Chương - 504: Thuần Dương bí điển
Số từ: 3244
Nguồn: Vipvandan.vn
Nhóm dịch: Dungnhi
Nhưng không ai biết muốn tu luyện Chiến Thần Tinh Kinh cần phải có Chiến Thần lệnh làm vật dẫn, không có Chiến Thần lệnh thì không thể có được Chiến Thần Tinh Kinh không thể tu luyện được Chiến Thần Tinh Kinh. CHo nên vô số ngoại tộc tu sĩ muốn lẻn vào Chiến Thần sơn để học Chiến Thần Tinh Kinh trên thực tế đều là làm việc dã tràng xe cát.
- Chiến Thần! Chiến Thần! Chiến Thần!
- Chiến Thần! Chiến Thần! Chiến Thần!
- Chiến Thần! Chiến Thần! Chiến Thần!
...
Tiếng hô vang ngày càng lớn, ngày càng nhiều, kéo dài gần nửa tuần nhang thì Tự Ngọc mới giơ ngọc thủ của nàng lên, tiếng hô của chúng Vu sĩ đều dần dần lắng xuống tới lúc im lăng hẳn.
Tự Ngọc nói tiếp:
- Thời gian quý giá, các vị có thể tiến vào Chiến Thần sơn nên lập tức tiến vào đi. Hảo hảo nắm chắc lần kỳ ngộ này, ngày sau các vị chính là lực lượng hạch tâm của Cổ vu tộc ta. Cổ vu tộc thời gian tới đây sẽ nắm trong tay của các vị. Cho nên không thể lãng phí thời gian!
- Vâng, Thần nữ!
Ba mươi người có tư cách tiến vào Chiến Thần sơn đều hô lớn.
Cổ Thần và hai mươi chín người khác cùng nhau hướng tới Chiến Thần sơn đi đến, đi tới trước mặt Tự Ngọc, Cổ Thần quay đầu nhìn nàng một cái, Tự Ngọc nháy đôi mắt long lanh như ngập nước của nàng với hắn, tựa hồ như muốn nói:
- Nỗ lực lên!
Vu sĩ Thiên Vu bộ lạc đứng trước nhất, tiến vào bên trong thông đạo. Vừa mới bước vào trong thì không khí xung quanh liền xuất hiện uốn khúc, đột nhiện mấy đạo khe không gian xuất hiện đem đám Vu sĩ này hút vào trong biến mất không thấy tâm hơi.
Chiến Thần sơn cao tới vạn trượng, chân núi cũng rộng hơn mấy vạn trượng, đồng thời còn lan tràn ra vố số ngọn núi bên cạnh. Pham vi mấy ngàn dặm xung quanh đều là phạm vi của chí dương chi địa. Vu sĩ một khí tiến vào phạm vi này liền bị Na Di Đại trận hút vào trong truyền tống đi đến địa phương an toàn bất kỳ nào đó.
Sau Thiên Vu bộ lạc là bảy người của Dương Vu bộ lạc, trong đó có cả Cổ Thần. Vừa bước vào trong khu vực thông đạo, trong nháy mắt một lực hút thật lớn như từ bốn phương tám hướng tác động lên người.
Không gian vặn vẹo, vài cái khe không gian thật lớn trong nháy mắt đã bao trùm lên đám người Cổ Thần. Một trận thiên toàn địa chuyển qua đi, Cổ Thần từ trong hư không xuất hiện trong một sơn cốc nhỏ, bốn phía đều là vách núi bị Hoả pháp tắc bao trùm, chỉ có ở trong sơn cốc là không bị Hoả pháp tắc thiêu đốt nhưng vẫn cảm giác được sức nóng rất kinh khủng.
Chí dương khí nồng hậu tràn ngập cả không gian, Chiến Thần lệnh trên người Cổ Thần cũng phát ra một luồng khí ấm áp. Chí dương khí ở nơi này so với bên trong Xích Đế mộ trủng còn nồng hậu hơn nhiều, nếu ở chỗ này tu luyện so với ở trong Xích Đế mộ trủng còn nhanh hơn mấy lần.
Bất quá, Chiến Thần lệnh tuy rằng phát ra luồng khí tức ấm áp nhưng cũng không có ý tứ muốn thôn phệ. Hoả pháp tắc tuy rằng tràn ngập bốn phía nhưng hiển nhiên nơi này có cấm chế cực kỳ lợi hại bao phủ, ngay cả Chiến Thần lệnh cũng không thể tiến hành thôn phệ được.
