• 7,730

Chương 1036: Tiểu biệt thắng tân hôn (2)



Khụ khụ..
Nghiêm Thịnh muốn nói gì đó, nhưng liếc thấy Nghiêm Thừa Trì đứng ở cửa nên bắt đầu ho.

Mặt mày ông ta đỏ au, giống như muốn gi8ải thích, nhưng lại không nói được gì.
Ngay sau đó, Nghiêm Thừa Trì xoay người, đi gọi bác sĩ.
Hạ Trường Duyệt n5hìn bóng anh, giống như nhìn anh đang từng bước rời khỏi cuộc đời mình, nước mắt cô chực trào.

Nếu đã chọn bác Cả của anh thì tại sao còn tìm gặp em? Nghiêm Thừa Trì, anh buông ra!
Hạ Trường Duyệt kìm nước mặt, cô sức đẩy anh ra.

Anh có điều tra tai nạn năm đó, nhưng chỉ có thể chứng minh nó liên quan đến một Giám đốc của Tập đoàn Nghiêm thị, không thể chứng minh được là do bác Cả anh sai khiến.
Cô lệ người không còn sức lực, rời khỏi bệnh viện.
Cô không cần hỏi anh đáp án, anh đã cho cô sự lựa chọn rất rõ ràng.
Giữa bọn họ đã không còn cứu vãn được nữa.
Hạ Trường Duyệt cắn môi thật mạnh, môi bật máu mà cô cũng chẳng nhả ra.

Nghiêm Thừa Trì, lúc anh đang nói những lời này, có nghĩ những người tai nạn năm đó là ba mẹ của em hay không? Ba của em đã thành người thực vật, đến giờ vẫn chưa tỉnh, còn mẹ em đã qua đời do di chứng của tai nạn đó.
Đó là người mẹ đã một tay nuôi nấng em!
Hạ Trường Duyệt khóc đến tan nát cõi lòng.

Cậu Trì, Chủ tịch bất tỉnh, mau gọi bác sĩ
Quản gia gọi Nghiêm Thừa Trì đang ở bên cạnh cửa.
Nghe vậy, Hạ Trường Duyệt giật mình, quay đầu lại nhìn Nghiêm Thừa Trì cũng đang sửng sốt.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, chỉ cách vài6 bước ngắn ngủi, nhưng lại cảm thấy như xa cách vạn dặm.
Anh có hỏi bác Cả, ông ấy nói không liên quan đến ông ấy.

Cánh tay của Nghiêm Thừa Trì ôm cô ngày càng chặt, giống như chỉ cần nới lỏng tay, anh sẽ hoàn toàn mất cô.
Hạ Trường Duyệt vừa đi đến ven đường thì đột nhiên bị người ôm lại từ phía sau.
Hơi thở bá đạo quen thuộc bao phủ khiến cho nước mắt vừa khô của cô lại tuôn rơi.
Hai tay ông ta nắm chặt chăn, đôi mắt mở to, trợn trừng nhìn Hạ Trường Duyệt.
Đột nhiên ông3 ta không thở nổi, rồi bất tỉnh nhân sự.

Chuyện đã qua rồi, cho dù thật sự có liên quan đến bác Cả, thì bây giờ ông ấy cũng không còn sống được bao lâu.
Em xem như thương hại ông ấy, đừng truy cứu chuyện này nữa.

Thương hại ông ta?
Hạ Trường Duyệt giống như nghe thấy chuyện hài, cô đẩy mạnh cánh tay đang ôm hông mình của anh ra, xoay người, cười đến độ nước mắt ứa ra.
Anh đã nghe được sự thật về vụ tai nạn, cũng nghe được cô nguyền rủa bác Cả của anh.
Cô sẽ không tha thứ cho Nghiêm Thịnh, còn anh thì vẫn phải vì nghĩa mà cứu Nghiêm Thịnh...
Cô vẫn luôn hưởng thụ tình thương của ba và tình yêu của mẹ, từ nhỏ được trưởng thành trong vòng tay che chở nâng niu của ba mẹ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.