũng không hỗ trợ được gì, chỉ là giúp hỏi thái độ của trưởng phòng Trương mà thôi, cô cũng không thể làm ảnh hưởng đến thái độ của anh ấy.
Âu Đan nói đến đây thì dừng lại, nàng cảm thấy mình vẫn chưa giảng giải rõ ràng, sau đó nàng đứng lên nói:
- Nghe cô nói này Tiểu Hàm, cháu cũng đừng giữ lòng dạ hẹp hòi, phụ nữ muốn làm chuyện lớn thì như vậy mà được sao? Chỉ là chút chuyện giữa Trương Thanh Vân và Cao Cát Tường mà cháu cũng có thành kiến, rõ ràng Cát Tường làm ra mà sợ hãi phải chịu trách nhiệm, thiếu tính đảm đương, sao có thể đổ tội cho Trương Thanh Vân?
- Còn nữa, không phải cô đả kích cháu, bây giờ Cát Tường sao có thể so với Trương Thanh Vân? Bây giờ uy vọng của trưởng phòng Trương đã cao vời ở Hoa Đông, cháu còn sợ Trương Thanh Vân sẽ tạo thành uy hiếp cho Cao Cát Tường sao? Nếu cháu có tâm tư này thì rõ ràng ánh mắt quá ngắn, suy nghĩ quá nhiều, quá mò mẫm. Cô thấy cha cháu kỳ vọng rất cao vào cháu, nhưng ông ấy không biết cháu không thích hợp tham chính, tâm tình còn tồn tại những vấn đề rất lớn.
Liên Nhược Hàm bị Âu Đan phê bình mà không dám lên tiếng nhưng trong lòng cũng không phải quá chịu phục. Bây giờ Trương Thanh Vân quả thật có lực ảnh hưởng quá lớn ở Hoa Đông, Liên Nhược Hàm còn mơ hồ nhìn thấy Trương Thanh Vân còn áp đảo cả danh tiếng của Âu Đan.
Dưới tình huống thế nà thì tâm tình Âu Đan không được tốt cũng có thể hiểu được, nhưng nếu nói Trương Thanh Vân không có kiêng kỵ với Cao Cát Tường thì Liên Nhược Hàm không tin. Mâu thuẫn giữa hai người là khá lớn, nếu xem xét thì phải ngược dòng thời gian quay lại người của Triệu Giai Ngọc. Mà mỗi lần Trương Thanh Vân ra tay đều vượt hơn Cao Cát Tường một bậc, giống như chiếm hết tất cả lợi ích trong thiên hạ, trên đời này làm gì có chuyện như vậy? Mặt khác có mấy người bình hòa dưới tình cảnh này? Ít nhất thì Liên Nhược Hàm cũng không cho là như vậy.
Hơn nữa Liên Nhược Hàm cũng cho rằng Cao Cát Tường không làm được, nhưng chồng nàng đã rèn luyện ở khối trung ương được vài năm, con người cũng dần ẩn nhẫn không giống như xưa. Thật ra Liên Nhược Hàm không tin trong lòng Cao Cát Tường không có khúc mắc.
Trên quan trường không có ai luôn đi thuận đường, bây giờ Trương Thanh Vân có hình tượng lớn nhưng ai có thể đảm bảo tương lai luôn như vậy? Cao Cát Tường chỉ cần có thể nhảy khỏi bóng tối, đến Hoa Đông làm ra thành tích, như vậy địa vị không phát triển được sao?
Nếu hai người đã nhất định là đối thủ thì Liên Nhược Hàm thấy Cao Cát Tường không nên lùi bước, càng không thể khuất phục
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bố Y Quan Đạo.