Chương - 495: Đại chiến Ngao Hoằng
Số từ: 3225
Nguồn: Vipvandan.vn
Nhóm dịch: Dungnhi
Lúc đầu Cổ Thần chỉ định giết một đầu hoả long Minh Khiếu kỳ là đã đủ để thủ thắng trước đám Nguyên Thần kỳ và Đoạt Xá kỳ còn lại rồi, nhưng lúc ở Chiến Thần điện phát hiện ánh mắt sắc bén của tên Vu sĩ kia, Cổ Thần đã cải biến quyết định. Tên Vu sĩ kia thực lực cũng rất mạnh, có thể khiến Cổ Thần có cảm giác nguy hiểm, với thực lực đó hắn đánh chết một đầu hoả long mới bước vào Minh Khiếu kỳ cũng không mấy khó khăn.
Nếu muốn thủ thắng thì chí ít cũng phải giết một đầu hoả long Minh Khiếu trung kỳ trở lên, phần thắng mới cao hơn một chút.
Cực nam hoả hải có phương viên tới mấy trăm vạn dặm, muốn tìm một đầu hoả long Minh Khiếu trung kỳ cũng giống như mò kim đáy biển vậy. Mặc dù hoả long Minh Khiếu kỳ khó kiếm nhưng hoả long có tu vi nhỏ yếu hơn có lẽ dễ dàng hơn một chút. Chỉ cần có thể bắt một đầu là có thể hỏi được vị trí của một đầu hoả long Minh Khiếu kỳ rồi.
Nếu Hoả Long tộc phái ra hoả long tộc tu sĩ tiến tới nam hoang vu cương để tìm cách xâm nhập vào Chiến Thần sơn và cháy nhà hôi của thì muốn tìm một tên hoả long tu sĩ cũng không mấy khó khăn.
Cổ Thần sau khi đi sâu vào cực nam hoả hải hơn hai mươi vạn dặm thì bắt đầu cẩn thận dùng thần thức tìm kiếm.
Ban ngày Cổ Thần tìm kiếm Hoả Long tu sĩ, buổi tối Cổ Thần tìm một ngọn núi lửa chưa phun trào rồi tiến vào Như Ý Lung Linh bảo tháp tiến hành tu luyện. Một đêm với thời gian tăng gấp đôi, cũng tương đương với người khác tu luyện cả ngày.
Mười ngày sau, Cổ Thần tìm được một đầu hoả long Mệnh Tuyền cảnh. Tên này chỉ mới thành niên chưa bao lâu, mới chỉ có tu vi Linh Anh kỳ.
Cổ Thần đột nhiên xuất hiện trước mặt khiến tên hoả long bị doạ không nhỏ.
Cổ Thần là tu sĩ Nguyên Thần kỳ cho nên chỉ cần động tay một chút cũng đủ đánh chết một tu sĩ Linh Anh kỳ rồi.
Tên hoả long kia không hề nói lời nào, nhanh chóng hoá thân thành Hoả long chạy nhanh.
Cổ Thần thân thể không động nhưng bàn tay vung lên, một cái bàn tay hình thành từ cương khí to gần ngàn trượng đột nhiên xuất hiện trên không trung giống như vồ muỗi đập xuống tên hoả long kia. Dính một đòn này, tên hoả long kia liền bị đánh từ trên không rơi thẳng xuống dưới.
Rơi xuống dưới đám dung nham bên dưới, đầu hoả long này liền liều mạng giãy dụa khiến cho dung nham văng tung toé khắp nơi.
Không chờ cho đầu hoả long kịp bay lên, bàn tay của Cổ Thẩn đã một lần nữa phẩy xuống, một đòn này khiến cho đầu hoả long này bị đập lún xuống dưới mặt đất tạo thành một cái hố sâu hom mười trượng.
Cổ Thần biến chưởng thành trảo hướng xuống dưới lôi đầu hoả long kia lên giống như bắt một con giun dưới đất vây.
Thực lực lúc này của cũng đủ để so với một cao thủ Minh Khiếu kỳ đinh phong, đối phó với một đầu hoả long Linh Anh kỳ thì so với người bình thường bắt giun như nhau.
Bàn tay cương khí của Cổ Thần nắm lấy đầu hoả long giống như hai cái kềm sắt, mặc cho nó giãy dụa thế nào cũng phí công.