Truyện Tiên Hiệp Truyện FULL
Chiến Thần lệnh tuy rằng không thôn phệ Hoả pháp tắc ở đây nhưng cũng không bình tĩnh mà liên tục phát ra từng luồng khí tức ấm áp.
Chiến Thần sơn là thánh địa của Cổ vu tộc, Chiến Thần lệnh lại là thánh vật của Cổ vu tộc, hai bên
chắc chắn có liên hệ với nhau, cho nên khi Cổ Thần vừa tiến vào Chiến Thần sơn, Chiến Thần lệnh liền có phản ứng như tiểu hài tử được về lại cố hương vậy.
- Đây là?
Hai mắt Cổ Thần đột nhiên sáng ngời.
Cách chỗ Cổ Thần hơn mười trượng, ngay sát biên giới sơn cốc có mấy thảo dược cao chừng một thước hơn, to chừng cỡ nắm tay.
Xích Tinh Tử, Cổ Thần đến gần nhìn thì phát hiện ở chỗ này có tới bảy gốc Xích Tinh Tử.
Cổ Thần trong lòng đại hỉ không thôi, mấy gốc Xích Tinh Tử này đã đạt đến độ tinh khiết lớn nhất, phi thường thành thục rồi, chí ít cũng đã hơn năm ngàn năm, xem ra cái sơn cốc này đã hơn năm ngàn năm rồi chưa từng có Vu sĩ nào bị truyền tống tới.
Cổ Thần cẩn thận đem cả bảy gốc Xích TInh Tử này bỏ vào trong hộp cất vào trong Cần Khôn Trạc.
Vừa mới tiến vào Chiến Thần sơn đã thu được bảy gốc tiên thảo, Cổ Thần trong lòng rất thư sướng, dọc theo sơn cốc chậm rãi tiến về phía trước.
Sau Dương VU bộ lạc tiến vào Chiến Thần sơn là đến năm người của Hoả Vu bộ lạc. Khi bóng dáng mấy người Cổ Thần vừa biến mất trong thông đạo thì năm người của Hoả Vu bộ lạc cũng tiến vào trong thông đạo.
Cũng giống như hai bộ lạc trước, không gian thông đạo vặn vẹo sinh ra từng cái khe không gian...
Thế nhưng...
Đột nhiên tiếng ầm ầm vang lên khiến các Vu sĩ ở đây thất kinh.
Một đạo quang mang thuần bạch sắc dài đến ngàn trượng đột nhiên từ trên không trung nhưg một thanh lợi kiếm sắc bén chém xuống chỗ thông đạo.
Tự Ngọc hơi ngẩn ra một chút rồi kinh hô lên:
- Có Minh Khiếu kỳ tu sĩ xâm nhập thông đạo!
Ngay lúc tiếng kinh hô của Tự Ngọc vang lên, đạo quang mang kia đã bổ xuống trên người một tên Vu sĩ của Hoả Vu bộ lạc.
Một tiếng nổ lớn vang lên, đồng thời một cái cự đỉnh cổ xưa đột nhiên trong nháy mắt đó bảo phủ lấy tên Vu sĩ kia. Quang mang bạch sắc kia đánh lên trên cổ đỉnh nhưng lại không làm cho cổ đỉnh này có chút suy suyển nào. Cũng trong nháy mắt đó, cái cổ định và thân hình tên Vu sĩ kia đồng thời bị mấy cái khe không gian xung quanh hút vào, biến mất trong thông đạo
- Tên kia không phải là Địch sao? Không phải, hắn là ngoại tộc tu sĩ!
Hoả Huỳnh Đại Vu của Hoả bộ lạc trừng lớn hai mắt tức giận rống lên.
Hoả Địch chính là đệ nhất cao thủ thế hệ trẻ của Hoả Vu bộ lạc, chưa đến trăm tuổi mà tu vi đã đạt tới Nguyên Thần hậu kỳ, đồng thời còn có huyết mạch thượng đẳng Cổ Vu. Mà hiện tại tên Vu sĩ vừa tiến vào Chiến Thần sơn lại là ngoại tộc tu sĩ, không phải Hoả Địch thì cũng hiểu được hạ tràng của bản thân Hoả ĐỊch như thế nào rồi!
Hậu bối đệ nhất cao thủ của bộ lạc đột nhiên biến thành ngoai tộc tu sĩ, tất nhiên đã khiến Hoả Huỳnh Đại Vu nổi trận lôi đình, hận không thể lập tức tiến vào trong Chiến Thần sơn đem tên ngoại tộc tu sĩ kia bằm thay vạn đoạn!
