Chương 59
-
Boss Trở Thành Chồng
- Vô Danh
- 1634 chữ
- 2020-01-31 08:00:41
Nguồn: Vietwriter
Edit: inovel
Tô Tố ngoẹo đầu cười tủm tỉm nhìn Mạc Tầm,
Tô Tố là ai? Tôi nên quen sao?
Trong lòng Mạc Tầm mạnh mẽ lấp kín.
Không biết vì cái gì, trên người cô ta, hắn luôn tìm được một cảm giác quen thuộc, loại cảm giác quen thuộc đó lại khiến hắn kinh sợ
Đừng lảng tránh vấn đề, cô quen Tô Tố!
Ngữ khí của hắn vô cùng khẳng định, Lần trước chúng ta Nhóm đụng mặt nhau ở nghĩa địa công cộng.
Cô hẳn là quen biết Tô Tố, chẳng những quen biết, còn khá quen thuộc.
Bằng không Tại sao phải đến mộ của cô ấy, tại sao biết rõ hắn họ Mạc, biết rõ thân phận của Bạch Linh đến thế! Lúc trước hắn cùng Tô Tố hẹn hò là giấu tất cả mọi người, nếu như không phải người thật sự tin tưởng, Tô Tố vốn không có khả năng nói cho cô biết.
Nhưng nếu như quen...... Hắn và Tô Tố quen nhau lâu như vậy, tại sao chưa nghe cô ấy nhắc qua?
lúc nhất thời tâm của Mạc Tầm cực kì loạn, nhếch môi ngăn cô lại,
Hôm nay cô không nói rõ ràng, đừng hòng đi.
Nếu như hắn không làm rõ, trong lòng sẽ càng loạn.
Tô Tố vừa muốn đâm hắn vài câu, sau lưng đột nhiên truyền đến giọng của hai đứa con.
Ngươi chặn mami ta làm gì!
Tô Cảnh Thụy xông đến, đưa tay chắn trước mặt Tô Tố, mặc dù người cậu nhỏ, nhưng khí thế lại không nhỏ, cậu cảnh giác trừng mắt nhìn Mạc Tầm,
Mau tránh ra, bằng không chúng tôi báo cảnh sát!
Tô Tố lúc này mới phát hiện không biết lúc nào vòng xoay ngựa gỗ ngừng lại, không chỉ là Cảnh Thụy, ngay cả Tiểu Thất cũng chạy tới.
mami đừng sợ, Tiểu Thất và anh bảo vệ mami. Tiểu Thất an ủi Tô Tố một câu, lập tức hung dữ trừng mắt nhìn Mạc Tầm.
Trong lòng giống như được đổ bình nước nóng vào, trong nháy mắt ấm áp dễ chịu.
Tô Tố ngồi xổm xuống, kéo hai đứa con vào lòng, trên mặt hai đứa hung hăng hôn một cái, nhìn thấy Cảnh Thụy ghét bỏ xoa nước bọt, cô nhịn không được cười ha hả.
Mami!
Cậu nhóc mặt đen lại.
Ha ha, không có việc gì.
Cô dùng sức ẩm hai đứa con lên, mặc dù hơi phí sức, nhưng là không nỡ buông tay, cô ôm hai đứa bé đi vào sâu trong khu vui chơi,
Chính là hai người không liên quan, chúng ta không cần để ý tới bọn họ, đi, mami dẫn hai con ngồi đu quay.
Mạc Tầm mặt lạnh lấy đứng tại chỗ không nhúc nhích.
Tô Tố hừ lạnh một tiếng,
ban ngày ban mặt, anh Mạc Tổng cũng không thể bắt cóc ba mẹ con chúng tôi chứ
Lông mày Mạc Tầm giật giật, nhìn thật sâu Tô Tố,
Ta chỉ là muốn biết đáp án.
Tô Tố nhìn một chút sắc mặt tái nhợt lung lay sắp đổ của Bạch Linh, bỗng nhiên quay đầu cười tủm tỉm nhìn Mạc Tầm, anh Mạc chắc không phải đã yêu cô Tô rồi chứ, lại quan tâm cô ấy đến vậy?
Cô vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy sắc mặt Mạc Tầm trong nháy mắt tái đi.
Tô Tố sững sờ, toàn thân nổi da gà, bỗng chốc hết sức buồn nôn.
Hắn tự mình hại chết con của hắn với cô, giờ đây còn giả bộ cho ai xem chứ!
Tô Tố nhịn nỗi đau hận xuống, mặt lạnh lùng,
Hay là nói cô Tô cũng biến thành tro cốt, chôn ở băng nghĩa địa công cộng lãnh lẽo anh Mạc còn cảm thấy chưa đủ sao? Nếu đã như vậy, dứt khoát đem nghĩa địa công cộng đào lên hết, dù sao anh có khả năng thông thiên, muốn giết người cũng là chuyện bất cứ lúc nào..
Nói xong, cô lạnh lùng quét mắt qua hai người, ôm con mình rồi đi mất tiêu.
Đi không đến một phút, hai vai cô liền đau nhức chịu không nổi, liền đặt hai đứa bé xuống, tìm cái ghế dựa đặt mông ngồi xuống nghỉ ngơi.
Hai đứa con thật nặng, mami ôm không nổi.
Tô Tố mệt mỏi thở hổn hển.
Hai đứa trẻ nhìn nhau, một người đi về phía sau đấm lưng cho cô, một người kế bên đấm chân cho cô.
Tô Tố mồ hôi đầy người.
Hình ảnh này......Cô một người trưởng thành ngồi tại ghế dài, hai đứa nhóc bốn tuổi nắn vai đấm lưng cho cô.