Chạy trốn đã vô vọng, đầu hoả long này liền lớn tiếng vang xin:
- Tha mạng! Tha Mạng!
Cổ Thần nói:
- Trả lời mấy vấn đề ta hỏi rồi ta sẽ tha cho ngươi một mạng!
Đầu hoả long này liền liều mạng gật đầu lia lịa.
Cổ Thần nói:
- Nói cho ta biết, Hoả long tu sĩ các ngươi tới chỗ này làm gì? Các ngươi do ai đái lĩnh? Có những dạng tu vi gì? Tu vi tối cao là ai?
Một lát sau Cổ Thần đã biết được lần này Hoả Long Vương tự mình xuất lĩnh Hoả Long tộc đánh vào Chiến Thần sơn muốn cướp lấy truyền thừa bí điển của Cổ vu tộc, mà chủ yếu chính là thiên hạ đệ nhất bí điển Chiến Thần Tinh Kinh!
Nghe nói tên Độ Hư cường giả Hoả Long Vương kia tự mình xuất lĩnh Hoả Long tộc chinh phạt vu cương, Cổ Thần không khỏi hút mạnh một ngụm lương khí.
Độ Hư cường giả và Minh Khiếu kỳ sĩ có thể xem như là tiên nhân và phàm nhân so với nhau. Cho dù tu sĩ Minh Khiếu kỳ có kích hoạt bao nhiêu cái khiếu huyệt mà không lĩnh ngộ được pháp tắc thì đứng trước mặt Độ Hư cường giả cũng không khác gì con kiến. Chỉ cần một chút không gian trói buột cũng đủ cho bất luận tu sĩ nào dưới Độ Hư cảnh giới mất đi khả năng phản kháng.
Bất quá, nghe nói tên Hoả Long tu sĩ này nói thì Hoả Long tộc hiện tại chỉ phái ra một bộ phận Hoả Long tộc tu sĩ tiến tới chỗ biến giới này do một tên Minh Khiếu hậu kỳ tên là Long Nham cầm đầu. Bên cạnh đó còn có một tên Minh Khiếu trung kỳ và một tên Minh Khiếu sơ kỳ và nhiều tên Nguyên Thần kỳ, Đoạt Xá kỳ, Linh Anh kỳ nữa.
Lần này tu sĩ của Hoả Long tộc tới đây cũng chừng mấy trăm người, chia làm ba bộ phận do ba gã Minh Khiếu kỳ kia xuất lĩnh. Tên Minh Khiếu hậu kỳ Long Nham kia xuất lãnh hơn một trăm tên cao thủ Mệnh Tuyền cảnh đi ở giữa, hai tên khác cũng xuất lĩnh đội ngũ hơn trăm người hành động ở cách đó khoảng ba mươi vạn dặm.
Cổ Thần từ Hoả Vu bộ lạc địa giới tiến vào Cực nam hoả hải, sau đó vì tìm kiếm Hoả long tu sĩ mà hơi đi chệch về hướng đông một chút cho nên ở chỗ này cách Cổ Thần gần nhất chính là bộ phận Hoả Long tu sĩ ở hướng đông.
Theo tên Hoả Long Linh Anh kỳ này nói thì nhóm này do tên Minh Khiếu sơ kỳ dẫn đầu.
Minh Khiếu kỳ tu sĩ chỉ có ba tên, những tu sĩ khác không có khả năng đánh giết được mấy tên này. Cổ Thần chỉ cần giết tên Minh Khiếu sơ kỳ kia là có thể tiến vào Chiến Thần sơn được rồi, nhưng trong đội ngũ lần này xuất hiện một tên cao thủ, nếu để tên đó giết chết đầu Hoả Long Minh Khiếu trung kỳ thì toi.
Do đó mục tiêu là tên Hoả Long Minh Khiếu sơ kỳ kia là không được rồi.
Nếu như giết Hoả Long Minh Khiếu trung kỳ thì với thực lực của Cổ Thần cũng không thành vấn đề, nhưng cũng có nhất định may rủi, nếu tên tu sĩ ẩn giấu thực lực kia lại sắn giết tên Long Nham thì cũng không được.
Nếu muốn vạn vô nhất nhất thì tốt nhất là giết tên Long Nham có tu vi Minh Khiếu hậu kỳ kia. Như vậy cho dù tên tu sĩ ẩn giấu thực lực kia có cường đại hơn cũng vô pháp giết đầu hoả long nào có tu vi cao hơn so với của Cổ Thần.