Thế nhưng, thông đạo tiến vào Chiến Thần sơn sẽ tiến hành gạt bỏ đối với tu sĩ đã ngoài Nguyên Thần kỳ, cho nên Hoả Huỳnh Đại Vu có tức giận thế nào cũng không thể tiến vào trong đó được!
Mỗi một Vu sĩ trên quảng trường đều lộ biểu tình khiếp sợ không thôi. KHông ngờ lại có ngoại tộc tu sĩ lẻn vào được trong Chiến Thần sơn! Điều này làm cho bọn họ thập phần tức giận và lo lắng.
Thần Vu Tông Thánh nữ Nguyệt nhi cũng trừng lớn hai mắt nhín về phía thông đạo, trong mắt tràn đầy sự kinh hãi, nàng cũng thật sự không ngờ trong đám Vu sĩ tiến vào Chiến Thần sơn lại có ngoại tộc tu sĩ.
Cổ vu tộc Vu sĩ có thể không biết tên ngoại tộc tu sĩ vừa rồi là của Nhân tộc hay Yêu tộc nhưng thân là Thánh Nữ của Thần Vu Tông, Nguyệt nhi lại rất rõ ràng!
Cái cự đỉnh cổ xưa kia chính là vô thượng tiên bảo đại danh lừng lẫy Thái Hư Tiên đỉnh, là trấn cung chi bảo của Đạo gia thánh địa Thái Hư Cung.
Ngàn năm trước, thánh địa Thái Hư Cưng đã bị Thánh Đình tiêu diệt, Thái Hư Tiên đỉnh rời vào tay Tàng gia Đại Doanh đế đình. Sau này được truyền cho Đại Doanh Thái tử Tàng Thiên Cơ. Có Thái Hư Tiên đỉnh hộ thể, Tàng Thiên Cơ coi như thu được một cái miễn tử kim bài!
Nguyệt nhi nhìn về chỗ Tàng Thiên Cơ biến mất, nhãn thần lộ ra vẻ cực kỳ nghi hoặc, Tàng Thiên Cơ tuy là trung thổ đệ nhất thiên tài có tư chất siêu phẩm tiên căn, nhưng tu vi của hắn mười năm trước vẫn là Đoạt Xá kỳ mà!
Nhưng vừa rồi, rõ ràng tu vi của hắn lại là Minh Khiếu kỳ, thực lực thậm chí còn cao hơn tu sĩ đồng cấp, chí ít cũng tương đương với Minh Khiếu hậu kỳ!
Điều này làm cho trái tim của Thánh nữ Thần Vu tông này cảm thấy băng giá, Tàng Thiên Cơ biểu hiện ra tu vi lại không dưới nàng!
Tàng Thiên Cơ hiện giờ mới bất quá hơn bốn mươi tuổi một chút mà đã là cao thủ Minh Khiếu kỳ, sao không khiến Nguyệt nhi kinh hãi cho được!
Nguyệt nhi hướng chỗ Tự Ngọc nhìn qua, có ngoại tộc tu sĩ lẻn vào Chiến Thần sơn, nàng muốn nhìn xem vị Thần nữ Chiến Thần sơn này sẽ có phản ứng gì? Có phải là lập tức phái người tiến vào trong Chiến Thần sơn bắt Tàng Thiên Cơ?
Tàng Thiên Cơ có Thái Hư Tiên đỉnh hộ thể, ngay cả Độ Hư cường giả cũng chỉ có thể áp chế chứ hông thể đánh chết hắn được. Cho nên muốn đối phó với một tên gần như bất tử như Tàng Thiên Cơ thật sự không dễ dàng chút nào!
Đám Vu sĩ của Cổ vu tộc cũng đều mở to mắt nhìn về phía Tự Ngọc để xem nàng xử lý chuyện này như thế nào?
Biểu tình kinh ngạc trên mặt Tự Ngọc lúc này cũng đã mất đi, khôi phục dáng vẻ bình thường, nàng đảo mắt nhìn chúng Vu sxi rồi nói:
- Những người được tiến vào Chiến Thần sơn tiếp tục tiến vào. Nếu gặp người của Thiên Vu và Dương Vu bộ lạc thì nhớ nhắc nhở họ Hoả Địch của Hoả Vu bộ lạc chính là ngoại tộc tu sĩ giả dạng thành!
- Vâng, Thần nữ!
