Chương 30: Thư phu nhân không thể tin tưởng nổi (Hạ).
-
Chí Tôn
- Cổ Chân Nhân
- 1360 chữ
- 2019-09-20 06:08:28
Không thể tưởng tượng được sau khi trọng sinh lại phát hiện được bộ mặt thất của cửa hàng này. Đối phương đã bỏ trốn mất dạng, nhưng trong lòng Sở Vân vẫn tồn tại vướng mắc. Trực giác nói cho hắn biết chuyện này đến đây chưa kết thúc.
Mang theo tâm sự, hắn quay trợ lại cửa hàng muối của Lão Hồng Thương. Hắn muốn báo cho lão biết một tin tức tốt, bản thân mình đã đạt được vị trí đệ nhất. Kết quả, tiểu nhị trong tiệm cáo tri, sau khi phiên chợ một tháng một lần tan, Lão Hồng Thương đã trở về ruộng muối tọa chấn. Vài ngày nữa cũng sẽ không trở lại cửa hàng.
Sở Vân sờ sờ, trong ngực chỉ còn lại 6 địa sát thạch tệ, cuối cùng hắn đi đến quán rượu, gọi một bầu rượu cùng vài món nhắm, sau đó đi về hướng ruộng muối. Hàm Diêm ngư thôn nằm ở phía bắc, gồm rất nhiều những đồng muối lớn. Muối biển sau khi được phơi khô, đại bộ phận đều được tiêu thụ ngay tại chỗ, chỉ có một phần nhỏ là được mang đi bán. Ruộng muối của lão hồng thương là một trong những ruộng muối lớn nhất của ngư thôn, chiếm diện tích hơn 50 mẫu. Bên cạnh ruộng muối có một trang viên đơn sơ, đó chính là nhà của Lão Hồng Thương.
Sở Vân đến trang viên, ngoài ý muốn phát hiện ra ngoại trừ Lão Hồng Thương còn có Lão Ngư Vương, Kiều Lão Hầu Tử. Ba người đang ngồi quanh một chiếc bàn nhỏ đối tửu. Tuy rằng ba người đã bước vào tuổi lục tuần nhưng tinh thần quắc thước. Đàm luận chuyện trên trời dưới đất, uống đến mặt đỏ tới tận mang tai, vô cùng nhiệt huyết. Phảng phất, giờ phút này ba người lại nhớ đến những ngày tháng tung hoành chốn sa trường. Nơi đó có tuổi thanh xuân của bọn họ, có chuyện xưa của bọn họ.
Ức vãn nhật tranh vanh tuế nguyệt, thán kim triêu cổ hi bất hoặc.
Sở Vân đứng ở cửa phòng, nghe bọn họ đối ẩm đàm luận, không khỏi dâng lên một hồi cảm khái. Ba vị lão nhân trước mắt cơ hồ giống như là gia gia của hắn. Từ nhỏ hắn đã được Thư Thiên Hào thu dưỡng, khi đó Lão Hồng Thương, Kiều Lão Hầu Tử, Lão Ngư Vương đều là bách phu trưởng của Thư gia đảo. Bọn họ đã chứng kiến Sở Vân lớn, thân thiết phát ra từ sâu bên trong cốt tủy. Ba vị lão nhân gia lại một thân một mình, đối đãi với Sở Vân không khác gì tôn nhi của mình. Đọc Truyện Kiếm Hiệp
Sở Vân không hấp tấp xông vào, mà lặng yên lắng nghe.
Ba vị lão nhân khi thì nói đến chuyện Bích Lạc Hải Đái (rong biển) bị chết hàng loạt. Khi thì lại nghị luận về thời cuộc, hải vực này hải tặc hung ác như thế nào, tiễu trừ không hết. Khi thì lại kỳ vọng đảo chủ Thư Thiên Hào có thể vực dậy, khôi phục phong thái hào hùng năm nào... Đương nhiên, bàn luận nhiều nhất vẫn là Sở Vân.
- Tiểu gia hỏa Sở Vân kia lại chọn quả trứng Hỏa Hồ, cũng không biết kết quả khảo hạch như thế nào?
Lão Ngư Vương thở dài, sắc mặt lo lắng.
- Vận khí Tiểu Vân không tốt. Trong ba quả trứng yêu thú Hải Bạo Ngạc, Lục Nha Xà, không ngờ hết lần này tới lần khác... Ai!
Kiều Lão Hầu Tử cũng cảm thấy lo lắng về kết quả khảo hạch. Lão Hồng Thương bưng bát rượu lên, cảm khái nói:
- Tính cách của tiểu tử này cũng không khác gì nghĩa phụ hắn, chuyện gì cũng vơ vào. Ta đang lo lắng, lần yêu thú độ kiếp trong rừng rậm trước đó, có ảnh hưởng gì đến quá trình ấp trứng không nữa?