Cô quay đầu nhìn đám người xung quanh, quả nhiên thấy ánh mắt quỷ dị của các du khách.
Đây là xem cô đang ngược đãi trẻ em rồi.
Tô Tố mau chóng kéo hai đứa trẻ vào lòng.
Mami không mệt......
Mami, vừa rồi hai người kia là ai a?
Tiểu Thất Quay đầu nhìn thoáng qua, hai người kỳ quái kia còn đứng ở nơi đó không hề nhúc nhích.
Người xấu.
Tô Tố không quay đầu lại, nghiêm túc căn dặn hai đứa nó,
Về sau nhìn thấy họ lập tức núp xa ra, nghe không?
Tô Tố rất ít khi nghiêm túc nói chuyện như vậy với bọn họ, hai đứa trẻ nhăn nhăn lông mày nhỏ, mạnh mẽ gật đầu.
......
Tầm, anh sao thế?
Bạch Linh có chút kinh hoảng níu lấy vạt áo của Mạc Tầm, giống như sợ hắn cũng sẽ biến mất.
Mạc Tầm đột nhiên lấy lại tinh thần, liền quay đầu nhìn Tô Tố, Tô Tố đi không xa, chỉ ở trên ghế dài cách phía trước bọn họ không xa ngồi nghỉ ngơi.
Cô chắc chắn quen Tô Tố.
Nội tâm Bạch Linh càng thêm kinh hoảng, cô bước nhanh đến trước mặt Mạc Tầm, ngăn lấy ánh mắt của hắn, cắn môi hai mắt đẫm lệ nhìn hắn,
Tầm, coi như cô ta biết chị của em thì sao chứ, chị em đã chết rồi, điểm này sao cũng không thay đổi được, em biết anh hổ thẹn với chị, đều giống nhau, em cũng có, nếu như không phải chị, em đã sớm mất mạng rồi. Tầm, bây giờ điều duy nhất chúng ta có thể làm, chính là cùng ở bên nhau thật tốt, vậy mới...... mới để chị hy sinh oan uổng.
Nếu như Tô Tố ở đây chắc chắn phun vào Bạch Linh một mặt.
Người phụ nữ này thật không biết xấu hổ, rõ ràng là hai người bọn họ cùng hại chết người, lại nói thành là
Hi sinh
, ha ha, thật châm chọc.
Mạc Tầm sắc mặt hơi đổi, cúi đầu nhìn Bạch Linh với ánh mắt nặng nề.
Nội tâm Bạch Linh giật cái, nước mắt trong chốc lát chảy ra, cô cắn môi mặt đầy bi thương,
chị xảy ra chuyện ngoài ý muốn là việc chúng ta ai cũng không nghĩ tới, trên thế giới này em chỉ có người thân là anh thôi, nếu như sớm biết thế...... em thà rằng người chết chính là em.
Bạch Linh rất xinh đẹp.
Mặt cô lúc này tái nhợt, nước mắt thấm ướt lông mi, dáng vẻ yếu ớt bất lực khiến cho người ta nhìn một chút liền đau lòng.
Tim Mạc Tầm trong chốc lát mềm nhũn, hắn nắm chặt tay của cô, răn dạy cô,
gì mà chết không chết, nói bậy gì thế.
Trên mặt Bạch linh lộ ra nụ cười tái nhợt, càng dùng sức nắm tay Mạc Tầm,
Là em nói sai sao
.
Em không phải muốn ngồi vòng xoay ngựa gỗ sao, mau đi thôi, anh ở chỗ này đợi em.
Em đột nhiên có chút không khỏe, không muốn chơi nữa, chúng ta về nhà đi. Bạch Linh tìm đại cái lý do, cô thậm chí bắt đầu hối hận, không nên tới chỗ này.
Nhất là nghe được lời nói của người phụ nữ lúc nãy, lòng cô càng bất an không thôi, cô có dự cảm không tốt, nếu như tiếp tục ở lại nơi này, hậu quả sẽ càng thêm nghiêm trọng.
Nghe Bạch Linh nói không khỏe, Mạc Tầm liền khẩn trương,
Chỗ nào không khỏe, anh dẫn em đi bệnh viện!
Không cần, hẳn là hôm nay mặt trời quá lớn, có chút khó chịu khi ra nắng.
Bạch linh thất thần cười cười.
Thực ra cô sớm đã mơ hồ nhận ra được.
Sau khi anh quen với Tô Tố xong liền từ từ thay đổi, càng ngày càng nhiều thời gian ở bên Tô Tố, thậm chí lúc đi cùng với cô cũng sẽ thỉnh thoảng thất thần.
Cô lúc trước liền biết sự tình vượt ra khỏi dự tính của bọn họ.
Về sau...... May mắn là, tất cả mọi chuyện đều tiến hành theo kế hoạch, mọi thứ lại khôi phục bình thường.
Thế nhưng, có vài thứ thay đổi rồi.
Anh càng ngày càng trầm mặc, tính tình cũng càng ngày càng nóng nảy, cô đã quên khi hắn nhìn thấy dáng vẻ khắp người là máu của Tô Tố trên bàn phẫu thuật, giống như linh hồn đều bị rút đi, lúc ấy một trái tim cô trong nháy mắt lạnh đi một nửa.
May mắn......
May mắn chị ấy chết rồi.
Bạch linh dùng sức nắm chặt tay Mạc Tầm, kiếp này hạnh phúc lớn nhất của cô chính là gặp được anh, ai cũng không thể phá hoại hạnh phúc của cô.
Ai cũng không được!