Những Vu sĩ còn lại đều đồng thanh hô lên. Sau đó, họ tiếp tục tiến vào trong Chiến Thần sơn. Khi thấy Vu sĩ gần tiến vào phạm vi thông đạo, Tự Ngọc lại mở miệng nói:
- Tên ngoại tộc tu sĩ kia tu vi cao cường, các ngươi sau khi tiến vào trong nếu gặp nhau thì hãy kết bạn cùng đi, nếu đụng phải tên ngoại tộc tu sĩ kia thì tân lúc tránh xa hắn, không nên cùng hắn giao thủ!
- Thần nữ, chúng ta nếu thấy tên ngoại tộc tu sĩ đó thì nhất định sẽ chém hắn thành từng mảnh nhỏ, hình thần câu diệt!
Có mấy tên Vu sĩ đồng thời quát lên, tên ngoại tộc tu sĩ kia dám lẻn vào thánh địa của bọn họ, khi gặp mặt họ làm sao có thể bỏ qua được chứ?
Tự Ngọc nghiệm giọng nói:
- Các ngươi không phải đối thủ của hắn, không nên vọng động, cứ mặc kệ hắn ở trong đó, không nên chú ý tới hắn, cũng không cần quan tâm làm gì. Lịch đại Chiến Thần anh linh sẽ đưa hắn diệt sát. Đây là mệnh lệnh!
- Vâng!
Thấy Thần nữ nghiêm túc như vậy, chúng Vu sĩ liền gật đầu tuân lệnh.
- Đi đi!
Tự Ngọc phất tay nói.
Các Vu sĩ được tiến vào Chiến Thần sơn tiếp tục bước vào thông đạo.
Nguyệt nhi nghi hoặc nhìn Tự Ngọc, không hiểu vì sao có ngoại tộc tu sĩ tiến vào thánh đia Cổ vu tộc mà Cổ vu tộc lại không phái tu sĩ tiến vào truy sát?
Tự Ngọc và chín vị Đại Vu liếc mắt nhìn nhau tự hiểu. Chuyện của Cổ vu tộc cũng chỉ có mười người bọn họ là biết nhiều nhất. Cấm chế trong Chiến Thần sơn chính là dùng để diệt sát ngoại tộc tu sĩ và tu sĩ từ Minh Khiếu kỳ trở lên.
- Đồ Độc, xảy ra chuyện gì? Tại sao ta lại bị công kích?
Trong một sơn cốc nào đó trong Chiến Thần sơn, thanh âm của Tàng Thiên Cơ từ trong lớp áo choàng Linh Vu vang lên.
Chủ nhân của chiếc áo choàng này chính là đệ nhất cao thủ thế hệ trẻ của Hoả Vu bộ lạc Hoả Địch.
Thanh âm của ma vương Đồ Độc cũng từ trong lớp áo choàng đó vang lên:
- Chiến Thần sơn chính là thánh địa của Cổ vu tộc, trong đây chắc hẳn có chút bí mật chỉ có Thần nữ, Chiến Thần và đám Đại Vu biết được. Ngươi không phải Vu sĩ Cổ vu tộc cho nên lúc vừa bước vào Chiến Thần sơn chắc là bị một lực lượng kỳ dị nào đó phát hiện ra.
- Hừ! Bị phát hiện thì sao?
Tàng Thiên Cơ tức giân hừ lạnh một tiếng nói:
- Ta đã tiến vào trong Chiến Thần sơn, Cổ vu tộc Vu sĩ còn có ai có thể bắt ta trở ra? Đã vào tới đây, ta nhất định phải tìm được Chiến Thần Tinh Kinh rồi nhanh chóng kích hoạt toàn bộ khiếu huyệt trên người, sau đó bước vào Độ Hư cảnh. Hừ hừ, đến lúc đó ta xem tên Cổ Thần lia làm sao so được với ta?
Đồ Độc lại nói:
- Ngươi không nên coi thường Vu sĩ của Cổ vu tộc. Ta nghe nói Cổ vu tộc có một cái sát trận từ thời thái cổ truyền lại gọi là Cửu Sát Đô Thiên đại trận, trận này người trong thiên hạ biết đến cực kỳ ít, nhưng lại rất lợi hại. Chín vi Minh Khiếu kỳ cực hạn Đại Vu bày trận, Minh Khiếu kỳ Chiến Thần hoặc là Thần nữ mượn nhờ lực lượng của trận này cũng có thể chém giết được Độ Hư cường giả Đằng Vân kỳ. Nếu thực sự chín tên Đại Vu cùng với Thần nữ liên hợp bày trận này, tuy rằng không thể giết chết ngươi nhưng đem ngươi nhốt lại vẫn dư sức!
