Chương 2344: Cái gì cũng chưa thấy
-
Boss Hung Mãnh 2 - Cả Đời Chỉ Vì Em
- Thập Nguyệt Sơ
- 787 chữ
- 2022-02-17 03:45:10
Kết quả là mới vừa ra khỏi cửa, Nhạc Thính Phong liền trông thấy một cậu trai lớp bên cạnh kia cũng đúng lúc đi tới. Chính là nam diễn viên chính t8rong bộ phim tình cảm mà tối nay Nhạc Thính Phong được xem trên tầng thượng.
Cậu ta nhìn thấy Nhạc Thính Phong thì có chút xấu hổ mà quay 3đầu, không dám nhìn thẳng vào cậu, thậm chí còn khẩn trương tới mức hai tay không tự chủ được mà siết thành nắm đấm.
Mạnh Hoành quen cậu t9a, hai người bọn họ đều là cán bộ lớp, bình thường khi trường học có hoạt động gì đó thì họ cũng thường xuyên gặp nhau, Mạnh Hoành liền chủ động c6hào hỏi:
Cậu đang quay về ký túc xá à? Có muốn đi cùng bọn tôi không?
Mấy nam sinh nói chuyện đằng trước, Nhạc Thính Phong và Lâm Trầm đi sau cùng. Nhạc Thính Phong cảm giác được rằng dọc đường đi, cậu nam sinh kia vẫn thường xuyên lén nhìn trộm cậu. Nhạc Thính Phong mặt không đổi sắc, thầm nghĩ: Nhìn cái gì mà nhìn, tôi có cái gì đẹp mà cậu nhìn mãi thế!
Về đến ký túc xá, nghỉ ngơi một lúc, Nhạc Thính Phong dậy đi rửa mặt thì đúng lúc lại gặp phải bạn trai kia. Chờ đến khi Nhạc Thính Phong bưng chậu nước chuẩn bị rời đi, cậu ta bỗng nhiên gọi cậu lại:
Nhạc Thính Phong... Tối nay.
Nhạc Thính Phong thản nhiên nói:
Tối nay ư? Có chuyện gì vậy?
Tớ vừa mới đánh răng xong, không ăn đâu.
Lộ Tru Triệt nói:
Đánh răng thôi mà, sợ cái gì? Lát nữa lại đánh răng thêm một lần là được, cậu qua đây nếm thử một miếng đi
Nhạc Thính Phong vẫn kiên định lắc đầu:
Tớ là một người rất có nguyên tắc, các cậu tự mình giải quyết đi.
Hầu Chí Tân cảm khái một tiếng:
Nếu tớ có được sự tự chủ này của cậu thì đã sớm gầy còn da bọc xương rồi, đáng tiếc..
Cậu thở dài một hơi:
Hay chúng ta đừng ăn bánh chéo nữa, ăn thịt nướng đi?
Nam sinh kia khẽ cắn môi nói:
Trên sân thượng...
Nhạc Thính Phong nhíu mày:
Sân thượng nào? Hôm nay tôi ở trong lớp tự học, đầu có đi chỗ nào?
Cậu đương nhiên biết cậu nam sinh này muốn nói điều gì. Nhạc Thính Phong cũng không phải loại người thích mua việc vào mình, nếu đối phương muốn xin cậu một đáp án thì cậu sẽ cho người đó một đáp án vừa lòng, không có gì khác hơn cả.
Nam sinh kia nhìn thoáng qua Nhạc Thính Phong rồi gật đầu:
Ừ... C5ó...
Đoàn người cùng nhau trở về ký túc xá, vừa qua năm mới, thời tiết vẫn còn rất lạnh, khắp vườn trường chìm trong im lặng, không có những học trò lớp 10, lớp 11 của trường Số 1 mà chỉ có đám lớp 12 bọn họ nên trường học cũng có chút quạnh quẽ.
Lộ Tru Triệt mặc một chiếc áo lông ôm sát người, không ngừng ồn ào rằng sao hôm nay trời lạnh thế, không biết đến khi nào thì mới ấm lên. Mỗi ngày Lộ Tru Triệt sẽ cảm thấy hai khoảng thời gian thống khổ nhất chính là lúc sáng sớm phải rời khỏi ký túc xá đi tập thể dục và buổi tối lúc phải đi tự học,
Nhạc Thính Phong bưng chậu rửa mặt và đồ dùng cá nhân quay về ký túc xá. Vừa vào phòng thì thấy Lâm Trầm đang làm bữa ăn khuya cho bọn họ, nhà cậu ấy gói bánh chéo nên cậu ấy đã mang tới đây để cho bọn họ hưởng sái trước.
Lộ Tru Triệt thấy cậu thì ngoắc ngoắc cậu lại, nói:
Thính Phong, cậu mau tới đây, có muốn ăn thử một cái không? Ngon lắm đó! Lầm Trầm sắp thành đầu bếp chuyên nghiệp rồi, cậu ấy nấu ăn ngon như tiên luôn
Nhạc Thính Phong lắc đầu thở dài, đám này sắp thành heo cả rồi.
Lâm Trầm gật đầu:
Được!
Trong nổi vang lên tiếng kêu lách tách, hương thơm thịt nướng tràn ngập khắp phòng, tràn qua khe cửa phòng khiến đám người còn lại ở ký túc xá không khỏi lại tiếp tục ân cần hỏi thăm toàn bộ mấy cậu nhóc trong phòng 511. Thật sự là tàn nhẫn mà, hơn nửa đêm rồi mà còn ở đây trả thù xã hội thế này đây!
Lộ Tru Triệt vừa gắp một miếng thịt vừa tâm đắc:
Quả ngon Lâm Trầm ạ
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.