Lẽ nào hắn đi đánh giết tên Hoả Long Vương kia?
Suy tính xong xuôi, Cổ Thần liền hạ quyết định đi giết tên Hoả Long Minh Khiếu hậu kỳ Long Nham. Tu vi của Hoả Long càng cao thì Hoả Long đan ẩn chứa lực lượng càng cường đại, luyện chế Thuần Dương Tiên đan hiệu quả càng cao.
- Những gì ta biết ta đều nói hết rồi, ngươi phải giữ lời không được tổn thương tính mạng ta, mau thả ta ra đi!
Tên Hoả Long Linh Anh kỳ này vừa nói xong thì thấy Cổ Thần đã rời vào trầm tư, hắn cho rằng Cổ Thần đang tự hỏi có nên giết hắn không cho nên trong lòng càng run sợ hơn.
Cổ Thần mĩm cười nói:
- Ta nếu nói không giết ngươi thì sẽ không giết. Nhưng cũng không thể thả ngươi về để báo tin, ngươi trước hết vào trong pháp bảo của ta nghỉ ngơi một thời gian đi!
Dứt lời, Cổ Thần liền thi triển lục thức cấm chế, phong bế lục thức của tên Hoả Long này. Người bị thi triển cấm chế này sẽ giống như bị dính phải thời gian tĩnh chỉ, cái gì cũng không nghe, không thấy, không biết, không cảm nhận được. Cho dù có phát sinh chuvện động trời gì thì trong lúc bị cấm chế hắn cũng không biết.
Sau khi thi triển cấm chế, Cổ Thần liền ném hắn vào trong Như Ý Lung Linh bảo tháp tầng thứ shai, sau đó căn cứ theo mô tả của hắn, Cổ Thần hướng chỗ nhóm hoả long tu sĩ ở chính giữa bay di.
Bạn đang đọc truyện được lấy tại
Truyenyy
chấm cơm.
Càng đi sâu vào cực nam hoả hải, Cổ Thần càng phát hiện nhiều Hoả Long tu sĩ, Hoả Long thành niên chí ít cũng là Mệnh Tuyền cảnh Linh Anh kỳ.
Nói về số lượng Mệnh Tuyền cao thủ, trong thiên hạ long tộc phải đứng thứ nhất.
Đồng thời Long tộc có thọ mệnh lâu dài, số lượng cũng không ít cho nên hầu hết trong Long tộc đều là Mệnh Tuyền cao thủ.
Nhưng Long tộc sau khi thành niên, tu vi rất khó tăng trưởng, đại đa số Long tộc sau khi thành niên tu vi sẽ dậm chân tại Linh Anh kỳ. Chỉ có rất ít có thể tiến vào Đoạt Xá kỳ và Nguyên Thần kỳ. Minh Khiếu kỳ càng như phượng mao lân giác.
Luận về số lượng cao thủ Mệnh Tuyền cảnh, Cổ vu tộc kém xa Long tộc, nhưng luận về Minh Khiếu kỳ cao thủ thì Cổ vu tộc lại vượt xa Long tộc. Nhưng Hoả Long tộc còn có một Hoả Long Vương có tu vi Độ Hư cảnh. Trước mặt Mệnh Tuyền cao thủ thì Độ Hư cường giả chính là chúa tể.
Cũng bởi vì có Hoả Long Vương tồn tại nên Hoả Long tộc mới dám xâm lấn cổ vu tộc, nếu không đã bị cổ vu tộc truy sát tới chân trời góc biển từ lâu rồi.
Cách chỗ nhóm Hoả Long tu sĩ chừng vạn dặm hơn, Cổ Thần liền ẩn nấp thân thể rồi lén lén tiến vào trong chồ nghỉ chân của đám Hoả Long này dò xét tên Long Nham kia thực lực như thế nào.
Nếu là cao thủ đã kích hoạt bảy tám trăm khiếu huyệt, Cổ Thần sẽ trực tiếp oanh sát ngay tại chỗ, nếu như đã kích hoạt khiếu huyệt hơn chín trăm cái thì Cổ Thần sẽ dụ dỗ hắn tới chỗ không người dùng Chiến Thần lệnh giết chết.
