Chương 377: Không có thời gian ôn chuyện cũ với anh ta
-
Boss Hung Mãnh 2 - Cả Đời Chỉ Vì Em
- Thập Nguyệt Sơ
- 788 chữ
- 2022-02-06 10:30:15
Khi nhận được cuộc gọi từ Hạ An Lan, Du Dực cũng đang xử lý một hạng mục cơ mật.
Công trình cơ mật mà viện khoa học Quốc gia hiện đang nghiên cứu đã bị tiết lộ ra ngoài, khiến các vị lãnh đạo cấp cao chú ý đến, cấp trên đem việc điều tra nội gián và bắt giữ gián điệp giao cho Du Dực!
Hơn nữa cấp trên còn yêu cầu, phải bắt được gián điệp trong thời gian nhanh nhất, nhất định phải bắt được chúng ngay trước khi chúng đem dữ liệu cơ mật xuất cảnh ra nước ngoài. Sau khi điều tra rõ ràng, những gián điệp đã từng tiếp xúc với dữ liệu cơ mật, đều phải được bí mật xử lý.
Nhiệm vụ đến rất vội vàng cũng rất khẩn cấp. Du Dực dùng thời gian nhanh nhất điều tra ra một loạt những người tình nghi. Sau khi đã lập xong kế hoạch hành động, vì để phòng ngừa việc hành động bị tiết lộ, tất cả những người trong cục không được phép liên lạc với bên ngoài, tất cả điện thoại đều bị bắt giao nộp, đến khi hành động kết thúc.
Du Dực chuẩn bị đích thân dẫn theo đội đi bắt người. Mới vừa phối hợp hành động xong với bên đặc cảnh, khi chuẩn bị bắt đầu thì nhận được cuộc gọi từ Hạ An Lan.
Điện thoại lúc đầu do thư ký gọi đến, sau khi Du Dực bắt máy, nghe đối phương nói:
Cục Trưởng Du, là tôi, tôi là thư ký của Thị Trưởng Hạ, không biết bây giờ anh có thời gian không, Thị Trưởng... muốn tìm anh ôn lại chuyện cũ.
Trong đầu Du Dực liền hiện ra nụ cười trông rất hiền hòa vô hại, dáng vẻ sạch sẽ ưu nhã của Hạ An Lan.
Anh nhăn mày, không cần nghĩ mà đáp ngay:
Xin lỗi, hiện tại tôi không có thời gian để ôn chuyện cũ với anh ta, anh kêu anh ta tìm người khác đi nhé, tạm biệt.
Anh không có tâm tư nghĩ đến Hạ An Lan, bây giờ ngay cả thời gian gọi điện về cho bà xã anh còn không có, thì lấy đâu ra tâm tư đi nghĩ đến Hạ An Lan.
Thư ký sửng sốt, vội nói:
Ấy, Cục Trưởng Du đợi đã...
Du Dực bực mình nói:
Nghe không hiểu tiếng người à? Bây giờ tôi đang rất bận.
Anh vừa nói xong, Vương Tề Xuyên liền chạy đến:
Cục Trưởng, mọi thứ đã chuẩn bị xong, có thể xuất phát rồi.
Ngay cả tiếng tạm biệt Du Dực cũng lười nói, cạch một tiếng cúp máy.
Tiếng gác máy vang lên, làm cho bí thư khóe miệng co rút, anh ta nhìn sang Hạ An Lan, cẩn thận đặt ống nghe xuống, nói:
Thị Trưởng, Cục Trưởng Du bên kia hình như đang có hành động gì đó, lúc nãy tôi nghe thấy có người kêu anh ta, nói là sắp phải đi đâu đó... cho nên, anh ta nói, không có thời gian ôn chuyện cũ với ngài, còn kêu ngài... đi tìm người khác, cách nói chuyện... xem ra rất gấp gáp.....
Thư ký không dám nói lại nguyên lời, cũng không dám nói thẳng, khi Du Dực biết được anh ta là thư ký của Hạ An Lan thì giọng điệu trở nên thiếu kiên nhẫn và bài xích.
Nhưng cho dù anh ta có nói khéo léo cỡ nào, Hạ An Lan vẫn hiểu ra được.
Xem ra tên Du Dực này không được thích anh cho lắm!
Hạ An Lan mỉm cười:
Thật sự rất thú vị, không phải sao?
Thư ký lắc đầu, nói:
Chắc... do lần trước... nên sau đó Cục Trưởng Du mới như vậy?
Lần trước Du Dực đến Hải Thành chấp hành nhiệm vụ, bí mật ám sát hai ông trùm tài phiệt, muốn khiến hai người đó chết, vốn dĩ đó là kế hoạch từ lâu của sếp, nhưng anh ta lại không nói ra chuyện giết người, mà vòng vo bắt Du Dực tự nói ra, xem như giăng một cái bẫy cho người ta.
Hạ An Lan khẽ giương mày, lần trước... xem ra đã biết lần trước bị gài bẫy, đầu óc cũng khá nhanh nhẹn.
Thư ký hỏi:
Ngài xem, có cần tiếp tục gọi nữa hay không?
Không cần đâu, chuyện cục họ xử lý không phải là chuyện nhỏ. Hơn nữa Cục Trưởng còn đích thân dẫn đội, thì đó càng là chuyện lớn. Lúc này không cần tìm cậu ta, ôn chuyện cũ cũng không cần phải tiến hành ngay vào lúc này.
Thư ký thở phào, cũng may, cũng may, Thị Trưởng của họ là một người rất thông tình đạt lý.