Chương 1006: Chờ em về, chúng ta kết hôn ngay! (4)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 593 chữ
- 2022-02-13 03:58:54
Linh Nhi của anh là cô gái tốt nhất trên thế giới, đáng để anh chờ đợi, cho dù phải chờ đợi cả đời.
Dịch Hải Âm không biết đã đợi ba8o lâu, cả người đều hụt hẫng.
Cửa phòng cấp cứu mở ra, bác sĩ xuất hiện, tháo khẩu trang xuống:
Cậu Dịch yên tâm, đã không sao rồi3, bây giờ có thể chuyển đến phòng bệnh để quan sát.
Ngay sau đó, như nghĩ đến điều gì, cô mở bừng mắt nhìn cảnh vật lạ lẫm chung quanh thì sững sờ.
Từng mảng kí ức tràn về, người cô trở nên cứng ngắc.
Cô quay đầu lo lắng nhìn bên cạnh mình.
Cô còn tưởng khi tỉnh dậy sẽ thấy họ đã có phát sinh quan hệ thành công, nhưng làm thế nào cô lại ở trong bệnh viện Dịch Hải Âm đâu? Nhan Linh lo lắng muốn xuống giường, nhưng vừa cử động, đầu cô đau như bị búa bổ.
Cô lại nằm xuống, đang định gọi người mới phát hiện cổ họng khô rát, thậm chí âm thanh phát ra cũng khàn khàn.
Cô...
làm sao thế này?
Cô Nhan Linh, cô tỉnh rồi à? Cô không cần phải nói vội.
Tôi sẽ hỏi cô vài câu trước, cô có thể trả lời tôi bằng cách lắc đầu hay gật đầu.
Cô y tá cầm mẫu đăng kí bước vào mỉm cười chào Nhan Linh.
Nhan Linh sững người một lúc, rồi ngoan ngoãn gật đầu.
Linh Nhi, xin lỗi em...
Ừm...
Nhan Linh đang mơ dường như nghe thấy giọng nói của anh, khẽ rên một tiếng rồi lại im lặng, dựa vào ngực anh, như thế khó chịu cọ qua cọ lại.
Dịch Hải Âm bừng tỉnh, vội vàng buông lỏng tay, để cô nằm xuống, rồi nằm xuống bên cạnh cô, sau đó mới ôm cô vào lòng mình một lần nữa.
Vốn nghĩ rằng sẽ nhìn thấy Dịch Hải Âm, nhưng bên cạnh lại không có ai.
Nhan Linh cúi xuống nhìn quần áo trên người, thấy mình đang mặc quần áo bệnh nhân thì không khỏi trợn to đối måt.
Cô nhớ rõ ràng hôm qua Dịch Hải Âm đã bế cô vào phòng.
Ánh nắng đầu tiên lúc tảng sáng chiếu vào phòng bệnh.
Rèm cửa không đóng kín, ánh sáng như nhảy nhót trên đầu giường.
Nhan Linh nằm trong chăn bắt đầu nhúc nhích, nheo mắt khó chịu, kéo chắn qua đầu.
Cô dựa vào lòng anh, anh có thể bế cô lên mà không cần tốn sức chút nào.
Các y tá trong phòng bệnh thấy không có vấn đề gì nữa thì đều lui ra ngoài.
Dịch Hải Âm ôm Nhan Linh đang ngủ mê man, giống như tìm lại được một bảo bối bị đánh mất, ôm cô thật chặt vào lòng.
Đợi bệnh nhân tỉnh lại, có thể miệng sẽ khô và cơ thể suy nhược.
Người 9nhà chú ý bổ sung dinh dưỡng thì cô ấy sẽ ổn thôi.
...
Dịch Hải Âm đứng dậy, quay người đi về phía Nhan Linh đang được đẩy ra khỏi phòng6 cấp cứu, đích thân đưa cô về phòng bệnh.
Tác dụng thuốc giảm dần, sắc mặt Nhan Linh tái nhợt, thậm chí trông cô còn gây và mỏng ma5nh hơn.
Sau khi y tá hỏi xong tình hình của cô, cô mới mở miệng muốn nói chuyện.
Cô muốn hỏi tại sao bản thân lại vào bệnh viện phải không?
Cô y tá nhìn vào khẩu hình, cô nói vài từ đầu tiên thì đã đoán được.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.