Tu vi của Cổ Thần lúc này còn mạnh hơn lúc vừa ra khỏi Xích Đế mộ trủng không ít. Nguyên thần của Cổ Thần đã đạt tới chiều cao mười trượng, thực lực tương đương với cao thủ Minh Khiếu kỳ kích hoạt hơn bảy trăm khiếu huyệt. Nếu dùng thêm ba đầu sáu tay thì cũng có thể dễ dàng đánh chết cao thủ kích hoạt tám trăm cái khiếu huvệt.
Thực lực này cũng đã tương đương với Minh Khiếu hậu kỳ đỉnh phong rồi.
Đang di chuyển, đột nhiên thân thể Cổ Thần chợt dừng lại!
Vừa rồi có một đạo thần thức rất nhanh quét qua hắn, thực lực người kia rất mạnh, chí ít cũng là Minh Khiếu hậu kỳ!
Cổ Thần chưa sử dụng ba đầu sáu tay, thần thức chỉ tương đương với cao thủ kích hoạt hơn bảy trăm khiếu huyệt, cho nên đạo thần thức vừa rồi hẳn chỉ có thể mơ hồ cảm giác được một chút, nói rõ thực lực đối phương ít nhất cũng xấp xỉ hoặc cao hơn hắn.
- Chẳng lẽ là tên Hoả Long Minh Khiếu hậu kỳ kia?
Chỗ này cách chỗ Hoả Long tu sĩ dừng chân cũng chỉ có vạn dặm, nếu đụng phải tên kia cũng là bình thường.
Cổ Thần cẩn thận tản thần thức ra phương viên mấy trăm dặm nhưng không phát hiện bất luận một tu sĩ nào.
Cổ Thần phi độn chậm lại và hạ độ cao xuống nhưng vẫn tiếp tục đi về phía trước. Thoạt nhìn Cổ Thần vẫn như bình thường nhưng thực tế Cổ Thần đã phán đoán tên Minh Khiếu hậu kỳ kia đang ở gần đây.
Cổ Thần nếu có thể phát hiện ra thần thức của đối phương thì chứng tỏ tu vi của đối phương cho dù có cao hơn hắn thì cũng không cao hơn nhiều.
Nếu là Minh Khiếu kỳ cực hạn tu sĩ, thần thức đảo qua, Cổ Thần không thể nào phát hiện được.
Minh Khiếu kỳ cực hạn cao thủ, còn có thể tạo thành uy hiếp với Cổ Thần, còn Minh Khiếu hậu kỳ cao thủ, đại bộ phận Cổ Thần đều có thể đánh chết, cho dù đánh không chết thì Cổ Thần cũng có thể dùng ba đầu sáu tay giết chết. Trừ khi là tu sĩ đã kích hoạt gần chín trăm cái khiếu huyệt, Cổ Thần không dùng Chiến Thần lệnh cũng đánh không chết đối phương mà đối phương cũng không làm gì được Cổ Thần.
"Rít!"
Đột nhiên, một tiếng xé gió từ sau lưng Cổ Thần vang lên.
Một đạo cương mang tốc độ rất nhanh, phóng tới chỗ Cổ Thần.
Thần thức của Cổ Thần trong nháy mắt liền tập trung lên đạo cương mang này cùng tên tu sĩ phát ra cương mang đánh lén Cổ Thần.
Tên tu sĩ kia đứng ở phía sau Cổ Thần cách mấy trăm trượng rồi đột nhiên xuất thủ dùng cương mang đánh lén Cổ Thần, mục tiêu là ngay mệnh tuyền. Thủ đoạn rất tàn nhẫn, vừa ra tay đã muốn đưa Cổ Thần vào chỗ chết ngay lập tức, nếu mệnh tuyền bị đánh trúng thì cái thân thể này cũng đã tới lúc báo hỏng rồi.
Công kích nhanh chóng tới gần như vậy, nếu là tu sĩ Minh Khiếu kỳ bình thường căn bản sẽ không né tránh kịp.
Nhưng Cổ Thần lại khác!
Phong ảnh độn thuật!
Thân thể Cổ Thần chợt loé lên đã biến mất, đạo cương mang kia liền đánh vào khoảng không.
Thân thể Cổ Thần trong nháy mắt đã xuất hiện ở ngoài ngàn trượng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào tên đánh lén hắn.
Đây là tên Võ Vu thân cao hai thước mốt lúc trước dùng ánh mắt sắc bén nhìn Cổ Thần ở Chiến Thần điện.