Nói xong, lão ngửa đầu một hơi uống cạn, nhưng trong bát rượu lại không có thứ gì. Lão Hồng Thương sững sờ, hết rượu rồi à? Kiều Lão Hầu Tử lắc lắc bình rượu bên cạnh, cũng nở một nụ cười khổ.
- Đúng thực là hết rượu rồi.
Lão Ngư Vương chép chép miệng, rõ ràng là vẫn chưa sảng khoái, bỗng nhiên nhíu mày, ngạc nhiên nóiL
- Sao lại thơm như vậy? Đúng là hảo tửu rồi!
Bị mùi rượu khiến nước miếng chảy đầm đìa, Lão Ngư Vương quay đầu lại, chợt thấy Sở Vân đứng ở trước cửa phòng. Trong tay hắn cầm một hồ lô rượu màu đỏ thậm, nắp hồ lô cố ý được hé mở, gió lùa qua mang theo mùi rượu thơm lừng, xộc vào trong mũi. Lão Ngư Vương liền cười mắng:
- Tiểu tử thối, lại nghịch ngợm rồi! Cố ý khi dễ lão đầu tử ta, muốn nhìn ta thèm nhỏ dớt phải không?
Nhị lão nhìn theo cười ha hả.
- Tiểu tử nào dám có lá gan như vậy!
Sở Vân nhếch miệng, lắc lắc mấy thứ ở trong tay.
- Là tiểu tử cố ý mua một chút rượu cùng thức ăn hiếu kính ba vị gia gia. Không có ba vị trợ giúp, ta sao có thể ấp trứng thành công, đoạt được vị trí đệ nhất trong lần khảo hạch này?
Tam lão nghe vậy chợt sững sờ.
Lão Hồng Thương phản ứng trước tiên, kinh hỉ nói.
- Đệ nhất? Tiểu gia hỏa ngươi đạt được vị trí đệ nhất?
- Chẳng lẽ còn là giả?
Sở Vân nhướng mày, ngữ khí khẳng định.
- Ha ha, tiểu tử được lắm!
Kiều Lão Hầu Tử hướng Sở Vân giơ ngón tay cái lên, cười ha hả.
Lão Hồng Thương cùng Lão Ngư Vương nhìn nhau, đều nhận ra thần sắc kinh hỉ cùng nghi hoặc trong mắt đối phương. Trứng Hỏa Hồ của Sở Vân bọn họ vô cùng hiểu rõ. Không ngờ lại có thể chiến thắng Hải Bạo Ngạc cùng Lục Nha Xà?
Quá sức không thể tưởng tượng nổi!
- Vừa ăn vừa nói đi!
Sở Vân cười hì hì ngồi xuống bàn, vừa rót rượu vừa sắp đồ ăn, sau đó tỉ mỉ thuật lại tình hình cụ thể.
Đương nhiên, hắn cố ý giấu đi thân phận của Thiên Hồ. Đây không phải là vì hắn lừa dối ba vị lão nhân, mà chuyện này thực sự vô cùng trọng đại. Ngày sau cho dù bị bại lỗ, tam lão nhất định có thể hiểu được, cũng sẽ không trách tội.
- Hỏa Hồ biến dị?
Lão Hồng Thương nghe xong giải thích, nhìn Thiên Hồ trắng như tuyết dưới chân Sở Vân, tin tưởng ngay lập tức.
- Tiểu gia hỏa vận khí không tệ! Một đầu Hỏa Hồ không ngờ có thể biến dị đến trình độ này. Phá xác Trúc Cơ lập tức đã có tu vi 8 năm. Quái thai, quá quái thai!
Lão Ngư Vương cảm khái. Kiều Lão Hầu Tử cao hứng xong lập tức nhíu màu.
- Bất quá, yêu thú biến dị có tuổi thọ rất ngắn, tu vi cũng bị hạn chế. Tiểu Vân, đừng trách lão đầu tử ta giội cho ngươi một gáo nước lạnh. Tốt nhất là ngươi nên nhanh chóng thay thế yêu thú đi.
Bầu không khí vốn đang sôi nổi lập tức trùng xuống.
- Kiều gia gia cứ an tâm, ta hiểu được điều này!
Sở Vân tự nhiên có tính toán của mình, nói một cách qua loa.
- Như vậy là tốt rồi! Ha ha!
Kiều Lão Hầu Tử cười rộ lên, vỗ vỗ bả vai Sở Vân, tự đáy lòng cao hứng thay cho hắn.
- Vận khí của tiểu gia hỏa ngươi thực tốt, có đầu Hỏa Hồ biến dị này, dành được vị trí đệ nhất. Đến lúc đi nhập học Thư Viện Thiên Ca, nơi đó còn tốt hơn Thư gia đảo vô số lần.
- Ta cũng nghĩ như vậy.
Sở Vân gật gật đầu nói.
- Rất tốt! Rất có chí!
Tam lão không kìm được vui mừng, mỗi người đều tràn dầy tươi cười. Bốn người lập tức nâng ly cạn chén, không khí vô cùng náo nhiệt.