- Vậy phải làm sao?
Tàng Thiên Cơ nói:
- Tiến vào trong này, một là không thể phi hành, hai là không thể thuấn di, khắp nơi đều là Hoả pháp tắc kịch liệt thiêu đốt, nếu bọn họ tới bắt ta, chẳng phải ta chính là ba ba trong rọ sao?
Đồ Độc nói tiếp:
- Cái này ngươi yên tâm, Cổ vu tộc mỗi lần có Vu sĩ tiến vào Chiến Thần sơn thì tu vi đều không được quá Nguyên Thần hậu kỳ. Hơn hai ngàn năm trước đã như vậy thì hiện tại cũng là như vậy. Có thể thấy được trong Chiến Thần sơn đối với Vu sĩ Minh Khiếu kỳ trở lên có cấm chế hạn chế. Ngươi có Thái Hư Tiên đỉnh hộ thể, không cần lo lắng cấm chế gạt bỏ. Hiện giờ tiến vào trong này tu vi tối cao cũng chỉ là Nguyên Thần hậu kỳ, ngươi cũng đủ để xưng vương xưng bá trong này rồi. Sau khi tìm được Chiến Thần Tinh Kinh, ai cũng không thể ngăn cản được bước chân ngươi nữa. Đợi mấy năm sau, thông đạo Chiến Thần sơn mở ra, ngươi trực tiếp xông ra ngoài rồi dùng Nhật Nguyệt Âm Dương Toa thuấn di bỏ chạy, Cổ vu tộc còn có thể lưu lại ngươi hay sao?
- Hắc hắc!
Tàng Thiên Cơ cười hắc hắc nói:
- Hảo! Ta hảo hảo muốn nhìn xem Chiến Thần Tinh Kinh được xưng là thiên hạ đệ nhất bí điển này rốt cuộc có bao nhiêu thần kỳ? Bất quá, hơn một ngàn năm nay, từ sau khi Chiến Thần Sí vẫn lạc, Vu sĩ Cổ vu tộc tiến vào trong Chiến Thần sơn này đã mười lần rồi mà vẫn không ai tìm được Chiến Thần Tinh Kinh, sợ rằng việc này cũng không dễ dàng!
Đồ Độc nói:
- Chiến Thần Tinh Kinh đúng là khó kiếm nhưng Cổ vu tộc không phải không có những truyền thừa khác sao? Những truyền thừa đó cũng là bí pháp nhất đẳng trong thiên hạ, tỷ như Thuần Dương bí điển của Dương Vu bộ lạc, Ngạo Thiên bí điển của Thiên Vu bộ ljac, Hoả Cực bí điển của Hoả Vu bộ lạc... trong đó đều ghi chép về phương pháp kích hoạt khiếu huyệt trên một ngàn một trăm cái. CÒn những bí điển của các bộ lạc khác cũng vượt qua phương pháp minh khiếu của nhiều công pháp trong thiên hạ, ngoài trừ Phật Môn may ra có thể so sánh được một chút. Trong thiên hạ này nói về bí pháp minh khiếu không ai có thể so được với Cổ vu tộc!
Tàng Thiên Cơ hài lòng cười nói:
- Ha ha ha! Tốt, Chiến Thần sơn quả nhiên là bảo địa a!
Trong Chiến Thần sơn nơi nơi đều có Hoả pháp tắc thiêu đốt, Hoả pháp tắc ở đây, ngay cả Độ Hư cường giả cũng có thể thiêu chết được.
Cổ Thần ngẩng đầu nhìn đỉnh Chiến Thần sơn cao chót vót trên đầu rồi tiếp tục không ngừng tiến sâu vào bên trong. Vốn tưởng rằng có thể nhanh chóng tiến vào được Chiến Thần sơn, hướng đi rõ ràng là không sai, cự ly cũng chỉ tầm hai ngàn dặm, đi một hai ngày cũng có thể tới nơi rồi, nhưng Cổ Thần ở trong sơn cốc đi tới đã bốn năm ngày mà tựa hồ vẫn chưa đi được bao xa, vẫn còn ở trong cái sơn cốc này, bởi vì ở trên đường đi có rất nhiều chỗ núi non cản trở khiến Cổ Thần phải lòng vòng đi men theo cái sơn cốc này mà đi.