Khi đó tu vi của hắn chỉ là Nguyên Thần hậu kỳ, mà lúc này lại có tu vi Minh Khiếu hậu kỳ!
Trên ngươi hắn kích hoạt bao nhiêu cái khiếu huyệt, Cổ Thần không biết nhưng có thể khẳng định, nếu Cổ Thần không hoá long hình hoặc sử dụng ba đầu sáu tay, chắc chắn không phải là đối thủ.
Nói cách khác, người này ít nhất đã kích hoạt khoảng tám trăm cái khiếu huyệt. Trong mắt tên Võ Vu này hiện lên vẻ kinh ngạc nói:
- Cừ thật, không ngờ trên người ngươi còn có không gian tiên bảo. Thực lực của ngươi không kém, tư chất lại nghịch thiên, bất quá hôm nay gặp phải ta thì cũng là tử kỳ của ngươi đã đến!
Cổ Thần lạnh lùng nhìn đối phương, lạnh giọng nói:
- Ngươi không phải Cổ vu tộc Vu sĩ!
Một đạo thần thức lại lướt qua trên người Cổ Thần, rõ ràng là đối phương dùng thần thức thăm dò phạm vi lớn. Sau đó tên Võ Vu này liền cười lớn nói:
- Không sai, ta không phải là Cổ vu tộc Vu sĩ như các ngươi, ngươi hôm nay chạy không thoát đâu! Chết đi!
Dứt lời, tướng mạo hắn liền biến đổi, thân thể đột nhiên thu nhỏ lại một vòng, biến thành cao khoảng một thước chín.
Lúc này trong mắt Cổ Thần cung toát ra vẻ kinh ngạc, tên này lại chính là Đông Hải Long cung tam thái tử Ngao Hoằng!
Trên mặt cổ Thần bất giác lộ ra một tia tiếu ý thú vị!
Cổ Thần cất tiếng cười lớn, nói:
- Ngao Hoằng a Ngao Hoằng! Ở bắc hải ngươi truy sát ta hơn mười ngày, thẳng đến khi ta tiến vào trong bắc hoang cấm địa ngươi mới chịu từ bỏ. Ta còn chưa tìm ngươi tính sổ, không ngờ ngươi lại tự tìm đến trước cửa! Ha ha...
Đang lúc nói chuyện, tướng mạo của Cổ Thần cũng biến đổi về diện mạo vốn có. Trong tay ô quang loé lên, một cây hắc sắc trường thương xuất hiện trong tay hắn.
Ngao Hoằng sắc mặt đại biến, trong mắt cũng toát ra cừu hận mãnh liệt, nghiến răng rít gào:
- Bàn Long Phá Thiên thương? Cổ Sát Thần! Dĩ nhiên lại là ngươi!
Cổ Thần nói:
- Thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi lại vào, ta cùng với ngươi vốn nước sông không phạm nước giếng nhưng người lại một mực muốn giết ta. Hôm nay chúng ta liền đem thù mới hận cũ tính luôn một lần di!
Ngao Hoằng xuất hiện, Cổ Thần đã biết hôm nay sẽ có một hồi chiến đấu không chết không thôi. Hai người bất luận là ai cùng sẽ không để cho đối phương rời khỏi chỗ này được. Cái này quan hệ đến thân phận Cổ vu tộc Vu sĩ của hai người, nếu để Cổ Vu tộc biết trong đám tu sĩ lại có Nhân tộc và yêu tộc tu sĩ giả dạng thì tuyệt đối đừng hòng nghĩ đến việc tiến vào Chiến Thần Sơn nữa!
Mà Cổ Thần cũng không hề cố kỵ, cũng lộ ra chân diện mục của bản thân. Thái độ này của hắn cũng cho thấy, hôm nay không giết được Ngao Hoằng thì không dừng.
Trận chiến này, Cổ Thần phải sử dụng toàn thân thực lực mới có thể đánh bại được Ngao Hoằng. Nếu chỉ là Nguyên Thần kỳ tu sĩ khác, Cổ Thần cho dù tiếp tục duy trì trạng thái thân phận Dương Cổ cũng có thể bằng vào pháp lực cường đại chém giết. Nhưng đối mặt với Ngao Hoằng là cao thủ Minh Khiếu hậu kỳ, Cổ Thần nhất định phải tung hết toàn lực.