Chương 308: Chú, không chơi được thì đừng có cố
-
Boss Hung Mãnh - Ông Xã, Kết Hôn Nào!
- Thập Nguyệt Sơ
- 766 chữ
- 2022-02-06 10:29:20
Phía sau là xe của Cận Tuyết Sơ và Tần Cảnh Chi.
Tần Cảnh Chi thản nhiên nói:
Cậu phải coi chừng đó, thằng nhóc đó uống kinh phết.
Cận Tuyết Sơ cười cười:
Không sao, chúng ta lâu lắm rồi chưa gặp nhau, không lẽ gặp rồi mà không uống tí gì?
Tần Cảnh Chi mỉm cười, nói chuyện với người thông minh chình là như vậy, anh ta chỉ mới nhắc nhở một chút là đã hiểu anh ta muốn nói gì. Vốn dĩ hai người cũng chỉ quen sơ sơ, giờ thì đã thành đồng minh, mà đã là đồng minh thì phải... cùng nhau chống giặc chứ.
Quán mà tiểu Từ giới thiệu không phải là một quán ven đường bình thường mà sang trọng hơn một chút, được xây dựng cạnh bờ sông, 2 tầng lộ thiên, nếu dùng bình phong ngăn cách liền biến thành một gian phòng mở, đây là dịch vụ dành cho các minh tinh.
Yến Thanh Ti vừa đến liền đi lên lầu 2, để tiểu Từ ở dưới quầy gọi đồ ăn, Nhạc Thính Phong lên chậm hơn cô một chút.
Đồ ăn còn chưa mang lên, trên bàn đã sắp đầy bia rượu. Tần Cảnh Chi vừa bước vào nhìn thấy đã thấy da đầu tê dại, đến giờ vẫn còn ám ảnh trận bia rượu hôm trước.
Cận Tuyết Sơ trầm mặc nhìn đống bia rượu này, lặng lẽ đưa mắt với Tần Cảnh Chi.
Nhạc Thính Phong cười nói:
Chỉ ăn với uống rượu không có vui, không bằng chúng ta chơi một trò chơi đi.
Nói rồi móc ra một bộ bài tú lơ khơ, vứt cho tiểu Từ bảo cậu chia bài, mỗi người ba quân, so điểm số ai lớn hơn, thua thì phải uống rượu!
Cách chơi đơn giản nhưng lại cũng đủ thống khoái.
Yến Thanh Ti cầm một chai bia ngồi nhìn bọn họ, mới 10 ván thôi mà Nhạc Thính Phong đã thua tới 6 lần, trước mặt anh ta đã có 3 cái vỏ chai, quy định là một lần thua uống hết nửa chai.
Tiểu Từ nhìn bọn họ nốc từng chai từng chai, trên bàn ăn sặc mùi thuốc súng.
Chị, này, uống cũng ghê quá? Chị không quản sao?
Quản cái gì, món nấm kim châm này ngon, lấy chị thêm vài xiên nữa.
Oh, vâng...
Yến Thanh Ti nhìn ra Cận Tuyết Sơ và Tần Cảnh Chi liên thủ với nhau, Nhạc Thính Phong cũng nhìn ra nhưng anh ta lại chẳng có phản ứng gì, không biết lại làm cái trò quỷ gì.
Nhạc Thính Phong uống hết 6 chai rượu mà mặt vẫn không đổi sắc, đợi tiểu Từ phát bài xong liền nói:
Đổi cách chơi khách đi, ván lần này, tôi mà thua tôi sẽ uống hết đống này, nếu tôi thắng, hai người... chia đôi chỗ này, thế nào? Dù sao thì hai người cũng được lợi hơn mà, là đàn ông thì chơi, không phải thì còn biết đường nhận diện ra giới tính của bản thân.
Nhạc Thính Phong đã nói như thế mà Yến Thanh Ti lại đang ngồi bên cạnh quan sát, Cận Tuyết Sơ sĩ diện gật đầu:
Được.
Ba người lật bài, Nhạc Thính Phong cười nói:
Thật ngại quá, tôi thắng rồi, hai vị, đã đánh cược thì phải biết chấp nhận thua, nào.
Tần Cảnh Chi mặt đen sì, lại bị thằng nhóc này tính kế, mấy ván trước chắc chắn là cố ý thua để cho bọn họ thả lỏng cảnh giác, sau dùng một chiêu hất ngã bọn họ. Nếu uống hết cái đống này, anh nhất định sẽ nằm bệt tại chỗ này luôn, khẽ sờ sờ mũi nói:
Hôm kia bác sĩ vừa nói hai ngày này tôi không được uống quá nhiều rượu...
Nhạc Thính Phong vặn đầu một con tôm:
Chú, như này sao được, không chơi được thì đừng có cố, cháu cũng không cố ý làm khó người lớn tuổi, cơ mà chú đã đồng ý, giờ lại nói như vậy, đúng là hơi quá thật, chú như vậy khiến Thanh Ti nhà cháu về sau nhìn chú như thế nào đây.
Nói xong, bóc tách phần thịt tôm đưa đến bên miệng Yến Thanh Ti.
Yến Thanh Ti ngây cả người, Nhạc Thính Phong nói:
Ngoan, há miệng ra, con tôm này có mấy miếng thịt ăn không bõ, hôm khác, anh dẫn em đi ăn món khác ngon hơn.
Cận Tuyết Sơ và Tần Cảnh Chi nhìn chằm chằm vào Yến Thanh Ti, còn cô thì đột nhiên cảm thấy mặt có chút nong nóng, trái tim cũng đập nhanh hơn.